Vô Hạn Thự Quang

Q.4 - Chương 5 - Tiếp Xúc

trước
tiếp

Alien… Alien!

Sở Hạo cùng J rốt cục thấy rõ hình dáng con quái vật kia. Alien có thể nói là hình thức tiến hóa cuối cùng của loài sinh vật săn mồi, vô luận kết cấu, phương thức chiến đấu, ý thức thợ săn đều vô cùng hoàn mỹ. Hai bên gặp nhau ở khoảng cách gần, nhân loại căn bản chẳng phải đối thủ, tốc độ phản ứng cùng tố chất thân thể chênh nhau quá xa!

Sở Hạo hiểu rõ điều này, nếu lực phòng ngự kém, mà tốc độ thân thể và lực phản ứng lại chẳng theo kịp Alien vậy thì sẽ bị giết chết trong nháy mắt. Chính vì như thế, ngay khi thấy một con Alien xuất hiện, hắn liền ném ‘đĩa tròn’ lên mặt đất, đồng thời chĩa súng về phía nó.

Cùng với lúc Sở Hạo thực hiện một loạt động tác, J cũng mãnh liệt lao lên, từ chỗ cổ tay của bộ giáp bắn ra một cây dao găm quân đội màu đen. Hắn trấn giữ lối đi, một dao cực mạnh xuyên thẳng về phía Alien.

Thế nhưng con Alien ấy căn bản không để ý tới công kích của J, nó dùng móng vuốt kéo lấy thi thể trên mặt đất rồi dùng tốc độ cực nhanh chui vào trong bóng tối. Tiếng ma sát dần dần đi xa, cả con đường âm u cũng chỉ còn lại Sở Hạo và J.

J đâm trượt một dao lên vách tường, lúc kéo ra mang theo rất nhiều tia lửa, đến khi hoàn toàn thu hồi, chỗ đó chỉ còn lưu lại vết cắt sâu hoắm chỉnh tề. Hắn xoay người hỏi Sở Hạo: “Nó chạy, chúng ta đuổi theo không?”

Sở Hạo vẫn giơ súng về phía sau lưng J, đồng thời hét lên: “Cẩn thận! Đây là chiến trường…”

Thanh âm Sở Hạo vừa dứt, J liền nghe thấy sau lưng có tiếng xé gió bay đến. Hắn cả kinh chỉ kịp lao người về phía trước chứ không thể đưa ra bất cứ cử động nào khác, nhưng dù vậy trên người vẫn nghe thấy một tiếng BA~, theo đó là huyết hoa tung bay nhuộm đỏ phần vai. J buồn bực hừ một tiếng, cả người cuộn mình lăn trên mặt đất, cùng lúc đó, viên đạn từ nòng súng của Sở Hạo bay thẳng về phía sau hắn, BA~ BA~ từng hồi vang lên. Con Alien vừa tấn công J không ngừng phát ra những tiếng gầm gừ.

“Uy lực của súng Eagle chỉ đủ phá vỡ lớp giáp xác bên ngoài thôi sao?”

Sở Hạo im lặng, hắn thấy rõ viên đạn đã găm lên người Alien, thế nhưng theo những gì hắn biết thì những vết tích đó cho thấy vết thương rất nông, hầu như chỉ vừa đủ để phá bỏ lớp vỏ ngoài mà thôi, căn bản không thể tạo thành sát thương cho đối phương. Súng Eagle, uy lực vẫn quá nhỏ haizz!

J rống lớn, xoay người nhào tới bên người Alien, đồng thời phần giáp trên tay biến thành hai cây gai nhọn hoắt. Alien lần này không tránh né nữa mà chọn đối đầu trực diện, song thân hình còn chưa đến, sau lưng nó đã bắn tới một đạo bóng đen cực tốc. J chỉ kịp đưa hai cây gai nhọn lên đỡ, thế nhưng vừa tiếp xúc thì chúng đã gãy lìa, cả người bị đẩy lui mấy mét, ngã xuống bên chân Sở Hạo.

“Tốc độ phản ứng không đủ! J chưa mở được cơ nhân tỏa, đáng giận…”

Sở Hạo nhìn thấy rất rõ pha va chạm vừa rồi. Về sức mạnh, J tuyệt đối không thua gì đối thủ, dù sao cũng đã cường hóa nội lực đến cao cấp nên riêng khoản lực lượng được đề thăng khá lớn. Nhưng mấu chốt là vấn đề khả năng phản ứng, vừa rồi nếu hắn nhanh nhẹn hơn một chút thì hoàn toàn có thể tránh né được chiếc đuôi của đối phương, đồng thời nắm bắt lấy sơ hở của nó. Song thật đáng tiếc, tốc độ phản ứng tối đa của J cũng chỉ đủ giúp hắn phòng ngự. Nếu là Trương Hằng thì tốt biết mấy, với cung tiễn của hắn hoàn toàn có thể bắn chết con Alien này, nhưng bây giờ…

“Đi!”

Sở Hạo đỡ J dậy, không, nói chính xác hơn phải là kéo hắn chạy về một hướng khác. Con Alien phía sau thân hình kéo căng như một cây cung, dường như muốn đuổi theo, nhưng vừa chạy tới chỗ chiếc đĩa tròn mà Sở Hạo ném lại, bỗng trên đó tỏa ra một chùm sáng đẹp mắt, cùng với đó là một cỗ lực lượng vô hình giữ chặt lấy khiến nó không di chuyển được. Ánh sáng trên đĩa tròn càng lúc càng mãnh liệt, cuối cùng nổ tung bao phủ cả người Alien vào trong đó.

“Đáng giận, đáng giận, đáng giận….”

J vừa bị kéo lê trên mặt đất vừa quát: “Đáng giận! Vừa rồi ta nên dùng nội lực quán chú đến cổ tay để ngăn cản, đáng giận! Nội lực vận chuyển chậm quá! Căn bản không theo kịp tiết tấu chiến đấu… aizzzzz!”

Sở Hạo vừa kéo J chạy trốn vừa hỏi: “J, từng nghe qua về cơ nhân tỏa chưa?”

J trầm mặc một lát mới đáp: “Có nghe các ngươi nhắc tới rồi, ngươi và Trương Hằng tựa hồ đều đã mở cơ nhân tỏa? Khi ở trong trạng thái ấy liền có thể đề cao tốc độ phản ứng, bản năng chiến đấu, nhưng mà cái này không thấy cho đổi ở chỗ chủ thần, nên ta không có…”

Sở Hạo vừa chạy vừa giải thích: “Đó là lực lượng tiềm ẩn mỗi người đều có, trong hiện thực cũng xuất hiện không ít người mở được cơ nhân tỏa. Việc ngươi cần làm bây giờ là phải tập trung cao độ, dồn tất cả lực chú ý, tinh khí thần vào quá trình chiến đấu. Ngoại trừ chiến đấu ra không được để ý gì khác, ngay cả sinh tử cũng phải vất lại đằng sau. Dưới tình huống ấy, ngươi sẽ mở được cơ nhân tỏa. Nhưng mà ta cũng chỉ gợi ý được như vậy thôi, không có phương pháp cụ thể nào cả, ngươi phải tự mình cảm nhận và lĩnh ngộ… Một câu thôi, tự nghiệm lấy sinh tử đi, nếu ngươi muốn sống sót, vậy cố mà sống sót!”

J trầm mặc không nói…

Cùng lúc đó ở một nơi khác, Trương Hằng đang cùng Ares xem xét kết cấu trên mặt đất, bỗng nhiên hắn vụt đứng dậy, đồng thời lỗ tai khẽ giật giật: “Ta nghe thấy tiếng súng, từ âm thanh mà đoán thì hẳn là Eagle… Bọn Sở Hạo gặp phiền toái rồi!”

Ares cũng bất chấp công việc nghiên cứu của mình, hắn đứng vọt dậy: “Đi! Đoàn đội này không có Sở Hạo không được, chỉ có hắn mới mới tìm ra phương pháp giải quyết khốn cục trước mắt, ta…”

Thế nhưng hắn còn chưa dứt lời bỗng thấy Trương Hằng lao nhanh tới, còn chưa hiểu đầu cua tai nheo ra sao, Ares đã bị Trương Hằng bổ nhào lên rồi kéo lăn ra xa mấy mét. Mà chỗ hắn vừa đứng xuất hiện một con Alien từ trên cao ập xuống. Ngay khi bọn họ định bật dậy thì con Alien kia cũng hung hãn xông tới, song nó còn chưa đi được bao xa thì khối khô lâu bên cạnh bỗng cầm theo cốt đao cốt thuẫn bỗng vọt ra ngăn cản, thế nhưng một đao chém xuống lại chỉ đủ khiến lớp vỏ ngoài của Alien hiện lên một dấu bạch ngân mờ mờ chứ không khiến nó bị thương.

Alien tựa hồ cũng cảm thấy nghi hoặc với khối khô lâu trước mặt, nó chợt dừng lại nhìn chằm chằm vào đối thủ, sau đó một đạo tàn ảnh sinh ra từ chiếc đuôi của nó bỗng nhiên quật tới, BA~ tiếng vang thật lớn, cụ khô lâu trực tiếp vỡ vụn thành từng khúc.

“Đáng hận, quả nhiên những thi thể này không dùng được…”

Ares vừa đứng lên đã thấy khô lâu mình triệu hồi bị đánh nát bấy, nhất thời không nhịn được chửi thề. Hắn đang định tiếp tục sử dụng phép thuật lại bị Trương Hằng ở bên cạnh kéo lại.

“Những thi thể này không có tác dụng gì… Dùng thi thể của Alien được không?”

Trương Hằng cười lạnh, tiếp theo rất ‘khốc’ từ từ giơ cung, kéo dây, tên kẹp giữa hai ngón. Tư thế có thể nói là cực kỳ đúng chuẩn, siêu cool, có điều khi hắn định ngắm về phía Alien thì bỗng trong miệng lại rất nghiêm túc khẽ lẩm bẩm: “XXX… mẹ ngươi!”

Alien đâu cần biết Trương hằng ‘khốc’ đến cỡ nào, nó trực tiếp lao thẳng tới chỗ đối thủ, chiếc đuôi lại lần nữa vung ra một kích trí mạng. Tốc độ đó quả thực nhanh kinh người. Trương Hằng chỉ kịp mắng thầm một câu rồi cũng không dám bày ra vẻ ‘khốc khốc’ gì nữa, ôm cung, lăn người, ‘cút’ ngay sang bên cạnh mở lối đi. Chiếc đuôi của Alien xẹt qua đầu hắn nửa tấc, chỉ chút xíu nữa thôi là cả người đứt thành hai đoạn.

Sau khi Trương Hằng tránh đi, tiếp theo là đến lượt Ares xin con Alien này ‘chỉ bảo’ rồi. Hai bên đối nhãn nhìn nhau, khoảng cách bất quá chỉ chừng 20cm. Đồng tử trong mắt Ares co rụt lại, hắn có thể thấy rõ từng chi tiết trong cái mồm kinh khủng cùng với đám nước dãi đang nhễu qua kẽ răng của đối phương, à, cả cái đầu lưỡi ghê tởm kia nữa. Chưa lúc nào hắn cảm thấy tử vong gần mình đến thế, chỉ cần chiếc lưỡi kia vụt ra là hắn sẽ lập tức trở về vòng tay của Chúa…

(Không, ta không muốn chết, ta không thể chết được, ta còn nhiều việc chưa hoàn thành, ta muốn phục sinh nàng… Ta muốn biết rõ sự thật, ta cần hỏi …)

(Tại sao lại rời khỏi ta!)

Ares chỉ kịp rống lớn trong lòng như vậy, cùng với đó là một đạo hắc ảnh vọt tới, hắn căn bản bất chấp tất cả, dùng một tay chắn trước mặt đồng thời ngửa mạnh đầu ra phía sau. Trong nháy mắt ấy, phảng phất như có vô số phương án tránh né chui vào đầu hắn, tốc độ phản ứng cũng được đề cao người. Ares nhân lúc người mình nghiêng về sau, một chân đạp mạnh vào con Alien trước mặt để mượn lực bật ra xa. Nhưng tốc độ đầu lưỡi của Alien quả thật quá nhanh, BA~ một tiếng liền đâm xuyên qua cánh tay, sau đó vươn dài tới cách đầu hắn chỉ chừng mấy cm thì ngừng lại…

“Viên đạn thời gian! Gia tốc gấp hai lần!

“Mũi tên đinh ốc!”

Một đạo liệt tiễn đúng lúc phóng tới trực tiếp xuyên qua đầu Alien, hơn nữa thế đi của nó không dứt thoáng cái đã đánh thủng vách tường đối diện thành một lỗ to tướng. Bên kia bỗng dưng xuất hiện một nam một nữ, đều là người Âu Mỹ, hai người bọn họ đều đang khiếp sợ nhìn trân trối qua lỗ thủng vừa được tạo ra.

Hai người đó… đều không phải là thành viên của tiểu đội luân hồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.