Hôm sau, Hạ Tử Du nhân lúc ba mẹ còn đang ngủ trong phòng liền chạy ra khỏi khu nhà cao cấp của mình.
Đúng vậy, Hạ Tử Du chính là cô con gái rượu duy nhất của chủ tịch tập đoàn ‘Hạ thị’, danh tiếng xếp hàng thứ nhất trong số các tập đoàn thương mại tại thành phố Y, cô là con gái yêu quí được ba mẹ hết sức cưng chiều, cô hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề kinh tế, nhưng mà, cô vẫn thích tự tìm công việc cho mình. . . . . .
Nhắc lại chuyện có thể được vào tập đoàn ‘Đàm thị’ làm cũng rất kỳ quái. . . . . .
Tập đoàn ‘Đàm thị’ là công ty mà tất cả sinh viên ra trường đều muốn xin vào, nhưng tiêu chuẩn tuyển nhân viên của Đàm thị rất là nghiêm khắc, cho dù người có trình độ học vấn cao cũng chưa chắc có thể được tuyển dễ dàng, cho nên lúc đó cô không muốn gửi lý lịch vào Đàm thị.
Nào ngờ, một tuần sau khi cô gửi lý lịch, cũng không có một công ty nào bằng lòng mời cô, mà vào thời điểm đó cô lại bất ngờ nhận được thông báo phỏng vấn của Đàm thị.
Thật ra thì, không biết có ai gửi lý lịch đến Đàm thị hộ cô không mà cô lại may mắn được phòng nhân sự Đàm thị chọn trúng, sau đó cô đến Đàm thị phỏng vấn rồi được tuyển dụng thuận lợi.
Sau khi vào Đàm thị, cô được bổ nhiệm vào phòng PR.
Tuy rằng công việc phòng PR thoải mái tự do, nhưng cô thường phải đi xã giao với khách hàng cao cấp, may mà khách hàng công ty xã giao thông thường đều là tập đoàn cao cấp có tư cách khá cao, cho nên cũng không khiến cô cảm thấy khó làm việc.
Chỉ là, như thể chuyện Lâm Khả Khả thiếu chút nữa bị khách hàng ‘ô ô’ vậy, thỉnh thoảng cũng sẽ xảy ra ở trên người của nhân viên phòng PR các cô, nhưng tuyệt đối sẽ không xảy ra ở trên người cô, bởi vì cô đi ra ngoài xã giao, tuyệt sẽ không để cho người ta có cơ hội lợi dụng mình.
Hôm nay, sở dĩ cô lấy ra cớ sinh nhật ba không thể tới công ty tham dự xã giao với tổng giám đốc, thật ra là bởi vì cô không muốn cùng mấy vị đồng nghiệp mỹ nữ kia nội bộ cạnh tranh.
Cô vào Đàm thị đã hơn một năm, tin đồn có liên quan về vị tổng giám đốc Đàm thị cô đương nhiên cũng nghe không ít, cô cũng thấy tò mò rốt cuộc là người đàn ông như thế nào, có thể làm cho Đàm thị phát triển trở thành là một tập đoàn tài chính thương mại đứng đầu Châu Á, nhưng mà cô không muốn trở thành đối tượng cho mọi người chỉ trích.
Đơn giản mà nói, mục đích của cô chỉ là muốn có công việc như hiện nay, những cái có liên quan đến “Quy tắc ngầm” theo như lời Tiểu Nghệ nói đó, cô không hề có hứng thú với việc tiếp cận hấp dẫn tổng giám đốc để một bước trở mình, đây là cá tính riêng của cô, có lẽ không liên quan đến địa vị gia đình nhà cô.
–
Buổi chiều, Hạ Tử Du đang ngồi ở trong Starbucks nhàn hạ uống cà phê, bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại di động đột ngột cắt ngang dòng suy nghĩ của Hạ Tử Du, Hạ Tử Du liếc nhìn thoáng qua màn hình điện thoại di động, sau đó liền ấn nút nghe, “Trưởng phòng Lâm!”
Trưởng phòng Lâm nói với giọng hơi sốt ruột, “Tử Du, bây giờ cô ở đâu?”
“Ơ, tôi đang ở nhà với ba tôi. . . .Tôi trở về công ty ngay đây!” Nếu không thể nán ở nhà, vậy thì cô phải đi gặp cái vị tổng giám đốc Đàm thị được người đời đồn đại như thể thần thoại kia thôi!
Trưởng phòng Lâm nói, “Cô không cần về công ty, tổng giám đốc đã đến đó trước rồi, bây giờ cô tranh thủ đến khách sạn Tứ Quý đi. . . .Phòng số 1618!”
Hạ Tử Du rời khỏi ghế ngồi, “Được, bây giờ tôi qua liền!”
Trưởng phòng Lâm bổ sung thêm, “Còn nữa, nhớ phải trang điểm ăn mặc xinh đẹp một chút!”