Bùng Bùng…
Những tiếng nổ chấn động núi rừng. Cát bụi tung mù, cây cối gãy đổ, đứt lìa bay vùn vụt.
Liễu Phẩm đại sư phóng vèo đến Kim Bạt trận nhưng đã quá muộn rồi…
Rầm rầm rầm…
Những luồn kình khí từ đám mây kỳ lạ đánh thẳng xuống, quật những chiếc Kim Bạt vỡ nát. Liễu Phẩm đại sư bị áp khí dữ dội hất ngược lên năm trượng, chấn động toàn thân. May nhờ công phu rèn luyện bao năm nên chưa đến nỗi vong mạng. Nhà sư vội sử dụng thế Mãnh Hổ Phiên Thân bắn mình hình vòng cầu trụ trên một mỏm đá, thần trí bàng hoàng. Khi nhìn lại, ông càng kinh hãi nhận ra ba tăng nhân thi triển Thần Lực Kim Bạt trận đều nát bấy thân mình, y trang và mình mẩy đều cháy nám đen như bị sét đánh. Những chiếc xập xòa vỡ tan, văng ra tứ phía.
Đảo mắt nhìn quanh, Liễu Phẩm đại sư còn thấy một vùng chu vi vài chục trượng, xác cao thủ các môn phái phơi la liệt, máu óc văng đầy, quang cảnh kinh tâm táng đởm.
Một điều lạ, Phi Bằng và Linh Phụng nằm hôn mê trên mặt đất vẫn nguyên vẹn. Những luồng chưởng lực quái lạ chỉ quật vào những kẻ đang đứng thẳng hoạt động như có sự tính toán chính xác vô cùng.
Rúng động thần hồn…
Luồng hắc khi đã biến mất nhưng hàng chục quái nhân xuất hiện trong y phục màu xám tro, giữa ngực nổi bật hình ảnh nhện độc đen thui.
Cao thủ thất đại phái còn sống sót đều rú lên :
– Trời… Vạn Độc Quỷ môn…
Chẳng ai bảo ai, những kẻ chưa bị tử thần gọi tên đồng loạt phóng vèo đi tứ hướng.
Liễu Phẩm đại sư đứng trơ trọi trên mỏm đá, bỗng rùng mình vì bọn quái nhân đang chập chờn tiến tới. Những cặp mắt như đốm than hồng xạ ánh linh quang như thiêu đốt nhà sư.
Râu tóc dựng cả lên, Liễu Phẩm đại sư quát lớn :
– Bọn ma đầu hành thủ tàn độc. Võ lâm Thất phái sẽ chẳng để bọn bay được yên đâu…
Rẹt rẹt… Bình…
Thanh Ảnh ma công chớp giật chưởng khí bắn thẳng vào đại sư, áp khí cuộn tràn trong luồng sáng xanh ma quái. Không thể nào đương cự, Liễu Phẩm đại sư chỉ kịp lộn mình mấy vòng tránh luồng quái chưởng, rồi phi hành đi thẳng. Phía trước đại sư Trí Không tăng và nhiều cao thủ Thất phái cũng đang phóng đi như gió.
Những tràng cười lạnh tanh như tiếng quỷ hú vọng về từ mộ địa, hai bóng xám xà xuống bốc ngang thân mình Phi Bằng và Linh Phụng bay vèo theo đồng bọn về hướng chân trời.