Lục tung nửa ngày, Mộ Hàn nhìn thấy năm miếng kim tệ và nở nụ cười khổ.
Năm miếng kim tệ này chính là toàn bộ tài sản của hắn. Hắn mỗi tháng được Mộ gia cho mười kim tệ tiêu dùng, cho dù không ăn không uống cũng phải mười tháng mới đủ tiền mua đan dược.
Phải nghĩ biện pháp khác.
Mộ Hàn chuyển động con mắt, ánh mắt đảo qua vân đao trên bàn, vân ngọc cùng Văn Phổ, lúc này ánh mắt ngưng tụ, một chủ ý đã sinh ra trong lòng.
Luyện chế đạo khí!
Sau khi thuần thục, Mộ Hàn đã có thể khắc họa Văn Phổ xác xuất thành công cơ hồ đạt tới 100%, mà Mộ Hàn muốn luyện chế đạo khí thấp phẩm bình thường, có lẽ độ khó không lớn. Đương nhiên mặc dù là đạo khí như vậy, một kiện cũng có thể bán được mấy chục, thậm chí mấy trăm kim tệ.
Suy nghĩ này vừa hiện ra liền khó ức chế được.
Mộ Hàn lúc này bị kích động chạy ra ngoài, lúc này hắn đi ra ngoài, trên tay đã nhiều ra hai thanh dao găm nhỏ. Đây là số tiền tiết kiệm của Mộ Hàn mua được.
Đã hạ quyết tâm, Mộ Hàn cũng không hề do dự, lập tức mang tâm thần đắm chìm vào trong đó, ngồi xuống ghế đá, hắn cầm một thanh dao găm trong tay.
Ý niệm khẽ động, Mộ Hàn vận chuyển “Lôi Cực Âm Cương “, pháp lực lập tức tuôn ra ngoài, trong khoảnh khắc đã đưa vào ngón tay, bao quanh dao găm lại. Muốn luyện chế đạo khí thì nhất định phải có Văn Phổ phù hợp, mà muốn làm đến điểm này phải quen thuộc đặc tính của khí cụ.
Lúc này “Tử Hư Thần Cung” trong mi tâm dường như biết Mộ Hàn muốn làm gì, nó như có linh tính rung rung lên. Ngay sau đó Mộ Hàn phát giác tâm thần của mình như dung hợp với dao găm, rồi sau đó một bức Văn Phổ nhanh chóng tạo ra trong đầu.
Hiện tại Mộ Hàn giống như quay trở lại lúc nhìn thấy văn phổ lúc trước, linh tư chảy ra, hạ bút như thần trợ giúp.
Cả bức Văn Phổ công tác liên tục, không có nửa điểm dừng lại, chỉ mấy giây ngắn ngủi đã bày biện ra nguyên vẹn. Ý niệm trong đầu khẽ nhúc nhích, pháp lực thu hồi vào trong tâm cung, Mộ Hàn rất kinh hỉ, không nghõ tới lúc đọc Văn Phổ lại được “Tử Hư Thần Cung” trợ giúp.
Mộ Hàn không dám trì hoãn, vội vàng lấy giấy bút ra vẽ phác thảo.
Con dao găm này có Văn Phổ, hắn cũng khắc đúng Văn Phổ, đều có ba đường vân, nhưng mà đường cong của đạo văn ngắn gọn, ngắn gần gấp đôi.
Nhưng mà Mộ Hàn đã có loại cảm giác, chính mình vẽ Văn Phổ tuyệt đối vượt qua Vân Phổ thích hợp với dao găm.
Văn Phổ đã thành, Mộ Hàn không chờ được cầm vân đao, mũi của vân đao được pháp lực rót vào, hắn nhanh chóng khắc lên đó.
Trong nháy mắt gian khắc họa Văn Phổ đã hoàn tất.
Ngón trỏ liên tục điểm ba lượt, ba vân điểm hiện ra, pháp lực quán thâu vào và ba tiếng “Ông” vang lên, vân điểm ba khu vực sáng ngời, lập tức du động như dòng nước, trong chớp mắt đã khiến toàn bộ Văn Phổ sáng lên.
– Quá tốt!
Mộ Hàn kích động vỗ tay một cái, đầu tiên khắc họa Văn Phổ có thể thành công kích phát, tuyệt đối là điểm tốt, chuyện này cho thấy Văn Phổ cùng dao găm phù hợp tỷ lệ thật cao.
Phù hợp thật cao, xác xuất thành công khắc Văn Phổ lên khí cụ càng cao.
Mộ Hàn tin tưởng càng nhiều, pháp lực tiến vào vân đao, mũi đao sáng ngời. Cổ tay Mộ Hàn hơi trầm xuống, mũi đao rơi vào dao găm.
Xùy!
Mũi đao vân đao lại chạm vào mặt trơn nhãn của dao găm, một dấu vết kéo ra, âm thanh kim thiết va chạm với nhau vang vọng trong phòng.
Đây là lần đầu tiên Mộ Hàn khắc được đạo văn như vậy, trước kia hắn cũng chỉ ngồi khắc luyện tập trên vân ngọc mà thôi.
Nhưng mà khí cụ mang tới hai cảm giác khác nhau.
Cổ tay run lên, điểm chỉ…
Động tác của Mộ Hàn thật nhanh, đạo văn không ngừng từ dao găm khắc ra, pháp lực từ trong tâm cung của hắn đưa ra ngoài cũng nhiều hơn.
Mũi của vân đao mở ra lỗ hỏng, pháp lực như nước chảy vào đó.
Xùy!
Vài giây sau tiếng ken két vang lên và dừng lại, đầu và đuôi của đường cong đã nối lại với nhau, Mộ Hàn đã rút mũi vân đao ra, cầm dao găm lên quan sát.
Giờ phút này tâm cung của Mộ Hàn không còn pháp lực, nó đã khô kiệt.
Mộ Hàn thở phào một hơi, hắn giơ tay lên lau mồ hôi. Tuy khắc họa Văn Phổ trên dao găm cũng chỉ tốn có mấy giây, nhưng mà thời gian ngắn ngủi này Mộ Hàn cần phải tập trung cao độ, thần kinh căng thẳng. Khắc hoa đạo văn tiêu hao không chỉ pháp lực, còn có tâm lực của Mộ Hàn.
Liên tục khổ luyện mấy ngày, Mộ Hàn giống như không biết mệt mỏi là gì, trong nháy mắt nâng vân đao lên là hắn lại cảm thấy mệt mỏi.
Nhưng mà sau khi nhìn thấy đạo văn nguyên vẹn trên dao găm, Mộ Hàn lại phấn chấn.
Đối với mình vừa rồi biểu hiện, Mộ Hàn có chút thoả mãn, hắn vẽ chế ra Văn Phổ phi thường hoàn mỹ địa tại dao găm mặt đao bên trên bày biện ra đến.
Đương nhiên cách thành công còn rất xa.
Vận hành “Tử Ngọc Sinh Yên Quyết” khôi phục pháp lực hoàn toàn, Mộ Hàn cuốn dao găm, thúc dục pháp lực đưa vào vân đao.
Xùy!
Vân đao huy động nhanh chóng trên dao găm, vài giây sau đã bắn lên.
Động tác hòa hợp tự nhiên, giống như hành vân lưu thủy và hoàn thành liên tục, lại là biểu hiện hoàn mỹ, nhưng Mộ Hàn khắc họa quỹ tích hoa văn đã hoàn toàn khác biệt.
Trên khí cụ có tới hai bức Văn Phổ, sau đó lại vận dụng pháp lực rèn luyện khiến cả hai khí cụ tương dung với nhau, đây cũng là phương pháp luyện chế người ta phải học ngay từ ban đầu.
Mà đối với Mộ Thanh Long cao thủ khủng bố, luyện chế đạo khí thấp phẩm thậm chí còn không dùng tới vân đao, có thể trực tiếp dùng pháp lực vẽ đạo vân trên khí cụ.
Trên bề mặt đạo khí không có sứt mẻ gì, chỉ bằng mắt thường căn bản không nhìn ra.
Đây là thủ pháp rất cao minh, Mộ Hàn chỉ sử dụng loại phương pháp đơn giản nhất. Sau khi khôi phục pháp lực lần nữa, Mộ Hàn dùng hai tay đặt vào dao găm, đồng thời vận hành “Tử Ngọc Sinh Yên Quyết” cùng “Lôi Cực Âm Cương ” trong người, thiên địa linh khí lập tức hội tụ lại.
Qua một lát sau pháp lực lưu chuyển trong người Mộ Hàn đã đạt tới trạng thái đỉnh phong.
Oanh! Oanh! Oanh…
Lôi âm không ngừng nổ vang trong người, pháp lực như lôi âm mạnh mẽ dần dần tiến vào trong dao găm. Bởi vì không có phối hợp chiêu thức của “Lôi Cực Âm Cương”, hiện tại xuất hiện lôi âm nhu hòa hơn không ít, nhưng với Mộ Hàn hiện tại mà nói lôi âm nhu hòa như vậy quá dễ khống chế.
Sau khi kích phát pháp lực xong, hai mặt của dao găm đạo văn sáng ngời.
Sáu vân điểm nối với nhau.
Nương theo pháp lực vận chuyển, sáu vân điểm như ba cực nam châm hút lẫn nhau, sinh ra hấp lực kỳ dị. Lôi âm nổ vang, dao găm tùy theo đó rung động lắc lư, mà ba đường vân hấp lực này chậm rãi lan tràn khắp dao găm.
Tâm thần của Mộ Hàn chuyên chú, tiếp tục rót pháp lực vào trong.
Thời điểm vận hành “Lôi Cực Âm Cương” thì Mộ Hàn đồng thời vận chuyển “Tử Ngọc Sinh Yên Quyết “, tốc độ tiêu hao pháp lực bổ sung trở lại nhanh nhất, pháp lực lưu chuyển tuần hoàn thật nhanh chóng, chỉ cần điều khiển thoả đáng thì pháp lực đưa vào dao găm không gián đoạn.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đạo văn sinh ra hấp lực càng mạnh, tầng ngoài của đạo văn không ngừng xuyên qua dao găm.
Lôi âm lăn đãng, hai đạo văn không ngừng dựa sát vào nhau.