Lý Vân Tiêu biết hắn lo lắng điều gì, cười nói:
– Yên tâm đi, không bỏ qua thân thể, ta đã luyện hóa Giới Thần Bi. Quá trình có chút phức tạp, chờ đợi rảnh rỗi ta sẽ nói với Mục Địch đại nhân.
– Ha ha, tốt tốt!
Linh Mục Địch dị thường cao hứng, vỗ tay nói:
– Thật sự là trời giúp chúng ta!
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
– Vừa rồi Mục Địch đại nhân cũng nói, đồng ý tuyển chiến trường ở Viêm Võ thành sao?
Linh Mục Địch gật đầu:
– Nếu có thể thắng, cho dù cơ nghiệp bị hủy hoại, hoàn cảnh đổ nát thì đã thế nào? Nếu cần toàn lực ứng phó tranh thủ tìm thắng lợi, Viêm Võ thành đích thật là chiến trường tốt nhất.
Mọi người trầm mặc suy nghĩ lời nói của hắn.
Lý Vân Tiêu mỉm cười:
– Lời của Mục Địch đại nhân rất đúng, nếu cuộc chiến này thất bại, cả Thiên Vũ giới cũng rơi rụng. Nếu đem hết toàn lực, tự nhiên phải dốc toàn bộ gia sản mới được.
Đinh Linh Nhi nói:
– Nếu Mục Địch đại nhân cùng Vân Tiêu đại ca đều đồng ý tuyển Viêm Võ thành, thì cứ quyết định như vậy.
Hai người đều đồng ý, cho dù người khác có ý kiến phản đối cũng vô dụng. Huống hồ cũng không ai ngu ngốc làm như vậy.
Lý Vân Tiêu gật đầu:
– Nếu đã quyết định, vậy Linh nhi an bài thủ tục rút lui của mọi người. Đem Viêm Võ thành bố trí thành chiến trường, ta cùng Mục Địch đại nhân cần thương nghị kế hoạch tác chiến một chút. Còn có tình huống bên Ma giới cũng nên tìm hiểu, dù sao chúng ta không phải tác chiến một mình.
– Được.
Đinh Linh Nhi lập tức đứng dậy đáp, bắt đầu đi làm việc.
Lý Vân Tiêu cùng Linh Mục Địch đi vào mật thất bắt đầu thương nghị cuộc chiến sắp tới, sau đó mới rời đi.
Lúc sau Viêm Võ thành bắt đầu đại lượng di chuyển cùng bố trí, tất cả mọi người đều dời qua tam vực còn lại.
Việc xây thành cũng ngừng lại, do thật nhiều thuật luyện sư bắt tay bố trí cấm chế cùng trận pháp, toàn bộ linh thạch cùng tài nguyên trong thiên hạ đều liên tục không ngừng vận chuyển về Viêm Võ thành.
Đồng thời chiến trường Ma giới cũng lựa chọn trong Thương Huyền sơn, có thể nối thẳng Hồng Nguyệt thành. Vì vậy Hồng Nguyệt thành cũng bố trí đủ loại công kích cấm chế, làm mảnh đất hòa hoãn xung đột cho Viêm Võ thành.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Sau khi Lý Vân Tiêu bước vào Giới Vương cảnh, vẫn mỗi ngày bế quan khổ tu, chủ yếu đem Giới Thần Bi cùng Thùy Chủ Trầm Phù nắm giữ trong tay ngày càng thuần thục hơn.
Trong khoảng thời gian này tu vi hắn từ từ tăng trưởng, vững bước tăng lên.
Có lẽ do áp lực cực lớn, ngược lại khiến hắn càng thêm chuyên chú, phát huy ra tiềm năng của mình.
Hai năm sau, một trận thanh âm dồn dập khuấy động cả bầu trời Viêm Võ thành, đem mây trắng đánh xơ xác.
Giống như tiếng rít của chim ưng trong đêm khuya, tiếng cảnh báo sắc bén cắt qua bầu trời yên tĩnh, toàn bộ những người đang tuần tra đều cảm giác trái tim nhảy mạnh dồn dập.
Thật nhiều võ giả đang bế quan đều bừng tỉnh mở mắt.
Đây chính là báo động cực mạnh của Viêm Võ thành, chứng minh nên khẩn cấp chuẩn bị chiến tranh.
Thanh âm vang lên hơn nửa canh giờ mới ngừng lại, cơ hồ đánh thức toàn bộ những ai đang bế quan.
Lý Vân Tiêu nháy mắt xuất hiện trong đại điện, chỉ sau thời gian uống cạn chén trà cũng có nhiều người đã tới.
Thần sắc mọi người ngưng trọng, không khí khẩn trương tràn ngập trong điện.
– Linh nhi, làm sao vậy?
Lý Vân Tiêu hỏi.
Chỉ thấy trong đại điện có một trận pháp, thanh quang đang chuyển động không ngừng, thanh âm chính là từ bên trong phát ra.
Thần sắc Đinh Linh Nhi khẩn trương, sắc mặt thập phần khó xem:
– Vân Tiêu đại ca, tin tức từ Ma giới truyền tới, Lục Sí xuất hiện!
– Quả nhiên đã tới!
Sắc mặt mọi người đại biến, không khí ngưng trọng lan tràn ép bức mọi người ngạt thở. Đặc biệt tu vi yếu kém như Đinh Linh Nhi nguyên bản tâm tình đã áp lực nặng nề, giờ phút này oa một tiếng phun máu.
Lý Vân Tiêu kinh hãi vội vàng phất tay đánh ra cấm chế, bao phủ xung quanh Đinh Linh Nhi, nhờ vậy hòa dịu không ít.
Đinh Linh Nhi lắc đầu nói:
– Ta không sao, Vân Tiêu đại ca, làm sao bây giờ?
Lý Vân Tiêu trầm giọng nói:
– Bên Ma giới nói như thế nào?
Đinh Linh Nhi đáp:
– Vi Thanh đại nhân truyền tin tức, muốn chúng ta tận khả năng phái người đi qua tiếp viện!
– Tiếp viện sao?
Trong mắt Linh Mục Địch chớp động tinh quang, trầm giọng nói:
– Nhưng ngoại trừ minh chủ mọi người đều cực kỳ mẫn cảm với áp chế của Ma giới.
Lý Vân Tiêu nói:
– Việc tiếp viện tự nhiên do một mình ta đi thôi. Các ngươi ở lại Viêm Võ thành, hết thảy dựa theo bố trí trước đó, chỉ cần không loạn thì chúng ta vẫn còn cơ hội thật lớn.
– Nhưng lỡ như phu quân đi rồi, cả Thiên Vũ giới giống như rắn mất đầu, ta không đồng ý phu quân rời đi!
Phi Nghê đứng dậy phản đối.
Giờ phút này khí tức trên người nàng cũng cường đại dị thường, trong lúc nói chuyện có trọng lượng rất nặng khiến cho người ta không thể xem thường.
Lý Vân Tiêu vui mừng nói:
– Phi Nghê, tu vi của nàng…
Trên mặt Phi Nghê hiện lên vẻ chua sót, lắc đầu nói:
– Đáng tiếc, nếu cho ta thêm mười năm thời gian ta nắm chắc trùng kích Giới Vương cảnh. Hiện tại chỉ có thể đạt tới nửa bước Giới Vương thôi.
Lý Vân Tiêu cười to nói:
– Đừng không biết đủ, mặc dù là nửa bước Giới Vương cũng tốt hơn dự liệu của ta rất nhiều. Nếu ta không ở trong Thiên Vũ giới, hết thảy đều nghe theo chỉ huy của Mục Địch đại nhân còn có Diệp Kình Vũ đại nhân là được.
Sau lưng Linh Mục Địch là một lão giả tóc bạc, thân hình khô gầy nhưng tinh thần quắc thước, tuy đã thu liễm chân khí nhưng khí thế uy hiếp nhiều người có mặt. Chính là người đứng đầu Huyền Ly đảo – Diệp Kình Vũ.
– Nhưng mà…
Phi Nghê không thuận theo, vội vã nói.
– Được rồi!
Lý Vân Tiêu trầm giọng quát, cắt đứt lời của nàng, lạnh lùng nói:
– Ngay thời điểm khẩn yếu quan đầu, mệnh lệnh của bổn minh chủ không được làm trái, nếu không giết không tha!
Sắc mặt Phi Nghê đại biến, cảm nhận được trên người Lý Vân Tiêu truyền ra lãnh ý, nhất thời sắc mặt trắng bệch vội vàng lui ra không dám nhiều lời.
Khúc Hồng Nhan nhẹ nhàng nắm tay Phi Nghê, khẽ lắc đầu ra dấu.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu băng sương, đảo qua mọi người lạnh lùng nói:
– Giờ này khắc này, bất luận kẻ nào dám làm ẩu, vô luận là ai ta là người thứ nhất giết hắn!
– Chúng tôi không dám!
Mọi người vội vàng ứng tiếng nói, mặc dù là Hiên Viên Diệu cùng Mộng Linh chân quân cũng ôm quyền hành lễ.
Lý Vân Tiêu hừ lạnh nói:
– Như vậy tốt lắm. Đinh Linh Nhi, lập tức mở ra truyền tống trận, đưa ta đi Hồng Nguyệt thành. Còn nữa, nhanh chóng phái người đi thông tri Cửu Uyên cùng tiểu Thanh đại nhân, cho họ nhanh chóng chạy tới Viêm Võ thành.
Ngày đó tiểu Thanh rời đi, đã cấp tọa độ cho Lý Vân Tiêu, phòng ngừa việc hôm nay xuất hiện có thể đúng lúc liên lạc với hắn.
– Dạ, minh chủ!
Đinh Linh Nhi khom người lui ra đi an bài công việc.
– Minh chủ, ta đi cùng ngươi!
Một thanh âm từ ngoài đại điện truyền tới, lập tức thanh quang chợt lóe, Xa Vưu xuất hiện, trong mắt tràn ngập lãnh mang, nói:
– Chúng ta cùng đi Ma giới tiêu diệt Lục Sí, như vậy tiết kiệm rất nhiều công phu. ————–