Trên lầu hai, Mộ Thanh Long xếp bằng ở trước “Thần Hấp Mặc Ngọc”, chuyên chú nghiên cứu một phần Văn Phổ. Một lát sau không quay đầu lại cười nói:
– Tiểu nha đầu, hôm nay vì sao cam lòng tới thăm sư phó vậy?
Bóng trắng lóe lên, Vân Phiêu Phiêu nhẹ nhàng xuất hiện bên cạnh Mộ Thanh Long, mặt mày hớn hở nói:
– Sư phó, cho ngươi xem thứ tốt.
Dứt lời đầu ngón tay của Vân Phiêu Phiêu mở ra, hiến vật quý đưa thanh dao găm mua được ở ngõ hẻm hắc ý đưa tới trước mặt Mộ Thanh Long.
– Đạo khí thấp phẩm? Vậy cũng là thứ tốt?
Mộ Thanh Long mắt trợn trắng, tức giận nói:
– Tiểu nha đầu, ngươi đang đùa sư phó sao?
– Sư phó, ngươi nhìn lại…
– Nhìn lại cũng thế… Ồ?
Đang nói Mộ Thanh Long đột nhiên kinh ngạc hô ra tiếng, sau đó nhanh chóng cầm dao găm xem.
Tinh tế quan sát một hồi, Mộ Thanh Long càng xem càng cảm thấy kinh ngạc.
– Đạo khí thấp phẩm này hiển nhiên là tân thủ luyện chế, đạo văn phía trên hòa hợp, thủ pháp khắc họa cũng không lưu loát, nhưng mà tổ hợp đạo văn và Văn Phổ lại phi thường ngắn gọn rõ ràng.
– Những Đạo Văn Sư bình thường muốn làm con dao găm này, khắc hoa Văn Phổ ít nhất cần có sáu vân điểm tương liên, nhưng bức Văn Phổ này cũng chỉ có ba vân điểm, thiếu mất một nửa.
Mộ Thanh Long đưa một chút chân khí vào trong dao găm, trong dao găm có hàn quang bắn ra ngoài, hắn không nhịn được kinh hô một tiếng:
– Độ phù hợp thật cao. Văn Phổ và dao găm phù hợp hoàn mỹ, độ phù hợp tối thiểu cũng là chín thành, đây là Văn Phổ người nào vẽ?
Nói xong lời cuối cùng, Mộ Thanh Long có chút vội vàng hỏi thăm:
– Nha đầu, con dao găm này ngươi mua được ở đâu?
– Ngõ hẻm hắc y ah! Hai trăm kim tệ!
Vân Phiêu Phiêu cười tủm tỉm nói:
– Sư phó, thứ này được không?
– Tốt! Đương nhiên tốt! Tuy là đạo khí thấp phẩm, nhưng lại là cực phẩm trong đạo khí thấp phẩm.
Mộ Thanh Long liên tục gật đầu nói:
– Nhất là Văn Phổ của dao găm này, rốt cuộc là người nào vẽ ra, trình độ vẽ Văn Phổ mặc dù sư phó ta cũng không nhất định làm được như vậy.
– Luyện chế con dao găm này là người Mộ gia, hình như là Mộ Hàn!
Thấy Mộ Thanh Long tán dương như thế, Vân Phiêu Phiêu có chút ngạc nhiên, nghe khẩu khí của sư phó thì đạo khí này còn xuất sắc hơn mình suy nghĩ.
– Mộ Hàn?
Mộ Thanh Long còn cho rằng nghe lầm, cười lên.
Cái tên Mộ Hàn này hắn còn có chút ấn tượng, tiểu gia hỏa kia tâm cung nhỏ tới thương cảm, nhưng đã có pháp lực không tệ, hơn nữa còn có pháp lực không thuộc tính.
Hắn cảm giác đạo văn này nhạy cảm.
Đáng tiếc chế ngự bởi tâm cung, tương lai trên đạo văn khó có thành tựu lớn. Nhưng mà cao hứng nhất chính là Mộ Thanh Long dạy không ít trụ cột liên quan tới đạo văn cho Mộ Hàn nghe.
Nhưng mà Mộ Thanh Long cũng biết đồ đệ không có khả năng lừa gạt mình, chẳng lẽ Mộ gia có hai Mộ Hàn?
– Đúng vậy ah, hắn chính là Mộ Hàn, hắn chính miệng nói cho ta biết con dao găm này do hắn luyện chế.
– Không có khả năng, không có khả năng… Nha đầu, ngươi nói Mộ Hàn là tiểu gia hỏa mười lăm tuổi sao?
– Đúng, đúng, chính là hắn, sư phó, ngươi biết hắn?
– Hẳn thật sự là hắn… Không có khả năng ah…
“…”
Ti!
Trong phòng ngủ, Mộ Hàn thở dài ra, không kìm lòng được hưng phấn dữ dội.
Giờ phút này trong tay Mộ Hàn chính là một viên dược hoàn đỏ sậm, ước chừng ngón tay cái, mùi thuốc nồng đậm tỏa ra ngoài, tràn ngập mỗi tấc không gian trong phòng.
Đây cũng là Hợp Khí Đan mà Mộ Hàn mua trong ngõ hẻm hắc y.
Đan dược này là một trăm kim tệ, còn thừa lại kim phiếu một trăm kim tệ Mộ Hàn hối đoái thành kim tệ, lần này đi ngõ hẻm hắc y thu hoạch không nhỏ.
Về phần chuyện xen giữa trong ngõ hẻm hắc y, Mộ Hàn cũng không quá mức đặt trong lòng.
Nguyên nhân trải qua chuyện này rõ như ban ngày, cho dù hắn không được chào đón thế nào, Mộ gia Nội Sự Đường cũng phải giữ gìn hình tượng công bằng trong mắt đồng tộc, cũng không quá mức trách móc nặng nề, tối đa phạt hắn quét dọn Tuyển Phong Viện một thời gian ngắn a. Trừng phạt như thế với Mộ Hàn chẳng khác gì không phạt.
Ý niệm trong đầu hơi chuyển một chuyến, toàn bộ linh lực của Mộ Hàn tập trung vào viên đan dược này.
Có “Hợp Khí Đan ” thì hắn lập tức trùng kích Chân Khí Cảnh.
Đối với chân khí, không chỉ là thứ Mộ Hàn đời trước tha thiết ước mơ, Mộ Hàn hiện tại cũng chờ mong, hắn đã không chờ được nữa rồi.
Tĩnh tâm tập trung tư tưởng suy nghĩ, Mộ Hàn lập tức vận chuyển “Tử Ngọc Sinh Yên Quyết” .
Thiên địa linh khí phân tán chung quanh lập tức được hấp thu, chúng không ngừng hội tụ tại nơi này, chúng lượn lờ chung quanh người của Mộ Hàn, không ngừng tiến vào trong tâm cung của hắn, rồi sau đó lại lấy tâm cung làm nguồn, nhẹ nhàng chậm chạp nhộn nhạo đi qua, trong thời gian ngắn đã trải rộng khắp tứ chi bách hài.
Nhung mà những thiên địa linh khí cũng không ngừng lưu lại, như gió mát đảo qua người Mộ Hàn, sau đó nhanh chóng tràn ra lỗ chân lông, một lần nữa trở về thiên địa.
Cơ bắp, cốt cách, tạng phủ của Mộ Hàn được rèn luyện đạt tới cực hạn, không cần rèn luyện xong thì thân hình Mộ Hàn đã thông thấu như cái phễu, thiên địa linh khí tiến vào bao nhiêu thì chảy ra bao nhiêu, không có chút tiêu hao, cũng không có chút nào lưu lại trong người Mộ Hàn.
– Là thời điểm này!
Ý niệm của Mộ Hàn nhúc nhích, hé miệng ra ném “Hợp Khí Đan” vào miệng.,
Sau khi nhấm nuốt hai cái, đan dược đã tỏa ra, phi thường trơn trượt tiến vào yết hầu chìm vào trong bụng. Mấy giây qua đi phần bụng của Mộ Hàn đã bốc cháy lên, một đạo nhiệt lưu tỏa ra bốn phương tám hướng, trong khoảnh khắc đã lan ra khắp toàn thân.
Có lẽ nhiệt lượng này chính là dược lực của “Hợp Khí Đan”.
Dược lực của nó hết sức kỳ lạ, không qua một lát những lực lượng kỳ lạ này càng hấp dẫn thiên địa linh khí vào tâm cung.
Sau đó vận chuyển “Tử Ngọc Sinh Yên Quyết” hấp thu thiên địa linh khí dính vào dược lực.
Tiếp tục gần một giờ đồng hồ, dược lực của “Hợp Khí Đan” đã đạt tới cực hạn, thiên địa linh khí cũng chảy ra ngoài cơ thể.
Thời điểm này cho dù vận chuyển công pháp hấp thu thiên địa linh khí, Mộ Hàn cũng có thể cảm ứng rõ linh khí lan tràn trong người.
Tinh tế hiểu rõ một phen, trên mặt Mộ Hàn hiện ra thần sắc vui vẻ khó ức chế được.
Nếu như cảm giác là đúng thì sau khi hắn phục dụng “Hợp Khí Đan”, dược lực trong người hấp thu thiên địa linh khí gấp năm lần tu sĩ Nội Dưỡng Cảnh.
Mỗi tu sĩ Nội Dưỡng Cảnh có khả năng hấp thu số lượng linh khí khác nhau.
Mà tạo thành loại tình huống này nguyên nhân chủ yếu có hai, đầu tiên chính là chất lượng “Hợp Khí Đan”. Nhân tố này cơ bản có thể xem nhẹ, luyện chế “Hợp Khí Đan” cũng không cần thủ pháp quá lợi hại, dược sư thấp phẩm bình thường có thể luyện chế ra “Hợp Khí Đan” không tệ rồi.
Nguyên nhân thứ hai là trọng yếu nhất, chính là trong quá trình tu luyện Ngoại Tráng Cảnh cùng Nội Dưỡng Cảnh, rèn luyện thân thể khác nhau.