Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Q.3 - Chương 29 - Minh Chủ Liên Minh Luyện Trận Bị Dọa Sợ

trước
tiếp

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Trong phòng luyện trận của Liên Minh Luyện Trận, lão giả bạch y nhíu chặt mày nhìn dược liệu đặt ở trước mặt mình, tự mình lẩm bẩm: “Rốt cuộc có chỗ nào không đúng?”

Lại vào lúc này, cửa phòng luyện trận bỗng nhiên bị đẩy ra, lão giả bạch y có chút không kiên nhẫn quay đầu, xụ mặt nói: “Ta đã sớm nói qua, ở lúc ta luyện trận đừng quấy rầy ta, có phải các ngươi đều không nghe thấy hay không?”

Đi vào trong chính là một thanh niên tuấn tú, sau khi nghe thấy lời này, không nhịn được bị hoảng sợ, vâng dạ nhìn khuôn mặt xanh mét của lão nhân.

“Minh chủ, là có một nữ tử cầm thư mà gia chủ Quân gia Thần Môn đến.”

“A?” Lão giả nhíu mày: “Thư của Quân lão nhân? Mau để nàng đi vào.”

“Vâng, minh chủ.”

Thanh niên chậm rãi lui xuống.

Nửa ngày sau, ở dưới dẫn dắt của hắn, bạch y kia từ từ đi đến, khuôn mặt của nữ tử thanh lệ xuất trần, giữa mày là một tia thanh lãnh, vẻ mặt lạnh lùng đi theo ở phía sau thanh niên.

“Chính là ngươi cầm thư Quân lão nhân đến gặp ta?” Lão giả nhàn nhạt cười: “Để ta xem thư của ông ấy trước.”

Quân Thanh Vũ không nói gì, từ trong ống tay áo rút ra một phong thư, đưa tới trong tay lão giả.

Lão giả không chút để ý mở ra, chỉ là khi nhìn thấy hành chữ đầu tiên thì ngây ngẩn cả người……

“Vân Hải huynh, hiện giờ ngoại tôn nữ của ta ở Vân Cẩm Thành làm việc, còn xin Vân Hải huynh chiếu cố nhiều hơn.”

Ngoại tôn nữ?

Không phải nữ nhi của lão gia hỏa kia đã sớm mất tích sao, từ đâu ra ngoại tôn nữ?

Vân Hải ngăn chặn nghi hoặc trong lòng, ánh mắt tiếp tục xem.

“Ngoại tôn nữ này là đến từ đại lục Cổ Võ, hiện giờ thực lực đã tới Thần Cảnh Chân Linh.” Bàn tay Thiên Hải run nhè nhẹ.

Nha đầu này là đến từ đại lục Cổ Võ, thực lực còn đến Thần Cảnh Chân Linh? Đây… Gia hỏa này là thiên tài sao? Cho dù là trong Thần Cảnh, tuổi này tới thành tựu như thế số lượng cũng chỉ là có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi…

“A, đúng rồi, Vân Hải huynh, ngoại tôn nữ Quân Thanh Vũ còn là kỳ tài luyện trận, hiện tại thực lực đã là Luyện Trận Sư cửu cấp.”

A mẹ nó!

Vân Hải trực tiếp lên tiếng chửi, phía sau còn nói cái gì ông cũng không nhìn được nữa.

Luyện Trận Sư cửu cấp? Bực thiên phú này, đoán chừng cũng chỉ có đệ tử của Tổng Minh đại nhân kia mới có thể so sánh…

“Khụ khụ, nha đầu.” Vân Hải ho khan hai tiếng, cười tủm tỉm nhìn Quân Thanh Vũ: “Ngoại công ngươi để ta chiếu cố ngươi nhiều một chút, nếu ngươi có cái gì cần hỗ trợ thì đến tìm ta, nếu ngươi không ngại, thì ở Liên Minh Luyện Trận chúng ta, cũng có thể tiện chăm sóc.”

Buồn cười, một thiên tài như vậy sao ông có thể để nàng đi? Rất nhanh sẽ đến thi đấu giữa các khu vực Liên Minh Luyện Trận, mỗi năm Vân Cẩm Thành này của ông đều là lót đáy, lúc này cho dù không lấy được quán quân, hạng hai cũng tương đối không tồi.

“Được, ta cũng không có nơi để đi.” Quân Thanh Vũ nhàn nhạt cười.

Nàng tuyệt đối không có khả năng trở về Cảnh gia, cho nên chỉ có thể ở trong Liên Minh Luyện Trận.

“Đúng rồi, có một việc ta muốn ngươi hỗ trợ.”

“Có thể.”

Vân Hải căn bản không đợi Quân Thanh Vũ nói ra là chuyện gì đã vội vàng đáp ứng: “Nếu ngoại công ngươi để ta chăm sóc cho ngươi, ta khẳng định đi giúp ngươi hoàn thành bất kì chuyện gì, nói đi, ngươi có gì cần hỗ trợ.”

Ánh mắt Quân Thanh Vũ chợt lóe vài cái: “Ngươi có biết một nữ nhân đại lục Cổ Võ đã từng quen biết Cảnh Vân Dục của Cảnh gia, hơn nữa dấu thân phận kết hôn sinh con với nàng hay không?”

Vân Hải không rõ nguyên do nhìn Quân Thanh Vũ: “Chuyện này lúc trước nháo thật sự lớn, ta cũng có chút nghe thấy, này có vấn đề gì sao?”

“Có.” Quân Thanh Vũ nhếch môi cười: “Bởi vì ta chính là nữ nhi của ông ta và nữ nhân đại lục Cổ Võ sinh hạ.”

“Cái gì?”

Vân Hải lảo đảo một cái thiếu chút nữa ngã xuống đất, cả người đều ngây ngốc.

Không phải Cảnh gia nói nữ nhân kia không có địa vị sao? Như thế nào lại thành mẫu thân của nàng? Nói như thế, nữ nhân bị Cảnh gia coi là không dùng được, chẳng phải là nữ nhi của lão nhân Quân Lâm Thiên kia!

Rốt cuộc Cảnh gia kia là làm chuyện ngu xuẩn bao lớn? Người khác muốn nịnh bợ Thần Môn còn không kịp, ông ta lại còn khinh thường đại tiểu thư Quân gia Thần Môn?

Quan trọng hơn là, đại tiểu thư Quân gia còn có một nữ nhi biến thái như thế……

“Năm đó, Vân Quân triển khai đuổi giết với mẫu thân ta, làm mẫu thân ta bị trọng thương, sau khi sinh hạ ta thì khó sinh mà chết, cho nên, ta phải tìm danh sách mọi người năm đó đuổi giết mẫu thân ta! Bao gồm những người đã từng đi đại lục Cổ Võ nhục nhã mẫu thân ta đó!”

Nếu đổi thành gia tộc khác, nàng đã sớm đuổi tận giết tuyệt, nhưng lúc này vì Cảnh Nguyệt Hiên, nàng sẽ không làm như thế. Nhưng phàm là người tham dự vào việc này, nàng…… Một người cũng đều sẽ không bỏ qua!

Vân Hải ngơ ngác chớp đôi mắt, cười khổ một tiếng: “Chuyện lúc trước, toàn bộ người Vân Cẩm Thành cơ bản đều biết, lại trước nay không có người nghĩ đến, nữ nhân bị Cảnh gia không bỏ ở trong mắt, còn tùy ý nhục nhã, sẽ có thân phận cường đại như vậy, chậc chậc, nữ nhi của lão gia hỏa kia là dễ dàng bị người như vậy tổn thương sao? Càng đừng nói là chết ở trong tay những người đó…”

Quân Thanh Vũ nhìn Vân Hải, nhàn nhạt nói: “Ngoại công có một số việc muốn xử lý, rất nhanh sẽ đến, chắc chắn đến lúc đó, danh sách cũng lấy được đến tay! Chỉ cần là người trên danh sách, ta sẽ làm cho bọn họ trả giá đại giới vì hành vi lúc trước!”

“Nha đầu, ngươi yên tâm đi, tuy chuyện cách đã lâu, nhưng chỉ cần Liên Minh Luyện Trận ta muốn tra, thì không có chuyện gì là không tra được.”

Vân Hải vỗ ngực, lời thề son sắt bảo đảm nói.

“Thiếu Kỳ, ta giao Quân nha đầu cho ngươi, ngươi chăm sóc cho nàng thật tốt, không thể làm nàng chịu bất kì ủy khuất gì.” Vân Hải quay đầu nhìn thanh niên tuấn tú ngây người bên cạnh, nghiêm túc phân phó nói.

Bàng Thiếu Kỳ phục hồi tinh thần lại, cung kính nói: “Minh chủ yên tâm đi, ta sẽ chăm sóc tốt cho Quân cô nương.”

“Ừ.”

Vân Hải vừa lòng gật đầu: “Được rồi, các ngươi có thể đi xuống.”

“Vâng, minh chủ.” Bàng Thiếu Kỳ quay đầu nhìn Quân Thanh Vũ, làm thủ thế cho mời: “Quân cô nương, mời bên này.”

Quân Thanh Vũ khẽ gật đầu, đi theo phía sau Bàng Thiếu Kỳ rời khỏi phòng luyện trận.

Nhìn bóng dáng nữ tử biến mất, Vân Hải nhịn không được ha hả lên tiếng cười: “Luyện Trận Sư cửu cấp trẻ tuổi như vậy, lần này phát tài rồi! Quân lão nhân thật sự là huynh đệ, tặng cho ta một thiên tài như vậy.”

Liên Minh Luyện Trận, trong đại đường kim bích huy hoàng, Quân Thanh Vũ mới vừa theo Bàng Thiếu Kỳ đi xuống, đã nhìn thấy một hình bóng quen thuộc.

Đối phương cũng hiển nhiên trông thấy nàng, bất giác sửng sốt một chút: “Sao nữ nhân lại ở đây?”

Chẳng lẽ là nịnh bợ Bàng Thiếu Kỳ?

Cảnh Tú Tú nhíu mày liễu lại, ánh mắt thanh cao đảo qua từ trên khuôn mặt của Bàng Thiếu Kỳ, rồi sau đó dừng ở trên người Quân Thanh Vũ, trên khuôn mặt cao quý thanh nhã nở nụ cười nhàn nhạt.

“Quân Thanh Vũ, sao ngươi ở chỗ này?”

Vừa nghe lời này, các thiếu nữ thiếu niên vốn vây quanh Cảnh Tú Tú đều đưa ánh mắt lại, khi nhìn thấy khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành kia, trong mắt mang theo tia kinh diễm, lại không dám biểu lộ ra ở trước mặt Cảnh Tú Tú một chút nào.

“Tú Tú tỷ, ngươi biết nàng?”

Nói lời này chính là thiếu nữ phấn y đứng ở bên cạnh Cảnh Tú Tú, nhíu mày nhìn Quân Thanh Vũ từ trên lầu đi xuống: “Xem nàng ăn mặc chẳng ra gì, đoán chừng là đồ nhà quê từ đâu ra, thân phận của Tú Tú tỷ cao quý, sao sẽ quen biết người như vậy?”

Khuôn mặt của Cảnh Tú Tú không biến hóa chút nào, lạnh lùng nhìn Quân Thanh Vũ.

“Nàng là tỷ tỷ đồng phụ dị mẫu với ta.”

“Cái gì?” Thiếu nữ phấn y sửng sốt một chút: “Tú tú tỷ không phải là chỉ có một thân đệ sao?”

Cho dù Cảnh Vân Dục có mấy phòng tiểu thiếp, nhưng không biết vì sao, cuối cùng cũng chỉ có một mình Vân Quân sinh hạ nhi nữ…

“Nàng chính là nữ nhi của nữ nhân ở đại lục Cổ Võ kia, gần đây là nhận thân mà đến.”

Cảnh Tú Tú nhàn nhạt cong khóe môi lên, mặt không biểu tình nói.

“Đại lục Cổ Võ?” Thiếu nữ phấn y nhịn không được cười ra tiếng: “Thì ra là loại người tới từ nơi rách nát kia, khó trách sẽ kém cỏi như vậy! Thật không biết sao phụ thân ngươi mê gì nơi đó nữ nhân, khẳng định là nữ nhân kia hạ mê dược gì cho ông ấy, cũng không nhìn xem mình có thân phận gì! Càng miễn bàn hiện tại còn nghĩ đến nhận thân? Chỉ bằng nữ nhân nàng không quyền không thế lại không năng lực như vậy, sao xứng vào cửa Cảnh gia? Ngạch cửa Cảnh gia cao như thế, cũng chỉ có Tú Tú tỷ như vậy mới là tiểu thư Cảnh gia.”

Nghe được lời nàng ta nói, mọi người nhịn không được cười vang.

Cũng khó trách bọn họ sẽ khinh thường Quân Thanh Vũ, đơn giản là, nữ nhân này là đến từ đại lục Cổ Võ lạc hậu kia, với người Thần Cảnh mà nói, đại lục Cổ Võ chỉ là thế giới thế tục, nơi đó sao lại có thiên tài cường giả gì xuất hiện?

Nghe nói, trong đại lục Cổ Võ, cường đại nhất cũng chỉ là Thánh Cảnh mà thôi, mà Thánh Cảnh trong Thần Cảnh lại đã sớm đầy đường cái rồi.

Bàng Thiếu Kỳ ngơ ngác nhìn Quân Thanh Vũ, khi nhìn thấy khuôn mặt thanh lãnh của nàng, nhịn không được thở dài một tiếng.

Nàng trầm mặc, cũng không đại biểu sợ hãi, chỉ là không muốn so đo với một đám ăn chơi trác tang mà thôi.

Quan trọng hơn là, vừa rồi ở trong phòng luyện trận, Bàng Thiếu Kỳ rõ ràng nghe được lai lịch của nữ tử này. Thân là ngoại tôn nữ của Quân gia Thần Môn, thân phận của nàng đều mạnh hơn bất kì kẻ nào ở đây.

“Này, không nghe thấy ta đang nói chuyện với ngươi sao?” Thiếu nữ phấn y cố ý ở trước mặt Cảnh Tú Tú biểu hiện một chút, đôi tay chống nạnh, căm tức nhìn Quân Thanh Vũ.

Quân Thanh Vũ lạnh lùng nhìn nàng ta một cái, khóe môi cong lên độ cong thanh lãnh: “Ngươi đang nói chuyện với ta?”

“Ngươi……” Thiếu nữ phấn y tức đến dậm chân, ánh mắt phẫn nộ chuyển về phía Bàng Thiếu Kỳ: “Bàng Thiếu Kỳ, sao ngươi mang đồ nhà quê như vậy vào trong liên minh? Sẽ không sợ minh chủ trách tội xuống sao? Bây giờ ngươi đuổi nàng ra đi! Miễn cho làm bẩn địa bàn Liên Minh Luyện Trận!”

Thiếu nữ phấn y nâng cằm, kiêu căng ngạo mạn nhìn về phía khuôn mặt thanh lệ xuất trần của Quân Thanh Vũ, có chút ghen ghét cắn chặt răng.

Khí chất của nàng, người khác so ra cũng vĩnh viễn kém hơn, mặc dù là không có bất trang điểm gì, vẫn không thể che dấu một thân phong hoa tuyệt đại kia.

Cho nên dưới ghen ghét thiếu nữ phấn y mới luôn mồm gọi nàng là đồ nhà quê.

Đôi mắt của Bàng Thiếu Kỳ trầm xuống: “Rất xin lỗi, ngươi không có tư cách để nàng rời đi.”

“Ngươi nói cái gì?” Thiếu nữ phấn y mở to đôi mắt, phẫn nộ nói: “Bàng Thiếu Kỳ, rốt cuộc ngươi có để Liên Minh Luyện Trận vào mắt hay không? Nữ nhân này không phải là thứ gì tốt, còn đắc tội Cảnh Tú Tú, ngươi đừng quên, sư phụ của Tú Tú tỷ là ai! Ông ấy là nhân vật chỉ ở sau minh chủ trong liên minh.”

Bàng Thiếu Kỳ bĩu môi, hắn rất muốn nói một câu, chính là minh chủ đại nhân truyền đạt mệnh lệnh bảo mình chăm sóc tốt cho Quân Thanh Vũ…


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.