Sau khi đã no nê đúng chuẩn hương vị nhà thì tôi và anh xin phép ra ngoài. Chúng tôi quyết định không lái xe, nắm tay cùng nhau đi dạo. Đôi khi anh nhà cũng ngôn tình lắm. Đột nhiên anh quay sang hỏi tôi khiến tôi không biết phải nói thế nào :
– Buổi trưa em định đi đâu với Hàn Uyên vậy ?
– À.. thì là.. Đúng rồi, dẫn cô ấy đi mua vài thứ cho em bé .- tôi lắp bắp nhưng cũng nhanh trí nghĩ ra cái lí do khá củ chuối
– Mới có mấy tháng mà đã chuẩn bị đồ rồi sao ? .- anh nói mà cứ nhìn tôi chằm chằm
– Thì tính trước cho khoẻ á mà .- tôi lảng ánh mắt đi nơi khác, nếu mà đụng mắt anh nữa chắc tôi chết mất.
– Vậy, tí nữa anh đưa em đi .- anh tuyên bố một cách chắc nịch.
Tôi đơ người, chẳng biết phải nên làm gì tiếp theo nữa. Cuối cùng, đành phải nói sự thật cho anh :
– Em và Hàn Uyên đi gặp cô ta
– Tại sao phải gặp ? .- anh thắc mắc hỏi
– Cô ta đích thân hẹn Hàn Uyên, em cũng không thể nào ngó lơ được, Uyên Uyên cũng muốn mọi chuyện rõ ràng.- sắc mặc tôi đanh lại, giọng căm phẫn trả lời anh
– Tình Triều biết không ?
– Hàn Uyên không muốn nói cho hắn biết, nên em vẫn phải tôn trọng quyết định của cô ây. Anh cũng vậy đi.- tôi quay sang nhìn anh như muốn anh phải hứa với tôi điều đó.
Anh cũng chẳng nói thêm gì, xoa đầu tôi rồi tiếp tục đi như vậy. Được một lúc thì cũng đến giờ hẹn. Tôi nói với anh muốn tự đi nên anh cũng đồng ý. Tôi và anh quay trở về nhà. Sau đó thì tự mình lái xe đến rước Hàn Uyên.