Tiên Tuyệt

Chương 854 - Nói Rõ Lý Do

trước
tiếp

Vũ La cũng bước nhanh lên chào:

– Lương lão tiên sinh!

Lương Phu Tử cười ha hả hoàn nửa lễ với Vũ La rồi nói:

– Vũ tiên sinh khách sáo rồi, ngươi đã cho nhi tử của ta một cơ hội, lão phu phải đa tạ ngươi.

Hai người khách khí một phen, Vũ La mới Lương lão tiên sinh vào cửa, tự mình đun nước pha trà.

Ánh mắt của Lương Phu Tử sáng lên:

– Nham trà sáu trăm năm, thứ tốt nha.

Vũ La mỉm cười:

– Chẳng qua là thỏa mãn dục vọng ăn uống của ta, không có gì trân quý. Nếu lão tiên sinh thấy thích, ta chuẩn bị cho ngươi một ít mang về.

Lương Phu Tử cười tủm tỉm, một lời đáp ứng:

– Được.

Vũ La không để ý.

Hai ngày sau Vũ La đã hiểu được vì sao Lương Mạt Vũ lại sợ Lương Phu Tử tới. Vị này căn bản không biết cái gì gọi là khách sáo, đã coi trọng thứ gì, liền khen ngợi vài câu không dấu vết, Vũ La chỉ cần nói những lời như ngươi thích ta tặng ngươi, Lương Phu Tử lập tức không hề từ chối nhận lấy.

Về sau Vũ La lại giả bộ không nói, thế nhưng da mặt của Lương Phu Tử không phải dày bình thường nha. Vũ La không chủ động nói tặng, hắn liền mở miệng yêu cầu. Da mặt Vũ La không dày tới mức nói không cho.

Cho dù Lương Phu Tử muốn cũng không phải vật trân quý gì, thế nhưng thời gian chỉ hai ngày, Lương Phu Tử đã càn quét toàn bộ hoàng cung của Vũ La một lần, trình độ khủng bố trong đó có thể tưởng tượng.

Vũ La khó khăn thoát khỏi Lương Phu Tử, chạy trốn tới gian phòng của Lương Mạt Vũ, một mực lắc đầu:

– Ông già của ngươi, quá đáng sợ!

Mặt già của Lương Mạt Vũ đỏ lên, ấp úng không nói lời nào.

Vũ La hiếu kỳ:

– Hắn thích tham tiện nghi nhỏ như vậy, làm sao còn có thể bảo trì danh tiếng tốt ở Tiên giới?

Lương Mạt Vũ ngượng ngùng nói:

– Hắn biết xa gần thân sơ. Giống như ta và ngươi quan hệ đã rất thân mật, chúng ta xem như là cột trên một chiếc thuyền, hắn tự nhiên hiểu được ngươi sẽ không đi nói loạn phá hỏng danh tiếng của hắn, với ngươi hắn sẽ không khách khí. Nếu là người bình thường, hắn đúng là rất rộng rãi hào phóng, nơi nơi đúng chỗ, tuyệt đối làm cho ngươi tìm không ra một chút tật xấu.

Vũ La há hốc mồm.

Sau khi Lương Phu Tử càn quét hoàng cung của Vũ La một lần, liền bắt đầu vòng công kích tiếp theo: Thuyết giáo.

Chỉ cần ở cùng một chỗ với Vũ La, gần như mỗi một việc, Lương Phu Tử đều có thể dẫn ra một phen thao thao bất tuyệt chứa ý vị thuyết giáo.

Đến lúc này, Vũ La mới xem như hiểu được, hai ngày trước quả thực là cuộc sống hạnh phúc nha.

Vũ La chỉ kiên trì được một ngày rưỡi thì không chịu nổi nữa, vội vàng tuyên bố với ngoại giới: Bế quan!

Lương Phu Tử là cha ruột của Lương Mạt Vũ, trêu không nổi thì ta trốn.

Vũ La không chút nghi ngờ Lương Phu Tử sẽ bài trừ phong ấn bế quan của hắn, tiến vào “giáo dục” mình, vì vậy hắn kiên quyết dùng bốn mươi chín đạo thần văn phong ấn mật thất bế quan của mình lại.

Nếu là bế quan, Vũ La tự nhiên chăm chú tu luyện.

Bốn mươi chín đạo thần văn lơ lửng cao cao ở trong mật thất, quang mang màu tím nhạt bao phủ.

Thần văn ở Tiên giới cũng ít có truyền thừa, thỉnh thoảng lưu truyền ra mấy đạo, bởi vì cũng không đầy đủ, lại thêm uy lực quá mức kinh người, ngược lại làm cho các Tiên Nhân kiêng kỵ thật sâu, thần văn ở trong mắt của bọn họ ngược lại đã thành ma vật. Điều này làm cho Vũ La thổn thức không thôi.

Năm xưa ở trong Ly Nhân Uyên đoạt được đạo thần văn đầu tiên, Tang Xạ Nhật cũng không hiểu nội tình, chỉ là bởi vì một ít tin tức vụn vặt của thượng giới tiết lộ xuống liền sợ như rắn rết, hiện tại quay đầu nghĩ lại, cũng có chút dở khóc dở cười.

Hiện tại hắn đã sắp xếp lại mạch suy nghĩ, liền bắt đầu tiếp tục tu luyện Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp.

Chín cảnh giới ban đầu của Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp ứng với Tiên Nhân cửu phẩm. Thế nhưng đến Chân Long tam cảnh thì ứng với ba cảnh giới trên Tiên Nhân Nhất phẩm: Thần Vị, Thiên Vị, Cực Vị.

Vũ La đã là Long Hồn đỉnh phong, cùng chính là Nhất phẩm thượng rồi, tiếp tục tu luyện con Linh Long thứ hai chính là muốn xung kích Chân Long tam cảnh.

Lần trước ở trong Hỗn Loạn Tinh Lưu hắn đã tiến rất nhanh một phen, cảnh giới đề thăng trên diện rộng. Đến lúc này đã đả tọa mấy ngày cũng không thấy chút tiến cảnh nào, chỉ là củng cố cảnh giới vốn có lại một chút.

Tu hành vĩnh viễn là dục tốc bất đạt, Vũ La cũng biết sự tiến bộ của mình đã là thần tốc, thật ra cũng không nóng lòng.

Chẳng qua bên ngoài còn có Lương Phu Tử tọa trấn, Vũ La thực sự “Không dám” đi ra.

Hắn nghiên cứu Tam Phù một phen, đã luyện chế vài “Vật nhỏ”. Đột nhiên lại nhớ tới Lam Điệp ấn ký trước ngực, cởi áo ra, đạo ấn ký hình hồ điệp xanh thẳm kia vẫn bắt mắt như trước.

Vũ La thì thào tự nói:

– Lam Điệp Tiên Tôn, oai phong một cõi. Chưa từng nghĩ tới ngươi cũng sẽ rơi xuống nông nỗi như vậy ư?

Vũ La có thể tưởng tượng được sự đáng sợ của Lam Điệp Tiên Tôn năm đó, một người độc bá Tiên giới, vô luận là Tiên Vực hay là Ma Vực, một đạo mệnh lệnh phát ra, Tiên Ma ai dám không theo. Nhân vật cường hãn bậc này, rốt cuộc đã xảy ra biến cố gì, lại có thể rơi xuống nông nỗi như vậy?

– Ngươi muốn biết ư?

Trong não hải của Vũ La đột nhiên vang lên một thanh âm, dọa hắn giật mình một cái, mới đầu hắn còn tưởng là Địa Hỏa Kim Kỳ Lân, thế nhưng thanh âm của Địa Hỏa Kim Kỳ Lân cũng không phải như vậy.

Tim Vũ La đập thình thịch, không khỏi có chút khẩn trương:

– Là ngươi?

Lam Điệp ấn ký trước ngực vẫn bình tĩnh như, nhưng thanh âm kia lại vang lên lần nữa, đơn giản rõ ràng:

– Là ta.

Không có dao động, có một loại thản nhiên và ung dung của người đã từng đứng trên đỉnh thế giới này. Hắn không tự xưng những từ như “Bản tọa” “Bản tôn”, chỉ là một chữ “Ta”, nhưng không ai dám xem nhẹ hắn.

Vũ La bỗng nhiên không biết nên nói gì, một lúc lâu sau hắn mới than thở một tiếng:

– Xem ra, rất nhiều bí ẩn trong lòng, ngày hôm nay sắp sửa được cởi bỏ rồi.

Lam Điệp ấn ký cũng không phủ nhận.

Vũ La cười sang sảng:

– Ngươi tá túc trong cơ thể của ta, hẳn không có lòng tốt gì chứ?

Lam Điệp ấn ký không ngờ không chút che giấu:

– Điều này là tự nhiên. Ta chỉ còn lại một tia thần hồn, lại còn có hy vọng phục sinh. Ta truyền cho ngươi các loại pháp môn, chẳng qua là muốn làm cho khối thân thể này của ngươi cường hãn một chút. Đợi đến khi khối thân thể này có thể thừa nhận thần hồn của ta, sẽ đoạt xá trùng sinh.

– Quả nhiên!

Vũ La thầm nghĩ.

– Chẳng qua ta sẽ lựa chọn một thân thể mới cho ngươi, sẽ không đuổi tận giết tuyệt ngươi.

Trong lòng Vũ La vô cùng kinh hãi:

– Hôm nay ngươi đi ra, chính là cảm thấy thân thể của ta đã có thể thừa nhận thần hồn của ngươi rồi, chuẩn bị đoạt xá trùng sinh?

– Phải, cũng không phải.

Vũ La bị câu trả lời mâu thuẫn của hắn làm cho không hiểu ra sao:

– Hả?

– Thân thể của ngươi đã sớm có thể thừa nhận thần hồn của ta, thế nhưng ta không thể đoạt xá trùng sinh rồi.

– Hả? Vì sao?

Vũ La hỏi.

Lam Điệp Tiên Tôn vẫn như trước rất chân thực rất thẳng thắn nói một câu:

– Vận khí của ta không tốt.

– Khi đó ngã xuống, ta nóng lòng tìm kiếm một thân thể có thể ký sinh, điều kiện của ngươi là tốt nhất, tự nhiên phải ẩn vào trong thân thể của ngươi. Chỉ là thời gian đó chính là ở hạ giới, ta cũng chưa từng nhìn ra có gì không thích hợp.

– Đợi khi đến Tiên giới mới phát hiện, khối thân thể này của ngươi cũng không phải đơn giản như vậy. Lẽ nào bản thân ngươi không chú ý tới?

Vũ La đích xác đã chú ý tới một ít dị thường, thế nhưng điểm dị thường lớn nhất không phải là thân thể của hắn, mà là kỳ hồn của hẳn, nguyên hồn của hắn thậm chí cường hãn hơn tuyệt đại bộ phận Tiên hồn.

Lam Điệp Tiên Tôn biết được suy nghĩ trong lòng hắn, trực tiếp nói:

– Khối thân thể này của ngươi, trời sinh bài xích ma khí, trời sinh có tác dụng nuôi dưỡng nguyên hồn.

Hắn vừa nói như vậy, Vũ La đột nhiên nghĩ tới: Khi mình vừa mới đoạt xá trùng sinh, trong đầu đầy công pháp Ma tu đẳng cấp cao, thế nhưng khối thân thể này lại không thể tu luyện Ma công, hắn bị buộc bất đắc dĩ, mới đi tu luyện Đạo Tạng và Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp.Lam Điệp Tiên Tôn tiếp tục nói:

– Nếu như ta nhìn không lầm khối thân thể này chính là một đạo Thiên Mệnh Thần Phù Cổ xưa Thánh Chủ Vô Song, sau khi vỡ nát thai nghén mà thành.

– Thánh Chủ Vô Song?

Vũ La cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe nói qua về đạo Thiên Mệnh Thần Phù này.

– Ngươi còn nhớ Thần Văn Tỉnh dưới đáy Long Vĩ hồ kia không?

Vũ La đương nhiên nhớ được, khi đó nhìn thấy Thần Văn Tỉnh, chính là một đạo ý niệm của Lam Điệp ấn ký cho hắn biết sự tồn tại của Thái Cổ Ma Long.

– Thần Văn Tỉnh kia tổng cộng có mười ba cái, mỗi cái có một đạo Thiên Mệnh Thần Phù Cổ xưa. Dựa vào mười ba đạo Thiên Mệnh Thần Phù cao cấp nhất này, phối hợp với Thái cố Hà Đồ phía sau Thái cổ Hà Đồ đại lục, rốt cuộc mới phong ấn được Thái Cố Ma Long. Thánh Chủ Vô Song này chính là một trong mười ba đạo Thiên Mệnh Thần Phù cao cấp nhất kia.

– Năm đó Thái cổ Hà Đồ đại lục vỡ nát, mười ba đạo Thiên Mệnh Thần Phù và Thái cổ Ma Long cùng vỡ nát, chỉ sợ đạo Thánh Chủ Vô Song này chính là một mảnh vỡ của Thiên Mệnh Thần Phù, khi đó đã rơi vào trong Nhược Lô Ngục, Nhược Lô Ngục còn gọi là Thánh Điện.

Còn lại bản thân Vũ La cũng có thể đoán được:

– Cho dù là một mảnh vỡ cũng vô cùng trân quý, không phải thiên địa thần vật bình thường có thể so sánh được. Mảnh vỡ này ở trong Nhược Lô Ngục mấy vạn năm, đã thành hình người. Chẳng qua dù sao cũng chỉ là một mảnh vỡ, linh thức cũng chưa mở ra toàn bộ, còn có chút đần độn, kết quả đã tiện nghi cho ta.

Lam Điệp Tiên Tôn nói:

– Ta đoán chừng cũng không sai biệt lắm, cho dù là không đúng toàn bộ, nhưng cũng không sai bao nhiêu.

Thánh Chủ Vô Song vô cùng trân quý, hơn nữa đã trấn áp Thái cổ Ma Long, trời sinh có sự kháng cự đối với ma khí, Vũ La đoạt xá trùng sinh cũng không có cách nào tu luyện Ma công.

Mà mảnh vỡ này đã lưu lại không ít công năng của Thánh Chủ Vô Song, một trong số đó chính là nuôi dưỡng săn sóc nguyên hồn.

Nguyên hồn của Vũ La, trên thực tế đã sớm vượt qua Tiên hồn trong lúc không hay không biết, đã đạt tới cùng một tiêu chuẩn cấp bậc với Lam Điệp Tiên Tôn: Thần hồn.

Thần hồn của Lam Điệp Tiên Tôn hôm nay tàn khuyết không đầy đủ, căn bản không cách nào chiến thắng Thần hồn của Vũ La, tự nhiên cũng không cách nào đoạt xá trùng sinh.

Vũ La nói:

– Ngươi nói những điều này với ta, là muốn ta giúp ngươi tìm một khối thân thể?

– Điều này còn phải nói?

Vũ La trầm ngâm không nói, Lam Điệp Tiên Tôn ngược lại rất sảng khoái nói:

– Ngươi yên tâm, ích lợi của ngươi sẽ không ít.

Vũ La cười ha hả:

– Quả nhiên giao tiếp với người thông minh thật dễ dàng.

Hắn vỗ tay nói:

– Việc này để nói sau, ngươi trước tiên trả lời ta mấy vấn đề.

Lam Điệp Tiên Tôn hôm nay ăn nhờ ở đậu, nhưng gặp sóng lớn vẫn không sợ hãi, không có chút cảm giác suy sụp tinh thần:

– Ngươi nói đi.

– Động Động và hai con rùa rốt cuộc là Thần Thú gì?

– Nghiêm khắc mà nói, chúng nó là cùng một loại…

Vũ La sửng sốt, “cùng một loại” này khác biệt cũng quá lớn đi.

– Năm đó một đám lão gia hỏa trong Thánh Điện nhàn rỗi đến buồn chán, đã tập hợp ưu điểm của tất cả các Thần Thú đào tạo ra một loại Thần Thú chí cao vô thượng. Tinh thú của thế giới này ngày nay chính là thất bại phẩm của thực nghiệm này. Mà hai con rùa, là hai thí nghiệm phẩm thành công sớm nhất. Chẳng qua trong cơ thể của bọn chúng chỉ tập hợp huyết mạch của Thần Thú đỉnh cấp trong đó, mà Động Động là thí nghiệm phẩm thành công cuối cùng, nó đã tập trung huyết mạch của toàn bộ chín loại Thần Thú cao cấp nhất.

Vũ La đã hiểu được, thảo nào hai con rùa và Động Động thân mật như vậy, hơn nữa vừa thấy mặt đã cam tâm làm tiểu đệ.

Về phần hai con rùa làm thế nào lại xuất hiện ở không gian vỡ nát trong thế giới dưới lòng đất, niên đại quá lâu rồi, chỉ sợ không ai có thể nói được rõ ràng.

Thái cổ Hà Đồ đại lục và Thánh Điện, đều là chuyện của vũ trụ thời kỳ trước.

Vũ La suy nghĩ một chút, bàn tay vừa lật, lấy ra khối Thần Huyết Thạch cực lớn kia:

– Cái này rốt cuộc là thứ gì?

Con ma nhãn trong Thần Huyết Thạch, thủy chung làm cho Vũ La cảm thấy trong lòng không nỡ.

Trên thực tế hắn cũng không ôm nhiều hy vọng Lam Điệp Tiên Tôn cũng nhận ra được vật này, dù sao đi nữa Tinh Hải này cũng ấn giấu quá nhiều bí mật. Lại không ngờ răng Lam Điệp Tiên Tôn rất thẳng thắn nói:

– Đây là một con ma nhãn của Thái cổ Ma Long, Vũ La bị dọa giật mình:

– Cái gì?

Thái Cổ Ma Long kinh khủng tới mức nào? Phải dùng mười ba đạo Thiên Mệnh Thần Phù cao cấp nhất và cả một tòa đại lục để phong ấn!

Vũ La biết ma nhãn này nhất định không tầm thường, lại không nghĩ đến không ngờ lai lịch lớn như vậy.

– Không ngờ là ma nhãn của Thái cổ Ma Long, thế nhưng, thế nhưng vì sao thứ này lại chạy đến bên trong Thần Huyết Thạch?

– Ngươi cho là Thần Huyết Thạch hình thành như thế nào? Chỉ có tiên huyết của Thái cổ Ma Long mới có thể hình thành Thần Huyết Thạch. Khi đó một lần hủy diệt vũ trụ, Thái Cổ Hà Đồ đại lục vỡ nát, Thái cổ Ma Long ngã xuống, tiên huyết và các bộ phận của thân thể rải rác ở trong vũ trụ mới, vận khí của ngươi thực sự không tồi, không ngờ chiếm được một khối lớn như vậy, còn có một con ma nhãn.

Vũ La càng thêm kiêng kị đối với con ma nhãn này, vội vàng thu lại.

– Một vấn đề cuối cùng, rốt cục vì sao ngươi ngã xuống?

Lam Điệp Tiên Tôn trầm mặc một chút, cũng không nguyện ý nhớ lại chuyện này. Một lát sau, mới nói rất ngắn gọn:

– Đơn giản mà nói, ta chết ở dưới trảo của Thái cổ Ma Long.

Vũ La sửng sốt:

– Thế nhưng Thái cổ Ma Long không phải đã…

– Thái cổ Ma Long đã chết rồi, ta đi tới nơi chôn xương của Thái cổ Ma Long, thân thể của nó, đại bộ phận đều chôn ở một chỗ, ta chính là ngã xuống ở chỗ đó.

– Rốt cuộc là nơi nào?

Vũ La hiếu kỳ truy hỏi, lần này Lam Điệp Tiên Tôn lại triệt để trầm mặc, cũng không chịu trả lời nữa.

Nói chuyện một phen với Lam Điệp Tiên Tôn, Vũ La thu hoạch cực lớn. Các loại nghi vấn trong lòng gần như đều được cởi bỏ, chỉ là hắn càng thêm hiếu kỳ đối với nơi chôn xương của Thái cổ Ma Long. Sự tồn tại của vũ trụ trước đã chết đi mấy chục vạn năm, chỉ là nơi chôn xương đã có thể làm cho Lam Điệp Tiên Tôn ngã xuống, khi Thái cổ Ma Long này còn sống phải đáng sợ cỡ nào?

Sau khi Lam Điệp Tiên Tôn trầm mặc, Vũ La lại ở trong mật thất nhịn bảy ngày, lúc này mới vô cùng cẩn thận triệt hồi thần văn phong ấn, lén lén lút lút đi ra.

Vừa mới thò đầu ra đã nghe thấy bên cạnh có thanh âm nói:

– Yên tâm đi, lão nhân gia hắn đã trở về rồi.

Lương Mạt Vũ ngồi ngay ngắn một bên, quả nhiên rất hiểu Vũ La, chuyên đợi ở nơi này. Vũ La vô cùng vui mừng, xoẹt một cái đi ra, thở phào một hơi thật dài:

– Tốt lắm tốt lắm. Chuyển cáo cho lão gia tử nhà ngươi, xin hắn sau này ngàn vạn lần đừng tới.

Hai người đứng dậy đi ra, đi tới bên ngoài sắc mặt của Vũ La liền biến đổi:

– Vì sao trong cung điện của ta dường như gặp phải cướp sạch?

Lương Mạt Vũ bất đắc dĩ nói:

– Ta đáp ứng lão gia tử coi trọng cái gì thì tùy tiện lấy, bằng không hắn làm sao lại dễ dàng thỏa mãn như vậy đã trở về rồi?

Vũ La ngạc nhiên, nhưng vừa mới nghĩ đến sự “đáng sợ” của Lương Phu Tử, lắc đầu than thở một tiếng:

– Ôi, như vậy cũng tốt…

Khi Vũ La tránh né Lương Phu Tử, Hiền Tài Yến của Lương Thính Băng cũng náo nhiệt mở màn. Chẳng qua lần này, toàn bộ Tiên giới đều đang nghị luận, Hiền Tài Yến không có Vũ La rốt cuộc còn có mấy phần chất lượng?

Lương Phu Tử vội vội vàng vàng chạy về, phần nhiều cũng là bởi vì hắn đã đáp ứng nữ nhi, phải “giáo dục” ba người đứng đầu trong các hiền tài.

Sau khi Hiền Tài Yến kết thúc, những “hiền tài” dược Lương Thính Băng mời kia đã không còn gặp qua nàng nữa. Điều này làm, cho mấy người Lý Bình Lang, Ô Hoài âm thầm ngưỡng mộ nàng vô cùng mất mát.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.