Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 82 - Chương 82

trước
tiếp

Không phải vì đứa bé này của anh ta, nên cô mới có suy nghĩ như vậy.

Đây là lời nói chết tiệt gì vậy?

Lẽ nào cô ta còn định giúp người đàn ông khác sinh con?

Đôi mắt Lương Phi Phàm trở nên u ám, có chút bực mình nói, “cái đầu này của cô từ sáng đến tối đang nghĩ những thứ vớ vẩn gì vậy? suy nghĩ của cô sao lại tiêu cực đến thế? Hay là trong lòng cô, Lương Phi Phàm tôi là một người đàn ông vô trách nhiệm?”

“……?”

Lời nói này của anh ta là có ý gì? Anh ta định chịu……trách nhiệm?

Bạch Lộ chớp chớp mắt, thắc mắc trong lòng rất nhanh được làm rõ.

Lương Phi Phàm đưa tay giữ chặt lấy gáy cô, tay kia không mạnh không nhẹ giữ vào eo cô, có chút phiên não, nhưng lại vô cùng bá đạo tuyên bố——

“Bạch Lộ, cô bớt nghĩ những thứ linh tinh đó trong đầu lại đi, giờ tôi nói cho cô biết, đứa bé trong bụng này của cô, tôi nhất định sẽ nhận! Còn cô nữa, muốn sinh hạ đứa bé này chứ gì? Vậy cô chuẩn bị để làm vợ của Lương Phi Phàm này đi!”

Đang là lúc gần tối, ngoài trời bắt đầu mưa, giao thông của cả thành phố vốn dĩ vào chiều thứ 6 sẽ rất không thuận lợi, hôm nay lại vì trời mưa mà dường như càng trở nên tắc nghẽn hơn.

Xe của Bạch Lộ bị tắc nghẽn giữa dòng xe nối dài như nước này, trong xe đài radio đang phát tình hình giao thông của các tuyến đường, còn có câu chuyện cười của người dẫn chương trình, tiếng âm nhạc……còn cô lại vẫn đang chìm trong thế giới rất yên tĩnh của bản thân mình, yên tĩnh tới mức có vài phần cô độc.

——“……cô chuẩn bị làm vợ Lương Phi Phàm này đi!”

Vì quá yên tĩnh, trong đầu liên tục vọng đi vọng lại lời nói trầm thấp của người đàn ông đó, bộ dạng bá đạo không ai bì được, nhưng đồng thời cũng rất mê hoặc người khác đó của anh ta.

——“…… Giờ tôi nói cho cô biết, đứa bé trong bụng này của cô, tôi nhất định sẽ nhận!”

——“Muốn sinh hạ đứa bé này sao? Cũng không phải không có khả năng……”

Có khả năng, anh ta đã nói rất rõ với cô, cốt nhục nhà họ Lương không thể lưu lạc bên ngoài được, nếu ngay cả người trong Lương gia đều đã biết trong bụng cô là con của Lương Phi Phàm, vậy thì cô không còn lựa chọn nào cả.

Muốn giữ đứa bé này lại, cô chỉ có một con đường — gả cho Lương Phi Phàm!

Gả cho Lương Phi Phàm……cô muốn gả cho Lương Phi Phàm không!

Bạch Lộ nhè nhẹ nhắm mắt lại, bàn tay dần dần đưa lên bụng, trong lòng rất nhanh nổi lên một cảm giác rất khó miêu tả.

Cô tự mình cũng không thể hình dung ra được rốt cuộc đó là gì, chỉ cảm thấy tất cả những thứ này đều giống như đang nằm mơ vậy……

Thực là không chân thực chút nào.

Trước giờ cô đều không dám nghĩ, một người bình thường như cô, không ngờ lại dây dưa cùng với Lương Phi Phàm – người mà vô số thiên kim thục nữ của cả thành phố A này đều muốn có được.

Sau lưng bỗng vang lên hàng loạt tiếng còi xe, Bạch Lộ mới sực tỉnh, xe ở trước mặt đã bắt đầu dịch chuyển, cô nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhả phanh, xoay chuyển vô-lăng, dần dần cho xe dịch chuyển theo hàng xe phía trước.

Vừa ra khỏi một ngã rẽ, điện thoại liền reo lên, Bạch Lộ nhìn một cái số điện thoại, một tay giữ lái, ấn phím nghe.

“Mẹ, nửa tiếng nữa thì con tới……”

Giọng nói Tần Trân Hy có chút khàn, không chờ Bạch Lộ nói hết, bà liền nhanh chóng ngắt lời cô, “hôm nay xảy ra tai nạn, có rất nhiều bệnh nhân được đưa tới. Mẹ nhận được tin nhắn của con, biết hôm nay con sẽ tới, nhưng cơm tối con tự giải quyết đi nhá, mẹ còn phải tăng ca.”

Bạch Lộ “ồ” một tiếng, “không sao, vậy tối con tới bệnh viện thăm mẹ.”

Trước kia khi cô về nhà, thi thoảng cũng gặp phải những lúc Tần Trân Hy rất bận, hoặc là phải tăng ca, cô đều mang theo cơm tới bệnh viện thăm bà. Thực ra tính ra, có một khoảng thời gian rất dài cô chưa gặp mẹ mình rồi.

Đại khái là lại có bệnh nhân được đưa đến, Tần Trân Hy lại dặn dò cô vài câu, đều là nói với cô trong tủ lạnh còn đồ ăn gì, nếu cần thiết, thì cô tự đến siêu thị mua chút đồ, lúc này mới tắt điện thoại.

Bạch Lộ mất gần 40 phút, cuối cùng cũng tới nơi ở của Tần Trân Hy. Cô dừng xe ở vị trí đỗ xe cạnh đường, xuống xe mới thấy có chút lạnh, lại lấy trên ghế phụ chiếc áo khoắc mặc lên người, ngẩng đầu lên vừa hay nhìn thấy cây quýt rất lớn trong vườn.

Những cây quýt này là lúc bố cô còn sống, hai bố con cùng nhau trồng.

Bạch Lộ nhìn vào hai cây quýt có chút thất thần, thành phố của mùa này rất yên tĩnh, bầu trời lại xanh ngát, làm nổi những cành cây ngọn lá trông như một bức tranh, mưa phùn bắt đầu rơi xuống, trong không khí dường như có mùi của cỏ xanh và bùn đất, được trộn vào nhau, khiến lòng người trở nên thoải mái.

Cô lại đưa tay sờ lên bụng mình, rủ mắt xuống, hai hàng lông mi khẽ động, cuối cùng mới nghe thấy tiếng nói như tự mình lẩm bẩm của cô.

“Bảo bối, mẹ đưa con đến gặp bà ngoại, còn có ông ngoại nữa.”

“Con phải truyền dũng khí cho mẹ, để mẹ có thể dũng cảm nói hết mọi chuyện ra với bà ngoại con……”

Lương Phi Phàm vừa cong người chuẩn bị xuống xe, Lương Tịnh Tiêu đã lao tới.

“Anh.” Gương mặt tinh xảo đó của cô tràn đầy nôn nóng, vội vàng tóm lấy Lương Phi Phàm nói: “anh với Bạch Lộ……anh với cô ta là như thế nào?”

Tin tức của cô cũng nhanh thật.

Lương Phi Phàm đưa tay đẩy tay Lương Tịnh Tiêu ra, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô ta, “sao em biết?”

“Tất nhiên là mẹ nói với em rồi!” Lương Tịnh Tiêu vội vàng bước theo “hôm nay mẹ gọi em đến bảo có việc muốn hỏi, kết quả em vừa về đã hỏi em chuyện của Bạch Lộ. Quan hệ trước kia của em với cô ta, cô ta có đến nhà mình vài lần, mẹ vẫn luôn nhớ rõ cô ta.”

Lương Phi Phàm rất điềm đạm gật đầu, nhưng lại không mở miệng trả lời.

Lương Tịnh Tiêu nhìn bộ dạng lãnh đạm của anh trai, không hề có chút ý gì muốn giải thích, đôi chân dài sải bước hướng về phía cửa chính. Cô vội chặn anh ta lại, mở miệng liền nói: “anh, phiền anh giải thích với em một chút được không? Sao anh có thể cùng Bạch Lộ người phụ nữ đó…mẹ nói với em, hai người……cô ta……cô ta đã mang thai con của anh rồi? đây không phải là thật!”

Đôi lông mày Lương Phi Phàm hơi cau lại, “em nói xem là thật hay là giả? Loại việc như này, em nghĩ thực sự có thể đem ra làm trò cười được sao?”

“Anh, anh……Bạch Lộ thực đã có mang thai con của anh sao?”

Mặc dù trước đó đã biết rõ sự thật, nhưng bây giờ được nói ra từ miệng Lương Phi Phàm, Lương Tịnh Tiêu thấy như bị sét đánh.

Bạch Lộ……không ngờ cô lại mang thai con của anh trai cô ta, việc này là sao chứ?

Mẹ nói với cô ta, mười phần thì có tới 8 9 phần, Bạch Lộ này sẽ được gả vào nhà họ Lương, vì đứa bé trong bụng cô, ông nội bọn họ nhất định sẽ không để cho cốt nhục của Lương gia lưu lạc bên ngoài……

Cho nên, bây giờ, Bạch Lộ bỗng quay trở thành chị dâu của Lương Tịnh Tiêu cô sao?

Hư, cô ta xứng sao?

Đố kị, không cam tâm, như một con rắn độc, nằm bò trong lòng Lương Tịnh Tiêu, cô ta gần như nói mà không nghĩ, “anh, anh……sao anh có thể, anh thực sự tin đứa bé trong bụng cô ta là của anh sao? Sao anh biết được liệu có phải là của người khác hay không? Bạch Lộ cô ta……cô ta đã có thai hai tháng rồi, thời gian hai tháng à — anh, anh có nghĩ qua chưa? Hai tháng trước lẽ nào cô ta không có người đàn ông khác hay sao?”

Ánh mắt Lương Phi Phàm trầm lại, ngũ quan tuấn mĩ bỗng có lớp xương mù, ngữ khí anh ta cố tình hạ thấp xuống, mặc dù không như núi, nhưng cũng đủ khiến người khác cảm thấy bị áp đảo, “Tịnh Tiêu, em là em gái anh, trước giờ anh đều rất khắt khe nghiêm ngặt với em, nhưng cuộc sống riêng của em, anh chưa từng can thiệp, anh biết giữa em và Bạch Lộ có vấn đề, nhưng đó đều là những việc đã qua rồi. bắt đầu từ giờ, anh không muốn từ miệng em nghe thấy những lời như thế này nữa, hiểu chưa?”

Vốn dĩ Lương Tịnh Tiêu đã thấy không cam tâm, bây giờ nghe thấy anh trai mình bảo vệ Bạch Lộ như vậy, cô ta càng thêm tức giận, lí trí gần như bị thiêu đốt hết rồi—“anh, nhất định anh phải bảo vệ cô ta như thế sao? Cô ta có gì tốt cơ chứ? Anh có biết hai tháng trước cô ta đã lên giường cùng với người đàn ông khác rồi?” Lương Tịnh Tiêu mất bình tĩnh hét lớn lên, “đứa bé trong bụng cô ta bây giờ căn bản không phải là của anh! Nếu anh không tin, em có thể cho anh xem chứng cứ, hoặc là đến lúc đó đi xét nghiệm DNA, đều có thể chứng minh cô ta đang lừa gạt anh! Cô ta muốn bước vào hào môn như Lương gia này, cô ta xứng không” “Im mồm!”

Ánh mắt Lương Phi Phàm như một rừng băng, “em nghĩ rằng anh đang giúp cô ấy, chứ không phải đang bảo vệ em sao?” anh ta nheo mắt lại, hai cánh môi mỏng mím thành một đường, hơi cong xuống, như một lưỡi đao sắc bén, nhắm trúng tim gan người khác chém xuống một nhát, vô cùng chính xác—

“Tịnh Tiêu, đừng nghĩ rằng cái gì anh cũng không biết, anh muốn biết bất kỳ chuyện gì đều không khó, anh không nói, chỉ là vì em là em gái anh, là người của Lương gia này, nhưng đừng khiến bản thân mình ngày càng mất giá! Việc này anh chỉ nói lần cuối, bất luận trước kia giữa em và Bạch Lộ có bất kì hiềm khích gì, sau này bước vào Lương gia, cô ấy chính là chị dâu chính thức của em, đã hiểu chưa?”

Gương mặt được trang điểm kĩ lưỡng của Lương Tịnh Tiêu trắng bệch như xác chết, cả người loạng choạng lùi về sau hai bước—

Anh cả sao chuyện gì cũng biết?

Anh nói như vậy…… có phải có nghĩa là chuyện gì anh ý cũng biết

Nhưng mà……không có lí do gì cả.

Chuyện của hai tháng trước, rõ ràng là do cô tận tay sắp xếp, là cô mua chuộc người đó, đem Bạch Lộ vứt cho một tên vô danh, sao lại thành anh cả cô được?

Không thể, trong việc này nhất định đã có chỗ nào đó có vấn đề, không được……tuyệt đối không được!

“Anh……em……”

“Đừng nói những điều vô dụng đó nữa.”

Lương Phi Phàm đưa tay chỉnh lại cổ áo, lạnh lùng ngắt lời Lương Tịnh Tiêu.

Chỉ nhìn bộ dạng em gái mình đang cắn môi gương mặt trắng bệch, anh ta cuối cùng có chút không đành lòng. Đây là em gái anh ta, cho dù có làm sai điều gì, cũng chỉ là trẻ con vì ghen tuông tranh giành tình yêu mà thôi.

Mặc dù những hành vi trước đây của cô có chút quá đáng, nhưng dứt khoát mà nói, cô đã đánh bừa mà trúng, cũng coi như là làm được một chuyện tốt.

Ánh mắt sắc lạnh của Lương Phi Phàm cũng dịu đi vài phần, ngữ khí cũng nhẹ nhàng hơn, “anh đã không nói ra thì cũng không tính truy cứu chuyện này nữa. Nhưng mà Tịnh Tiêu, đây là lần cuối cùng, anh có thể rất rõ ràng nói cho em biết, những gì em nghĩ đều là thật, đứa bé trong bụng Bạch Lộ là của anh, sau này cô ấy cũng chính là chị dâu em, cho nên sau này hãy đối xử với cô ấy tốt một chút.” Xem thêm…


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.