Vô Danh không biết mình may mắn cỡ nào , Mê thiên sơn có rất nhiều trận pháp có tác dụng mê hoặc nhưng lại không có tác dụng với hắn . Nếu là kẻ khác đi vào ý thức sẽ thác loạn , tinh thần phân liệt đến chết . Hạ xuống trước cung điện , nhìn cổng vàng kim tường lục ngọc làm hắn có cảm giác không thật .
Quay lại thì thấy không ai đuổi theo chứng tỏ nơi này rất nguy hiểm .
Chần chờ trong chốc lát , hắn đẩy cổng đi vào , dù sao rời khỏi cũng không an toàn . Bề ngoài là một cung điện to lớn , mà bên trong lại chỉ là một căn phòng nhỏ . Gần như không có gì hết ngoài một viên cầu lơ lửng trước mặt Vô Danh .
Không biết thứ đối diện là gì , hắn ngưng tụ một phi châm phóng tới . Viên cầu bị kích động run rẩy một hồi , sau đó một bóng mờ chui ra .
Hắn nhìn thấy một con rùa , con rùa này cũng nhìn thấy hắn . Hai bên cứ trừng mắt nhìn nhau . Vô Danh thử hỏi vài câu nhưng không có đáp lại . Này là làm sao ? Yêu thú cũng có thể tu luyện , yêu hồn cũng thường thấy , chúng nó đều nói ngôn ngữ thông dụng .
Chỉ là cái thứ trước mắt này là yêu hồn ? Cho dù là khí linh của pháp bảo cũng phải biết được hắn nói gì chứ . Ồ ! nó động rồi , cái đầu rùa cứ gật gật lại lắc lắc . Vô Danh cũng không hiểu ra sao , chẳng lẽ nó đang đánh giá mình ?
Một lát sau , có giọng nói quanh quẩn trong căn phòng :
– Ngươi có muốn phi thăng tiên giới không ?
Chẳng lẽ là con rùa này ? Hắn cũng không để ý lắm dù sao có thể giao lưu là tốt rồi
– Tiên giới là nơi nào ?
– Ngươi là tu sĩ mà không biết sao ? Đúng là kỳ hoa ! Không sao , ở đây lâu như vậy mới có người nói chuyện , ta sẽ giảng giải kỹ càng cho ngươi .
Thế là một màn hỏi đáp về đủ mọi loại vấn đề bắt đầu diễn ra . Vô Danh thiếu quá nhiều kiến thức , đối phương thì quá tịch mịch dẫn đến cuộc nói chuyện này kéo dài không hồi kết . Hai người này buôn đến quên trời quên đất , còn bên ngoài Mê thiên sơn thì có một người phát ngốc ở đây canh chừng .
Ngưu trưởng lão bị môn chủ phạt đến đây theo dõi , phải chắc chắn sát thủ đã chết mới được quay về . Ban đầu lão Ngưu còn hăng máu lắm , chửi , nguyền rủa loạn lên . Nhưng mà theo thời gian trôi qua , dần dần chán như con gián . 1 tuần không có gì , 1 tháng cũng không có gì , 3 tháng vẫn thế .
Cuối cùng không chờ nổi mà quay về , dù sao tiền bối Hợp thể kỳ trước đây cũng chỉ cầm cự hơn 3 tháng là chết ngắc . Ngưu trưởng lão cũng không tin một tên Kim Đan có thể chịu lâu hơn . Nếu tên này thành đệ tử hạch tâm là tốt rồi , lúc đó chỉ cần xem hồn đăng là biết , cũng chẳng cần phải đích thân ăn gió nằm sương thế này .
Thẳng đến 6 tháng sau , Vô Danh đã có tu vi Kim đan trung kỳ , và hắn hiện tại mới có trí tuệ giống với một người trưởng thành đích thực . Không còn mơ hồ như trước , hắn biết Tần Lãnh với Hoa Thùy Linh là làm tình rồi . Con rùa kia nói một loạt về việc này như rất sướng , rất thoải mái các loại , làm hắn càng muốn thử xem thế nào .
Trong thời gian này , Vô Danh có thêm nhiều kiến thức như : Nơi hắn ở hiện tại gọi là phàm nhân giới , trên nó có tiên giới . Hệ thống tu luyện thì phân làm : Luyện thể , Trúc Cơ , Kim Đan , Nguyên Anh , Hóa Thần , Xuất Khiếu , Hợp Thể , Độ kiếp , Đại thừa . Tu sĩ Đại thừa kỳ không phân sơ trung hậu kỳ , mà là một quá trình chuyển hóa linh khí thành tiên khí .
Lâu nhất cũng chỉ 1 ngày là phi thăng tiên giới thành tiên nhân . Còn về tiên giới thế nào thì con rùa kia không chịu nói . Vô Danh cũng biết con rùa này thực chất là ý niệm hình chiếu của một vị tiên nhân trên tiên giới gửi nhờ ở viên cầu kia .
Có vẻ không còn gì để nói , con rùa kia mới vào chính đề :
– Ta là Huyền Vũ đại la kim tiên bị Mê Huyễn tiên vương mưu hại . Bản thể trên tiên giới đang bị vây khốn , phân ra tia ý thức này xuống phàm nhân giới tìm người giúp đỡ .
– Ngươi đùa à ? Tiên nhân như ngươi không ăn thua , đám phàm nhân như ta thì làm được gì ? Chẳng lẽ ngươi không có bằng hữu trên tiên giới ?
– Khụ khụ , cái này … đều là do Mê Huyễn tiên vương quyến rũ hết toàn bộ người ta có thể nhờ cậy cho nên mới phải ra hạ sách này .
– Từ từ đã , quyến rũ ? Chẳng lẽ Mê Huyễn tiên vương là nữ nhân ?
– Đúng vậy , lại rất là đẹp nữa , khuôn mặt tuyệt mỹ dù có nhìn hàng tỷ lần cũng vẫn thấy đẹp . Đôi môi đỏ mọng nước , bộ ngực lớn nhô cao mà vẫn mềm mại , làn da trắng bóng trơn mát …..
– Dừng ! Con dâm quy nhà ngươi chắc chắn làm gì đó mới khiến người ta bắt nhốt lại chứ gì .
– Chỉ là chẳng may trượt chân rơi xuống bị phát hiện thôi …
– Đảm bảo là rơi xuống lúc đối phương đang tắm , đúng không ?
– He he , thế mà cũng đoán được .
Vô Danh cũng là suy bụng ta ra bụng người , hắn vẫn nhớ lần đầu xuất hiện của mình .
– Với tu vi hiện tại của ta mà đến lúc có thể giúp được ngươi thì lâu lắm .
– Cái này cũng không vội , ta tuổi thọ rất dài có thể đợi được .
– Mà tại sao ta phải giúp ngươi , không có lợi không làm cũng là con rùa nhà ngươi dạy ta đấy .
– Yên tâm , ta sống lâu như vậy có rất nhiều bảo bối , tiên thạch , tiên khí , tiên đan cứ vô tư mà yêu cầu .
Nhìn con rùa ra kiêu ngạo mà ngứa mắt , Vô Danh nhìn quanh căn phòng lại nói :
– Lấy ra ít tiên đan coi .
– Để ta lấy …. À quên ! toàn bộ đều ở tiên giới hết rồi . Chỉ cần ngươi phi thăng là lấy được .
– Ta phi ! Thế mà cũng khoe à ? Hiện tại có cái gì lấy ra coi .
– Cái này … Viên cầu với cung điện là trận nhãn của toàn bộ trận pháp trên Mê Thiên sơn không lấy được . À .. Ừm …. Không có cái gì cả !
Vô Danh trừng mắt khinh bỉ con rùa đê tiện này . Hắn cũng chả thèm nói nữa quay đầu bước ra khỏi cửa . Con rùa nói với theo
– Cả ngọn núi này là một bán tiên khí , nếu ngươi tìm được ” Tiểu Mê Thiên trận ” liền có thể sử dụng nó .
Hắn hơi dừng lại trầm tư , ” Tiểu Mê Thiên trận ” nghe qua ở đâu rồi ấy nhỉ ? Mất một lúc hắn mới nhớ ra , chẳng phải tên Tần Lãnh dùng cái này sao ? Ở chỗ lần trước ! Vô Danh vội vàng rời khỏi Mê Thiên sơn .
Số từ: 1323