Sở vương triều Hoàng đế Hạng Quảng cầm bức mật thư trong tay, không nén được kích động “Ha ha, trời đã giúp ta, trời đã giúp ta…Thật quá tốt, quá tốt!”. Nam tử mũi ưng bên cạnh như rất cao hứng “Đã đến lúc tiêu diệt họ Tần, chứng tỏ với thiên hạ hoàng thượng mới là chân mệnh thiên tử”.
Hạng Quảng đột nhiên ý khí dâng cao “Tần Đức ơi là Tần Đức, ngươi cả đời thông minh, lại mấy lần muốn cướp đoạt vật trên tay ta, cuối cùng đem cơ nghiệp mấy trăm năm của Tần gia nhà ngươi hủy đi rồi”. Nếu khi bình thường, Hạng Quảng không đủ can đảm để phát động chiến tranh, nói cho cùng, quân đội Tần gia không ít, hơn nữa đã nhiều năm kinh nghiệm thao luyện tại Hồng Hoang biên cảnh, ba đại gia tộc còn lại chẳng thể bì được .
“Hoàng thượng, từ lần Tần Đức cùng Trấn Bắc Vương bí mật hội ngộ, Tần Đức xuất động ba mươi vạn quân vượt qua lãnh thổ Trấn Bắc Vương tới công kích chúng ta, ba mươi vạn đại quân, ngài nói, Trấn Bắc Vương sẽ thắng hay bị quân đội Tần Đức đả bại? Quân đội của Tần Đức thực lực khẳng định là rất mạnh”. Nam tử mũi ưng nói .
Thì ra đạo mật thư do chính Thượng Quan Hồng đã phái người mang tới, nội dung có giải thích việc cùng với Tần Đức gần đây hội ngộ.
Hạng Quảng thoáng trầm tư suy nghĩ, rồi cười: “Đừng lo, Thượng Quan gia với Hạng gia chúng ta quan hệ mật thiết, quân đội Tần Đức một khi tiến vào phạm vi quản lý của Trấn Bắc Vương, tức nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn. Lúc đó trẫm lại xuất đại quân Hạng gia, cùng Thượng Quan gia nội ngoại tập kích. Hắc, đem ba mươi vạn quân của Tần gia một lần tiêu diệt, làm cho Tần gia tổn thất một nửa binh mã, nếu quả như vậy, xem Tần gia làm sao còn có thể trấn áp được Hắc Thủy sơn tặc ?”
Nam tử mũi ưng vội nói: “Bẩm báo hoàng thượng, Hắc Thủy sơn tặc hay đuợc hoàng thượng đáp ứng yêu cầu của chúng, tất cả đều thề sẽ dốc sức vì ngài. Hoàng thượng xin hãy an tâm, bọn giang hồ hỗn tạp này rất xem trọng lời hứa.”
Hạng Quảng hài lòng cười: “Rất tốt, có Hắc Thủy sơn tặc trong địa phận của Tần gia, làm sao hai mươi vạn quân của Tần gia có thể đi đâu được, trừ phi hắn muốn địa phận của mình bị rối loạn. Ngay cả khi hắn chiêu mộ hai mươi vạn quân, bộ binh của hắn bất quá chỉ sáu mươi vạn, hừ, trong địa hạt của Thượng Quan gia lại bị tiêu diệt hết ba mươi vạn quân, cứ cho là điều động toàn bộ Liệt Hổ quân, ta xem Tần gia sau này làm sao đấu với trẫm?”
“Hoàng Thượng anh minh” nam tử mũi ưng cúi người.
Hạng Quảng mãn ý gật đầu nói: “Rất tốt, chuyện Hắc Thủy sơn tặc ngươi xử lý rất tốt, có công trẫm sẽ ban thưởng, trẫm nghe nói ngươi thích tranh họa ngôn tịch, bức họa “Mẫu Tử đồ” này ban cho ngươi.” Nói rồi Hạng Quảng cầm lấy họa quyển trực tiếp tặng nam tử mũi ưng .
“Tạ ân điển hoàng thượng ” nam tử mũi ưng ngay lập tức tiếp nhận bức họa .
“Tốt, cho ngươi lui”. Hạng Quảng vẫy tay nói, tâm tình Hạng Quảng lúc này đặc biệt tốt, nhìn nam tử mũi ưng li khai, Hạng Quảng nói: “Nhớ kỹ, bức họa Mẫu Tử đồ này, thực sự là phải nghiên cứu rất nhiều, may ra mới có thể lĩnh ngộ ngôn tịch tinh túy của đại sư họa ” .
“Tuân mệnh”. Nam tử mũi ưng cúi người, rồi lui ngay ra khỏi ngự thư phòng.
Trên đường về nhà, nam tử mũi ưng trong lòng cười khinh bỉ: “Mẫu Tử đồ? Hạng Quảng ngươi lòng thật tàn độc”. Điều quan trọng nhất với nam tử này là thê tử cùng hài tử, Hạng Quảng ban cho bức Mẫu Tử đồ, hàm ý hắn tự nhiên là rất minh bạch.
Khuôn mặt Triệu Vân Hưng hiện lên vẻ lãnh khốc, quan sát địa đồ quân sự trên tường.
“Tướng quân!”. Một thanh niên đứng sau lưng Triệu Vân Hưng cúi người lên tiếng.
“Chuyện gì?”
Người thanh niên nói: “Tướng quân, vương gia lệnh cho chúng ta tiến nhập Bắc vực lưỡng quận, thuộc hạ thấy có điều không ổn.”
“Không ổn chỗ nào ?” Khóe miệng Triệu Vân Hưng lộ tia tiếu ý, nhưng vẫn không quay người lại .
Người thanh niên đứng thẳng dậy trả lời: “Vương gia cùng Thượng Quan gia đàm phán kết thúc tốt đẹp, sau đó chúng ta đem quân tiến nhập Thượng Quan gia, mượn đường công kích Hạng gia. Tuy nhiên có thật Thượng Quan gia hướng về chúng ta? Bắc vực lưỡng quận đều thuộc địa bàn của Thượng Quan gia, nếu như Thượng Quan gia ngoài mặt có vẻ hợp tác với chúng ta, bên trong lại bắt tay với Hạng gia, sự tình lúc đó sẽ trở nên tồi tệ”.
“Ngươi nghĩ rằng Vương gia chưa nghĩ tới điểm này?” Triệu Vân Hưng hỏi lại .
Người thanh niên liền nói: “Vương gia tự nhiên đã nghĩ qua điểm này, có điều Nam vực tam quận Mộc gia với Hạng gia vô cùng trung thành, lưỡng gia hợp nhất, thực lực chiếm quá nửa quân lực của Sở Vương Triều. Vương gia không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc nhờ sự tương trợ của Trấn Bắc Vương, thuộc hạ nghĩ rằng, Vương gia đương nhiên nghĩ qua, nhưng tình thế bức bách, chỉ có thể cùng Thượng Quan gia hợp tác. Nhưng đến khi đại chiến, Thượng Quan gia lâm trận phản bội, lúc đó chúng ta thực sự rất thảm.”
“Ngôn Vân à, góc độ nhìn nhận của Vương gia và ngươi khác nhau, Vương gia có cái nhìn toàn cục, tất cả đều được ngài nắm rõ trong tay. Vương gia muốn cử sự lật đổ thì những việc nhỏ đó há có thể làm khó được vương gia. Không quá hai tháng sau, ngươi tự nhiên sẽ minh bạch.” Triệu Vân Hưng chuyển người cười.
Khuôn mặt của người thanh niên giãn ra, lộ ra tiếu dung: “Vương gia đã nắm chắc mọi việc trong tay, thuộc hạ cũng cảm thấy an tâm.”
“Rất tốt, Ngôn Vân, ngươi lui trước đi.” Triệu Vân Hưng cười nói.
“Tuân mệnh!” người thanh niên chuyển thân ly khai, ra đến cửa thì dừng lại, bỗng quay đầu về phía Triệu Vân Hưng, khẽ nói: “Phụ thân, giờ đã là nửa đêm, phụ thân cũng nên đi nghỉ sớm, đại chiến sắp tới, thân thể phụ thân rất quan trọng”. Nói xong người thanh niên liền rời khỏi.
Triệu Vân Hưng nghe thấy, trên khuôn mặt không thể kiềm chế được nụ cười. Dù con trai Triệu Vân Hưng là Triệu Ngôn Vân cũng trong quân đội, nhưng Triệu Vân Hưng có lệnh, trong quân, phụ tử chỉ có quan hệ thượng cấp và hạ cấp, vì vậy bình thường Triệu Ngôn Vân gọi Triệu Vân Hưng là tướng quân .
Đại chiến đến gần,Tần gia và Hạng gia thường bí mật nghe ngóng tình hình của nhau, hệ thống gián điệp tình báo đã hoàn toàn hoạt động. Chủ yếu là âm thầm dùng tiền hối lộ một số nhân vật trọng yếu, hãm hại các đại tướng của đối phương, hoặc ám sát những nhân vật quan trọng; li gián kế, mĩ nhân kế tất cả đều được sử dụng. Cùng với sự điều động quân đội của Tần gia tại Hồng Hoang biên cảnh, chính đang bao vây vương triều nước Sở dưới một áp lực vô hình.
Hơn nữa Tần gia sau khi thắng Hắc Thủy sơn tặc bỗng xuất trọng lễ, Hắc Thủy sơn tặc bất ngờ nhận lấy. Tuy nhiên Hạng gia đối với việc này thật sự lại không sinh chút nộ khí nào. Ngoài ra, đệ nhất sát thủ của tập đoàn “Thiên Võng” cũng đã tuyên bố thoái ẩn, tạm thời không tiếp nhận chức quan của Sở vương triều. Tóm lại, áp lực này, gần như tất cả mọi người đều cảm nhận được. Có lẽ chỉ có Tần Vũ đang tĩnh tâm tu luyện tại Hồng hoang biên là không cảm nhận được.
Cạnh Lôi Sơn cư, trên Bích Thủy hồ.
Tần Vũ ngồi bắt chéo chân, ngồi trên mặt nước, từng đạo khí màu tím lưu chuyển trên cơ thể. Những đạo tử khí này chính là Tử Sắc chân khí nội thể của Tần Vũ, trải qua nhiều tháng khổ luyện, Tử Sắc Thiên Tiên chân khí như thủy ngân, một số gần như dịch hóa.
Lực lường cường đại trong nội thể chuyển động không ngừng, toàn thân cơ nhục, thậm chí cả tế bào trong cơ thể. Tần Vũ có thể hoàn toàn cảm nhận được sự bành trướng của năng lượng cơ thịt, Tử Sắc chân khí lưu chuyển mọi nơi, liên tục cải tạo lại cơ nhục gân cốt .
Đột nhiên, gió nổi lên, mặt hồ gợn sóng, nước trong hồ khẽ dao động, Tần Vũ ngồi trên mặt nước, như lục bình trôi theo những dao động của của nhũng cơn sóng nhỏ.
“Ầm!”
Cuồng phong nổi lên, nước trong hồ vang lên một tiếng nổ lớn tạo nên con sóng lớn, một cơn sóng cao đến mười mấy mét. Toàn bộ mặt hồ như bị cự nhân nhấc lên, Tần Vũ giận dữ vì bị quấy rối, ngay lập tức, điểm cước trên mặt hồ. Cả người trực tiếp nhảy thoát ra ven hồ, đồng thời ra vẻ nổi giận nhìn vào Tiểu Hắc đang hùng hổ quạt nước.
“Tiểu Hắc, ta biết cánh của ngươi có thể tạo ra cuồng phong, nhưng ngươi không được trêu chọc ta, biết không?” Tần Vũ nhìn chằm chằm vào cánh của Tiểu Hắc.
Tiểu Hắc thu cánh lại kết thành Kim Đan, tức thì mặt hồ trở nên bình lặng, sau khi tu luyện một số công pháp lưu lại trong kí ức, khí thế Tiểu Hắc trở nên vô cùng cô ngạo lăng lệ, Tần Vũ hiện tại đã chẳng thể là đối thủ của nó.
“Đại ca, đệ chỉ huấn luyện tính cảnh giác cho huynh, đệ đối tốt với đại ca, sao lại trách cứ đệ ?” Thanh âm của Tiểu Hắc vang lên trong tâm trí của Tần Vũ.
Tần Vũ cười nói: “Tốt, hiện tại ngươi đã độ quá Thiên Kiếp, đem ra so với ta, ta chẳng đấu lại ngươi, tối mai ta phải vượt qua độ kiếp, đợi ta độ quá Thiên Kiếp, tu luyện xong Tinh Thần Biến, ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của ta”.
“Tinh Thần Biến? – Đại ca, đệ tu luyện không ít thần kì công pháp, chưa chắc đã chịu thua” Tiểu Hắc đắc ý quạt đôi cánh nói. Sau khi kết thành Kim Đan, Tiểu Hắc đã tu luyện một số loại bí pháp bản thân thực lực mãnh tiến thần tốc, lúc này chính là đang rất tự tin.
Tần Vũ cười: “Đến lúc đó, chẳng phải sẽ biết ai lợi hại hơn ai ư ?”
Mấy ngày hôm nay, Tần Vũ đã đọc rất nhiều thư tịch tu luyện một cách tỉ mỉ, “Tinh Thần Biến” đương nhiên được xem từ đầu đến cuối, không chỉ nhớ khẩu quyết tu luyện trong tâm trí, mà mỗi lần cứ nghĩ đến khi Lôi Vệ mới bắt đầu tu luyện, hoặc lúc độ kiếp thì thấy nhiệt huyết trào dâng. Đối với việc đối đầu với Tứ Cửu Thiên Kiếp, Tần Vũ cảm thấy ngày càng tự tin.
Ngày thứ hai, Tần Vũ tĩnh tọa trên thảm cỏ ven bờ hồ Bích Thủy, bình tĩnh chờ đợi Thiên Kiếp, thật hiếm thấy một ngày Tiểu Hắc lại không quấy rầy Tần Vũ, tĩnh lập một bên an tâm tu luyện, trước thì được Tần Vũ hộ pháp, bây giờ hộ pháp cho Tần Vũ.
Mặt trời ngả về phía Tây, toàn bộ Hồng Hoang được bao phủ bởi ánh sáng màu đỏ. Cuồng phong nổi lên, trong sơn lâm cự thụ lúc lắc điên cuồng, lá rơi tứ tung, cự thụ gãy liên tiếp phát ra tiếng động, bầu trời ngay lập tức tối sầm lại, thiên khí cự biến, làm cho Tần Vũ và Tiểu Hắc phải ngừng tu luyện.
“Ha ha, cuối cùng Thiên Kiếp cũng đã đến, Tiểu Hắc, thời điểm này rất quan trọng với ta, nếu có yêu thú tới, giết sạch chúng cho ta.” Tần Vũ nói to.
Tiểu Hắc vỗ cánh, linh thức truyền âm: ” Đại ca yên tâm, trong chu vi trăm dặm là địa bàn của đệ, không có yêu thú nào dám đến quấy nhiễu. Nếu có yêu thú mò tới, đệ sẽ tiêu diệt toàn tộc của nó”. Ngày hôm nay, chu vi trăm dặm này đích thị là địa bàn của Tiểu Hắc .
Bầu trời trở thành màu hồng sậm, khiến người ta cảm thấy ngột ngạt.
Dòng xoáy khổng lồ xuất hiện tại trung tâm bầu trời, nhiều đạo lôi điện xuất hiện tại hồng sắc thiên không, một luồng điện xà đã bị dòng xoáy điện hấp thụ, một lúc sau, dòng xoáy điện đơn thuần xoay vòng, biến thành tử sắc Kiếp vân khổng lồ. Lôi điện lấp lánh ánh sáng, mọi sự chỉ rằng Thiên Kiếp sẽ đến.
Tần Vũ tĩnh lập đứng bất động, Tiểu Hắc tức thì linh tức phân tán, chú ý mọi sự trong chu vi, bất kể ra sao tuyệt đối không cho phép yêu thú tiếp cận gây nhiễu loạn.
Tiên Thiên ngoại công cao thủ tu luyện đến cực trí, Thiên Kiếp sẽ giáng xuống mạnh hơn? Nên biết người khác nhau thì uy lực của Thiên Kiếp cũng khác nhau. Thực lực của Tần Vũ trội hơn nhiều so với Tiên Thiên đại viên mãn cao thủ, vậy uy lực của Tứ Cửu Thiên Kiếp đạt đến mức nào?
“Đạo thiên lôi đầu tiên, uy lực yếu nhất, có thể coi nhẹ.” Tần Vũ ngửa mặt lên trời, cười nhẹ, vẻ mặt tiếc nuối.
Nhớ trong “Tinh Thần Biến”, Lôi Vệ có một vài mô tả độ kiếp, thậm chí còn đề xuất phương án vượt qua độ kiếp, Tần Vũ quyết định, đối mặt với đạo thiên lôi đầu tiên sẽ sử dụng một trong mười phương án độ kiếp đã được biết đến.
Kiếp vân cuồn cuộn, lôi thanh liên tiếp nổ ra, trực tiếp tạo áp lực với bên dưới.
“Oành”
Một đạo tử lôi điện từ trên cao đánh xuống đầu Tần Vũ, nhưng Tần Vũ vẫn bình tĩnh hướng về phía tử sắc lôi điện, bất ngờ chuyển thành bất động, nhãn thần hiện lên sự phong cuồng. Tử sắc lôi điện trực tiếp kích vào người Tần Vũ, chỉ thấy thân thể Tần Vũ hoàn toàn bị tử sắc lôi điện bao bọc .
“ha, thống khoái, thống khoái”
Tần Vũ không hề phòng ngự, hoàn toàn dùng nhục thể kháng cự, Tiên Thiên ngoại công tu luyện đến kim đích cảnh giới, nếu như không thể kháng cự đạo thiên lôi thứ nhất này thì Tiên Thiên ngoại công đã tu luyện vô ích, ” Tinh Thần Biến” kể lại, mượn uy lực của thiên lôi để tu luyện thân thể, mãnh tiến tăng cường sức mạnh. Đương nhiên, uy lực của thiên lôi không thể quá mạnh, nếu không thì thân thể của Tần Vũ không thể chịu đựng nổi.
Lôi điện xuyên qua vào trong toàn thân gân cốt, tế bào cơ nhục, không ít năng lượng lôi điện bị thôn phệ, cơ nhục đã đạt đến cực hạn ngay lập tức phát sinh biến đổi, trở nên mạnh hơn.
“Sảng khoái, thực sự sảng khoái, Tiểu Hắc, nhìn ta kháng cự đạo thiên lôi thứ nhất như thế nào ?” Tân Vũ trở lại vẻ bình thường cùng Tiểu Hắc bên cạnh đùa giỡn.
Tiểu Hắc không nói gì, linh thức hoàn toàn chú ý xung quanh.
Tần Vũ sau khi vượt qua đạo thiên lôi thứ nhất, năng lượng nội thể không bị tiêu hao, ngược lại sức mạnh cơ nhục còn tăng thêm, thực lực được tăng lên đáng kể. Người khác mỗi lần độ quá Thiên Kiếp, năng lượng đều tiêu hao, Tần Vũ ngược lại năng lượng lại tăng thêm, như đến như đi, thực sự khác biệt.
“Đại ca, cần lưu ý, đạo lôi điện này mạnh hơn hẳn đạo thứ nhất, phương pháp vừa rồi không thể sử dụng lại đâu” Tiểu Hắc nhắc nhở.
Trên trời, Kiếp vân liên tục giáng xuống, hiển nhiên đang chuẩn bị cho đạo lôi kiếp thứ hai, đạo lôi kiếp đầu tiên khả dĩ còn có thể hấp thụ, đạo lôi kiếp thứ hai này uy lực lớn hơn nhiều, Tần Vũ không dám hùng hổ như lần trước, cẩn thận đề phòng.
“An tâm, ta biết lúc nào nên dừng lại” Tần Vũ thực sự cảm nhận được sự quan tâm của Tiểu Hắc.
Lôi thanh cuồn cuộn, áp lực với phía dưới ngày càng tăng, đạo lôi điện thứ hai giáng xuống, Tần Vũ lập tức toàn thân tiến nhập trạng thái chuẩn bị kháng cự, cùng với tiếng nổ của đạo lôi điện, một đạo tử sắc giao long mãnh nhiên thoát khỏi kiếp vân, trực tiếp hướng về phía Tần Vũ lao xuống.
“Đến đây”. Trong ánh mắt Tần Vũ hiện lên sự hưng phấn, năng lượng nội thể ngay lập tức dâng lên, toàn thân phát ra tử quang, giống như một khối tử ngọc, Tử Sắc chân khí bao bọc toàn thân, hình thành hộ thể cương khí, thậm chí còn xuất hiện điện quang bao quanh cơ thể.