Mẹ kế Trình Văn Quân của nàng có một đứa con gái riêng tên Trình Dung-nữ chủ trong tác phẩm này. So với “Tô Ngưng Mi” thì nữ chủ cũng chỉ lớn hơn nàng ta vài tháng. Ở trong mắt nguyên chủ, Nữ chủ Trình Dung luôn luôn là đại tỷ tỷ đối “Tô Ngưng Mi” thân thiết chiếu cố nàng ta. Cho đến sau này biết được cái chết của mẹ nàng cũng có liên quan tới Trình Dung….
Thời điểm Tô Ngưng Mi xuyên qua cũng rất quen thuộc, là thời điểm mới bắt đầu câu chuyện. Lúc này còn chưa tới tận thế,mà còn cần 7ngày nữa tận thế sẽ đến.
Tô Ngưng Mi lại đứng quan sát khung cảnh xung quanh thêm một hồi lâu nữa. Quả nhiên chỉ đọc truyện cùng hình dung so với chính mình quan sát lại có một sự khác biệt rất lớn.
Mở cửa ra nhìn xuống lầu, phóng tầm mắt một chút là có thể dễ dàng nhìn thấy cái đồng hồ quả lắc treo trên vách tường nay đã điểm canh 3 nửa đêm, khó trách hai người trên lầu kia không coi ai ra gì, làm chuyện ấy cả khi cửa phòng mở. Tô Ngưng Mi mở tủ lạnh, cầm lấy một lon Coca, một hơi uống hết phân nửa rồi vào phòng bếp tìm đồ ăn, trong phòng bếp, tủ lạnh, một bãi tràn đầy.
Đã một ngày một đêm chưa ăn chưa uống, Tô Ngưng Mi với tay lấy chút mì sợi, rửa sạch một quả cà chua, lại đánh hai quả trứng gà làm thành một bát lớn mì cà chua trứng gà thơm ngào ngạt,cắm cúi ăn xong. Vừa đem bát rửa sạch, liền nghe thấy có tiếng bước chân từ bên ngoài phòng khách truyền tới. Lát sau, thanh âm của người tỷ tỷ không cùng huyết thống-Trình Dung vang lên:
“Tiểu Mi, cuối cùng ngươi cũng chịu ra khỏi phòng, ta cùng ba mẹ lo cho ngươi muốn chết a, ngươi làm sao mà đem chính mình khoá ở trong phòng hai ngày không ăn không uống?”
Tô Ngưng Mi xoay người liền nhìn thấy dung mạo thanh thuần như tiên tử của Trình Dung, khẽ giơ giơ khoé miệng khuôn mặt tâm tình tươi cười:
“Tỷ tỷ, không có việc gì, chỉ là tâm tình không được tốt, có điều bây giờ đã không có việc gì”
Trình Dung đi tới vỗ vỗ bờ vai Tô Ngưng Mi:
“Ngươi không có việc gì là tốt rồi. Về sau cũng đừng như vậy nữa, bằng không ba mẹ sẽ phải lo lắng nhiều….”
“Ân”….Tô Ngưng Mi không muốn nói nhiều lời cùng Trình Dung, đã muốn xoay người đi ra ngoài.
Trình Dung cũng giữ nàng lại một phen:
“Tiểu Mi, ngươi hãy theo ta vào phòng, ta có thứ muốn cho ngươi xem”
Tô Ngưng Mi yên lặng gật đầu, vì biết rõ kịch tình nên tự nhiên nàng cũng biết thứ Trình Dung muốn cho nàng xem là gì. Bất quá chỉ là một ít bái thiếp nói tận thế sắp đến mà thôi.