Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 87 - Các Ngươi Như Đấu Thú

trước
tiếp

– Bồi dưỡng càng tốt hơn?

Hồng Hi nở nụ cười, cười không chút kiêng kỵ:

– Các ngươi nghe nói qua những người huấn luyện đấu thú kia, làm sao huấn luyện ra hung thú mạnh nhất không?

– Bọn họ tuyển ra một ít Hung thú thể chất ưu tú nhất, tư chất tốt nhất, sau đó tập trung bồi dưỡng, mỗi ngày cho chúng nó ăn thịt, huấn luyện chúng nó.

– Sau đó đến một ngày, để chúng nó ở trong một lồng chém giết, cuối cùng bên trong mấy trăm con thú chỉ còn lại một con duy nhất, nó chính là Thú Vương.

– Các ngươi giống như là đấu thú này, con đường cường giả, cần giẫm lên thi thể vô số thiên tài bò tới.

– Cho nên chọn lựa thiên tài, tụ tập lại không phải là vì bồi dưỡng, mà là vì tranh đấu chém giết, để người càng thiên tài giẫm xuống, vì những người này có thể leo càng cao hơn!

– Không có mạnh nhất, chỉ có càng mạnh hơn, là giẫm thi thể người khác leo lên, hay bị người khác giẫm tan xương nát thịt, chỉ ở trong một ý nghĩ của các ngươi!

Hồng Hi nói những lời này, như bi thép rơi xuống đất, tiếng tiếng lọt vào tai, học viên ở đây nghe xong đều cảm thấy lạnh cả tim.

Đem thiên tài tụ tập lại không phải là vì tập trung bồi dưỡng, mà là vì để cho người mạnh hơn, đạp lên những người khác leo càng cao…

Đặc biệt là Hồng Hi lấy đấu thú ví dụ, càng làm cho học sinh ở đây có cảm giác nguy cơ mãnh liệt, kể cả Lâm Minh cũng là cảm xúc chập trùng.

– Vương giả duy nhất sao…

Lâm Minh nắm chặt quyền, trong ánh mắt lập loè chiến ý nồng đậm.

– Được rồi, nơi này có hai mươi cái thẻ ngọc, bên trong giới thiệu các loại quy tắc và chế độ của Thất Huyền Vũ Phủ, nơi ở của các ngươi được sắp xếp sau núi, trên thẻ ngọc cũng có viết rõ, hiện tại giải tán, ngày mai bắt đầu giảng bài chính thức.

Nam tử tóc đỏ nói xong vung một cái tay, hai mươi cái thẻ ngọc phảng phất như có linh tính bay đến trên tay hết thảy học viên.

Lâm Minh nhận được một cái trong đó, linh hồn lực chìm vào, đầu tiên hắn nhìn thấy là vị trí nơi ở của mình.

– Trước tiên dàn xếp chỗ ở, sau đó chế tạo ra Minh dược phù, tăng thực lực lên lại nói.

– Lần này đạt được Hồng Kim Long Tủy đan là kỳ dược trợ giúp đột phá bình cảnh, nếu lại dùng thêm một tấm Minh Văn phù, hẳn là đủ cho mình đột phá Luyện thể tầng ba.

Luyện thể tầng sáu, Luyện Lực, Luyện Nhục, Luyện Tạng, Dịch Cân, Rèn Cốt, Ngưng Mạch, sáu tầng cảnh giới này mỗi một tầng chênh lệch đều không nhỏ, muốn đột phá phải bỏ ra không ít thời gian.

Lâm Minh bây giờ chỉ dừng lại ở Luyện thể tầng hai hơn một tháng, muốn trong thời gian ngắn đột phá cũng không dễ dàng.

Bất quá có đan dược cực phẩm, cộng thêm Minh dược phù tăng cường dược hiệu, đột phá cũng không phải không có khả năng.

– Lâm Minh!

Thời điểm Lâm Minh đang cân nhắc, đột nhiên nghe được một thanh âm vang lên, Lâm Minh quay đầu nhìn lại, đã thấy một thiếu niên áo trắng đứng cách mình mười bước, sắc mặt âm trầm ngưng mắt nhìn mình.

Người này chính là Vương Nghiễn Phong.

Thất Huyền Vũ Phủ nhập học kiểm tra, Vương Nghiễn Phong không chỉ bị Lâm Minh đoạt quán quân, ngay cả Kim Xà Xích Đảm Hoàn thuộc về tên thứ hai cũng thêm vào.

Chuyện này đối với Vương Nghiễn Phong mà nói là một đả kích to lớn, mà Lâm Minh là người khởi xướng hết thảy chuyện này, không thể nghi ngờ là cái gai trong thịt, cái đinh trong mắt Vương Nghiễn Phong.

– Hai viên đan dược kia, ngươi dùng chưa?

Vương Nghiễn Phong cắn răng nói, âm thanh có chút âm lãnh.

– Ăn thì sao, không ăn thì lại làm sao?

Lâm Minh bình tĩnh trả lời, hai viên đan dược này giá trị liên thành, bất quá hắn ngược lại không lo lắng có người mơ ước.

Thất Huyền Vũ Phủ ở Thiên Vận quốc là một tồn tại siêu nhiên, nắm giữ lực lượng khủng bố biến thái, khen thưởng nó phát ra ngoài, đúng là không ai dám cướp.

– Ta biết ngươi chưa ăn, dược lực chúng nó cực kỳ uy mãnh, thân thể ngươi căn bản không chịu nổi.

– Lâm Minh, thiên phú ngươi chỉ có tam phẩm trung đẳng, ngươi nghĩ rõ ràng, lấy thiên phú của ngươi, hai viên đan dược kia, đặc biệt là Hồng Kim Long Tủy đan, ngươi có thể hấp thu một phần mười dược lực là tốt lắm rồi, ăn cũng là lãng phí.

Lâm Minh nhíu mày:

– Ngươi muốn nói cái gì?

– Ta muốn mua Hồng Kim Long Tủy đan!

Lâm Minh nở nụ cười, hắn không nghĩ tới Vương Nghiễn Phong nói ra lời như thế:

– Ngươi đây là đang nói đùa sao? Ngươi cho ta là bán đấu giá?

– Đừng vội từ chối, nghe điều kiện của ta một chút.

– Ta có thể mang kiếm pháp Cửu Đạo Chân Ngôn của gia tộc cho ngươi mượn xem sáu canh giờ, đồng thời ta có thể cho ngươi 5000 lạng hoàng kim!

– Bất quá có một điều kiện, ngươi tuyệt đối không thể nói ra sự tình ta cho ngươi xem Cửu Đạo Chân Ngôn, nếu không, không chỉ ta không may, ngươi cũng phải đối mặt Vương gia truy sát.

Vương Nghiễn Phong nói lời này, đem âm thanh ép cực thấp.

Hồng Kim Long Tủy đan là hoàng kim mua không được, hơn nữa Vương Nghiễn Phong nhiều nhất chỉ có thể thuyên chuyển mấy ngàn lạng hoàng kim mà thôi.

Cho nên hắn tung Cửu Đạo Chân Ngôn làm mồi nhử, đây là bí tịch gia truyền của Vương gia, phi thường trân quý, nghiêm cấm ngoại truyền.

Vương Nghiễn Phong cho Lâm Minh xem chỉ là bản tâm pháp, không có chiêu thức vũ kỹ, chỉ cần Lâm Minh không nói, thì sẽ không có người nhìn ra.

Vương Nghiễn Phong cho rằng Lâm Minh sẽ không ngốc tiết lộ ra ngoài, tao ngộ Vương gia truy sát, cho nên mới bí quá hoá liều.

Đương nhiên, Vương Nghiễn Phong phỏng chừng thiên tư của Lâm Minh, chỉ xem sáu canh giờ, có thể lĩnh ngộ cũng sẽ không quá nhiều.

Cửu Đạo Chân Ngôn?

Chỉ có thể nhìn sáu canh giờ?

Trong lòng Lâm Minh cười lạnh, điều kiện này, hắn căn bản không lọt nổi mắt xanh, so với Hỗn Độn cương đấu kinh, Cửu Đạo Chân Ngôn căn bản là rác rưởi.

– Xin lỗi, không có hứng thú.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.