– Thần giới bản nguyên!
Thần Nông Đại Đế mỉm cười.
– Thần giới bản nguyên?
Toàn thân Nhiếp Vân chấn động, có chút không dám tin tưởng.
Hắn và Hiên Viên Đại Đế nghĩ trăm phương ngàn kế tìm kiếm vùng đất bản nguyên, thậm chí không tiếc lấy Hiên Viên kiếm làm mồi nhử, nằm mơ cũng không nghĩ đến… Đây chính là Thần giới bản nguyên!
Thiên Địa Lục Đạo lại là từ trong này tách ra!
– Mặc dù Thần giới có thể nhiều lần sinh ra, hủy diệt, hủy diệt, sinh ra, cũng bởi vì có bản nguyên!
Thần Nông Đại Đế nhìn về phía trước, trong mắt lóe ra quang mang.
– Nếu như Thiên Địa Lục đạo là một bộ phận của Thần giới bổn nguyên… Làm sao lại nhỏ yếu như vậy?
Nhiếp Vân vẫn như cũ không tin.
Thiên Địa Lục Đạo ở trong vũ trụ bao la, ngay cả giọt nước trong biển cả cũng không tính, cùng Thần giới càng không cách nào so sánh, đồng dạng là Thần giới bản nguyên, làm sao có thể khác biệt lớn như vậy?
– Biển cả ầm ầm sóng dậy, cho người ta một loại cảm giác hùng tráng, nhưng một giọt nước thì sao?
Thần Nông Đại Đế mỉm cười nhìn qua:
– Một giọt nước có phải cho người ta cảm giác rất nhỏ bé hay không? Nhưng phải biết… Biển cả là từ vô số giọt nước tạo thành!
– Cái này…
Nhiếp Vân hiểu ý tứ của đối phương.
Thần giới bản nguyên mênh mông cường đại, mặc dù Thiên Địa Lục Đạo là một phần tử trong đó, nhưng chỉ là một phần cực nhỏ, tương đương so sánh hải dương với một giọt nước, tự nhiên không cách nào so sánh nổi.
– Là… Bộ phận nào?
Rõ ràng những thứ này, Nhiếp Vân lần nữa nhìn lại vòng xoáy khổng lồ.
– Đương nhiên là bộ phận thiếu hụt kia!
Thần Nông Đại Đế mỉm cười.
– Bộ phận thiếu hụt?
Mặt mũi Nhiếp Vân tràn đầy nghi ngờ.
Vòng xoáy treo ở trước mắt không dưới ức vạn dặm, cho người ta một cảm giác không thể chống lại.
Vật chất đặc thù xoay chầm chậm, tựa như một đám mây to lớn, hoàn mỹ không tì vết, căn bản nhìn không ra thiếu hụt mảy may.
– Chẳng lẽ là…
Nhìn một hồi, thân thể lần nữa chấn động, tràn đầy bất khả tư nghị nhìn về phía Thần Nông Đại Đế:
– Ngươi là nói… Là bộ phận ở giữa nhất kia?
Vòng xoáy chỉ có trung tâm là trống không, địa phương khác đều không có chút thiếu thốn nào, nếu quả thật muốn tìm bộ phận thiếu khuyết, cũng chỉ có điểm ấy.
Nhưng trung tâm nhất, cũng đại biểu cho trọng yếu nhất, Thiên Địa Lục Đạo lại là bộ phận cốt lõi nhất của Thần giới bản nguyên?
Cái này… có khả năng sao?
– Không sai, chính là bộ phận trung tâm nhất!
Thần Nông Đại Đế không cho hắn quá nhiều thời gian khiếp sợ, lần nữa nói ra đáp án.
– Cái này…
Nhiếp Vân không cách nào khép miệng lại được .
Nói thật, thực sự quá khiếp sợ.
– Bộ phận trung tâm nhất, đại biểu vị trí hạch tâm nhất, chính vì vậy, Thiên Địa Lục Đạo mới có thể sinh ra nhân vật nghịch thiên giống như ngươi! Hình thành giới vực hoàn mỹ chân chính! Thành tựu vô thượng Đại Đế!
Thần Nông Đại Đế tràn đầy hưng phấn cùng lửa nóng.
– Vị trí hạch tâm nhất của Thần giới bản nguyên, không có khả năng bản thân tự rời đi, đến cùng là chuyện gì xảy ra? Bây giờ có thể nói cho ta biết không?
Đè nén rung động trong lòng, Nhiếp Vân hỏi.
Nếu là Thần giới bản nguyên, đã trải qua vô số kỷ nguyên, khẳng định không có khả năng vô duyên vô cố rớt xuống một khối, hơn nữa còn là địa phương hạch tâm nhất, sở dĩ xuất hiện loại tình huống này, chỉ sợ cùng Thần Nông Đại Đế có quan hệ to lớn.
Bản thân vừa tiến vào Thần giới, liền nghe nói hắn ở kỷ nguyên trước, vì làm chuyện nào đó mà mất tích, trong Thánh Sơn cũng phát hiện một chút dấu vết của đối phương lưu lại, muốn nói không có quan hệ gì tới cái này, đánh chết cũng không tin.
– Thần giới trải qua nhiều lần kỷ nguyên, mỗi một lần đều sẽ sụp đổ, thậm chí ngay cả Thiên Đạo cũng sẽ mẫn diệt, chuyện này đã không tính là bí mật gì!
Thần Nông Đại Đế nhìn qua.
– Ân!
Nhiếp Vân gật đầu.
Hắn đã sớm nghe Phổ Thiên Đại Đế nói, kỷ nguyên qua đi, chẳng những Thần giới biến mất, Thiên Đạo cũng có thể diệt vong.
– Vì có thể sống đến kỷ nguyên kế tiếp, vô số tiên hiền sử dụng tới các loại phương pháp, thoát đi Đế Vẫn Hạo Kiếp, ẩn giấu tu vi, đổi tên đổi họ… Cũng đích xác có người thành công, thậm chí sống thật nhiều kỷ nguyên, nhưng mỗi một lần đến cuối kỷ nguyên, đối với bọn hắn mà nói, cũng sẽ là khởi đầu mới, mặc kệ ngươi sống bao lâu, mặc kệ thực lực ngươi mạnh cỡ nào, ở thời điểm Thần giới hủy diệt, cơ bản đều là bình đẳng! Sống lại nhiều kỷ nguyên, thủ đoạn lại nhiều, vẫn như cũ cũng sẽ mẫn diệt! Nhiều nhất chỉ so với Đại Đế khác, phương pháp bảo mệnh nhiều một ít mà thôi!
Thần Nông Đại Đế không có giấu diếm, chậm rãi nói.
Mặc dù ngữ khí của hắn rất bình thản, nhưng Nhiếp Vân có thể từ trong đó nghe được vô tình tàn khốc.
Ở trước Thần giới hủy diệt, bất kỳ người nào cũng bình đẳng, vương hầu tướng lĩnh, Đại Đế chúa tể, hạo kiếp vừa đến, trừ khi vận khí đặc biệt tốt, nếu không đều sẽ tử vong.
Cái này rất giống biển cả khô cạn, tất cả hải thú đều sẽ tử vong, bất kể là cá voi hay con tôm, đều sẽ lọt vào vận mệnh đồng dạng, vận khí tốt, tìm được một cái hố còn nước cư trú, có lẽ có thể vượt qua thời kỳ khô cạn, chờ đến lúc nước biển lần nữa lấp đầy, nhưng vận khí không tốt thì sao?
Loại hố nước này không phải mỗi lần đều có thể tìm được!
Cho nên, Đại Đế sống nhiều kỷ nguyên sở dĩ điên cuồng ở trong Đế Vẫn Hạo Kiếp, chính vì bọn họ biết, coi như thực lực viễn siêu Đại Đế khác, cũng chưa hẳn có thể sống sót!
– Bởi vậy, cường giả còn sống rõ ràng, muốn chân chính khống chế vận mệnh, không thể một mực dựa vào vận khí, dù sao thứ này hư vô phiêu miểu, không có khả năng một mực nương theo ngươi tồn tại!
Nhiếp Vân âm thầm gật đầu.
Nếu như hắn sống qua kỷ nguyên này, hoặc là sống lâu mấy kỷ nguyên, khẳng định cũng sẽ có cảm thụ như vậy.
Mỗi khi hạo kiếp tiến đến, có lực lượng to lớn, nhưng lại không biết có thể sống sót hay không, loại cảm giác này để cho người ta tuyệt vọng!
Là sinh mệnh sẽ không cam lòng khi bản thân không thể khống chế vận mệnh.
Muốn không bị Hủy Diệt Pháp Tắc của Thần giới khống chế, sống lâu dài hơn, vận mệnh do mình chưởng khống, nhất định phải tìm kiếm những đường ra khác.
– Thế là… có Thánh Sơn!
Hiên Viên Đại Đế nhìn qua:
– Thánh Sơn là vô số đại năng còn sống, tập hợp không biết bao nhiêu kỷ nguyên bảo vật, dung luyện mà thành, uy lực vượt qua Thần binh Đế Cảnh, điểm ấy, ngươi đã luyện hóa nên rõ ràng!