Hạ Tình Tình đứng ở trên đường cái người đến người đi, ngửa đầu nhìn tòa nhà đồ sộtrước mặt, biểu tình trên mặt là rối rắm, do dự, giãy giụa cái gì cũng có, quai túi bị cô nắm chặt lại buông ra, buông ra lại nắm chặt, cô hít sâu một hơi, được hệ thống cổ vũ mới đi vào.
“Xin chào, xin hỏi có thể giúp gì ngài?” Đứng ởquầy lễ tân là một cô gái trẻ mặt tròn tròn hình quả táo.
“Xin chào, tôi tìm Phó tổng Phó Vân Hàn.”
cô gái lễ tân trong lòng hoảng hốt, trên mặt vẫn cười tủm tỉm hỏi: “Ngài tìm Phó tổng? Xin hỏi có hẹn trước sao?” Trong lòng lại điên cuồng hò hét, cư nhiên có nữ sinh tới tìm Boss! Em gáinàythật đáng yêua! cô ấyvà Boss là quan hệ gì a!
Hẹn trước? Hạ Tình Tình lắc đầu, suy nghĩ một lát, lấy di động ra, có chút do dự gọi điện thoại.
“Thế này… Em ở dưới lầu công ty … anh… có tiện tới đón emkhông?”
Đầu điện thoại kia lặng im vài giây, đột nhiên truyền đến tiếng ghế dựa va chạm vào mặt đất, cùng lúc đó còn có giọng nam thấp trầmnói một câu “Chờ anh.”
không đến hai phút, cửa thang máy riêng mở ra, nam tử tây trang giày da bước tới, đến đại sảnh thấy thân ảnh kiều tiếu kia, biểu tình lập tức nhu hòa xuống. hắn động tác tự nhiên cầm lấy túi trong tay cô, tạm dừng vài giây, rồi trực tiếp dắt tay cô.
“đi thôi.”
Bàn tay to ấm áp bao vây lấy tay nhỏ, Hạ Tình Tình có chút choáng váng được hắn lôi kéo vào thang máy.
Toàn bộ quá trình lễ tân trừng lớn đôi mắt nhìn bọn họ một đường vào thang máy, hơn nửa ngày cũng chưa phục hồi lại tinh thần, đến khi di động rung lên mới đột nhiên hút khí, ôi trời ơi, cái nam nhân mặt ôn nhu kia thật là Boss?! cô vỗ vỗ mặt, chưa xem tin tức khuê mật gửi tới, trực tiếp ở diễn đàn ném xuống một tin “Lúc trước cao năng lượng! Hư hư thực thực bạn gái của Boss xuất hiện!” Trong diễn đàn nổ tung, không ít nhân viên đều hô to không tin. cô che miệng cười, trả lời: “thật sự! Boss chủ động dắt tay cô ấy, còn giúp cầm túi! không cần quá ôn nhu a ~”
Hạ Tình Tình đi theo Phó Vân Hàn vào văn phòng hắn, trên đường thu hoạch vô số ánh mắt âm thầm lửa nóng, cô nhịn không được cúi đầu sờ sờ mặt, trời ơi, vì cái gì mặt côlại như thế.
“Bé con, sao em đến đây, ăn cơm chưa?” Phó Vân Hàn lôi kéo cô ngồi xuống sô pha, trong mắt là ý mừng không ức chế được.
“À… Ca ca, tay anh…” Hạ Tình Tình giật giật tay hơi đổ mồ hôi, dùng ánh mắt ý bảo hắn.
Phó Vân Hàn theo tầm mắt nhìn lại, sững sờ, rồi mới buông tay nắm cô, có chút mất tự nhiên dời mắt đi. hắn lặng lẽ đem cái tay kia đặt ra phía sau, nhẹ nhàng chà xát, đầu ngón tay phảng phất còn lưu lạixúc cảm ấm áp tinh tế, hắn ho nhẹ một tiếng, lỗ tai đỏ lên một chút.
không khí có chút xấu hổ, Hạ Tình Tình đột nhiên cảm thấy có vẻ nhiệt, cô che dấu sờ sờ tóc, cúi đầu nói: “Em ăn rồi. Ca ca, em nghe nói, ba ba … Hôm nay trở về?”
“Ừ.” hắn rũ mi mắt theo bản năng gật đầu, rồi mới ngừng thân mình, đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt phát ra quang mang vui sướng, “Bé con, em…”
Hạ Tình Tình cắn cắn môi, đôi tay vần vò, có chút mất tự nhiên mở miệng: “Em… emchỉ là đã lâu chưa thấy gặp ông… Tùy tiện hỏi thôi…”
“anh biết. Sở thúc thúc buổi chiều trở về. Biết emđến, ông nhất định rất cao hứng!”
hắn đại khái là vì muốn cười nhưng bởi vì mặt than chỉ có thể trừu động khóe miệng, làm Hạ Tình Tình bị trọc cười, cảm xúc rối rắm, ngượng ngùng nháy mắt bay đi. cô nhịn không được dán sát vào, vươn hai ngón tay, nhẹ nhàng đè khóe miệng hắn, kéo lêntrên một chút.
“Phảicười như vậy” thanh âm thiếu nữ thanh thúy cất lên, mắt tròn to sáng lấp lánh.
cô nhìn khóe miệng hắn thành công bị côkéolên, vừa lòng gật đầu, mang theo chút đắc ý ngước mắt nhìn hắn, lại chìmvàohai mắthắn sâu thẳm đen như mực.
Lúc này cô mới phát hiện khoảng cách hai người quá gần, chóp mũi cơ hồ chạm nhau, hô hấp ấm áp phun lên mặt cô, ánh mắt hắn ôn nhu lưu luyến, như một dòng xuân thủy, cơ hồ muốn bao phủ cô, làm tim côđậprối loạn, trên má nổi lên nhiệt ý, vừa mới cô nhìn thấytrên má hắn trắng nõn, dần dần nhiễm đỏ ửng.
“Ca ca, mặt anh thật đỏ nha.” cô có chút ngu ngốc nhẹ giọng nỉ non, bị sắc đẹp trước mắt mê hoặc, không tự giác nuốt nuốt nước miếng.
“Khụ khụ!” Hệ thống ở trong tối thật sự không thể nhìn tiếp, ho khan thật mạnh một tiếng, ký chủ côcó biết hiện tại mặt hoa si của cô thoạt nhìn đặc biệt ngu xuẩn?!
Hạ Tình Tình đột nhiên tỉnh táo lại, nhanh chóng thu hồi móng vuốt, mông dịch sangbên cạnh một chút, mặt xấu hổ cười cười với hắn: “A… em nói là… trong văn phòng quá nóng… Ha… Nóng quá.” cô vừa nóivừa kích động vung vẩy haitay, trong lòng quả thực xấu hổ và giận dữ muốn chết.
Phó Vân Hàn trong mắt hiện lên ý cười, một bộ đứng đắn gật gật đầu: “Ừ, rất nóng.”
Hạ Tình Tình tay cứng lại, không nghĩ tới ca ca mặt thanlại nói như thế, cô trợn tròn mắt, hơi hơi há mồm, cuối cùng thật sự là không tiếp nổi nữa, có chút tuyệt vọng vươn đôi tay, bưng kín mặt đã hồng đến không thể hồng hơn.
Sở Việt ở bên ngoài gõ cửa một lúc cũng chưa ai đáp, còn tưởng rằng Phó Vân Hàn không ở đó, ai ngờ ông đẩy cửa ra lại hình ảnh hạnh phúc ấm áp như thế.
Đúng vậy, ấm áp.
trên sô pha, cô gái trẻ cúi đầu bụm mặt, lộ ra lỗ tai đỏ rực, mà người bên cạnh, ý cười đầy mặt nhìn ông, vươn tay dường như trấn an xoa đầu cô ấy.
Cực kỳ giống cảnh tượng trong trí nhớ.
Yết hầu ông có chút khô khốc, hoảng hốt còn tưởng rằng ảo giác, thời gian lại nhưngừng lai, không dám tiến lên, đến lúcngườitrên sô pha nghe được động tĩnh, đồng thời nhìn về phía ông, ông mới xác định, toàn bộ trước mắt là sự thật.
“Bé con.” Ông bước từng bước đi tới, thanh âm khàn khàn, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm cô gái.