Vũ Toái Hư Không

Chương 70 - Phong Thủy Bí Thuật

trước
tiếp

Phong thủy, lại còn Tàng Linh Bảo Huyệt, Vương lão ca không phải đã từng làm bọn bịp bợm giang hồ chứ (ý chỉ bọn thầy bói dạo coi phong thủy)

Trầm Côn dựng ngón giữa, hoàn toàn không tin nhưỡng điều Vương Kiêu vừa nói, theo hắn thấy, cái gọi là phong thủy, chính là thứ dùng để gạt người! Thậm chí khi còn ở thiếu lâm tự lắm cũng đã có lần giả mạo làm phong thủy thuật sĩ đi lừa tiền người ta!

Đến Cửu Châu đại lục, hắn càng không tin cái gì gọi là phong thủy, ba ngàn năm Cửu Châu đại lục, người mạnh làm vua, phong thủy thì có ích lợi gì?

“Ngươi không tin phong thủy?” Vương Kiêu nhìn ra thái độ của Trầm Côn.

“Cũng không phải không tin, chỉ là… hắc hắc, ta có chút coi thường thứ này.” Trầm Côn ăn ngay nói thật: “Ta trước kia cũng tiếp xúc qua mấy tay phong thủy, tất cả đều là trợn mắt nói xạo, lừa tiền mặt không đổi sắc!”

“Đó là ngươi chưa gặp được cao thủ phong thủy chân chính!”

Không đợi Trầm Côn mở miệng, Vương Kiêu nổi giận đùng đùng cắt lời hắn: ”Trầm Côn, ta phải sửa đổi quan niệm của ngươi! Ngươi nhớ kĩ câu này cho ta, thành tựu của một võ giả, chia làm thiên mệnh, ba phần ở siêng năng, ba phần ở thiên phú, cuối củng ba phần còn lại đó chính là phong thủy số mệnh! Ngươi nếu muốn được yên thân ở Cửu Châu đại lục, tuyệt đối không được xem nhẹ ảnh hưởng của phong thủy!”

Hăn cười quái dị: ”Nếu ngươi không tin lời ta nói, ngươi nhất định phải đi tìm ra chân chính cao thủ phong thủy, để cho hắn xem phần mộ gia gia của ngươi hay là ngoại công tổ tiên của ngươi, lấy đầu ta ra mà cược với ngươi, trong bọn họ chắc chắn chắn có người được mai táng ở một cái địa bảo huyệt mà chưa chắc ngàn năm đã thấy một lần, nếu không Trầm gia của ngươi cũng không có xảy ra anh em song kiêu, hai cái tuyệt thế thiên tài ngàn năm khó thấy!”

“Thiên phú của ta cùng Trầm trọng còn có liên hệ với phong thủy?” Trầm Côn nói một cách đầy nghi vấn.

“Ngươi còn chưa tin? Nếu không tin, ngươi phải tra lại sử sách, trận chiến trên Lan Vân Sơn, Nguyệt Nhi vì sao lại chết, ta vì sao lại mất đi ái thê?” Thanh âm hắn mang đầy vẻ chua xót: ”Cũng bởi vì ta gặp phải một tên phong thủy thuật sĩ cực mạnh, Đại Hán quốc sư, truyền nhân của Lưu Hầu, Thiên Cơ môn chủ, , Cổ Nguyệt Hà!”

Liên tiếp vài cái tên, hắn cười khổ giải thích: “Võ đạo nghìn vạn, nhưng đều lấy linh khí làm cơ sở, nếu như nói bí thuật là đem thiên đại linh khí chứa đựng trong mảnh giấy, phát huy ra cường đại lực lượng còn phong thủy bí thuật, quyết định linh khí ảnh hưởng thế nào đến bí pháp, đó chính là khắc tinh trời sinh của bí thuật!”

Hắn lại thở dài: ”Trận chiến năm đó trên Lam Vân Sơn… chính là Cổ Nguyệt Hà đã xoay chuyển toàn bộ linh khí của Lam Vân Sơn theo hướng khác, làm ta nửa bước cũng khó đi, không thể không cùng hắn đồng quy vu tận a!”

“Còn có cà phong thủy ảnh hưởng đến Vũ Hồn!”

Đã nhắc đến phong thủy, Vương Kiêu nhớ lại mọi thứ trong đầu hắn giải thích: “Kì thực nếu chỉ so về thuộc tính, ta đây bí thuật nghịch thiên không hề thua kém một cái Võ Tôn cấp chiến hồn nào cả, ta vì cái gì mà không dám nói mình cực mạnh? Vì cái gì mà ta cam tâm tình nguyện mình không bằng người? Đó là bởi vì toàn bộ Vũ Hồn bí thuật đều có một thuộc tính che dấu trời sinh – e ngại phong thủy bí thuật, gặp được cùng cấp cao thủ phong thủy bí thuật chỉ có một con đường chết!”

“Mẹ nó chứ, lão huynh à, sao ngươi không nói sớm chứ?” Trầm Côn xoa xoa ngực, may mắn bần tăng không gặp qua cao thủ phong thủy bí thuật, nếu không có chết như thế nào ta cũng không biết à !

“Ta không phải đang giải thích với ngươi sao?”

Vương Kiêu đã khôi phục lại nụ cười quỷ dị của hắn: ”Hơn nữa ta nói cho ngươi biết, phong thủy bí thuật mặc dù là khắc tinh của bùa chú, nhưng nếu biết vận dụng thích đáng, liền trờ thành hỗ trợ lớn nhất!” Hắn chỉ về phía ngọn núi, tiếp tục nói: “Cũng như ngọn núi kia, hẳn là một đoạn long mạch của Cửu Châu, gọi là ‘Cửu Long Tiềm Uyên’! Tại long mạch, nhất định là tràn đầy linh khí, là chỗ đem tụ linh pháp trận của ngươi phát huy đến tận cùng!”

“Có phải ý tứ của lão huynh là ta trong ngọn núi kia sử dụng tụ linh trận đạt được linh khí so với bình thường phải nhiều hơn?” Trầm Côn mắt sáng rực lên.

“Nếu hẳn là Cửu Long Tiềm Uyên, tốc độ tu luyện của ngươi ít nhất cũng tăng gấp bảy lần!” Vương Kiêu nói nghiêm túc.

“Ha ha, phái tài rồi, lão huynh, ta phải tu luyện thế nào đây?” Trầm Côn khẩn trương hỏi dồn.

“Đừng hỏi ta…” Vương Kiêu chỉ A La, nàng lại đang nhìn chăm chú vào ngọn núi. “Xem ra vị lão sư của ngươi cũng tinh thông phong thủy bí thuật, cũng đủ để chỉ dạy cho ngươi nhiều điều!”

“Ai da, ta đang thắc mắc tại sao mà nàng lại nhìn chằm chằm vào ngọn núi đó chứ!”

Trầm Côn kìm nén hấp dẫn thăng cấp, cùng Vương Kiêu từ biệt, trước lúc đi thuận miệng hỏi một câu: ”Lão huynh, phong thủy bí thuật ngoài khả năng giúp ta đề cao tốc độ thăng cấp còn có ích lợi gì không?”

“Lợi ích có rất nhiều, nhưng muốn nói lớn nhất…”

Vương Kiêu nghi hoặc nói: ”Chỗ tốt nhất ta cũng chưa từng thấy qua nhưng theo lời đại ca của ta nói , nếu có thề đem phong thủy cùng bùa chú hai loại bí thuật cùng kết hợp, có thể nghịch thiên cải mệnh, bóp méo thiên đạo, lại có thể vũ toái hư không, bạch nhật phi thăng!” Hắn lắc đầu: “Ha ha, cái này nghe có vẻ quá mờ ảo, ngươi nghe qua coi như bỏ qua, nhưng bùa chú cùng bí thuật quả thật nếu có thể kết hợp, hơn nữa hai hoại Vũ Hồn cùng kết hợp…”

Nói xong hắn cười một cách thần bí (:124: thần vs chả bí)

“Lão huynh ngươi cũng bày đặt úp mở sao!” Mắt của Trầm Côn trợn trắng cả lên.

“Ha ha ha…” Vương Kiêu cười lớn: “Bùa chú Vũ Hồn cùng phong thủy Vũ Hồn, trời sinh đối nghịch, nhưng cũng là trời sinh tuyệt phối, nếu ngươi có thể đem hai loại Vũ Hồn nay kết hợp, liền sinh ra một Vũ Hồn mới, Võ Hoàng cấp Vũ Hồn!”

Trầm Côn ngơ ngẩn: ”Vũ Hồn còn có thề dung hợp?”

Ai, hiểu biết của bần tăng đối với Vũ Hồn còn nông cạn quá nha…

Thu công Minh Vương Pháp Tướng lại, Trầm Côn trở lại vói hiện thực, hắn nhìn thấy A La còn đang nhìn ngọn núi đến xuất thần, ý muốn trêu chọc nổi dậy trong đầu hắn ngay.

“Ai ui, mĩ nữ lão sư, ngươi nhìn gì thế?” Hắn cười như thể biết còn cố hỏi.

“Ta đang nhìn ngọn núi kia, nếu ta không nhầm thì…” nàng cau mày nói.

“Ngọn núi kia là Cửu Long Tiềm Uyên Cục, là vùng đất tuyệt hảo cho tụ linh trận!” Trầm Côn đắc ý nói, ra vẻ cao thâm thần bí.

“Ngươi nhìn ra? Ngưoi hiểu được phong thủy bí thuật?” A La kinh ngạc hỏi.

Có thể làm cho đại mỷ nhân này ngạc nhiên, hắn cũng có phần đắc ý, cười nói: ”Vừa khéo ta với phong thủy bí thuật có chút hiểu biết, sẽ không ở trước mặt ngươi múa rìu qua mắt thợ. Bảo địa tuyệt thế khí tìm, ngươi nói nên làm thế nào lợi dụng Cửu Long Tiềm Uyên Cục này?”

….

Trầm Côn dừng cười cợt.

“Tại sao ngươi lại không nói tiếp đi?”

Mắt A La nháy nháy, làm cho Trầm Côn hận không thể tìm một cái lỗ trên mặt đất mà chui xuống. Một lúc sau, A La phì cười một cái rồi nói: “Không biết nói gì thêm phải không? Không giở trò giả dạng cao nhân nữa à? Ngươi đó! Cái tâm tư nhỏ nhặt đó của ngươi làm sao thoát khỏi mắt ta được cơ chứ!” Nàng nói xong liền vẫy tay: “Đi thôi, ta dạy cho ngươi các lợi dụng Cửu Long bảo địa này!”

Trầm Côn măt xám xịt cun cút theo sau.

Ầm ầm ầm…

Lần đầu tiếp xúc với vùng đất phong thủy bảo địa, từng tiếng nổ đinh tai nhức óc làm Trầm Côn phải kinh ngạc mở ta hai mắt mà nhìn.

Tàng linh bảo huyệt là một cái thung lũng nho nhỏ, ở sâu nhất có một hồ nước cực lạnh, nhưng nước hồ không những không đóng băng mà còn mơ hồ như tỏa ra nhiệt khí. Tứ phía thung lũng có chín thác nước như từ trời giáng xuống, chảy thẳng vào hồ nhưng lại không gây nên động tĩnh gì quá lớn.

Bên bờ ao cỏ xanh phủ đầy, cái thung lũng nho nhỏ này, không ngờ cảnh sắc tràn ngập vẻ thanh xuân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.