– Tâm Cung của hắn không phải là phi thường nhỏ sao, làm thế nào lại
– Xì xào xì xào
Mọi người chung quanh nghe vậy, thần sắc càng là phức tạp. Mặc dù vừa mới đoán được kết quả như vậy, thế nhưng nghe được Mộ Phi Hồng tự mình xác nhận thì ai nấy đều không nhịn được mà có chút khiếp sợ.
Thế nhưng, câu nói cuối cùng kia của Mộ Phi Hồng lại làm cho tâm tình của bọn họ hơi chút chuyển biến tốt đẹp lên.
Mộ Thiết Tiên cũng âm thầm thở phào, cười lạnh nhìn về phía Mộ Hàn.
– Phi Hồng giáo thụ hình như quên một việc.
Mộ Hàn đúng là không hề nóng nảy một chút nào, hắn chậm rãi nói
– Dựa theo quy củ của viện Tuyển Phong, đệ tử khu vực Nhị Tam Tứ Trọng mà muốn tấn chức có hai loại phương pháp. Một loại là mỗi năm một lần chọn lựa, một loại khác chính là khiêu chiến. Chỉ cần đệ tử tầng dưới muốn tư cách tấn chức, tùy thời có khả năng khiêu chiến ba người đệ tử cao hơn một tầng. Nếu mà chiến thắng toàn bộ thì lập tức có thể thay đổi lấy một khối lệnh bài mới.
Vừa nói dứt lời, Mộ Hàn nhìn về phía Mộ Phi Hồng, nhẹ nhàng đưa đưa lệnh bài trong tay sang.
– Cái này
Mộ Phi Hồng nghe vậy cứng lại, da mặt hơi có chút nóng lên.
Nụ cười lạnh trên mặt Mộ Thiết Tiên cũng là tức thì cứng lại. Loại chuyện khiêu chiến này cực ít xuất hiện, làm cho bọn họ đều sắp quên đứt rằng có cả quy củ này.
Tất cả những thiếu niên này ở chung quanh cũng đột nhiên nhớ ra quy định đó của viện Tuyển Phong, đều là hai mặt nhìn nhau không thôi. Hai người Mộ Thiết Tiên và Mộ Phi Hồng đã rất nhanh liếc mắt trao đổi suy nghĩ.
Mộ Hàn cũng không nóng nảy, chỉ là cười dài nhìn hai người.
Mộ Thiết Tiên và Mộ Phi Hồng tuy rằng tại viện Tuyển Phong có địa vị khá cao, nhưng cũng không làm được chuyện một tay che trời, tuyệt đối không dám đi ngược lại quy củ của viện Tuyển Phong. Cho nên, Mộ Hàn cũng không sợ đắc tội bọn họ. Huống hồ, hai người này cho tới bây giờ đối với hắn cũng không có gì là dễ gần gũi cả, hắn cũng không cần phải ăn nói khép nép.
Quả nhiên, chỉ sau một lúc, Mộ Phi Hồng liền nói với sắc mặt khó coi
– Mộ Hàn, viện Tuyển Phong đích xác có quy củ như vậy, ngươi xác định ngươi muốn tiến hành khiêu chiến?
– Đương nhiên.
Mộ Hàn không chút do dự đáp lại. Hắn lại thấy lúc này Mộ Thiết Tiên lén lút đưa mắt ra hiệu cho mấy người chung quanh. Ngay sau đó, những thiếu niên xúm lại tới ngay lập tức thối lui. Chỉ có điều là trong thời gian chớp mắt , ở vị trí cửa ra vào này ngoại trừ Mộ Hàn, Mộ Phi Hồng và Mộ Thiết Tiên ra thì liền chỉ còn lại có hai nam một nữ, đều là bộ dáng mười lăm mười sáu tuổi .
Mộ Thiết Tiên nhìn thẳng chăm chú xem xét Mộ Hàn, rồi nói với âm thanh lạnh nhạt:
– Ngươi muốn khiêu chiến, vậy thì liền khiêu chiến! Mộ Hàn, ba người bọn họ chính là đối tượng cần khiêu chiến của ngươi lần này. Vậy ngươi có ý kiến gì không?
Mộ Hàn âm thầm cười lạnh, hắn biết rõ Mộ Thiết Tiên và Mộ Phi Hồng giở trò về điểm mờ ám này. Thông qua ám chỉ đã khiến cho đại bộ phận mọi người rời khỏi, chỉ lưu lại nơi này ba người có thực lực mạnh nhất cho hắn khiêu chiến.
Cứ chiếu theo quy củ, giáo thụ của viện Tuyển Phong đích xác có quyền lực chỉ định đối tượng khiêu chiến.
Nếu như Mộ Hàn không đồng ý như thế, Mộ Thiết Tiên và Mộ Phi Hồng liền có khả năng công khai cự tuyệt hắn từ ngoài cửa khu vực Tứ Trọng của viện Tuyển Phong.
– Không có ý kiến.
Ánh mắt của Mộ Hàn xẹt qua ba người, thản nhiên như không mà khẽ lắc đầu.
– Không có ý kiến là tốt rồi.
Mộ Thiết Tiên âm thầm đánh giá một chút Mộ Hàn, tiện đà ánh mắt rơi trên người ba đồ đệ, lão nói với hàm ý sâu sắc
– Tinh Võ, Tinh Liệt, Phi Đình. Mộ Hàn có thiên tư tuyệt vời. Khi vẫn còn ở Thực Khí Cảnh thì ngay cả Ngoại Sự Đường Ti Hình có cấp bậc Đại Thông Cảnh đỉnh cao đều đã không phải đối thủ của hắn. Vì thế lúc này khi các ngươi cùng hắn luận bàn cần phải thi triển toàn lực, tuyệt đối không thể lưu tay.
– Vâng!
Ba người đồng thanh đáp lại, rồi sau đó kích động nhìn Mộ Hàn.
Trong số ba người bọn họ, Mộ Tinh Võ và Mộ Tinh Liệt có bối phận tương đương cùng Mộ Hàn , mà bối phận của Mộ Phi Đình so với Mộ Thiết Tiên đều còn cao hơn. Nàng là cùng thế hệ với Mộ Phi Hổ, Mộ Thanh Long. Bởi trước đây, số người đồng lứa của bọn họ đông đảo, nên lúc này mới xuất hiện bối phận chênh lệch đến hai đời. Hiện tượng như vậy trên đời trong các đại tộc là điều rất thông thường.
Gần hai tháng, bọn họ đều nghe qua không ít đồn đại có liên quan Mộ Hàn .
Lúc ban đầu, bọn họ cũng không lưu ý nhiều cho lắm. Dù sao bọn họ đều đã là Đại Thông Cảnh đỉnh cao, so sánh Mộ Hàn thì mạnh hơn quá nhiều. Thế nhưng không nghĩ tới, nếu không chú ý thì tộc nhân mà bọn họ đã từng ngoảnh mặt xem thường kia liền đi đến vị trí tương đương cùng chính mình. Hơn nữa giờ phút này hắn còn là người khiêu chiến bọn họ.
Thực lực của bọn họ mặc dù xuất chúng, nhưng rốt cuộc vẫn còn tính cách thiếu niên. Vì vậy khi đang nhìn về hướng Mộ Hàn thì trong ánh mắt đều mơ hồ lóe ra điệu bộ không phục lắm.
– Mộ Hàn, trong số ba người chúng ta, ngươi tính toán trước tiên khiêu chiến người nào?
Một âm thanh trong vắt như chuông bạc đột nhiên vang lên, người mở miệng nói quả đúng là Mộ Phi Đình. Nàng có dung mạo bình thường, nhưng mà vóc người thật tốt, mặc dù mới mười sáu tuổi, cũng đã lồi lõm đầy thu hút, hiện nay lại đang mặc trang phục phi thường bó sát người nên trông càng là có vẻ bốc lửa.
– Vậy thì ngươi .
Mộ Hàn tùy ý mở miệng đáp.
– Mộ Hàn, ngươi không phải sẽ hối hận chứ?
Mộ Phi Đình cười dài mà hỏi.
– Ta sẽ không hối hận.
Trên khóe môi của Mộ Hàn có hơi nhếch lên, hắn biết ý tứ của Mộ Phi Đình. Ba người mặc dù đều là Đại Thông Cảnh đỉnh cao, nhưng Mộ Phi Đình lại có thực lực mạnh nhất. Thế nhưng, đối với Mộ Hàn mà nói, cho dù có mạnh hơn đi chăng nữa thì cũng cứ vẫn là tu sĩ Đại Thông Cảnh. Ngay cả Kim Giác Lang Vương cấp Bách Khiếu Cảnh mà hắn đều có thể đủ giải quyết, vậy còn có thể quan tâm điều này làm chi.
Nếu như không phải không muốn quá mức bại lộ thực lực trước khi khảo nghiệm Tuyển Phong chính thức bắt đầu thì hắn còn muốn trực tiếp gọi cả ba người đối phương cùng tiến lên. Càng không cần phải nhờ đến Mộ Thanh Long hỗ trợ làm bế tắc mười tám con kinh mạch.
Về phần Kim Giác tối hôm qua đã để lộ trong thành Liệt Sơn thì Mộ Hàn hoàn toàn không cần lo lắng. Cho dù người khác đã biết, cũng chỉ là nghi ngờ này nọ mà thôi.
– Bắt đầu!
Mộ Thiết Tiên ánh mắt lạnh lùng, phút chốc quả quyết hét lớn.
Trong khoảnh khắc khi lão đang nói, một cỗ khí tức nóng rực dị thường liền từ bên trong thân thể mềm mại đầy đặn của Mộ Phi Đình lan tràn ra ngoài. Ngay sau đó, Mộ Phi Đình tựa như một ngọn lửa bay lên lơ lửng giữa không trung, rồi như tia chớp tấn công xuống về hướng Mộ Hàn . Hữu chưởng đã đỏ như lửa từ một góc độ cực kỳ quỷ dị chém về phía đỉnh đầu của Mộ Hàn.