Vũ Vương

Chương 940 - Thân Ngoại Hóa Thân

trước
tiếp

Cho tới nay, Mộ Hàn đều là lấy pháp lực không thuộc tính thúc dục Cửu Long Lôi Vương Đao, hôm nay pháp lực chợt tăng, Cửu Long Lôi Vương Đao kia càng là bạo tán ra tử mang càng thêm sáng chói, tử ý nồng nặc như hóa thành thực chất, xuyên thủng toàn bộ tầng tầng lớp lớp bích lam.

– PHÁ…!

Trong miệng Mộ Hàn quát nhẹ lên tiếng, Cửu Long Lôi Vương Đao kia chợt lướt sóng ra, thế như chẻ tre mà thẳng đến lồng ngực Tang Trạch.

– Coi chừng !

Đám người Diệp Phù Đồ, Dương Kiên cùng Quý Phiêu thấy vậy, đều là quá sợ hãi, Lôi Sát lão tổ càng là nổi giận gầm lên một tiếng, tay phải ôm đồm đi ra ngoài, ở bên trong tiếng nổ ầm ầm đùng đoàng, năm đạo lôi điện từ đầu ngón tay bắn nhanh ra, giống như năm cái roi hung hăng quất về phía Cửu Long Lôi Vương Đao kia.

BA~ ! BA~ ! BA~ …

Nhưng mà, Cửu Long Lôi Vương Đao kia đột nhiên bạo phát ra tốc độ thật sự quá nhanh, mặc dù là Lôi Sát lão tổ cũng có chút không đuổi theo kịp , năm lôi điện linh xà hẳn là toàn bộ quất vào trong không khí phía sau Cửu Long Lôi Vương Đao rồi, khơi dậy một hồi tiếng xé gió đinh tai nhức óc.

Tang Trạch phản ứng cũng là mau lẹ vô cùng, ở nháy mắt Cửu Long Lôi Vương Đao đột phá trói buộc, tay phải tựa như hồ điệp xuyên hoa cấp tốc vũ động, trường kiếm trong tay nổ bắn ra thiên vạn đạo kiếm quang kinh khủng, đan vào thành một đạo kiếm khí phong bạo khổng lồ, phô thiên cái địa đi phía trước bao phủ tới .

Xùy~~ !

Đáng tiếc là, Cửu Long Lôi Vương Đao kia dường như cứng rắn vô đối, chỉ là tử mang lóe lên, thân đao hình dáng tia chớp kia liền đem kiếm khí phong bạo vỡ ra, lưỡi đao vô cùng bén nhọn lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai đâm vào ngực bụng tầm đó của Tang Trạch, cảm giác đau kịch liệt không bị khống chế xông ra .

Tang Trạch theo bản năng cúi đầu, lại thấy chuôi đao của Cửu Long Lôi Vương Đao cũng chui vào lỗ thủng giữa ngực và bụng, ngay sau đó, hắn liền nghe được “Phanh” một tiếng vang thật lớn, thân thể của mình bạo tán trở thành huyết vụ, linh hồn giống như bị cự chùy hung hăng đánh một chút , lập tức hôn mê .

– Tang Trạch !

– Tang sư huynh !

– Sư đệ !

Tiếng kêu gào vừa kinh vừa sợ liên tiếp. Lôi Sát lão tổ , Dương Kiên cùng Quý Phiêu gần như cùng lúc đó đánh ra một chưởng, chưởng ảnh bàng thạc lôi cuốn lấy kình đạo trọng trọng điệp điệp cường đại, hướng Cửu Long Lôi Vương Đao kia bay đi . Diệp Phù Đồ lại bằng tốc độ nhanh nhất lấy tay chụp vào linh hồn hôn mê của Tang Trạch.

Lúc này mặc dù thân thể Tang Trạch đã hóa thành phấn vụn, nhưng mà chỉ cần bảo trụ linh hồn của hắn, ngày sau liền có thể vì hắn trọng tố thân thể .

Hô !

Nhưng ở trước khi hai tay của Diệp Phù Đồ sắp đụng chạm lấy đoàn linh hồn của Tang Trạch, một đoàn tử sắc phong bạo đột nhiên ở trước người hắn tóe hiện, lấy thế lôi đình vạn quân hướng hắn đánh tới .

– Công kích linh hồn !

Diệp Phù Đồ nhất thời liền cảm giác mình bị một cỗ lực lượng tâm thần vô cùng kinh khủng bao phủ, sắc mặt không khỏi đại biến, như phản xạ có điều kiện la thất thanh .

Chợt , cơ hồ tất cả tâm thần chi lực của Diệp Phù Đồ cũng từ trong không gian tâm cung gào thét ra, hướng đoàn tử sắc phong bạo này nghênh đón, mà thân thể của hắn thì là hướng về sau chợt lui .

Hắn biết rõ, hơn mười tháng trước mình không phải là đối thủ của Mộ Hàn, mà hôm nay hẳn thương thế còn không khỏi hẳn, đơn đả độc đấu tự nhiên càng không khả năng là đối thủ của Mộ Hàn. Hắn có thể làm, chỉ có tạm lánh phong mang của Mộ Hàn, để lại hắn cho Lôi Sát lão tổ cùng với đám người Dương Giang , Quý Phiêu đối phó .

Hắn cũng không cầu lực lượng tinh thần của mình có thể kháng trụ công kích linh hồn của Mộ Hàn, chỉ cần có thể cản trở Mộ Hàn chốc lát, như vậy đủ rồi . Bất quá, hắn vẫn còn có chút đánh giá cao mình .

OÀ..ÀNH!

Kịch liệt va chạm đi qua, lực lượng tâm thần của Diệp Phù Đồ dễ dàng sụp đổ, đoàn tử sắc phong bạo kia cơ hồ không có bất kỳ dừng lại, tiến quân thần tốc, trong nháy mắt liền bay ra vài trăm mét hư không, ở dưới ánh mắt hoảng sợ của Diệp Phù Đồ nhìn soi mói, không chút lưu tình đánh xuống chỗ mi tâm của hắn .

NGAO !

Giống như dã thú bị thương, Diệp Phù Đồ thảm hào nhất thanh, lại giống như uống rượu say, loạng choạng mà lui ngàn mét mới khó khăn lắm ổn định thân thể, hai mắt nhìn chằm chặp bóng người đột nhiên tiến vào trong tầm mắt của mình kia, nhưng lại kiềm nén không được nữa, một ngụm máu tươi phụt lên.

– Mộ Hàn !

Lúc này, Lôi Sát lão tổ, Dương Kiên cùng Quý Phiêu cũng tỉnh ngộ lại, buông tha cho đuổi theo Cửu Long Lôi Vương Đao kia, lại vừa đúng nhìn thấy Mộ Hàn một tay bắt lấy linh hồn hôn mê kia của Tang Trạch, thu nhập tâm cung cùng với tràng cảnh Diệp Phù Đồ thổ huyết, không khỏi vừa khiếp sợ, lại là phẫn nộ .

Lúc này nếu không có thể đem Mộ Hàn cầm xuống, Tang Trạch tuyệt đối là hữu tử vô sinh, còn Diệp Phù Đồ, nhìn dáng vẻ hắn, linh hồn cùng tâm cung sợ là đã bị thương nặng, chiến đấu kế tiếp xem ra là không trông cậy được vào hắn. Chỉ ngắn ngủi trong chốc lát, đội ngũ Võ tiên của Vạn Lôi tiên tông đã bị thương nặng .

Cái biến cố to lớn này, để cho Lôi Sát lão tổ ngạc nhiên tới cực điểm, cũng phẫn nộ tới cực điểm, đường đường Thiên Nhân võ tiên, lại ngăn không được một Hỗn Nguyên võ tiên ở dưới mí mắt mình hành hung , tin tức này nếu lan truyền ra ngoài, hắn ở Thần U Thiên Vực sợ là không có nửa điểm mặt mũi nữa.

– Lão gia hỏa, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ .

Mộ Hàn cười híp mắt nhìn Lôi Sát lão tổ .

Chuôi Cửu Long Lôi Vương Đao liền phá không bay tới, nhẹ nhàng rơi vào bàn tay. Vừa rồi một kích kia hao phí số lớn pháp lực của Mộ Hàn, thực sự lấy được thành quả chiến đấu kinh người. Ở trước khi pháp lực khôi phục, Mộ Hàn muốn một lần nữa phát động thế công như vậy, đã là khả năng không lớn .

– Mộ Hàn, trước không nên quá qua đắc ý quên hình !

Lôi Sát lão tổ cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Mộ Hàn.

– Dương Kiên, ngươi đi trước , thu Phù Đồ vào tâm cung, Quý Phiêu, đi theo bên người lão phu, Mộ Hàn này, lão phu muốn hắn muốn sống không được, muốn chết không xong !

Mộ Hàn đã thành ma chướng lớn nhất trong lòng của hắn, nếu không thể giải quyết, hắn sau này sẽ vĩnh viễn không được an bình .

– Lão gia hỏa, chỉ sợ ngươi không có bổn sự kia .

Mộ Hàn cười ha ha một tiếng, hướng Lôi Sát lão tổ đánh tới .

– Lôi Viêm Tiên Vực, giết cho lão phu!

Lôi Sát lão tổ càng là giận đến sôi lên, bạo hống một tiếng, vô số lôi điện chi lực liền mãnh liệt ra, lập tức liền đem Mộ Hàn kể cả khu vực mấy ngàn thước ở bên trong bao trùm.

Những lôi điện chi lực này cực kỳ kỳ lạ !

Vừa xuất hiện, chúng liền như hỏa diễm cháy hừng hực, nhiệt ý mãnh liệt, khí tức bạo ngược xen lẫn nhau hỗn tạp, điên cuồng mà ở bên trong phạm vi tiên vực bao phủ tràn ngập ra. Chỉ trong chớp mắt, liền có một Lôi Long bàng thạc ở ngọn lửa màu tím bọc vào, nhắm Mộ Hàn gào thét bay đi .

Quanh người Mộ Hàn cũng oanh nhiễu lấy tử ý nồng nặc, nhưng nhìn thế tới của Tử Diễm Lôi Long, khóe môi của hắn lại nhếch lên một vòng vui vẻ quỷ quyệt.

Hô !

Sau một khắc, Mộ Hàn lại quỷ dị từ bên trong Lôi Viêm Tiên Vực của Lôi Sát lão tổ biến mất .

Lôi Sát lão tổ thấy vậy ngẩn người, một lát sau lại tựa như chợt nhớ ra cái gì đó, hẳn la thất thanh:

– Thân ngoại hóa thân! Hẳn là Thân ngoại hóa thân của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng nhất tộc…

– Không xong!

Trong nháy mắt trong miệng kêu lên hai chữ cuối cùng, Lôi Sát lão tổ đột nhiên quay lại, đã thấy ở bên ngoài mấy ngàn thước, thân ảnh của Mộ Hàn đột nhiên ở bên hông Dương Kiên hiển lộ ra, một nắm đấm nồng nặc lôi quang, ầm ầm mà đập tới, lại như một Lôi Long giương nanh múa vuốt, ngẩng đầu gào thét.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.