Giang hồ ca
Ta đi tìm…
Hoạt Tử Nhân Mộ nơi giam cầm nỗi nhớ
Ta tới xem…
Trùng Dương Cung chí lớn kẻ làm trai
Dạo thuyền qua…
Đảo Đào Hoa nơi kẻ Trí dấu tài
Chẳng thèm đến…
Tuyệt Tình Cốc,hoa và người đều độc.
Tụ tập nơi…
Đỉnh Hoa Sơn cùng so tài võ học
Muốn tĩnh tâm…
Lên ngọn Ngọc Nữ Phong
Đêm lại ngày,diện bích tự vấn lòng
Yêu hay hận,cách nhau trong gang tấc.
Còn nhớ lúc…
Hội tụ quần long núi Thiếu Thất
Dốc túi ngưu bì,quyè́t cộng tử đồng sinh
Cung Kiếm Hồ,tượng ngọc lung linh
Lãng tử khấu đầu chung tình cùng tỷ tỷ.
Thành Tương Dương anh hùng tráng chí
Xả thân mình quyết ý vì dân
Một mình lao vào giữa chốn vạn quân
Ám Nhiên Chưởng giết Kim Luân giữa trận
Rủ nhau lên…
Hắc Mộc Nhai,diệt gian thần ác tặc.
Kéo nhau qua uống rượu Đỉnh Quang Minh
Thắm tình người,cùng kết nghĩa đệ huynh
Nguyện sống chết vì tài khinh,nghĩa trọng.
Đuổi tận,giết tuyệt phường lật lọng
Bắt lưu đày ra nơi đảo Thần Long
Khoác vai nhau đứng trên Tọa Vọng Phong
Ngắm thiên hạ sạch bong phường khốn nạn.
Tụ Hiền Trang nhưng lòng người ly tán,
Đập chén dứt tình, huyết sát một phen
Khiến trường bào nhuộm đỏ máu người quen
Chỉ vì ngươi và ta không cùng chung dòng tộc.
Học thần y náu mình Hồ Điệp Cốc
Hay cư sỹ ẩn ngụ Ma Thiên Nhai
Rồi một ngày cũng vẫn phải ly khai
Chẳng ai trốn đươc hoài đâu nhỉ.
Thà đến chơi Viện Lệ Xuân ầm ĩ,
Cùng họ Vi hát khúc Thật Bát Mô
Rượu say rồi về ở Tiểu Kính Hồ
Chửi họ Đoàn hồ đồ phụ rãy nàng Tinh Trúc
Nổi hứng viếng thăm Mộ Dung Phục
Liền ngồi thuyền thẳng tiến đảo Cô Tô
Đi ngang qua nơi trà hoa nở rộ
Mạn Đà Sơn Trang,lòng người đã héo khô.
Chán bon chen,bỏ ra vùng tái ngoại
Ra Nhạn Môn Quan đuổi thỏ chăn dê
Trường Bạch Sơn,tuyết phủ lạnh tái tê
Nhấp ngụm rượu sữa,nghĩ về A Châu lại thấy lòng ấm lại…
Kiều Phong – Tuyệt mệnh ca
“Khiết Đan với Hán nhân
Bất luận giả hay chân
Sống chết cùng vinh nhục
Không hơn đám bụi trần”
Ta tự hỏi có làm chi nên tội
Sao bất công cứ nối tiếp bất công.
Ngay cả khi đã khô héo nỗi lòng
Số phận vẫn không buông tha vùi dập.
Thủa mới lọt lòng đã rơi vào tranh chấp
Bởi mưu hèn của những kẻ sói lang
Mẹ chết,cha vong,gia đình ly tán
Trẻ vô tri chỉ cất tiếng khóc khan.
Muốn vươn lên,ta dùi mài võ nghệ
Phá giặc lập công nào có kể chông gai
Ngang dọc bao năm chinh chiến trổ thần oai
Giáng Long Chưởng diệt hết loài ác tặc.
Mộ Dung ở Nam,Kiều Phong ở Bắc
Nức tiếng nổi danh khắp Trung Nguyên
Một rông,một phượng thiên hạ lưu truyền
Tưởng rằng thế đã ngủ yên quá khứ.
Bỗng một ngày kia nghe tin dữ
Nguồn gốc ta là kẻ xứ man di
Lòng ngậm ngùi ,ta chấp thuận bỏ đi
Nhưng số phận đâu dễ gì buông thả.
Đã có lúc tưởng lòng như gỗ đá
Trời già kia lại khiến gặp A Châu
Thục nữ yểu điệu,quân tử hảo cầu
Nguyện kết đôi tìm rừng sâu trú ẩn.
Sóng lại xô,và dòng đời lại cuốn
Tụ Hiền Trang,ta đâu muốn giao tranh
Rượu uống xong,đập bát vỡ tan tành
Trường bào thấm đẫm máu tanh mùi sắc tộc
Bằng hữu tri giao mất nhau trong phút chốc
Quyền cước gươm đao kể chi nghĩa đệ huynh
Vì chữ tình nguyện dốc sức bình sinh
Dù có chết thì thân mình xá kể.
Cuộc đời ta nào đâu có dễ thế
Thoát được thân,tìm lại được A Châu
Lại chính tay giết nàng dưới chân cầu
Trong mưa lớn,biết đâu nàng giả dạng.
Bỏ lại phân tranh một mình phiêu lãng
Về quê hương tìm một khoảng trời riêng
Mong náu thân,yên nghỉ chốn rừng thiêng
Nào ngờ tay đã bị xiềng vào rắc rối.
Lên đại vương chỉ trong một tối
Tìm lại được cha trong một buổi giao tranh
Phong,Dự,Trúc cùng kết nghĩa đệ huynh
Diệt ác ma,ta kề vai sát cánh.
Ôi! Số phận đã an bài,làm sao tránh
Vì bình yên của bá tánh,lương dân
Đành mang tiếng bất trung,bất nghĩa,bất nhân
Vì thiên hạ,ta nhận phần thua thiệt.
Dẫu đất rộng,trời cao…nhưng ta biết
Có bước đi tiếp nữa cũng thế thôi
Làm trò vui cho số phận,cuộc đời
Nơi nào có thể giúp ta thảnh thơi…hơn cõi chết?!
Và ta đi,không một lời từ biệt
Mong khổ đau sẽ tuyệt diệt từ đây!