Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Q.1 - Chương 6 - Tụ Linh Trận Cỡ Nhỏ

trước
tiếp

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Ở trong đại lục cổ võ, võ kỹ cũng phân chia cấp bậc, trong đó thấp nhất là Tiện Phẩm, tiếp theo phân biệt là Hạ Phẩm, Trung Phẩm, Thượng Phẩm, Cực Phẩm, mà ở trên Cực Phẩm còn có Phàm Phẩm……

Quân gia không hổ là võ đạo thế gia, cung cấp cho đệ tử bình thường tu luyện chính là Hạ Phẩm. Chốc lát, Quân Thanh Vũ đã lựa chọn một quyển quyền pháp, sau khi ghi nhớ nội dung quyền pháp vào trong đầu, nàng đặt sách trên tay vào chỗ cũ, ở dưới ánh mắt bất đắc dĩ của mọi người xoay người rời đi……

Nắng gắt như lửa, ở dưới mặt trời phía sau núi, bóng dáng gầy yếu của thiếu nữ chảy mồ hôi như mưa, nắm đấm hung hăng đánh về phía một tảng đá cách đó không xa.

“Hỏa Diễm Quyền!”

“Ầm!”

Một dòng khí thổi qua, trong nháy mắt, tảng đá bỗng nhiên nổ tung, vỡ thành vô số mảnh chồng chất ở trên đất khô cằn.

Quân Thanh Vũ lau mồ hôi trên trán, rũ mắt nhìn nắm đấm của mình, nói: “Đáng tiếc, bây giờ còn chưa có tiền mua vũ khí, chỉ có thể tu tập quyền pháp trước, đợi sau này lại tìm võ kỹ khác tu luyện, nhưng bây giờ dược liệu cũng đã mua về, vẫn nên luyện chế học tập thuật luyện trận với Vô Đạo lão nhân. “

Dứt lời, trên người nàng khẽ phát ra ánh sáng đỏ, rồi sau đó thân thể bắt đầu dần trở nên hư ảo……

Bốn vách tường như sắt, trong Bảo Đỉnh rực rỡ, vô đạo lão nhân đang mỉm cười nhìn thiếu nữ xuất hiện ở chỗ trống, lười nhác nói: “Dược liệu và linh thạch yêu cầu đã mua rồi sao?”

Soạt!

Quân Thanh Vũ đặt dược liệu ở trước mặt Vô Đạo lão nhân, ngẩng đầu nói: “Mỗi thứ mua hai phần, có đủ hay không?”

“Đủ rồi, tuyệt đối đủ rồi, những dược liệu này cũng đủ để luyện chế hai Tụ Linh Trận cỡ nhỏ, tiểu chủ nhân, hôm nay ta sẽ để cho ngươi nhìn quá trình luyện chế trận pháp trước, lần sau lại dạy ngươi kỹ càng tỉ mỉ.”

Vô Đạo lão nhân cười ha ha, thật ra ông lại rất mong chờ thân thể Tiên Hồn trong truyền thuyết có thể mang đến cho ông chấn động lớn bao nhiêu.

“Thuật luyện trận là một loại trận pháp được tu luyện giả dung hợp dược liệu và linh thạch để cung cấp trợ giúp, mà mỗi một cấp bậc thuật luyện trận tương ứng với linh thạch đều cùng một cấp, ví dụ như nói, bây giờ ta muốn luyện chế chính là Tụ Linh Trận cỡ nhỏ nhị cấp, yêu cầu dùng đến đó là linh thạch nhị cấp ……”

Nói xong lời này, Vô Đạo lão nhân đã từ trong lòng ngực lấy ra một viên linh thạch, thật cẩn thận phóng đến trước người, rồi sau đó ông động ý niệm, vô số dược liệu dựa theo trận pháp đặt trên mặt đất.

“Yêu cầu luyện chế trận pháp chính là hồn lực, ngươi cần phải dùng hồn lực để câu thông nguyên khí thiên địa.”

Bá!

Bá bá bá!

Đột nhiên, trên mặt đất bốc cháy lên ngọn lửa màu xanh yếu ớt, lần này không cần Vô Đạo lão nhân giải thích, Quân Thanh Vũ đã biết ngọn lửa này chính là linh khí thiên địa như theo lời ông nói.

Rất nhanh, ở dưới ngọn lửa màu xanh kia, dược liệu biến thành dược nước có mùi thơm nồng nàn, hợp thành một đường cong tinh tế màu xanh đen, xâu chuỗi với tuyến khác của trận pháp vào nhau, làm nổi bật linh thạch tỏa ra ánh sáng xanh nhàn nhạt.

“Thành.”

Vô Đạo lão nhân thu ngọn lửa màu u lam lại, khẽ mỉm cười: “Không nghĩ đến mấy ngàn năm không luyện tay qua, kỹ thuật vẫn không có gì mới lạ, như bây giờ cũng đã thành công, tiếp theo chính là thu trận.”

Dứt lời, Vô Đạo lão nhân giơ tay vừa thu lại lên, nhưng thấy một ánh sáng màu xanh lục bao vây lấy linh thạch rơi xuống trong tay của ông.

“Được rồi tiểu chủ nhân, đây là Tụ Linh Trận cỡ nhỏ, nếu ở trong trận pháp tu luyện, chân khí sẽ càng thêm nồng đậm hơn ngoại giới, tu luyện cũng chắc chắn làm ít công to.”

Quân Thanh Vũ vuốt cằm, ánh mắt chợt lóe: “Hình như Tụ Linh Trận cỡ nhỏ có thể bán được không ít tiền.”

“Bán…… Bán lấy tiền?”

Vô Đạo lão nhân há miệng, bất đắc dĩ lắc đầu: “Nếu ngươi lấy Tụ Linh Trận cỡ nhỏ ra ngoài bán đấu giá, vậy tuyệt đối là giá trên trời! Ngươi cho rằng Trận Pháp Sư là cái gì? Toàn bộ đại lục như vậy mà chỉ có được mười mấy Trận Pháp Sư, huống chi ở loại tiểu thành không có một danh tiếng gì? Ta có thể đảm bảo trong Quận Thành này không có một Luyện Trận Sư, cho nên, hành động của ngươi tuyệt đối sẽ khiến chấn động mãnh liệt!”

Đến lúc đó nếu Quân gia biết, không biết sẽ có vẻ mặt đặc sắc gì……

“Trận pháp đáng giá như vậy sao?”

Tuy Quân Thanh Vũ đã sớm biết Luyện Trận Sư rất kiếm được tiền, nhưng không nghĩ rằng một trận pháp cấp hai là có thể bán ra giá trên trời, nếu là cấp ba kia, hoặc là cấp bốn thì sao?

Mà nếu không phải kiếp trước xảy ra biến cố kia, có lẽ nàng sẽ lựa chọn đi vào nghề Luyện Trận Sư này.

“Trận pháp đương nhiên rất kiếm được tiền, lúc còn sống ta chính là lấy trận pháp để lập nghiệp, dốc sức làm ra một mảnh thiên hạ, haiz, tiểu chủ nhân, loại Tụ Linh Trận nhỏ này chính là để ngươi giữ lại sử dụng, tranh thủ sớm ngày đột phá đến Hậu Thiên nhị cấp, dược liệu dư lại vừa lúc lại luyện chế một Tụ Linh Trận, chờ sau khi luyện thành Tụ Linh Trận ngươi lấy ra ngoài bán lấy tiền.”

Khẽ nhíu mày một cái, Quân Thanh Vũ không hề nói thêm gì nữa, việc cấp bách bây giờ chính là tăng thực lực của mình lên.

Gió thu hiu quạnh, lá rụng rực rỡ.

Một tháng trước vẫn là hè oi bức, bây giờ lại đã đi vào đầu thu……

Trong nhà tranh dưới chân núi, thiếu nữ nhắm mắt khoanh chân, ngồi ngay ngắn ở trên mép giường, tóc đen như thác nước theo gió thu khẽ bay, như tơ lụa lướt qua khuôn mặt thanh tú của nàng.

Nếu có người ở đây, nhìn thấy cảnh tượng này trong phòng tất nhiên sẽ cảm thấy kinh ngạc.

Chỉ thấy thiếu nữ lẳng lặng ngồi ở giữa trận pháp, chân khí nồng đậm hóa thành từng sợi tơ màu xanh lục xoay tròn ở quanh người nàng, theo hơi thở đóng nạp của nàng lỗ chân lông từ từ mở ra thấm vào da thịt, lại bị hấp thu từ từ……

Bỗng nhiên, thiếu nữ mở hai mắt ra, thở ra một ngụm trọc khí.

“Hậu Thiên nhị cấp.”

Một tháng từ Hậu Thiên nhất cấp tăng lên đến nhị cấp, tốc độ này sẽ khiến cho toàn bộ Chu Hương quốc chấn động.

Từ từ đi xuống giường, Quân Thanh Vũ nâng mắt nhìn lá cây bay xuống phía sau núi, mày đẹp hơi nhíu lại: “Ta ở đây bế quan tu luyện một tháng, trong một tháng này mập mạp đều chưa từng đến, không biết có phải xảy ra chuyện gì hay không.”

Khi nói chuyện, nàng đã đi ra khỏi nhà tranh.

“Quân béo cũng là tự làm tự chịu.”

“Đúng vậy, tuy rằng thực lực của hắn không khác Quân Nhiên, đều là phế vật Hậu Thiên nhị cấp, nhưng Quân béo lười biếng, đoán chừng từ lúc sinh ra chưa từng giao chiến với người khác, sao có thể là đối thủ của Quân Nhiên?”

“Nhưng ta nghe nói hắn thường xuyên vì bạc mà tự nguyện bị đánh, nói vậy sớm đã thành thói quen rồi……”

Lúc này, trong góc hẻo lánh hậu viện Quân gia, mấy đệ tử Quân gia đang sôi nổi nghị luận, thường nhìn về phía nhà lẻ loi phía sau cách đó không xa kia, khuôn mặt ngây thơ trẻ con chứa ý cười kinh thường.

Trong phòng gỗ truyền ra tiếng đau rên rỉ, khiến mọi người cười lạnh trong lòng càng sâu.

Ở trong đại gia tộc như Quân gia, cũng sẽ không ai đồng tình với thứ này, khi ngươi đứng ở trên đỉnh cao, sẽ được rất nhiều người nịnh nọt và xu nịnh, một khi ngươi ở tầng chót nhất, tắc sẽ bị bọn họ hung hăng dẫm một chân!

Đây chính là hiện thực của Quân gia!

Bỗng nhiên, mọi người như bị chắn ở trong cổ họng, rốt cuộc không phát ra một chút tiếng nào……

Một trận gió mát khẽ thổi qua, thân thể mảnh khảnh của thiếu nữ xẹt qua trước mặt bọn họ, đi thẳng về phía phòng gỗ lẻ loi cách đó không xa. Trong nháy mắt, bọn họ rõ ràng cảm nhận được sát khí trên người nàng.

Tất cả mọi người hung hăng nuốt nước miếng, mở to mắt kinh ngạc……

“Người vừa rồi đi qua là a vậyi?”

“Hình như là phế vật Quân gia chúng ta, Quân Thanh Vũ……”

“Không thể! Sao phế vật kia lại có loại khí thế này? Nhất định là ảo giác của chúng ta, người kia nhất định không phải là nàng!”

……

“Ầm!”

Lúc này, Quân béo đang nằm ở trên giường không thể động đậy bất ngờ bị tiếng đá cửa kia khiến cho hoảng sợ, thiếu chút nữa từ trên giường lăn xuống dưới, khi hắn thấy rõ người đến, không nhịn được hung hăng nhìn nàng một cái.

“Quân Thanh Vũ, ngươi muốn hù chết lão tử sao?”

“Còn có sức mắng chửi người, xem ra tạm thời không chết được.” Quân Thanh Vũ nhíu mày một cái, ánh mắt đảo qua mặt mũi bầm dập của Quân béo, hài hước nói: “Nhưng, dáng vẻ này ngược lại rất thích hợp với ngươi.”

“Mẹ nó, lão tử đều sắp chết, ngươi con mẹ nó còn ở đây nói lời phong lưu, ai da, đau chết mất.”

Quân béo xoa mông của mình, nhịn không được hét to lên, tiểu tử thúi Quân Nhiên kia xuống tay cũng thật đủ tàn nhẫn, trực tiếp đánh hắn mấy ngày đều không xuống giường được, chờ một ngày nào đó Quân béo hắn có quyền thế, tuyệt đối sẽ khiến hắn ta hối hận cũng vô dụng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.