hắn nói hắn yêu nàng.
Hạ Tình Tình trong lòng giật mình laiị vui mừng, nàng vội vàng từ trên người hắn trượt xuống, đôi tay chống lên vai hắn, tránh thoát hắn ôm ấp, nhìn hắn vui sướng lại mang theo chút không xác định. hắnhai mắt mỉm cười, tràn đầy nghiêm túc và thâm tình.
Trong nháy mắt nàng có chút ngây dại, trong lòng một trận nóng bỏng. hắn không hề cố kỵ biểu đạt tình yêu với nàng, thật sự không chút để ý thân phận nàng hèn mọn, cảnh này nàng từng ảo tưởng vô số lần, vốn tưởng rằng vĩnh viễn sẽ không thành hiện thực.
Nàng chớp chớp mắt, nhiệt ý trong mắt làm nàng có chút quẫn bách ngượng ngùng, nhưng khóe miệng cười thế nào cũng không dấu được. Khương Hạo thấp giọng cười, cánh tay dài duỗi ra, lại lần nữa ôm nàng vào trong lòng, cằm nhẹ nhàng cọ đỉnh đầu nàng, nhắm hai mắt, trong lòng tràn đầy nhu tình.
“Tình Tình, chúng ta thành thân đi.”
“…được.”
Giờ khắc này, nàng không để bụng cái gì, cũng không nghĩ tương lai bọn họ có khả năng sẽ gặp phải trở ngại.
Lúc này đây, nàng nguyện ý tin tưởng, người nam nhân ôm nàng này, sẽ che chở nàng.
Khương Hạo được phong hầu, có phủ đệ củamình. Phủ đệ vừa mới xây xong, hắn liền mang theo Hạ Tình Tình cùng người hầu dọn sang.
Vốn hắn cũng không cần dọn vội như vậy, nhưng tiếp tục ở Khương phủ, hắn sợ nàng chịu ủy khuất. Từ khi hắn nói vớiKhương đại nhân muốn cưới nàng làm vợ, quan hệ phụ tử giữa hai người hòa hoãn khôngbao lâu lại lâm vào cục diện bế tắc.
Khương Du đương nhiên không đồng ý, một tỳ nữ sao xứng trở thành chính thê, huống chi Khương Hạo hiện giờ thân phận đã vô cùngkhác trước. Ông ta trời sinh tính tình lạnh lùng, thậm chí vô tình, mà nữ nhân này lại làm con trai ông ta liên tiếp mất khống chế, nàng sớm muộn gì sẽ hại hắn. Ông ta hiện giờ chỉ có một nhi tử này, nói cái gì ông ta sẽ không nhìn hắn lạc lối.
Hai người tan rã trong không vui, Khương Hạo trực tiếp dẫn người dọn đi, chọcKhương Du quăng vỡ vài món đồ sứ.
Lý Tấn từ quan.
hắn lập công lớn, vốn là tiền đồ vô lượng, hắn lại lựa chọn từ quan.
Tất cả mọi người không rõ vì sao hắn làm như vậy, hoàng đế thậm chí tự mình giữ hắn trong điện mật đàm một buổi trưa, cuối cùng cũng chỉ có thể vô lực mà phất tay chuẩn.
Chỉ có chính hắn biết, hắn làm hết thảy, đều vì choNgoan Bảo cuộc sống tốt nhất, hiện giờ nàng khôngcòn nữa, hết thảy cũng không còn ý nghĩa. Nếu không phải muốn hoàn thành tâm nguyện của nàng, hắn sớm đã không cònsức lực tồn tại.
Kinh thành này, hồi ức không tốt quá nhiều. Rời đi, cũng là một loại giải thoát.
Trước khi rời đi, hắn nghĩ nghĩ, có lẽ hắn còn một việc có thể làm.
Trong thời gian ngắn, kinh thành lại xảy ra một chuyện lớn.
Hoàng đế ở dân gian thu một nữ tử bình dân làm nghĩa muội, phong làm quận chúa, phong hào An Hòa. Nghe nói là nữ nhi của ân nhân đã qua đời.
Hạ Tình Tình lãnh thánh chỉ, mơ màng hồ đồ bị đưa tới phủ quận chúa ngự tứ, vẫn còn vẻ mặt mộng bức.
Lúc này Khương Hạo còn ở trong triều, nàng có chút không biết làm sao. Mãi đến buổi chiều Lý Tấn đến từ biệt nàng, mới giải thích hết thảy.
Nguyên lai, mẹ đẻ Lý Uyển Tình, là đại cung nữ Uyển Thu, bên ngườiđương kim hoàng đế lúccòn là hoàng tử, gọi làUyển cô cô. Năm đó lúc cung biến, vì tránh Thái tử cũ đuổi giết, Uyển Thu giao phó hoàng tử vào tayKhương Du, chính bà bị thương dẫn dắt truy binh rời đi, không còn trở về. Tất cả mọi người cho rằng bà đã hy sinh, lại không nghĩ trời xui đất khiến, bàđược thợ săn Lý Thanh cứu. Lúctỉnh lại nghe nói hoàng tử đã thuận lợi đăng cơ, bởi vì chán ghét cuộc sống trong cung, liền ởlại trong thôn gả cho Lý Thanh.
Bà truyền cho Lý Uyển Tình ngọc bội, đó là lúc trước mẫu phi của hoàng tử ban tặng.
Lý Tấn nhẹ nhàng vuốt ve ngọc bội trong tay, một đời trước, sau khi Ngoan Bảo chết, hắn suốt ngày cầm ngọc bội hoảng hốtqua ngày, đúng lúc hoàng đế nhìn thấy, nhận ra ngọc bội, mới liên lụy ra mộtđoạn quá vãng.
Đối với Hạ Tình Tình, Ngoan Bảo rõ ràngcũng không phải là thân phận của nàng, chỉ biết là, có nàng, lúc trước nàng ấy mới có thể sống nhờ trong thân thể, thậm chí có cơ hội cùng hắn gặp nhau, giải trừ hiểu lầm, bởi vậy, tâm hắn có cảm kích.
hiện giờ, hắn sắp rời đi. Dù biết Khương Hạo dùng tình sâu vô cùng với nàng, nhưng thân phận nàng thấp kém, tương lai khó chắcKhương Hạo bảo hộ được nàng, hắn hy vọng người chiếm thân thể Ngoan Bảo có thể cả đời mạnh khỏe. Cho nên lúc hắn tiến cung bái biệt hoàng đế, cố ý lộ ra ngọc bội, quả nhiên khiến cho hoàng đế chú ý, hắn mượn cơ hội này thỉnh cầu che chở. Hoàng đế nghe nói Uyển côcô để lại đời sau, đương nhiên sẽ không mặc kệ, suy tư một phen rồi dứt khoát phong quận chúa.
Hạ Tình Tình nghe xong chân tướng, cũng thổn thức không thôi. Nàng nhìn Lý Tấn gầy một vòng lớn, sắc mặt tái nhợt mặt, trong lòng có chút hụt hẫng, cảm động và đau lòng đan xan.
Nàng cùng Hà Minh đưa hắn đến bến tàu, nhìn hắn cố gắn chống đỡ khuôn mặt tươi cười cùng thân ảnh đơn bạc dần dần đi xa, rốt cuộc nàng làm ra quyết định.
“Hệ thống, chúng ta giúp hắn đi. Cho dù trả giá là mất hết điểm nhiệm vụ này, tôi cũng đồng ý.”
Hệ thống trầm mặc hồi lâu, lúc trước nàng từng dò hỏi nó, nó không nhịn được nói cho nàng giữa Lý Tấn và Lý Uyển Tình còn có một tia liên hệ thực mỏng manh, bọn họ có lẽ còn có thể gặp lại, chỉ là hy vọng phi thường xa vời. Nếu muốn trợ giúp bọn họ, trả giá đó là điểm đạt được ở thế giới này, nó cũng khuyên nàng nếu không có điểm, nhiệm vụ thế giới sau sẽ bởi thế trở nên càng gian nan rất nhiều. không nghĩ tới nàng vẫn làm ra quyết định này.
Nàng không để ý nó trầm mặc, cười khổ một chút tiếp tục nói: “Trong các nhiệm vụ, rất nhiều lúc có đạo cụ và bàn tay vàng có thể lợi dụng, cho nên khi công lược tôi cũng không cảm thấy khó, thậm chí chưa bao giờ trả giá chân tình. Trong thế giới này, tôi lại cảm nhận được rất nhiều tình cảm chưa từng cảm nhận được, dù gian nan, lại làm tôi thấy, mình rốt cuộc giống người bình thường…”
Nghe đến đó, hệ thống như nhớ tới cái gì, tâm tình hơi có chút trầm trọng, thật lâu sau nó thở dài mộthơi, chung quy là đáp ứng rồi.