Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3820 - Người Ngoài Ý Muốn. (Thượng)

trước
tiếp

Vẻ mặt Nguyệt bối rối, vội vàng nói:

– Lý đại nhân đừng động thủ, có chuyện từ từ nói.

Lý Vân Tiêu nói:

– Ta đang nói với các ngươi đâu. Nhưng Tranh đại nhân tựa hồ không muốn nói với ta. Việc ta tìm Viện cũng không có gì không thể nói, trực tiếp quan hệ tới chuyện tương lai của hai giới.

Lý Vân Tiêu đem chuyện hắn giết Trọc Khôn, Viện phẫn nộ thề nhất định phải giết hắn thuật lại một lần.

Tranh nói:

– Việc này ta có nghe nói qua, nhưng đại nhân cũng không cần phải lo lắng quá mức, dù sao với thực lực bây giờ của đại nhân dù là Viện đại nhân cũng không phải đối thủ.

Lý Vân Tiêu nói:

– Là địch hay không Tranh đại nhân không cần phân tích, mang ta đi tìm Viện là được. Chỉ cần nói chuyện, ta tuyệt sẽ không xuất thủ với nàng. Nhưng nếu như Tranh đại nhân không vui, bổn tọa chỉ có thể tiên lễ hậu binh.

Tiểu Hồng nói:

– Lần này Vân Tiêu đại ca tới Ma giới là vì giải quyết việc này. Nếu không tìm được Viện, chúng ta sẽ không trở về. Nếu Tranh đại nhân muốn kiến thức quyết tâm của Vân Tiêu đại ca, sẽ làm tổn thương cảm tình.

Sắc mặt Tranh khẽ biến, thấy bộ dạng kiên quyết của Lý Vân Tiêu, biết không thể lay chuyển, cắn răng nói:

– Được! Nhưng ngươi nhất định đáp ứng ta, tuyệt không thương tổn Viện!

Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:

– Điểm này ta làm không được, ta chỉ có thể đáp ứng ngươi tận lực không thương tổn nàng. Còn nữa, nếu ta thật đáp ứng ngươi, mà nàng lại cho ta đáp án không hài lòng, như vậy bước tiếp theo chính là hai giới có chiến tranh.

Tranh giận dữ nói:

– Lý Vân Tiêu! Chúng ta vừa liên thủ kháng địch, đổi lấy hòa bình không dễ dàng, ngươi lại muốn phá hư sao?

Lý Vân Tiêu bình tĩnh nói:

– Tranh đại nhân đừng nóng giận. Mục đích lần này của ta là vì hòa bình mấy vạn năm tương lai của hai giới. Nếu không ngươi nghĩ ta rảnh rỗi không có việc gì chạy tới Ma giới tản bộ sao?

Tranh thoáng lặng người, ngẫm lại lời của Lý Vân Tiêu có đạo lý, nếu Viện khăng khăng đòi báo thù, có hại tất nhiên là chính cô ta.

Tranh không biết việc Lý Vân Tiêu sắp rời đi, thầm nghĩ Thiên Vũ giới có vài vị cường giả Giới Vương cảnh, mà Ma giới chỉ sợ có một mình Viện. Hơn nữa toàn bộ chiến lực chủ yếu đã chôn vùi trong cuộc chiến Thương Huyền sơn, một khi hai giới khai chiến, chỉ sợ rơi rụng chính là Ma giới.

– Được! Ta mang ngươi đi, nhưng sẽ có kết cục gì thì không biết được, hi vọng có được kết quả tốt đi.

Tranh thở dài, không thể không chịu thua.

Rất nhanh hắn mở siêu cấp truyền tống trận, mấy người đi thẳng vào Thái Cổ hung vực.

Mấy ngày sau bên trong một mảnh đất hoang dã hiện ra thông đạo, bốn người lần lượt xuất hiện.

Thần thức Lý Vân Tiêu đảo qua, kinh ngạc nói:

– Nơi này là Cổ vực?

Tranh gật đầu nói:

– Lý đại nhân quả nhiên có ánh mắt, chính là phạm vi Cổ vực. Chẳng qua Lục Sí đã chết, khu vực này cũng bị suy bại tiêu vong, sẽ dần dần dung nhập vào trong cả Thái Cổ hung vực, không còn là Cổ vực.

Tranh dùng tinh bàn nhận chuẩn phương vị, đi trước dẫn đường.

Hai ngày sau bốn người đi vào một dãy kiến trúc, kiến trúc thoạt nhìn có niên đại lâu dài, nhưng lại pha lẫn chút hình thức mới, hiển nhiên mới xây dựng thêm sau này.

Lý Vân Tiêu đột nhiên nói:

– Xem ra trước khi Lục Sí đi vào Cổ vực, Cổ vực cũng đã có người cư ngụ a.

Tranh nói:

– Phải, tựa hồ là một bộ tộc cổ xưa vô cùng, cụ thể thì ta cũng không rõ ràng lắm.

Lúc trước Lục Sí đem Thánh Ma điện đặt tại nơi này, hiện tại không có Thánh Ma điện, dãy kiến trúc nhìn thật rải rác, giống như khuyết thiếu đại điện trung tâm.

Bốn người lăng không mà đứng, Tranh kháp quyết đánh xuống không gian bên dưới, một đạo ma quang tản ra, hắn lập tức truyền âm:

– Viện, ta là Tranh. Lý Vân Tiêu yêu cầu gặp ngươi một lần!

Hắn liên tục hô vài lần nhưng không có hồi âm, không khỏi cau mày.

Lý Vân Tiêu nói:

– Hay là đã xảy ra chuyện gì?

Tranh cười nói:

– Làm sao có thể, với thực lực của Viện, muốn xảy ra chuyện cũng khó a.

Lý Vân Tiêu khẽ gật đầu, thần thức tản ra bắt đầu cảm giác.

Đột nhiên sắc mặt hắn khẽ biến, thân ảnh chợt lóe liền dừng trước một tòa kiến trúc tàn phá không còn nguyên vẹn. Diện tích kiến trúc cực kỳ rộng lớn, tuy rằng chỉ còn lại tường đổ nhưng mơ hồ thấy được từng nguy nga như thế nào.

Ba người còn lại cùng đi xuống, Nguyệt cả kinh nói:

– Xem quy mô nơi này hẳn là chủ điện đi?

Lý Vân Tiêu vung tay, một đạo tử lôi lóe ra như thanh đao bay về phía trước.

Chi!

Không gian bị tua nhỏ, dần dần hiện ra một mật đạo, tựa hồ rất sâu.

– Đây là…

Tranh lắp bắp kinh hãi, nói:

– Không thể tưởng được còn có mật thất, hơn phân nửa Viện đang ở bên trong, khó trách nàng không nghe được tiếng gọi của ta.

Mật đạo mở rộng, bốn người nối đuôi nhau đi vào.

Thông đạo giản dị sơ sài, khi bốn người vừa vào ánh đèn hai bên tự động sáng lên, hai bên vách toàn bộ là điêu khắc thú thủ, vô cùng dữ tợn.

Lý Vân Tiêu đột nhiên dừng bước, nói:

– Tranh đại nhân, điêu khắc thú thủ hai bên ngươi đều biết không?

Tranh lắc đầu nói:

– Không nhận ra, có chút kỳ quái, có lẽ đã tuyệt tích từ thời cổ đi?

Lý Vân Tiêu chỉ vào một pho tượng nói:

– Các ngươi nhìn xem.

Ba người nhìn qua, chỉ thấy thông đạo đã tới cuối, trong không gian lớn chừng nửa mẫu dựng đứng một pho tượng thú thủ thân người bộ mặt dữ tợn, tay phải cầm đao giơ cao, tay trái cầm thuẫn đặt sát bên người.

– A Hàm Trảm Cốt đao! A Nam Kiền Sát!

Tiểu Hồng thất thanh kêu lên.

Chẳng qua…

Tiểu Hồng ngây ngẩn cả người, nhìn chằm chằm vào mặt thuẫn, lại nhìn nhìn pho tượng, nói:

– Tấm thuẫn trong tay thú thủ nguyên lai là tới từ Ma tộc này.

Đồ án A Nam Kiền Sát giống như đúc pho tượng trước mắt.

Lý Vân Tiêu sờ cằm, nói:

– Pho tượng kia gọi là Kiền Sát, nghe nói là viễn cổ ma thần, là cường giả tung hoành Ma giới cũ trước kia. Mà sáu đạo ma binh là thiên thánh khí, khi nhất giới khai sáng đã tồn tại cộng sinh cùng thiên địa. Hiện tại xem ra sáu đạo ma binh hẳn là thiên thánh khí tự sản sinh khi Ma giới hiện tại khai sáng, nhưng hấp thu không ít nguyên tố của Ma giới cũ đi vào, cho nên mới có A Nam Kiền Sát.

Tranh nghe được ứa mồ hôi, ngượng ngùng nói:

– Vậy nơi này…chẳng lẽ là Ma giới cũ bảo tồn xuống sao?

Lý Vân Tiêu nói:

– Không có khả năng, Ma giới cũ đã không còn tồn tại.

Ma Ha cổ thần nói qua, Ma giới cũ đã bị luyện hóa thành Giới Văn Chương, bị một người điên mang vào sơ sinh đại hỗn độn đại vũ trụ.

Tranh ngạc nhiên nói:

– Vậy tất cả chuyện này…nên giải thích thế nào? Thú thủ làm đèn tường xem ra cũng là sinh vật của Ma giới cũ. Khó trách ta không nhận ra pho tượng nào.

Thần sắc Lý Vân Tiêu có chút ngưng trọng nói:

– Đi vào nói sau, có lẽ Viện rõ ràng hơn so với chúng ta.

Họ vòng qua pho tượng, tiếp tục đi vào bên trong. Đột nhiên một đạo khí tức sắc bén từ trong truyền ra, bốn người run lên, ngoại trừ Lý Vân Tiêu ba người còn lại không nhịn được lui về phía sau.

Tranh vội vàng nói:

– Viện, là ta! —————


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.