Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 161 - Phục Dụng Huyết Linh Chi

trước
tiếp

Mấy ngày liên tiếp, Lâm Minh đều tỉ mỉ nghiên cứu Tà Thần lực, rèn luyện tạp chất trong chân nguyên. Tuy rằng mấy ngày nay tu vi của hắn không gia tăng bao nhiêu nhưng mà thực lực lại tăng lên như bão táp.

Trước kia, thứ Lâm Minh luôn thiếu chính là võ kỹ chân chính, tuy rằng chân nguyên của hắn đậm đặc, tốc độ rất nhanh nhưng mà lực công kích lại không được mạnh, lần này đánh bậy đánh bạ kết hợp với Lôi Hỏa lực, mượn nguyên lý Phích Lịch Tà Hỏa châu sáng tạo ra võ kỹ thuộc về mình.

Lâm Minh gọi một chiêu võ kỹ này là Lôi Hỏa Sát.

– Uy lực của Lôi Hỏa Sát so với Phích Lịch Tà Hỏa châu kia chỉ có hơn chứ không kém, hiện tại, chỉ cần không phải chống lại võ giả Ngưng Mạch đỉnh phong, ta cũng có sức mà liều mạng. Tuy nhiên, chiêu này nếu bị người khác biết được thì không tốt lắm, nói là ta tự nghĩ ra chỉ sợ không ai tin, vậy để nó trở thành thủ đoạn bảo mệnh đáy hòm của ta đi, không gặp thời điểm nguy hiểm tới tính mạng thì không thể sử dụng.

Tuy rằng Lôi Hỏa Sát uy mãnh nhưng mà đánh một chiêu lại tiêu hao bốn năm thành chân nguyên trong cơ thể, quả là tiêu hao quá lớn. Một khi sử dụng, tốt nhất phải cam đoan đánh chết đối phương nếu không sẽ bị nguy hiểm.

Trong lúc Lâm Minh đang định kế sách này thì trước mặt hiện lên một tấm Truyền Âm phù.

Ngọn lửa màu tím nhoáng lên một cái rồi biến mất, Lâm Minh nghe được một thanh âm vô cùng kinh ngạc, không ngờ lại là phủ chủ Cầm Tử Nha của Thất Huyền võ phủ.

Nội dung trong Truyền Âm phù rất đơn giản, chính là bảo Lâm Minh đến Trúc Kiếm lâm gặp mặt.

Lâm Minh thu hồi Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, lập tức đi tới Trúc Kiếm lâm phía sau núi.

Lúc này trời đã vào đêm, bóng tối như mực, ánh sao lấp lánh, Trúc Kiếm lâm vang lên tiếng xào xạc, có cảm giác tiêu điều. Lúc Lâm Minh đi tới bên ngoài Trúc Kiếm lâm lại thấy Cầm Tử Nha lưng đeo một bộ cầm dài, đưa lưng về phía mình, râu tóc và áo xanh của hắn nhẹ nhàng bay theo gió, rất có phong thái tiên phong đạo cốt.

– Phủ chủ.

Lâm Minh thi lễ.

– Ừ! Ta hôm nay gọi ngươi đến là có mấy chuyện…

Cầm Tử Nha chậm rãi xoay người. Trong giọng nói mang một cỗ lực tương tác kỳ dị khiến người nghe cảm thấy thoải mái.

Ngón tay bắn ra, một đạo kim quang nhoáng lên, rơi vào tay Lâm Minh.

Lâm Minh tiếp lấy, đưa mắt nhìn lại, đó là một tấm lệnh bài màu vàng, bên trên có khắc hai chữ Thất Huyền.

– Đây không phải là… Thất Huyền lệnh chứ?

Lâm Minh nhớ rõ lúc mà Vương công công đưa Thất Huyền lệnh ra, trong tay hắn cũng cầm một tấm lệnh bài giống vậy.

Cầm Tử Nha nói:

– Ngươi rất khiến ta vừa lòng, ngươi cầm Thất Huyền lệnh này, đi tới Thiên Trì sơn Hoắc La quốc, ở đó có một nơi có thần thủy, tên là Thiên trì. Trong Thiên trì ẩn chứa lực lượng chân nguyên tinh thuần, đối với võ giả dưới Hậu Thiên rất có lợi, có thể giúp ngươi đột phá Ngưng Mạch kỳ sớm hơn. Tuy nhiên lực lượng chân nguyên ẩn chứa trong Thiên trì có hạn, mỗi năm chỉ đủ để cung cấp cho ba, bốn người sử dụng, ta rất vất vả mới tranh thủ cho ngươi cơ hội lần này. Ngươi phải quý trọng, tranh thủ để tu vi tiến thêm một bước.

– Qua mấy ngày nữa, tổng tông hội sẽ phái người xuống, tiến hành khảo hạch đối với Thiên Vận quốc trong đó bao gồm cả Thất Huyền võ phủ, đến lúc đó ta hy vọng ngươi trong đại khảo hạch tranh thủ cho Thất Huyền võ phủ chúng ta một chút mặt mũi.

– Thiên Trì sơn?

Lâm Minh trong lòng vừa động, đối với Thiên Trì sơn Hoắc La quốc, hắn có chút ấn tượng, Thiên Trì sơn này là một chỗ linh địa hiếm thấy, đỉnh núi Thiên trì lại là linh địa nhãn.

Thần trì này, mỗi năm không biết có bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào, Hoắc La quốc so với Thiên Vận quốc lớn hơn rất nhiều, số lượng võ giả trẻ tuổi cũng vậy, Thiên Trì sơn chỉ có ba, bốn danh ngạch, vậy mà lại đến phiên mình!

Thất Huyền võ phủ Hoắc La quốc chỉ sợ cũng không muốn phân tài nguyên cho Thiên Vận quốc đâu, phủ chủ dùng thủ đoạn gì mà đạt được danh ngạch này?

Lâm Minh thi lễ tạ ơn, trong lòng có chút nghi ngờ, hắn và Cầm Tử Nha không thân không quen, tại sao lại tốt quá với mình như vậy?

Chẳng lẽ thứ lần này tổng tông nhắm vào đại khảo hạch Thất Huyền võ phủ đối với với Cầm Tử Nha rất quan trọng?

Cầm Tử Nha lại nói:

– Ngươi tiến về phía trước, tới võ phủ đăng ký một chỗ, nói ra ngoài lịch lãm hai tháng, chú ý giữ hành tung bí mật, bây giờ người có rất nhiều địch nhân, ở trong Thất Huyền võ phủ coi như an toàn, nếu như ra khỏi Thất Huyền võ phủ, vậy rất nguy hiểm, cho nên không nên nói với ai ngươi phải đi tới Thiên trì, cũng không nên nói với người khác ta gặp ngươi, ta sẽ phái một cao thủ bảo hộ ngươi, dọc đường đi, ngươi nhớ hạ thấp mình một chút, không nên gây chuyện thị phi.

– Đệ tử hiểu rồi.

Lâm Minh cung kính nói, đệ tử Thất Huyền võ phủ nếu ra ngoài trường kỳ, ví như đi chấp hành nhiệm vụ, ra ngoài lịch lãm phải tới võ phủ đăng ký, nếu không, có đệ tử vô cớ mất tích quá lâu, Thất Huyền võ phủ sẽ bắt tay điều tra, làm như vậy là cam đoan an toàn cho đệ tử võ phủ.

– Ba ngày sau, ngươi đi tới Du Phong lâm, ở đó tự nhiên có người chờ ngươi, nhớ kỹ, giữ hành tung bí mật.

Cầm Tử Nha nói xong, đã lặng lẽ rời đi.

– Vâng, đệ tử nhớ kỹ.

Lâm Minh hơi hơi khom người.

Dù biết ngày hôm nay Cầm Tử Nha nói là một chuyện tốt, nhưng mà không biết vì sao Lâm Minh vẫn cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng mà ở đâu hắn lại không rõ.

– Sau khi đi Thiên Trì sơn Hoắc La quốc, dựa vào khối Thất Huyền lệnh này thật sự có thể lấy được một cái danh ngạch sao? Bọn họ sẽ ngoan ngoãn nhường một danh ngạch cấp cho mình sao? Có thể sẽ phải động thủ hay không?

Lâm Minh nghĩ như vậy, tự mình về tới chỗ ở.

Ngồi xếp bằng trên giường, Lâm Minh nhìn lệnh bài trong tay, cỗ kỳ dị trong lòng kia vẫn không tiêu biến đi.

– Cầm phủ chủ hứa cho ta Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, Huyết Linh Chi năm trăm năm, Bích Linh đan, Tịnh Thể Linh Dịch, bốn dạng bảo khí linh dược, đúng là đã quá ưu ái ta rồi, lần này rồi lại cho ta cơ hội đi Thiên trì, Thiên trì này chính là tài nguyên của Hoắc La quốc mà, phủ chủ để lấy được cơ hội lần này chỉ sợ phải trả một cái giá tương ứng…

– Ta và phủ chủ không thân không quen, vì sao phủ chủ chiếu cố ta như vậy? Chẳng lẽ chỉ vì coi trọng tiền đồ của ta? Giải thích này thực sự có chút gượng ép.

Lâm Minh cau mày, ân tình của Cầm Tử Nha cho hắn quá nặng, khiến cho hắn được sủng ái quá mức mà lo sợ, cũng không khỏi có chút hoài nghi.

– Lúc rời khỏi Thất Huyền võ phủ, khẳng định sẽ có nguy hiểm, mặc kệ thế nào, chuyến đi này ta phải thật cẩn thận, hơn nữa phải giữ hành tung bí mật, tránh bị lộ ra ngoài bị người ta ám sát. Thừa dịp ba ngày này ta đề thăng thực lực mới được, chỉ có thực lực ta mới nắm chắc bảo vệ mình.

Lâm Minh nghĩ như vậy, từ trong Tu Di giới lấy ra Huyết Linh Chi năm trăm năm.

Hiện tại hắn đã rèn luyện tạp chất chân nguyên xong, tác dụng phụ trước kia ăn đan dược cực phẩm hoàn toàn bị tiêu trừ, lúc này là lúc ăn Huyết Linh Chi năm trăm năm này.

Huyết Linh Chi năm trăm năm, bổ sung khí huyết cho võ giả, gia tăng lực lượng thân thể và tu vi võ đạo.

Lâm Minh nuốt Huyết Linh Chi xuống, Linh Chi bình thường vị giống như gỗ mềm, không mặn không nhạt, nhưng mà Huyết Linh Chi năm trăm năm này, ăn vào miệng lại giống như ăn thịt vậy, mềm mại, dẻo dai.

Nuốt vào trong dạ dày, Lâm Minh có thể cảm nhận rõ ràng, một cỗ khí huyết tràn đầy dọc theo dạ dày theo kinh mạch chảy vào máu, sau đó tới tứ chi bách hải.

Khi lượng lớn khí huyết đổ tới, Lâm Minh chỉ cảm thấy hoa mắt choáng đầu, cảm giác này giống như ngồi lâu ở trong phòng hơi nước bị bịt kín, cái gọi là khí huyết dâng trào, ý nói ngất đi, cũng là loại tình huống này.

Theo khí huyết không ngừng ào ào đi vào, Lâm Minh càng lúc càng choáng đầu, khuôn mặt đỏ lên, há mồm ra cũng có thể phun ra một ngụm nhiệt khí.

Thân thể hắn bắt đầu nóng lên, làn da càng ngày càng đỏ, giống như chỉ cần nhấn một cái là máu tươi chảy ra, đây là bởi vì khí huyết quá dồi dào, có rất nhiều từ trong mạch máu thẩm thấu ra, ào ào đi vào trong da thịt mới có hiện tượng này.

Toàn thân Lâm Minh bắt đầu đổ mồ hôi, mồ hôi còn có một chút tơ máu, phát hiện điểm này, Lâm Minh lập tức đóng lại lỗ chân lông, tránh cho khí huyến tràn ra ngoài quá nhiều, tơ máu chảy ra đều là khí huyết quý báu ẩn chứa trong Huyết Linh Chi, nhưng mà Lâm Minh cũng không cảm thấy đau đớn, chỉ là cảm thấy hơi choáng đầu.

So với dược lực uy mãnh của Hồng Kim Long Tủy đan và Kim Xà Xích Đảm Hoàn mà nói thì Huyết Linh Chi năm trăm năm này còn ôn hòa hơn rất nhiều, dù sao cái trước là dùng chí dương và chí âm để tẩy cân phạt tủy, mà cái sau chỉ để bổ sung khí huyết mà thôi.

Lâm Minh vận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết, ngồi đả tọa ở trên giường một lúc bốn năm canh giờ, tới tận khi sắc trời sáng loáng, vẻ hồng thuận trên người hắn mới biến mất, khí huyết trong Huyết Linh Chi đã bị hắn hấp thu bảy tám thành.

Vận chuyển chân nguyên, Lâm Minh phát hiện chân nguyên trong cơ thể thiếu hụt một lượng lớn.

Sao lại thiếu hụt như vậy? Cũng không phải do chân nguyên tiêu hao, mà thân thể Lâm Minh càng cường đại hơn, có thể chứa chân nguyên càng nhiều hơn.

Nếu ví chân nguyên như nước như vậy thân thể chính là ao, từ Luyện Lực, Luyện Nhục, Luyện Tạng, Dịch Cân, Luyện Cốt, Ngưng Mạch, cái ao lại dần sâu thêm, chứa đựng chân nguyên lại càng nhiều hơn.

Mà bây giờ tuy rằng tu vi Lâm Minh không gia tăng, nhưng mà khí huyết toàn thân giống như một lò lửa hừng hực, mà cái này giống như cái ao lúc trước rộng hơn một vòng, nếu tu vi ngang nhau thì chân nguyên chứa đựng cũng nhiều hơn người khác một chút.

Không chỉ như thế, khí huyết tràn đầy, sinh mệnh lực cũng sẽ cường đại, sức chịu đựng càng mạnh, lực lượng thân thể cũng tăng trưởng theo.

Tuy rằng bây giờ tu vi Lâm Minh không tăng lên, nhưng mà thực lực lại tăng trưởng một mảng lớn.

– Còn hai ngày nữa sẽ xuất phát, chỉ còn một ít thời gian như vậy, muốn khiến cho thực lực tăng lên trên diện rộng thực sự quá khó, trừ phi có thể Minh Văn được Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương.

Từ khi Lâm Minh nhận được Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương đến bây giờ, bởi vì bận việc tu luyện, cộng thêm tài liệu khó tìm, đến bây giờ vẫn chưa thể Minh Văn.

– Mấy hôm trước ta nhờ Minh Văn sư công hội phát ra bố cáo, cũng không biết tài liệu thu thập được bao nhiêu?

Thông cáo Lâm Minh dùng tài liệu đổi Minh Văn phù chỉ phát ra vài ngày, hắn cũng không trông chờ trong thời gian ngắn mà thu thập đủ, nhưng mà hắn không nghĩ tới chính là, đến buổi chiều cùng ngày, tin tức Uông Vũ Hàm truyền đến, tài liệu hắn muốn đã tập hợp đủ, bảo Lâm Minh qua lấy về.

Điều này làm cho Lâm Minh cảm thấy ngoài ý muốn.

Đi tới Minh Văn sư công hội, Uông Vũ Hàm đã đem toàn bộ tài liệu sắp xếp lại một lần, đặt ở trong một cái hộp tài liệu, bên cạnh còn viết tên người mang tài liệu tới.

Trong đó chỉ có hai thành tài liệu là do khách hàng đưa tới, mà bọn họ cũng yêu cầu chế tạo Minh Văn phù.

Mà về phần tài liệu còn lại, có bốn thành là thái tử sai người chuẩn bị, bốn thành còn lại là do Bạch gia gom được.

– Thiên Vận thành Bạch gia… Bạch Tĩnh Vân?

Lâm Minh trong lòng kinh ngạc, tài liệu chế tạo Cương phù, tuy rằng không đắt như Minh Thân phù nhưng muốn trong thời gian ngắn làm được, cũng phải tiêu hao một tuyệt bút, hơn nữa phải vận dụng không ít quan hệ…


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.