Mấy năm sau, Thiên Không Chi Thành.
Bần đạo được các phu nhân tỉ mỉ trị liệu, nhất là công hiệu của song tu, khiến cho ta đã có thể xuống giường đi lại, mấu chốt nhất chính là, ta còn nhắm bắn tinh chuẩn làm cho Athéna cùng thất công chúa mang bầu, hôm nay, đó là thời gian các nàng đồng thời sinh nở.
Nhắc tới cũng kỳ quái, phu nhân của ta không ít, cũng là mưa móc chia đều, không có nghiêng về một ai, nhưng mà không biết vì sao, cũng chỉ có hai nàng đồng thời mang thai, còn lại thì đều là một mực không có tin tức, chuyện không có nguyên nhân này đều khiến đám người Vong Ưu trách ta là không công bằng. Bần đạo trong lòng hiểu rõ trong sạch của mình, nhưng mà cũng là không thể giải thích, vì thế cũng không ít lần buồn bực.
Trong khi bần đạo đang miên man suy nghĩ, trong hai phòng sinh cơ hồ đồng thời phát ra tiếng hoan hô, tựa hồ là hài tử thuận lợi xuất sinh, nhưng mà không biết vì sao, bần đạo lại không nghe thấy tiếng khóc của trẻ con nhỉ? Chẳng lẽ là chết non? Không đúng, chết non tại sao lại có tiếng hoan hô chứ?
Lúc này, Vong Ưu cùng Âu Dương Nhược Lan song song ôm hai hài tử đi ra, phía sau các nàng còn có nhiều phu quân nhìn theo. Vong Ưu đầu tiên cười nói với ta :”Mau đến xem, con của chàng, nữ nhi thật xinh đẹp, hơn nữa không sợ người lạ, một chút cũng không khóc.”
“Thật sao?” Bần đạo vội vàng tò mò đi tới, nhìn hai hài tử một chút.
Chỉ thấy hai hài tử đáng yêu đang chuyển động con mắt to tròn của nó tò mò nhìn ta. Bần đạo lúc này lại đột nhiên phát hiện, vị trí mi tâm của bọn nó loáng thoáng đều có một dấu hiệu hình chữ thập màu vàng, chỉ làm của nam hài ảm đạm hơn một chút.
Phát hiện điều này nhất thời làm ta cảnh giác, bần đạo duỗi tay đặt trên đầu bọn nó, chuẩn bị cẩn thận tra xét một phen, nhưng không ngờ nam hài kia trực tiếp mở miệng nói chuyện.
“Ai nha, không nghĩ tới vẫn giấu không được ngươi. Không cần tra xét, chính là ta, thần thiên sứ!” Nam hài cười a a nói.
“Ta là thánh thiên sứ!” Nữ hài cũng cười hì hì nói.
“A!” Chúng nữ nhất thời chấn động.
“Ta kháo!” Bần đạo đương trường đầu như muốn nổ tung, bọn hắn lúc sắp xuất chiến tại sao lại mỉm cười thần bí với ta, nguyên lai là có an bài như vậy a!
“Các ngươi có biết cho một nam nhân cắm sừng ý vị như thế nào không?” Bần đạo vừa rống giận, vừa lộ ra Hạo Thiên thần kiếm, hôm nay hai tên hỗn trướng này nếu không cho ta một câu trả lời thuyết phục, ta nhất định sẽ giết bọn họ.
“Đừng, không nên hiểu lầm a!” Thần thiên sứ vội vàng nói :”Ta thề không có cho ngươi cắm sừng!”
“Vậy các ngươi như thế nào xuất hiện ở đây?” Bần đạo tức giận quát.
“Chúng ta chính là đem một tia linh hồn ấn ký phân biết đặt ở trong tử cung của thất công chúa và Athéna, chỉ cần các nàng mang thai sinh con, khẳng định sẽ là hai người chúng ta.” Thánh thiên sứ vội vàng giải thích nói :”Cho nên, xét mặt huyết thống, ngươi thật sự là phụ thân của chúng ta.
“Đúng vậy!” Thần thiên sứ cũng cười nói :”Làm phụ thân của người đứng đầu thiên sứ tộc ám chi, ngươi có được vinh dự ở trên dòng họ thêm vào một chữ ‘thần’. Nói cách khác, ngươi sau này có thể gọi là thần Trương Tam Phong.”
“Đồng thời, là phụ thân của ta, người đứng đầu thiên sứ tộc quang chi, ngươi có được vinh dự ở trên dòng họ thêm vào một chữ ‘thánh’, nói cách khác, ngươi sau này có thể gọi là thần thánh Trương Tam Phong.” Thánh thiên sứ tiếp lời vui cười nói.
“Thúi lắm!” Bần đạo nhất thời giận dữ nói :”Ta còn lần đầu tiên nghe nói, dòng họ của lão tử lại phải do con mình quyết định, các ngươi quả là nói nhảm báng bổ.”
“Đây là vinh quang và may mắn của ngươi mà!” Thánh thiên sứ còn vọng tưởng nguỵ biện.
“Im miệng!” Bần đạo lập tức cắt đứt lời nàng, sau đó phẫn nộ nói :”Các ngươi nếu là con ta, vô luận tên họ cũng phải nghe lời của ta, từ bây giờ, không thần thánh mẹ gì sất.:
“Vậy gọi là gì?” Thần thiên sứ kinh khủng nói.
“Gọi Cẩu Đản (trứng chó)!” Bần đạo Bần đạo âm hiểm cười nói :”Tên xấu, dễ nuôi!”
“Đừng!” Thần thiên sứ, không, Cẩu Đản kinh hô.
“Cha ngươi định đoạt, phản đối không có hiệu quả!” Bần đạo vui sướng nói, nói, theo sau đó xoay người cười hì hì nói với thánh thiên sứ :”Ngươi là nữ hài, tên cũng không thể quá khó nghe!”
Thánh thiên sứ biết hiện tại không thể phản kháng, đành phải tạm thời lấy lui làm tiến, đối với ta mềm giọng cầu xin :”Đúng đúng, phụ thân đại nhân, ngài nhất định phải hạ khẩu lưu tình a!”
“Ân!” Bần đạo gật gật đầu, nghiêm nghị nói :”Vậy gọi là Sỏa Nha ( con ở đần độn) đi!”
” Trương Tam Phong ngươi đi chết đi…” Sỏa Nha tức giận đến nỗi nước mắt chảy xuống.
“Ha ha, ha ha…” Đám người chúng ta cười ha ha không ngừng.
—o0o—