Lần đầu tiên gặp phải cớ sự này , khiến Vũ Nghê không kịp đối phó , chỉ lần lượt giải thích một câu :”Thật xin lỗi , tôi không phải mẹ của Lạc Dật . Chị à , chị hiểu lầm rồi !”
“Dì à , dì hiểu sai rồi , đây là mẹ con , không phải mẹ của Lạc Dật !” Hoan Hoan đứng ở gần bên , lễ phép giải thích , trợ giúp giải vây cho mẹ
Lạc Dật nhìn người bị hiểu lầm đang tỏ ra bối rối , khuôn mặt cậu bé vô cùng bình thản , ung dung chấp nhận sự tình . Ầy , dù có bị hiểu lầm , cậu bé cũng không muốn giải thích , người mẹ này xinh đẹp thế mà !
“Dễ hiểu thôi , cả hai đứa bé đều là con cô . Thằng nhóc này nhất định là con của cô , giống nhau đến thế là cùng , đừng ghĩ rằng có thể chối cãi !” Thấy tình cảnh con trai mình như vậy , cho dù người phụ nữ kia có cao quý đến đâu , vẫn có thể đứng trước cổng trường trút giận dữ dội .
Như là sợ Vũ Nghê chạy trốn , người phụ nữ liền nắm lấy quần áo của cô :”Nói đi , cô tính đền bù thiệt hại thế nào đây ?!”
Cậu bé tiểu học năm 3 với dáng người hơi mập đứng bên cạnh , trên trán dán một băng gạc thật to , vết thương xem ra không nhẹ . Nhìn thấy Lạc Dật , cậu bé càng thêm run sợ , nắm chặt tay người phụ nữ :”Mẹ , mẹ định gây gổ cùng mẹ của Lạc Dật sao … Lạc Dật từng nói qua , nếu con mà dám đến nhà tìm người thân của nó , nó sẽ tiếp tục xử đẹp con !”
“Nhìn đi , con trai nhà cô bắt nạt con của tôi thành như thế này đây !” Người mẹ nào lại không đau lòng , không tức giận khi nghe con cái mình nói như vậy ?!
Vũ Nghê nhìn Lạc Dật , lại quay sang cậu bé kia , trong lòng chỉ biết kêu ‘trời’ . Hôm nay là vận xui gì thế không biết ?! Lần đầu tiên đến trường đón con gái tan học , ai dè gặp phải sự tình này “Chị à , trước tiên chị khoan hãy kích động . Thế này đi , chúng ta đi vào trong trường , để thầy cô chứng minh việc tôi không phải mẹ của Lạc Dật , có được không ?!” Đã làm ký giả hơn nhiều năm , gặp qua rất nhiều trường hợp khó giải quyết , Vũ Nghê rất nhanh thích ứng sự việc ~
“Vào trường ?! Cô và Lạc Dật giống nhau như vậy , còn tính dùng biện pháp chống chế này sao ?! Đừng nghĩ rằng có thể quay tôi vòng vòng , tôi không ngốc !”
“Chị à , chúng ta nên nói đến sự thật , chứ không nên tin vào cảm giác , đúng không ?!” Vũ Nghê cố gắng duy trì vẻ mặt ôn hoà , ngày đầu tiên xuất hiện đến trường đón con , cô không muốn làm trò đùa với người khác
“Vậy để mọi người nhận định đi , xem mọi người nói thế nào ?!” Người phụ nữ kéo thân thể Lạc Dật sang một bên , để cho người đi đường nhìn thấy
Lạc Dật rất phối hợp , gương mặt lộ ra tươi cười , chờ đợi mọi người ‘phán xét’ . Cậu bé nguyện ý làm con trai của dì ký giả , vô cùng sẵn sàng chấp nhận
Hình ảnh Vũ Nghê và Lạc Dật vừa đập vào mắt mọi người , lập tức tạo ra phản ứng :”Thật giống quá , cô gái này nhất định là mẹ đứa trẻ , còn không mau chóng bồi thường thiệt hại cho người ta đi !”
Tiếng chuông điện thoại từ trong bóp da Vũ Nghê vang lên , cô liền móc điện thoại ra :”Alô. . . . . .”
“Chị , cấp trên tìm . Chị sắp xếp thời gian , nhanh chóng trở về đài nha !” Tiểu Na ở đầu dây điện thoại huyên thuyên nói
“Ừ , Khoảng 30 phút nữa , chị sẽ trở về !”
Sau khi kết thúc cuộc gọi , Vũ Nghê chỉ biết thở dài , giờ là tình huống nào chứ ?! Nhìn thấy Lạc Dật đang cười toe toét với mọi người , cô càng sầu não :”Lạc Dật , con gọi điện thoại cho ba mẹ đến đi , dì còn có chuyện quan trọng , không thể nào ở mãi đây được !”
Lời của Lạc Dật vừa ra , lại khiến người ta kinh ngạc , còn Vũ Nghê chết đứng tại chỗ :”Mẹ , con không cố ý đánh thằng nhóc đó , chẳng qua nó cười nhạo mẹ , nói mẹ xấu xí , thậm chí còn nói chuyện thô lỗ , thái độ khinh miệt , thế nên con mới ra tay ! Mẹ của Lạc Dật mà xấu xí sao , hừ hừ , các người nhìn đi , mẹ của Lạc Dật là một người đẹp đấy , rõ ràng quá còn gì !” (Thằng nhóc này đểu y chang ba nó
“Ba , ba nghe con nói . Vừa rồi đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn , cần phải bồi thường tiền cho người ta . Mẹ của bạn học đã thay con chi trả , tất cả hết thảy 4000 nhân dân tệ . Đây không phải là con số nhỏ , ba nên đến đây để trả lại tiền cho người ta , được không ?!”