Tinh Thần Biến

Q.5 - Chương 20 - Hộ Pháp

trước
tiếp

Phạm vi thế lực của Xích Huyết động phủ bao trùm lên một chu vi tám trăm vạn dặm, mà trong chu vi tám trăm vạn dặm đó thì Xích Huyết Lĩnh đóng vai trò là trung tâm của khu vực. Có tới một nửa số tu yêu giả tu tập tại đây. So với các nơi khác của hải để ở đây rõ ràng là địa phương phồn hoa, hấp dẫn hơn nhiều.

Lúc này, Tần Vũ cùng Hầu Phí đã tiến vào Xích Huyết Lĩnh.

Tu yêu giả trong chu vi tám trăm vạn dặm dưới sự cai quản của Xích Huyết động phủ có xấp xỉ trên dưới khoảng mười vạn. Trong một nghìn tu yêu giả mới có thể có một Nguyên Anh kỳ. Hay nói cách khác, trong chu vi tám trăm vạn dặm có gần một trăm cao thủ Nguyên Anh kỳ. Bất quá, phần lớn các cao thủ ẩn mình trong các động phủ của mình.

Xích Huyết Lĩnh trên thực tế là một dãy núi khổng lồ nằm dưới biển. Trên đỉnh của các ngọn núi đều xây dựng những tòa động phủ cung điện. Bình thường bên trong cung điện có khoảng mười đến mười hai tu yêu giả, đồng thời còn có vài nghìn Tiên Thiên cảnh giới yêu thú nghe lệnh.

Cung điện lớn thì thậm chí có hơn trăm tu yêu giả, yêu thú canh thì vô số.

– Há há! Đám tu yêu giả này bọn chúng thực là biết cách hưởng thụ a, huynh nhìn xem, những cái động phủ đằng kia… thật là lộng lẫy!

Hầu Phí nhìn từng tòa cung điện ở phía xa nằm trên đỉnh ngọn núi, không nhịn được khen ngợi nói.

Tần Vũ nhìn lướt những tòa cung điện nằm phía xa, tịnh không quá kinh ngạc:

– Tu yêu giả không phải phàm nhân, kiến tạo động phủ tự nhiên rất là dễ dàng. Hơn nữa bọn chúng còn có thể sai khiến bọn yêu thú Tiên Thiên cảnh giới giúp đỡ, những tảng đá to vạn cân ở thế tục di chuyển rất khó khăn, đối với tu yêu giả lại rất dễ dàng… Ô!

Tần Vũ mục quang đột nhiên nhìn sang hướng bắc trên đỉnh của một ngọn núi lớn.

Hầu Phí hai mắt cũng sáng lên, nhìn hướng xa trên đỉnh của một ngọn núi lớn. Trên đỉnh núi đó có một tòa cung điện cực kỳ lộng lẫy, nếu so với Hoàng Cung của phàm giới thì khác biệt không bao nhiêu.

Cung điện to nhất đó nằm trên đỉnh núi cao nhất của Xích Huyết Lĩnh. Đỉnh của ngọn núi đó bị cắt phẳng, hình thành một vùng mặt bằng chu vi hơn mười dặm. Chính giữa mặt bằng rộng lớn đó có một tòa cung điện cực kỳ lộng lẫy – Xích Huyết động phủ.

Các cung điện khác vây quanh, Xích Huyết động phủ nằm ở chỗ cao nhất.

Xích Huyết động phủ, chiếm một vùng chu vi hơn mười dặm. Bên trong, khắp nơi đều là đình viện, lầu các. Bên ngoài cung điện có một đội tu yêu giả hộ vệ tuần tra, ở bên trong cung điện còn có một số nữ yêu mị tu yêu giả đảm trách nhiệm vụ như thị nữ, vũ nữ…

Xích Huyết Động Phủ.

Tần Vũ xa xa nhìn qua mấy chữ lớn đó. Hầu Phí cũng rất lấy làm kinh ngạc khi nhìn thấy toà cung điện đó. Nhưng Hầu Phí so với Tần Vũ cũng có chỗ khác biệt lớn. Tần Vũ cho dù thế nào thì tại Tiềm Long Đại Lục đã từng thấy qua Hoàng Cung, mặt khác bản thân sống tại Vương phủ cũng không ít thời gian. Nhưng Hầu Phí trước tới giờ thì cũng chỉ nhìn qua Trúc Ốc.

– Con bà nó! Thực là lãng phí quá. Cung điện lớn như thế này, Xích huyết động phủ lại mới chỉ có vài người. Nhưng mà, nếu để ta sống trong đó… sẽ không làm mai một cái cung điện to lớn và lộng lẫy như thế này!

Hầu Phí chớp mắt ở bên cạnh nói.

– Thằng ngốc!

Ba tu yêu giả từ phía bên kia phi qua, nghe thấy những lời của Hầu Phí,khinh bỉ nói.

Ở trong Xích Huyết Lĩnh, tu yêu giả tụ tập thành từng nhóm nhỏ từ đỉnh núi này phi sang đỉnh núi khác, Tần Vũ đưa mắt nhìn qua thấy gần nghìn tu yêu giả bốn phía phi hành. So với những nơi khác thì tu yêu giả ở Xích Huyết Lĩnh đích xác là rất nhiều.

– Khốn kiếp, đứng lại cho gia gia bọn ngươi!

Hầu Phí đột nhiên hét to một tiếng. Hoả nhãn phát xuất quang mang hãi nhân trực tiếp phóng thẳng tới ba tu yêu giả, khiến cho ba tu yêu giả thất kinh. Dường như bọn chúng đã bị Hầu Phí hét cho một tiếng đứng chết lặng tại chỗ.

Hầu Phí toàn thân lông khỉ đều bắt đầu dựng đứng cả lên:

– Con bà nó! Bọn ngươi mà dám chửi gia gia bọn người sao? Bọn ngươi nghe ta nói đây, gia gia của bọn ngươi danh gọi là Hầu Phí…

Không để Hầu Phí nói hết câu, bên cạnh ba tu yêu giả cũng cao giọng hét trả lại.

– Cái con khỉ nhà ngươi mà cũng dám diễu võ dương oai ở đây sao, Xích Huyết Lĩnh này ai mà không biết ba huynh đệ bọn ta. Giết hắn đi!

Nói xong ba tên tu yêu giả liền tự xuất vũ khí để động thủ.

Hầu Phí trong mắt ánh lên một ít huyết hồng.

Bồng! Bồng! Bồng! Bồng! Bồng! Bồng!…

Chỉ thấy ba đạo hắc sắc bổng ảnh lóe lên, một loạt âm thanh xương cốt vỡ vụn vang lên, ba tên tu yêu giả đau đớn kêu thảm một tiếng bay ra ngoài.

– Hắc hắc! đấu với ta à, tìm chết!

Hầu Phí ngạo nghễ múa thanh Hắc Bổng.

Linh thức của Tần Vũ quét qua một lượt, phát hiện hai chân của ba tu yêu giả đã bị vỡ nát. Hầu Phí tịnh không một chút phát cuồng mà sát tử hết cả ba tên, suy cho cùng đây là đại bản doanh của Xích Huyết động phủ. Hầu Phí cũng biết việc gì nặng việc gì nhẹ.

– Yên tâm, bọn chúng không chết đâu!

Hầu Phí chống cây Hắc Bổng xuống đất khinh thường nói, đột nhiên song hỏa nhãn của Hầu Phí lại bắt đầu sáng lên.

o0o

Hai tay chắp sau lưng, Tra Phách trực tiếp theo cửa chính của Xích Huyết động phủ phi ra ngoài. Theo sau hắn bốn trong số mười ba tên hộ pháp, phân biệt là Bạch Âm, Nhiễm Lam, Mục Húc và Trang Chung. Trong bốn tên hộ pháp thì Bạch Âm đứng đầu.

– Đi! Đến Nghiễn Liên Phong!

Tra Phách trực tiếp nói.

– Phó Động chủ! Rượu của Nghiễn Liên Phong thực rất ngon, thật không biết lão gia hỏa Nghiễn Liên cuối cùng đã chế luyện như thế nào.

Bạch Âm bên cạnh Tra Phách cười nói. Bạch Âm trên thân bạch sắc chiến giáp, thể hiện nét phong lưu tiêu sái anh tuấn bất phàm.

Nhiễm Lam cười lạnh nói:

– Nghiễn Liên đó nghĩ hắn là ai chứ, trực tiếp bắt hắn giao ra phương pháp chế luyện, nếu không giết quách cho xong.

Nhiễm Lam tóc trên đầu một nửa màu xanh, một nửa là màu đen, mặt của hắn cũng một nửa màu đen một nửa màu xanh.

Mục Húc thì tàn ác không nói lời nào.

Trang Chung thì có bộ dạng của lão nhân phúc hậu, luôn luôn mỉm cười, nhưng các hộ pháp khác lại biết rằng Trang Chung rất nhiều thủ đoạn âm hiểm.

Năm tên đi được nửa đường, đột nhiên…

– Ầm!

Tiếng đá vỡ từ xa truyền tới, Bọn người Tra Phách đồng thời nhìn về hướng đó, chỉ thấy một đạo ánh sáng nhàn nhạt tán phát ra, bọn người Tra Phách ánh mắt đồng thời sáng lên, dường như trong nháy mắt cùng hướng về phía đó lao tới.

– Hắc hắc… Đại ca thấy thế nào? Đệ xuất thủ không tồi đấy chứ?

Hầu Phí lần nữa nghịch ngợm đưa ra một thứ bảo bối – Ngũ Dạ Tử Hoa. Bông hoa này đã nở hết cỡ, nếu như quá năm ngày không ai hái, nó tự động úa rũ mất hết hiệu quả dược liệu.

Tần Vũ ánh mắt sáng lên:

– Ngũ Dạ Tử Hoa, thật là dược liệu luyện đan bảo bối. Giá trị tuyệt có thể so sánh với một kiện thượng phẩm linh khí.

Về các chủng loại luyện đan bảo bối Hầu Phí lại không thích, đưa luôn cho Tần Vũ. Tần Vũ đưa tay cầm lấy.

– Dừng tay!

Cùng lúc đó một một tiếng hét lớn, năm đạo nhân ảnh ngay sau đó xuất hiện trước mặt Tần Vũ, chính là năm người bọn Tra Phách. Bọn người Tra Phách trong mắt vừa thấy bảo bối của Hầu Phí đưa ra, Nhiễm Lam Hộ pháp trong bọn không kể gì đến Hầu Phí, trực tiếp lao người tới cướp đoạt.

Tân Vũ trong mắt hàn quang lóe lên, hét lên một tiếng giận dữ:

– Quay lại!

Nhanh như chớp, Tần Vũ tung ra một cước.

– Bồng!

Tần Vũ cùng Nhiễm Lam đồng thời bay lùi lại, hai người rốt cuộc bất phân cao thấp. Tần Vũ dùng linh thức quét qua liền phát hiện đối phương đạt đến Nguyên Anh tiền kỳ. Tần Vũ mỗi lần tu luyện quá trình điều gắn liền cùng với nhục thể tôi luyện, thân thể so với yêu thú còn mạnh hơn nhiều. Mặc dù Nhiễm Lam là Nguyên Anh tiền kỳ, nhưng luận về nhục thể lại không thể so được với Tần Vũ.

Tần Vũ cùng Nhiễm Lam đối mắt nhìn nhau. Cùng có cảm giác không nên trêu vào đối phương. Bọn Tra Phách cũng phát hiện Tần Vũ cùng Hầu Phí tịnh không phải là những người dễ dàng khi phụ.

Tuy vậy Bạch Âm vẫn tiến lên phía trước một bước.

– Ngũ Dạ Tử Hoa này là vật của Xích Huyết động phủ bọn ta. Phó Động chủ bọn ta sớm đã biết nơi này có Ngũ Dạ Tử Hoa, mà hơn nữa Ngũ Dạ Tử Hoa phải nở trọn vẹn mới có thể hái. Và cũng không thể trì hoãn quá lâu, trì hoãn quá năm đêm, Ngũ Dạ Tử Hoa này cũng vô dụng thôi. Bọn ngươi nên trả vật về nguyên chủ.

Bạch Âm cười nhẹ nói, dáng vẻ rất lễ độ tao nhã.

– Rắm thúi!

Hầu Phí lúc này nổi giận đùng đùng, lông toàn dựng đứng lên. Cười hắc hắc quái dị nói:

– Cái gì mà Động chủ nhà ngươi nhìn qua là biết ở đây có bảo bối. Nếu sớm biết vì sao không chuyển đến bên cạnh động phủ đi. Hơn nữa, Ngũ Dạ Tử Hoa này nằm trong lòng núi đá, bọn ngươi làm thế nào mà biết được?

Hầu Phí song hỏa nhãn quang mang bắn ra tứ phía, khí thế toàn thân bạo phát, bất ngờ trấn áp bọn người đối phương.

Vật này bản thân hắn tự tay hái được, giờ mấy tên này lại muốn đoạt của hắn. Hầu Phí sao lại không bất bình, sao lại không nổi giận?

– Khốn kiếp. Nghe đến một chữ cũng không lọt tai, bọn ngươi biết điều thì cút đi. Nếu không Hầu gia ta trực tiếp đập bọn người thành bánh thịt bây giờ!

Hầu Phí trừng mắt nhìn bốn tên giận dữ nói, hung dữ quả thật là rất kinh người. Khí thế của thần thú thực sự không thể đem ra làm trò đùa.

Nhưng bọn người Tra Phách lại không nhận ra được Hầu Phí là thần thú.

Bình thường phân biệt thần thú, là bằng hình dạng và đặc tính. Hầu Phí là Hoả Tình Thuỷ Viên thực sự là rất hãn hữu. Theo như lời Lan thúc từng nói, cả thế giới tu yêu giả đáy biển chỉ tồn tại có một. Bọn người này trước tới giờ chưa từng thấy qua, tự nhiên là không biết rõ căn nguyên của Hầu Phí.

– Ta là Tra Phách Phó Động chủ của Xích Huyết động phủ, vật này là của Xích Huyết động phủ bọn ta, các ngươi chưa từng nghe tới hay sao?

Thanh âm của Tra Phách vang lên, trong lời nói ẩn chứa quyền thế tuyệt đối.

– Tra Phách? Xích Huyết động phủ?

Phía bên cạnh Tần vũ cười lạnh nói.

Bọn người Tra Phách chính thị là những nhân vật đứng đầu của Xích Huyết Lĩnh. Bình thường ai dám tranh đấu với bọn chúng. Hiện tại trước mắt là hai kẻ dường như không một chút để bọn chúng ở trong mắt. Một Phó Động chủ ngoài ra còn có tứ vị hộ pháp há có thể nhịn được những lời như vậy.

– Động thủ!

Tra Phách đột nhiên hét lên.

– Hắc hắc! Đến rất tốt!

Bọn người Bạch Âm còn chưa xuất thủ, Hầu Phí đã hưng phấn hắc hắc cười quái dị, múa thanh Hắc Bổng xông về phía bọn chúng. Hầu Phí là ai chứ? Nguyên Anh trung kỳ thần thú, bọn người trước mắt này, mạnh nhất là Tra Phách và Bạch Âm là Nguyên Anh trung kỳ, Nhiễm Lam, Mục Húc là Nguyên Anh tiền kì, còn Trang Chung chỉ là Kim Đan hậu kì, đương nhiên Trang Chung chân chính thực lực so với Nhiễm Lam, Mục Húc thì kém hơn chút ít.

Một Nguyên Anh trung kỳ thần thú đem so với Đổng Hư kỳ cao thủ, còn có phần mạnh hơn.

– Oanh!

Hắc Bổng mang sức mạnh của vạn quân, như một dòng nước có sức phá hoại mạnh mẽ, như chớp giật đập lên lưỡng tiêm đao của Bạch Âm.

Thậm chí còn khiến cho lưỡng tiêm đao trực tiếp đập thẳng vào người Bạch Âm, Bạch Âm phun máu tươi cả người bị bắn thẳng ra ngoài.

– Hắc hắc! Thống khoái! Thực là thống khoái!

Hầu Phí hưng phấn cười lớn. Lúc trước vô luận là cùng Tần Vũ động thủ, hay là cùng các yêu thú trong cốc động thủ, Hầu Phí đều không dám dùng toàn lực, chỉ sợ sát thương người. Lúc này Hầu Phí không chút cố kị, sớm đã một bổng tận lực huy vũ.

Tra Phách, Nhiễm Lam, Mục Húc, Trang Chung bốn người sắc mặt đại biến.

Một bổng đánh bay Nguyên Anh trung kỳ Bạch Âm? Bạch Âm đến một chút phản kháng cũng không có!

– Hắc hắc! Tiếp tục nào!

Hầu Phí song nhãn phát ra ánh sáng. Hắc Bổng biến ảo thành năm sáu bổng ảnh như chớp giật đập tới. Chỉ nghe thấy một tiếng hét to, một người trên tay xuất hiện một thuẫn bài cực lớn, tất cả bổng ảnh đều đập lên trên thuẫn bài đó.

Ngay sau đó là tiếng nổ như sấm rền, cả người Trang Chung bị đập bay chui vào vách đá.

– Dừng lại, dừng lại, hiểu nhầm, hiểu nhầm thôi!

– Đỡ tiếp ta một bổng!

Hầu Phí chẳng quan tâm Tra Phách hét cái gì, lại đập một bổng. Tần Vũ cũng kinh dị trước tốc độ Hắc Bổng của Hầu Phí lúc này, chỉ cảm thấy Hầu Phí vừa mới dụng lực, Hắc Bổng đã đến trước mặt đối phương, lực lượng cùng tốc độ, tất cả đều đạt đến mức độ khủng bố.

Hầu Phí đột nhiên nhếch mép cười có chút tà dị. Bất ngờ Hắc Bổng trong lúc đập tới, hông dụng lực đột nhiên làm Hắc Bổng chấn động.

Hắc Bổng tức thì như biến thành nhiều khúc, sau đó đột nhiên quay lại xoay vòng tròn rồi lao về hai phía.

– Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!…

Một bổng đó vừa mới tiến sát vào giữa Nhiễm Lam và Mục Húc hai người. Hắc Bổng quay lại đập lên trên thân hai tên, Yêu Nguyên lực của hai tên căn bản không chịu nổi đòn tấn công mạnh như vậy, đều bị đập bay ra ngoài.

– Đỡ Hầu gia ta một bổng!

Hậu Phí đột nhiên nhảy lên, thi triển toàn lực huy động Hắc Bổng rồi thì đột nhiên đập thẳng vào đầu của Tra Phách. Tra phách trong chớp mắt hoá thành một con Xích Huyết Thuỷ Mãng cực lớn dài hơn trăm mét, nhưng căn bản Tra Phách cũng không kịp phản ứng. Hắc Bổng của Hầu Phí đã sát trên đầu của Xích Huyết Thủy Mãng xà.

Không! Chuẩn xác mà nói, Hắc Bổng cách Xích Huyết Thuỷ Mãng cự li chỉ bằng sợi chỉ.

– Hô hô!

Vì kình phong đánh tới quá nhanh làm cho nước dưới đáy biển nổi lên cuồn cuộn. Hai mắt của Xích Huyết Thủy Mãng xà trở nên đỏ rực chớp liên tục, ngẩn nhìn Hắc Bổng cách đầu mình cự li chỉ bằng sợi chỉ, mới giật mình tỉnh lại, rồi liền biến lại thành hình người.

– Tại hạ Tra Phách, gặp được cao thủ như tiên sinh đây, thực là vui mừng không sao kể xiết, vừa rồi đều do tại hạ lỗ mãng.

Tra Phách thay đổi sắc mặt thật là nhanh. Đứng bên cạnh Tần Vũ lãnh khốc cũng không nhịn được hơi mỉm cười, Tra Phách đã như thế, thì bốn tên hộ pháp cũng đều bắt đầu trở nên cung kính.

Tầm Vũ trong tâm ngầm tán thưởng Hầu Phí biết nặng nhẹ.

Đánh thì cũng cần phải biết tính toán. Nếu như giết Tra Phách, phía sau hắn Tra Hồng chắc chắn sẽ xuất thủ. Tuy nhiên Tra Hồng là Đổng Hư cảnh giới cao thủ, lại là Xích Huyết Thuỷ Mãng. Xích Huyết Thủy Mãng đạt đến Đỗng Hư cảnh giới thì Hầu Phí cũng không chắc chắn thắng được.

Hầu Phí dường như rất thích sự cung kính của bọn Tra Phách. Đánh nhau rồi sau đó làm rõ thân phận, thậm chí còn xưng huynh gọi đệ.

– Hầu Phí huynh đệ, hai người đến Xích Huyết Lĩnh này có chỗ ở hay chưa?

Tra Phách, hãn châu chuyển động, tức thì hỏi Hầu Phí.

Hầu Phí không để ý nói:

– Chưa có, ta tại nơi này nhàn rỗi dạo chơi. Ta và đại ca ta tới nơi này là để dạo chơi mà. Xích Huyết Lĩnh tu yêu giả chính xác rất nhiều, so với các nơi khác thì nhiều hơn hẳn, ở lại nơi này cũng không đến nỗi nào.

Tra Phách cười nói ngay:

– Ồ, thì ra là thế! Vậy hãy ở lại Xích Huyết động phủ đi. Hầu Phí huynh đệ thực lực cao siêu, dư sức đảm đương chức vị hộ pháp Xích Huyết động phủ. Nếu huynh đệ đảm nhiệm, ta trực tiếp cấp cho ngươi một nghìn hộ vệ để ngươi điều phối, thế nào?

– Ồ, hộ pháp?

Hầu Phí mắt sáng lên dường như có chút động tâm, đột nhiên nhìn về phía Tra Phách nói:

– Việc này vẫn phải xem đại ca Lưu Tinh của ta, đại ca mà đồng ý thì ta cũng đồng ý.

Thế giới của tu yêu giả, thực lực đại biểu cho tất cả. Tra Phách nhìn thấy thực lực kinh nhân của Hầu Phí đương nhiên là muốn lôi kéo, giờ đây nghe Hầu Phí nói, lại nghĩ đến vừa rồi Tần Vũ cùng Nhiễm Lam giao thủ, thực lực xem ra cũng không kém với một Hộ Pháp bình thường, lập tức có kế sách.

– Lưu Tinh huynh đệ, nếu gia nhập Xích Huyết động phủ của ta, cũng xin mời ngươi đảm đương chức vị hộ pháp của Xích Huyết động phủ ta, thế nào? Huynh đệ bọn ngươi cùng với bọn ta tiêu diêu tự tại. Ta dám đảm bảo trong chu vi tám trăm vạn dặm không một ai dám khinh thường ngươi.

Tra Phách cam đoan nói.

– Ta, hộ pháp?

Tần Vũ nhìn về phía Tra Phách, trên mặt có chút tiếu ý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.