Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Một khuôn mặt góc cạnh hiện ra ở trước mặt nàng.
Ngũ quan của nam nhân như đao khắc, hai mày kiếm kéo ngang đến tóc mai, tóc dài lửa đỏ khiến cả người hắn đều hiển ra một cảm giác khí phách, môi đỏ gợi cảm khẽ cong lên nhợt nhạt, làm tôn lên đôi mắt đỏ của hắn kia càng lúc càng lãnh khốc yêu dã, như vạn vật bễ nghễ thiên hạ. Mà ở trong thiên hạ này, chỉ có hắn mới có thể mặc y phục màu đỏ có loại hương vị này.
Mặc dù lúc này lấy khuynh thế phong hoa cũng đều khó có thể dùng để hình dung nam nhân.
Khiến cho Quân Thanh Vũ kinh ngạc chính là thân khí thế cường hãn kia của hắn, ở cuộc sống trước khi nàng cũng không phải là không gặp được cao thủ, năm đó Quân Mộng Liên đã là cường giả số một số hai của Chu Hương quốc, nhưng nàng tin tưởng, cho dù là một trăm Quân Mộng Liên cũng không phải là đối thủ của hắn.
Quân Thanh Vũ khẽ nheo mắt lại, trong ánh mắt hiện ra một tia kiêng kị, ngay ở lúc nàng lại nhìn về phía nam nhân lần nữa, bất ngờ chạm phải đôi mắt đỏ lãnh khốc yêu dã kia……
Trong nháy mắt, trong lòng nàng phát ra rung động rất nhỏ.
Đã trải qua đời trước, nàng vốn tưởng rằng gặp qua người muôn hình muôn vẻ, lại chưa bao giờ có một người có được ánh mắt như thế, ở trong mắt nam nhân, nàng thấy được tính lạnh nhạt và tàn nhẫn với người, đoán chừng là giết mọi người khắp thiên hạ thì người nam nhân này đều sẽ không nhăn mày! Mà rốt cuộc ít nhiều gì cũng từng chém giết qua, mới có thể khiến người ta trở nên lãnh khốc vô tình, không có tính người như vậy?
“Chỉ sợ có một trăm con kiến kia cũng không xứng đánh đồng với ta.”
Bỗng nhiên, một giọng nói lãnh khốc khiến cho Quân Thanh Vũ đột nhiên hồi thần lại, nhưng căn bản không cho nàng nghĩ nhiều, bên tai lại vang lên lời nói của nam nhân lần nữa: “Một con kiến mà thôi, mặc dù là hơn một ngàn con hơn vạn con, vẫn là con kiến bé nhỏ không đáng kể, nếu không phải vì dẫn ngươi về mười năm trước, tổn thương chín phần công lực của ta, con kiến kia ta chỉ cần thổi một hơi là có thể khiến nàng ta rơi tan xương nát thịt.”
Bây giờ khiến Quân Thanh Vũ chấn động đã không phải đối phương có thể nghe được lời nói trong lòng mình, mà nàng có thể trùng sinh đến mười năm trước, lại chính là kiệt tác của người nam nhân này……
“Rốt cuộc ngươi là ai?”
Mà có quan hệ gì với Chu Tước Bảo Đỉnh?
“Ha ha, tiểu chủ nhân, hãy để lão đạo đến giải thích cho ngươi đi.”
Giọng nói già nua khẽ chứa ý cười vang lên từ phía sau Quân Thanh Vũ, nàng vừa định xoay người, đã có một y phục xanh phất quá, rồi sau đó lão giả tóc bạc đã đứng ở bên cạnh nàng.
Thoạt nhìn gương mặt của lão giả hiền từ, tóc bạc rất có khí thế tiên phong đạo cốt, hắn đang nhã nhặn nhìn Quân Thanh Vũ, cười ha hả nói: “Tiểu chủ nhân, năm đó lúc ngươi đưa Bảo Đỉnh vào trong cơ thể của Quân Mộng Liên, thực lực của Chu Tước đại nhân không thể khôi phục, càng không thể đạt thành hồn khế với ngươi, lại bởi vì một số hạn chế, khiến cho hắn không thể rời khỏi Bảo Đỉnh, mà Bảo Đỉnh không được triệu hoán, cũng chỉ có thể ở trong cơ thể nữ nhân kia, cũng may Chu Tước Bảo Đỉnh mệnh định chi chủ, cũng chính là rốt cuộc tiểu chủ nhân ngươi nắm giữ phương pháp triệu hoán, thời khắc cuối cùng, vì cứu lại tính mạng của tiểu chủ nhân, đại nhân tự tổn hại chín phần công lực, xoay chuyển thời không, đưa tiểu chủ nhân về mười năm trước.”
Quân Thanh Vũ ngẩn ra một chút, xoay chuyển thời không? Thật sự cần bao nhiêu đại lực lượng?
“Nói như vậy, hắn vẫn luôn không thể rời khỏi Chu Tước Bảo Đỉnh?”
“Không.” Lão giả lắc đầu: “Nếu thực lực của Chu Tước đại nhân hoàn toàn khôi phục, là có thể rời khỏi bảo đỉnh, trừ lần đó ra, chỉ cần không phải cách tiểu chủ nhân quá xa hoặc đi ra khỏi Chu Tước Bảo Đỉnh thời gian quá dài, hắn vẫn có thể xuất hiện ở đại lục, ha ha, đây cũng chính không phải là hàng giả nào đó có thể làm được.”
Hàng giả?
Hình dung này với Quân Mộng Liên thật đúng là chuẩn xác……
Quân Thanh Vũ đã từ trong chấn động phục hồi tinh thần lại, nàng nhìn khuôn mặt già nua của lão giả, hỏi: “Hắn là thú bảo vệ Chu Tước Bảo Đỉnh, vậy ngươi là ai?”
“Ta?” Lão giả ngẩn ra, nở nụ cười nhàn nhạt: “Ta là khí linh của Chu Tước Bảo Đỉnh, nhưng nói đến chuyện này, thì từ thời đại rất lâu, lâu đến ta cũng không biết rốt cuộc là chuyện của mấy ngàn năm trước …… Ha ha, không nói cũng được, ngươi chỉ cần biết rằng ta là khí linh Bảo Đỉnh là đủ rồi, đúng rồi, ta nhớ năm đó người ta gọi ta là Vô Đạo lão nhân……”
Nếu Quân Thanh Vũ có chút hiểu biết với lịch sử đại lục, sẽ không thể không biết nhân vật tên Vô Đạo lão nhân này chấn vang đại lục ở mấy ngàn năm trước. Đáng tiếc chính là, trước kia Quân Thanh Vũ cũng không lật xem qua lịch sử cổ võ đại lục, hơn nữa đến những lánh đời đó đều chưa từng hiểu rõ vận mệnh của đại lục biến hóa bây giờ.
“Vô Đạo.” Mắt đỏ lãnh khốc của Chu Tước đặt ở trên người Vô Đạo lão nhân, khuôn mặt anh tuấn hiện ra đường cong cương ngạnh, trong không khí tỏa ra hơi thở áp lực, cho dù bây giờ hắn chỉ có một phần thực lực, nhưng cổ khí thế này vẫn khiến người ta cảm thấy tim đập nhanh.
“Ta cần phải bế quan khôi phục thực lực, trừ phi nàng gặp phải vấn đề không thể giải quyết, nếu không sẽ không xuất hiện, cho nên từ nay về sau, do ngươi đến chỉ đạo nàng tu luyện.”
“Vâng, Chu Tước đại nhân.” Vẻ mặt của Vô Đạo lão nhân cung kính, hiển nhiên ở trong lòng ông, căn bản không dám cãi lời nam nhân cường đại như thần này.
“Tiểu chủ nhân, nếu ta không có nhìn lầm, ngươi hẳn là thể chất Tiên Hồn trong truyền thuyết?”
Vô Đạo lão nhân mỉm cười quay đầu lại, trong nháy mắt, sắc mặt của Quân Thanh Vũ trầm xuống, khuôn mặt gầy yếu chứa cảm xúc khiến người ta không thể nhìn thấu.
Thật lâu sau, nàng mới cong lên một nụ cười khổ: “Không tồi, ta chính là thân thể Tiên Hồn, cũng chính là thể chất phế vật trong truyền thuyết, nếu không phải linh hồn quá mức cường đại, khiến cho thân thể đặc biệt suy yếu, ta cũng sẽ không thể trở thành một võ giả, cũng may ta còn nhớ rõ phương pháp cải tạo thể chất của sư phụ giúp ta trước kia, chỉ cần có được những dược liệu đó, ta có thể từ bỏ thể chất Tiên Hồn……”
“Từ bỏ?” Ánh mắt của Vô Đạo lão nhân hiện ra một tia cổ quái, ánh mắt ông nhìn về phía Quân Thanh Vũ như là đang nhìn một tên ngu ngốc: “Vì sao ngươi phải từ bỏ thể chất Tiên Hồn? Đây chính là phúc phận người khác cầu đều không cầu được!”
“Phúc phận?” Quân Thanh Vũ lạnh lùng cười, nàng khẽ nhắm hai mắt lại, trong đầu lướt qua những người châm chọc mỉa mai đó, lãnh ý bên môi càng sâu: “Người có được thể chất Tiên Hồn có thể bớt đi rất nhiều đường vòng ở trên thuật luyện trận, sư phụ trước kia của ta cũng nói qua với ta điểm này, nhưng vậy thì sao? Không thể tu luyện, ta chỉ có thể là một phế vật!”
Cá và tay gấu không thể có cả hai, nếu ở trước khi bị đuổi ra khỏi Quân gia nàng có thể biết thể chất Tiên Hồn tồn tại, có lẽ nàng sẽ lựa chọn làm Luyện Trận Sư, nhưng mà năm đó nàng vì báo thù, dứt khoát từ bỏ thể chất Tiên Hồn, đi lên con đường tràn ngập máu tanh kia, nhưng nàng cũng không hối hận.
Ở trong đại lục cổ võ, Luyện Trận Sư là nghề tôn quý nhất, Luyện Trận Sư cường đại chẳng những có thể trị liệu thương thế và khôi phục chân khí mà võ giả tiêu hao, thậm chí có thể khế ước với chiến thú!
Chỉ là, người tu luyện Luyện Trận Sư yêu cầu vô cùng hà khắc, cho nên trong một quốc gia có được Luyện Trận Sư đều có thể đếm được trên đầu ngón tay, chỉ có trong những môn phái số một số hai đó mới có được Luyện Trận Sư cường đại.
Cũng tạo thành Luyện Trận Sư khan hiếm và trân quý.
Mà Quân Thanh Vũ thân là thể chất Tiên Hồn, ở trên đường Luyện Trận Sư sẽ không xuất hiện bình cảnh, cho nên khi nghe nói nàng muốn từ bỏ thân thể Tiên Hồn, Vô Đạo lão nhân mới kinh ngạc như thế ……
“Ai bảo ngươi người có thể chất Tiên Hồn không thể tu luyện? Chỉ là bọn họ không có phương pháp tốt để dùng mà thôi, ngươi có được loại linh hồn cường đại này, chẳng những có thể khiến ngươi ở trên thuật luyện trận bớt đi một ít bình cảnh, hơn nữa còn có thể khiến cho võ giả tu luyện càng thêm dễ dàng, đương nhiên, tiền đề là cần phải đề cao cường độ thân thể của ngươi.”
“Cường độ thân thể?” Quân Thanh Vũ hơi sửng sốt, nhàn nhạt nói: “Trừ phi trở thành một võ giả, hơn nữa không ngừng đột phá, nếu không đề cao cường độ thân thể như thế nào? Kiếp trước chính là bởi vì như thế, ta mới không thể không từ bỏ thể chất Tiên Hồn.”
“Ha ha.” Vô Đạo lão nhân đắc ý cười: “Chuyện người khác không làm được, không đại biểu Vô Đạo lão nhân ta không làm được.”