Diệp Thu Hàm đối với câu nói của Trình Sở Tiêu vô cùng tò mò: “Con người khác của anh?” lẽ nào anh ta còn có nhiều nhân cách khác ư?
“Không phải như cái kiểu mà em nghĩ, trong lòng chẳng có gì vấn đề gì, ý của tôi là con người ta ở những địa điểm khác nhau, trong những hoàn cảnh khác nhau, ngôn ngữ và hành động sẽ có những biểu hiện khác thường.”
“Đúng là như vậy, có điều tôi có không thể tưởng tượng ra có thể thay đổi như thế nào”
“Cái này cần phải xem người đó là ai, đứng trước người con gái mà mình thích tự khắc sẽ có sự thay đổi.” Trình Sở Tiêu giúp Diệp Thu Hàm mở cổng, sau đó cùng cô tiến vào bên trong.
Cứ nhắc đến chuyện này là Diệp Thu Hàm ngay lập tức không nói nữa, trước khi chưa xử lý xong mối quan hệ với Trương Diệu Thân cô thật sự không có tâm trí để chấp nhận sự theo đuổi của Trình Sở Tiêu.
Trình Sở Tiêu cứ nhìn Diệp Thu Hàm lặng im cũng không nói nữa, chỉ mỉm cười đi cùng cô xuống lầu.
“Cảm ơn anh đã đặc biệt đứng đợi ở cổng khuyên bảo tôi, tôi cũng đã ổn hơn nhiều rồi, anh cũng về nghỉ ngơi sớm đi.” Diệp Thu Hàm ngửi thấy trên người Trình Sở Tiêu có mùi rượu nhạt, biết là chắc chắn là anh ta trong bữa ăn có uống rượu vì thế cô cũng buộc miệng quan tâm dặn dò một câu.
“Tôi đợi em lên lầu đến vào rồi sẽ về, ngủ ngon nhé.”
Trịnh Sở Tiêu nói xong liền cúi thấp đầu nhẹ nhàng hôn vào trán của Diệp Thu Hàm, sau đó trước khi cô vẫn chưa bình tĩnh lại liền rời đi, nhỏ nhẹ cười và nói : “Đừng để ý, cứ coi như nụ hôn chúc ngủ ngon theo kiểu Mỹ là được rồi.”
Diệp Thu Hàm thở dài không biết làm sao, thật sự không ngờ Trình Sở Tiêu lại biết dùng kiểu đùa giỡn như thế, nhưng trong lòng lại không thể ghét bỏ được càng không có biểu hiện căm ghét, không muốn nghĩ nhiều về nguyên nhân trong lúc đó, cô cứ thế quay người đi vào bên trong tòa nhà.
Về đến phòng như thường lệ thì đầu tiên sẽ bật đèn lên sau đó chờ một cách vô ý thức đến khi ánh đèn của lầu đối diện sáng lên mới mệt mỏi nằm lên giường, nghĩ lại những hành động lúc ở nhà hàng cùng Trương Diệu Thân, nước mắt lại rơi, đồng thời càng kiên quyết đi Pari tham gia hội nghị học thuật.
Buổi sáng thứ 6, Diệp Thu Hàm cuối cùng cũng lái xe cùng Trình Sở Tiêu đến bệnh viện, Trình Sở Tiêu nhìn thấy mắt của cô có chút sưng liền nói: “Chú ý nghỉ ngơi đi.”
Diệp Thu Hàm gật đầu: “Tôi biết rồi, anh yên tâm cho dù xảy ra chuyện gì cũng sẽ không ảnh hưởng đến cuộc ứng tuyển ngày thứ 3 đâu.”
“Cuộc ứng tuyển tôi không quan tâm, điều tôi quan tâm là sức khỏe và tâm trạng của em”
Diệp Thu Hàm cắn chặt môi, chỉ có thể tiếp tục dùng sự im lặng để trả lời lại Trình Sở Tiêu
Bởi vì tình hình trên dọc đường suôn sẻ cộng thêm cột đèn giao thông trên đường luôn xanh nên họ đến sớm hơn thường ngày gần 40 phút, Diệp Thu Hàm chuẩn bị đến phòng làm việc xử lí bệnh án của người bệnh rồi sửa chữa bản thảo cho của phần thi diễn thuyết, đợi sau khi tan làm sẽ đi tìm chủ nhiệm Lý xin nghỉ phép.
Đến cửa phòng làm việc, cô cầm chìa khóa ra chuẩn bị mở cửa
“Thu Hàm!”
Bỗng nhiên đằng sau lưng cô vang lên một giọng nói khàn khàn, Diệp Thu Hàm lập tức bị dọa cho hoảng sợ, quay đầu nhìn lại thì ra là Trương Diệu Thân.
Nhìn bộ dạng của anh ta giống như mất ngủ, hai mắt đỏ ửng lên để lộ bộ dạng bất ổn, mặc dù nhìn anh ta như vậy trong lòng có chút khó chịu nhưng Diệp Thu Hàm vẫn khuôn mặt vô cảm hỏi anh ta : “Có chuyện gì à?’
“Thu Hàm, tối hôm qua sau khi em đi anh liền chạy đến bệnh viện ở lại một đêm và không ngừng nghĩ lại cái lần đầu tiên mà chúng ta gặp nhau, nhớ những chuyện mà chúng ta cùng làm 10 năm qua, lúc hai đứa mình ở bên nhau có vui có buồn nhưng chưa từng làm tổn thương lẫn nhau như bây giờ. Trong lòng anh biết rõ em không hề thay đổi mà là anh đã thay đổi, anh trở nên tham lam vội vàng hiếu thắng, anh muốn nhanh chóng làm cho bản thân mình cường mạnh lên, như vậy người nhà anh mới không phải ra sức làm việc kiếm tiền sinh hoạt phí cho anh nữa, anh muốn cật lực làm ra thật nhiều tiền, như vậy thì anh mới có thể mua căn nhà lớn, tổ chức một hôn lễ hoành tráng để đón em về, để em có thể không vì anh và gia đình em mà nảy sinh mâu thuẫn, để em trước mặt bất kì một người thân bạn bè nào đều có thể tự hào nói mình được gả cho một người chồng tốt! Thu Hàm, anh không nên nói những lời làm tổn thương em,em đối với anh thành tâm thành ý, anh còn lấy chuyện của Trình Sở Tiêu ra nói, anh không phải là người!”
Diệp Thu Hàm che miệng nhìn Trương Diệu Thân nước mắt cứ thế rơi như mưa, cô đương nhiên hiểu rõ những việc mà Trương Diệu Thân nói, đó đều là những lời nói tận đáy lòng của anh ta, bởi vì nghèo nên chỉ có thể nỗ lực, dùng thành tích dùng thực lực giành lấy tất cả mọi cơ hội thay đổi vận mệnh, đó cũng là lý do mà cô cảm động với Trương Diệu Thân, Trương Diệu Thân đem toàn bộ tâm ý làm việc khiến người ta bái phục như thế, khiến người ta mê muội , và toát lên sự tự tin và hãnh diện!
Cho đến hôm nay nhìn thấy người thanh niên trẻ đầy sức sống khi còn đang ngồi trên ghế nhà trường biến thành một kẻ sa sút ý chí như vậy, nhìn thấy con người từng đầy sự tự tin biến thành kẻ tính toán như vậy, trở nên lẻo mép lấy lòng người khác Diệp Thu Hàm không thể không đau lòng, lại nhìn thấy anh ta đứng trước mặt mình vứt bỏ đi sự tự trọng thành thật nói hết những đau khổ trong lòng , cô làm sao có thể không mềm lòng cơ chứ!
Diệp Thu Hàm cuối cùng vẫn không nhẫn tâm làm khó Trương Diệu Thân, cô lau hết nước mắt , ngẩng đầu lên để bản thân mình bình tĩnh lại, sau đó thở một hơi dài: “Diệu Thân, em nghĩ chúng mình nên yên tĩnh một thời gian, cuộc ứng tuyển kết thúc em sẽ cùng bác sĩ Trình đi Pháp tham gia hội nghị học tập, Ngưu Xuân Sơn cũng đi cùng, tất cả mọi chuyện cứ để em quay về rồi hẵng nói, thời gian này chúng ta hãy suy nghĩ thật kỹ rốt cuộc sau này chúng ta cần làm gì để tiếp tục mối quan hệ này.”
“Em nhất định phải đi Pháp?” Trương Diệu Thân hết sức ngạc nhiên, Không ngờ sẽ nhận được câu trả lời như thế này.
“Đúng vậy, đi bao lâu em cũng không rõ, nhưng thời gian sẽ không quá dài đâu, anh quay lại làm việc đi, thứ ba tuần sau chúng ta gặp lại.”
Diệp Thu Hàm nói xong liền mở cửa phòng làm việc nhanh chóng đi vào trong, sau đó ngay lập tức khóa chặt cửa.
Trương Diệu Thân giơ tay lên không trung rồi lại từ từ buông tay xuống, bước đến cầu thang bộ một cách lạc lõng rồi cứ thế từng bước từng bước một cực nhọc leo lên lầu 8
Sau đó cả tuần từ thứ 2 đến thứ 2 tuần sau mỗi khi tan làm Trương Diệu Thân đều không xuất hiện, Trình Sở Tiêu cũng vậy, ngoài giờ làm ra cũng không làm phiền Diệp Thu Hàm, điều đó càng khiến cô toàn tâm toàn ý chuẩn bị cho phần thi diễn thuyết.
Buổi trưa ngày thứ 3 cuộc ứng tuyển bắt đầu, ngoài những bác sỹ trực ban và bác sỹ có ca phẫu thuật thì tổng cộng có 57 người đến hội trường, bởi vì là cuộc thi 2 chọn 1 nên bệnh viện cũng không làm phức tạp trong việc chọn ra ban giám khảo và tiểu ban kiểm phiếu dân chủ, cứ thể để toàn bộ những nhân viên có mặt tại hội trường bỏ phiếu chọn ra người chiến thắng, 12 người không ở trong hội trường cần phải nhờ người bỏ phiếu hộ , quy định của bài thi diễn thuyết không được dưới 2 phút cũng không thể vượt quá 3 phút rưỡi.
Quy định cuối cùng chính là sẽ đếm phiếu và công bố kết quả ngay tại hội trường, quá trình đơn giản mà lại có hiệu suất, Trình Sở Tiêu với tư cách là người duy nhất không có liên quan gì đến cuộc ứng cử nhưng được phép vào hội trường, anh ta ngồi hàng ghế đầu bên cạnh viện trưởng Phương để xem phần thi.
MC giới thiệu sơ qua về cá nhân và công tác lý lịch của Diệp Thu Hàm và Trương Diệu Thân, sau đó lại giải thích quy định chọn phiếu, tiếp đến là dựa theo bảng chữ cái vì thế Diệp Thu Hàm là người đầu tiên lên sân khấu diễn thuyết.
Bời vì lần trước Trình Sở Tiêu đã chỉ cho cô một số kinh nghiệm, lần này Diệp Thu Hàm sau khi lên sân khấu không những không cảm thấy căng thẳng mà còn rất tự tin, tinh thần và vẻ mặt đều rất tốt, nội dung của bài diễn thuyết cũng chủ yếu tập trung vào tất cả những gì cô học tập được trong thời gian này cho đến những ưu thế mà bản thân cô có.
Diễn thuyết kết thúc, phía dưới sân khấu vỗ tay nồng nhiệt , đợi Trương Diệu Thân lên sân khấu, Diệp Thu Hàm quay về ngồi lại vị trí ban đầu thì phát hiện anh ta còn thể hiện sự tự tin hơn mình, sau khi suy nghĩ một hồi lâu cô mới phát hiện Trương Diệu Thân thật sự là có lý do biểu hiện ra tư thế như vậy, bởi vì số lượng người của khoa thứ 2 nhiều hơn khoa của cô 3 người, hơn nữa cô cũng không thể đảm bảo toàn bộ người của khoa thứ nhất sẽ bỏ phiếu cho cô, điều này thật không có lợi với bản thân cô!
Thực ra theo quy tắc mà nói, nếu như trong lòng lãnh đạo đã chọn ra được người vừa ý, vậy thì tự khắc sẽ dùng mọi cách để đưa thông tin ấy truyền đến cho mọi người, lúc bỏ phiếu mọi người sẽ âm thầm để người đó được chọn cũng là để hoàn thành công việc, chỉ là lần này trong suy nghĩ của lãnh đạo bản thân cô và Trương Diệu Thân nhất định không có sự phân biệt như thế, vì thế thắng thua của cuộc thi lần này đều chỉ có thể dựa vào năng lực thật của bản thân.
Nghĩ đến đây Diệp Thu hàm có chút lúng túng, sự tự tin tạm thời mất đi, khi mà Trương Diệu Thân diễn thuyết xong nhận được sự cổ vũ , cô nghe thấy tiếng vỗ tay nồng nhiệt hơn của mình lúc nãy, lại nhìn thấy bộ dạng khí chất của Trương Diệu Thân, lúc ấy cô lại càng nhụt chí hơn.
MC lại lên sân khấu hướng dẫn mọi người cách viết và bỏ phiếu, sau đó là đếm phiếu, kết quả có rất nhanh: Diệp Thu Hàm 67 phiếu, Trương Diệu Thân 2 phiếu, Diệp Thu Hàm có số phiếu cao hơn được chọn làm bác sĩ trưởng khoa nội trú.
Kết quả này nằm ngoài sức tưởng tượng của Diệp Thu Hàm, bởi vì theo số phiếu mà nói, không chỉ khoa của cô bỏ phiếu cho cô mà khoa thứ 2 cũng đều bỏ phiếu cho cô, theo lý mà nói chuyện này khó có thể xảy ra.
Trương Diệu Thân cũng cảm thấy kỳ lạ không kém gì Diệp Thu Hàm, có như thế nào anh ta cũng không thể tin được bản thân mình chỉ đạt được 2 phiếu bầu, bên trong chuyện này tuyệt đối có vấn đề, chủ nhiệm không phải đã tính toán kỹ rồi sao, mọi người đều sẽ bỏ phiếu cho mình, tại sao lại có thể chỉ có 2 phiếu!
Hơn nữa kết quả này ai cũng có thể nhìn mà không hiểu cơ chứ? 2 phiếu cũng chính là phiếu giữ thể diện, dù gì cũng có tham gia , cũng không thể để người không được chọn nhận 0 phiếu, như thế làm người ta quá xấu hổ rồi.
“Chủ nhiệm, kết quả này không hợp lý lắm.” Trương Diệu Thân không chấp nhận nổi sự thất bại kỳ lạ này, nhìn về phía Trần Thụ An cầu sự giúp đỡ, cảm giác là có ai đó trong lúc bỏ phiếu đã thầm đổi phiếu đi.
Lúc này viện trường Phương Dục Hóa đứng dậy : “Tiểu Trương à, quá trình của cuộc thi lần này rất công bằng, hơn nữa cũng đã để bỏ phiếu công khai, nếu như cậu còn thắc mắc hoàn toàn có thể kiểm tra lại phiếu, nhưng như vậy cũng cần theo thứ tự mà làm. Ta nghe chủ nhiệm Trần của cậu nói cậu cũng là một đồng chí vô cùng xuất sắc, cơ hội sau này còn rất nhiều, không cần phải nản lòng.”
Nói đến đây rồi lại hướng ánh mắt về Diệp Thu Hàm : “Thu Hàm, chúc mừng cô nhé, sau này còn phải tiếp tục cố gắng hơn nữa, cô có thể là nhân tài tương lai của khoa tim ngoại chúng ta đó, ha ha….”
Ông ta cười một cái, những người khác cũng cười theo, rồi đều nói mấy câu chúc mừng cùng Diệp Thu Hàm, Diệp Thu hàm liên tục cảm ơn đáp lại, trong lòng phấn khích cảm thấy như đang mơ.
Trương Diệu Thân nhìn thấy mọi người vây lấy Diệp Thu Hàm cười nói vui vẻ, cảm giác trong lòng lạc lõng, vấn đề rốt cuộc là ở đâu, tại sao mọi người lại quay lưng lại với mình !
Bản thân là một người được khoa chọn lựa kỹ càng, kết quả là đến người của mình họ cũng không ủng hộ, lẽ nào đến thể diện của chủ nhiệm khoa họ cũng không cần sao?
。
Anh ta thật sự không hiểu nổi tại sao lại có kết quả như thế này, cũng không biết làm sao đối diện với giải thích nguyên nhân thất bại với bố mẹ đang đợi tin mừng của mình ở khách sạn.
Vô cùng lạc lõng, anh ta đem bản thảo trong tay xé làm 2 phần rồi tiện tay vứt nó trên bàn, Trương Diệu Thân chuẩn bị nhanh chóng rời khỏi căn phòng khiến anh ta cảm thấy ngột ngạt, kết quả anh ta vừa ngẩng đầu lên thì lại đối diện ngay Trình Sở Tiêu đang đứng sau Diệp Thu Hàm.
Chỉ nhìn thấy Trình Sở Tiêu nhếch mép cười liếc nhìn bản thân mình một cái, sau đó lại cúi đầu thấp nói mấy câu vào tai Diệp Thu Hàm, và Diệp Thu Hàm khuôn mặt đã vui sẵn sau khi nghe Trình Sở Tiêu nói càng vui hơn.
Nhất định là tên họ Trình đã làm cái gì đó!
Trương Diệu Thân oán hận nhìn Trình Sở Tiêu đang đặt tay lên vai Diệp Thu Hàm một cách thân mật, không nằm ngoài dự đoán của mình, chỉ có Trình Sở Tiêu mới có năng lực thay đổi kết quả của cuộc thi, chỉ có anh ta mới có đủ tư cách cùng lãnh đạo đặt ra điều kiện, chỉ là không biết Diệp Thu Hàm có phối hợp tính kế cùng anh ta không!
Chuyện này anh ta nhất định phải làm sáng tỏ, anh ta tuyệt đối không để bản thân mình chịu thiệt thòi như thế này.