Quan Môn

Chương 137 - Thông Tin Về Hầu Lão Tam

trước
tiếp

Loại cửa sổ bằng nhựa pha thép ra đời vào niên đại 50, do Tây Đức nghiên cứu chế tạo, vào năm 1959 bắt đầu sản xuất.

Lúc ban đầu loại cửa này đều chọn dùng vật liệu tinh thuần, đơn giản, thô ráp, nhưng nương theo nguồn năng lượng nguy cơ năm 1972, loại cửa tiết kiệm năng lượng lại có hiệu quả tốt hơn đã được đại lượng sử dụng, cũng đã thúc đẩy kỹ thuật sản xuất cửa nhựa pha thép được đề cao, trong tính năng còn có thể đạt tới hoàn thiện, cũng kéo theo dòng cửa nhựa của Châu Âu thậm chí là Châu Á lên cao.

Theo công tác thống kê không chính thức, loại cửa này đã được sử dụng chiếm lĩnh một nửa thị trường nước Đức, tại Áo cũng được sử dụng rất nhiều, Thụy Sĩ, Anh, Pháp, Ý những quốc gia này cũng có hai thành gia đình sử dụng, mà loại cửa này ở tại Mỹ vào cuối năm 1970 đã bắt đầu được sử dụng, hàng năm lượng sử dụng đã tăng trưởng hơn 15%, hiện tại tại Châu Á lượng sử dụng cửa nhựa có Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Singapore cùng Thái Lan thật sự là không ít.

Loại cửa này cất bước muộn trong nước, vào thời 1970 cũng được đưa ra sử dụng nhưng chất lượng không khả quan, đã cơ bản bị đào thải.

Việc sản xuất loại cửa này được chính thức bắt tay vào bắt đầu từ việc tiến cử thiết bị năm 1983.

Nhưng khi xét thấy vấn đề kỹ thuật trong dây chuyền sản xuất, cùng với nhân tố giá cả sản phẩm, ở trong nước cũng không được hưng thịnh cho lắm.

– Vì sao anh lại nghĩ tới việc sản xuất loại đồ vật này?

Bùi Quân Thu xem tư liệu, có chút hứng thú hỏi Diệp Khai.

– Thứ này làm ra thật đơn giản thôi, hơn nữa tiền cảnh thị trường ngày sau sẽ tốt vô cùng.

Diệp Khai hồi đáp:

– Thứ này xác thực là dễ làm, ở nước ngoài đã có sẵn dây chuyền sản xuất, một dây chuyền sản xuất nhựa(plastic) tiên tiến nhất thế giới cùng dây chuyền lắp ráp sản xuất cửa cũng chỉ khoảng mười triệu nhân dân tệ, mua về liền có thể đưa vào sản xuất, thuận tiện vô cùng.

– Anh nói thì nghe thật đơn giản, mấu chốt là sau khi mua về thứ này rồi sản xuất, có thị trường hay không? Tôi đối với phương diện này hoàn toàn không hiểu, hơn nữa số tiền trong tay tôi chỉ đủ mua được mười dây chuyền sản xuất mà thôi, sản lượng một năm chỉ chừng vạn tấn, lắp ráp cửa đại khái đạt tới 80 vạn thước vuông, đồ vật ít như vậy, anh xác định có thể kiếm được tiền?

Bùi Quân Thu có chút hoài nghi hỏi thăm.

– Nhất định có thể kiếm được tiền, cô yên tâm đi.

Diệp Khai khẳng định bảo chứng.

Nhìn thấy Bùi Quân Thu vẫn còn có chút do dự, Diệp Khai lộ ra chút tin tức:

– Lão tam của Hầu phó chủ nhiệm của Cố ủy trung ương trước kia, hiện tại không phải đã đi thành phố Hải Đông làm phó chủ tịch hay sao, chuyện này cô biết chứ?

– Ah, chuyện này tôi đương nhiên là biết rõ, nhưng có quan hệ gì với việc này?

Bùi Quân Thu gật đầu nói.

– Đương nhiên là có quan hệ, Hầu lão tam sau khi đến thành phố Hải Đông, đã lên làm ủy viên thành ủy, phó chủ tịch thành phố, đã nói rõ sắp làm lớn một trận đấy.

Diệp Khai tỏ vẻ:

– Nghe nói lần này sau khi Hầu phó chủ nhiệm lui ra khỏi Cố ủy trung ương, đã trải tốt đường cho con trai, rõ ràng năm sau sẽ để Hầu lão tam lên làm chủ tịch thành phố rồi, cho nên hiện tại vô cùng tích cực, nóng lòng làm ra chiến tích.

– Ah, đầu tư hơn trăm triệu cũng không thể xem là chiến tích lớn bao nhiêu đâu.

Bùi Quân Thu nghe xong đã có chút hiểu được.

– Không chỉ là như vậy.

Diệp Khai lắc đầu nói:

– Làm loại cửa vật liệu này, đây là sản phẩm thuộc dạng tiết kiệm năng lượng, hiện tại tài nguyên rừng rậm trong nước càng ngày càng giảm sút, cao tầng đã bắt đầu coi trọng vấn đề này, loại cửa sổ vật liệu nhựa đại lượng xuất hiện có thể giải quyết vấn đề khó khăn kia, cho nên bên phương diện quốc gia cũng sẽ phụ cấp cho một bộ phận hành chính. Càng quan trọng hơn là hiện tại Hầu lão tam nắm lấy nhãn hiệu quản lý du lịch tại Hải Đông, còn làm ra khẩu hiệu tuyên truyền, nói là muốn làm cho thành phố Hải Đông biến thành thành phố xanh, phong cách tây phương, cho nên thành ủy Hải Đông đối với việc sử dụng tài liệu nhựa pha thép cảm thấy khá hứng thú, thời gian vừa rồi còn từng thảo luận qua chuyện này, chỉ là còn chưa có kết luận mà thôi.

– Thì ra là thế, không nghĩ tới tin tức của anh lại linh thông tới như vậy, chuyện xảy ra tại Hải Đông mà anh cũng rõ như lòng bàn tay.

Bùi Quân Thu nghe xong lập tức hiểu rõ toàn bộ ý đồ của Diệp Khai, không khỏi có chút tán thưởng nói.

– Trong nhà có tài nguyên chính trị, kỳ thật cô chỉ cần lưu tâm nhiều tin tức một chút, dĩ nhiên sẽ có chút tâm đắc.

Diệp Khai khoát khoát tay nói:

– Nhưng chuyện này cũng phải tranh thủ tiến hành, bên phương diện dây chuyền sản xuất tôi đã cho người đi liên hệ rồi.

– Mặc dù tôi cùng Hầu lão tam đã gặp qua mấy lần, nhưng thật sự không quen.

Bùi Quân Thu cau mày nói:

– Hắn không trở lại thủ đô, hơn nữa lão bà hiện tại của hắn vô cùng lợi hại, mọi người không có chuyện cũng không muốn có giao tế gì với hắn, miễn dẫn xuất ra thị phi.

– Chuyện này tôi lại chưa từng nghĩ tới…

Diệp Khai nói:

– Nhưng cô mang theo cờ hiệu của tôi đi qua đó làm việc, tin tưởng sẽ không tới mức không có người cho mặt mũi đi?

– Vậy thì cũng phải.

Bùi Quân Thu nở nụ cười:

– Hôm nay thanh danh của Diệp nhị thiếu ở trong thủ đô lại cực kỳ vang dội, những con cháu thái tử quan viên nghe tên đều bị chấn động đó thôi.

– Khục khục, làm người nên điệu thấp một chút mới tốt, gần đây tôi cần phải đê điều, phải lắng đọng, cô hiểu không?

Diệp Khai bị nhắc tới chuyện này, thật không khỏi có chút dở khóc dở cười.

Diệp nhị thiếu chân đá Trần thị huynh đệ, quát lui Phùng gia công tử, hành hung con trai phó chủ tịch thành phố Minh Châu, gần đây được truyền lưu khá gay gắt trong thủ đô, mọi người đều biết cháu trai của Diệp lão gia tử Diệp Khai, là một kẻ lợi hại, hơn nữa một khi nổi lên xung đột cho dù là mặt mũi của ai cũng không cấp, thật sự khó giải quyết, bởi vậy đám thái tử quan viên thủ đô luôn truyền miệng, nói là nếu không có chuyện gì thì không nên chọc tới Diệp nhị thiếu, miễn cho bản thân mình chọc đầy bụi đất mà còn rơi xuống thanh danh ỷ lớn hiếp nhỏ.

Dù sao tuy Diệp nhị thiếu cường thế, nhưng tuổi tác xác thực còn quá nhỏ, còn chưa tốt nghiệp cả trường cấp ba!

– Nhưng tên Hầu lão tam kia xác thực cũng có một ít phách lực quyết đoán, hơn nữa vóc người cũng rất điển trai.

Bùi Quân Thu bỗng nhiên cười nói.

– Cô không phải nói không quen với hắn sao?

Diệp Khai hoài nghi hỏi.

– Người kia ngày trước đến trường chỉ là một tên mọt sách, lúc ấy lão tử của hắn có bốn đứa con, lão đại cùng lão nhị tham gia hồng vệ binh, hỗn thật phong quang, về sau lại đem chứng cớ phạm tội của lão gia tử giao lên trên, Hầu lão tam đem một ít ảnh chụp giấu đi, đưa cho bạn học cất giữ, kết quả bạn học nhát gan đã chủ động đem giao lên trên. Về sau Hầu lão tam vì chuyện này mà ngồi tù năm năm.

Bùi Quân Thu nói ra.

– Nghe nói năm đó còn được Giang nữ hoàng đích thân phê chỉ thị, muốn đem con của Hầu Đại Hải bắt lại.

– Chậc chậc, vào niên đại đó, sinh ra chuyện như vậy cũng không có gì kỳ quái.

Diệp Khai lắc đầu nói.

Kỳ thật vào thời kỳ cách mạng văn hóa, chuyện con trai đi tố cáo cha mình cũng không hề hiếm thấy, Hầu lão tam chịu bảo hộ tài liệu trong nhà xem như đã thật khó được.

– Hiện tại lão bà của Hầu lão tam khá gay gắt, hai người bọn họ đều từng kết hôn qua.

Bùi Quân Thu bỗng nhiên bát quái lên, giảng về lý lịch của Hầu lão tam cho Diệp Khai nghe qua.

– Lại nói tới trước kia bọn họ xem như là quan hệ thân thích, cho nên khi ly hôn với vợ trước, gây ra sóng gió thật lớn, kéo mãi tới mười năm mới ly hôn được.

– Chuyện này thì tôi thật không rõ ràng lắm.

Diệp Khai thật sự là chưa từng nghe qua chuyện này.

Đang lúc nhàn rỗi không có chuyện, Bùi Quân Thu lại kể cho hắn nghe chuyện giữa Hầu lão tam cùng lão bà của hắn.

Bởi trong thời kỳ cách mạng văn hóa Hầu gia không may bị xếp sang bên, cho nên Hầu lão tam cùng các huynh đệ của hắn đã ăn không ít khổ.

Về sau Hầu lão tam tướng mạo anh tuấn lại đi cưới một cô gái có hình dáng bên ngoài không tương xứng với hắn làm vợ, bởi vì cha của cô gái kia là bí thư thành ủy thủ đô, ai biết vị bí thư này trong thời kỳ cách mạng văn hóa tuy thật phong quang, thế nhưng sau khi thời kỳ này bị rơi đài, đã bị xếp thành người đứng sai đội, dần dần mất đi uy thế.

Lúc đó Hầu lão tam đang đi học tại thủ đô, cũng đã quen biết với người vợ xinh đẹp học cùng trường hiện tại.

Kỳ thật Hầu lão tam xem như là thân thích của người vợ thứ hai của hắn, cũng đã sớm quen biết, người vợ xinh đẹp này vốn là gả cho con trai của cha vợ Hầu lão tam, xem như là vợ của cậu em vợ hắn.

Cho nên nếu bàn ra, khi đó Hầu lão tam là anh rể của chồng cũ người vợ hiện tại của Hầu lão tam.

– Loại quan hệ này thật sự là…

Diệp Khai nghe cái gì mà anh rể, em dâu, cậu em vợ, anh rể chồng gì gì đấy, cảm thấy trong đầu biến thành hỗn loạn, thật không hiểu nổi Bùi Quân Thu làm sao mà hiểu được tinh tường những mối quan hệ hỗn loạn này.

– Thường xuyên qua lại, tuấn nam mỹ nữ hai người quan hệ ngày càng tốt hơn, cuối cùng Hầu lão tam thôi vợ tái giá, rốt cục ôm mỹ nhân về.

Bùi Quân Thu lại nói:

– Khi đó Hầu lão tam đã có một đứa con với vợ trước, lần này đem cha vợ hắn chọc tức, vì vậy đã buông ra lời nói, chỉ cần lão đầu nhi còn sống trên đời một ngày, Hầu lão tam cũng đừng mong trở lại thủ đô. Đừng xem lão đầu nhi đã xuống đài rồi, nhưng người ta có tư cách lão thành, thuyền nát vẫn còn có ba cân đinh, Hầu lão tam cũng không có biện pháp, chỉ đành ngoan ngoãn chạy tới Hải Đông đi làm phó chủ tịch thành phố của hắn.

– Hắn thật đúng là…không có cách nào nói rõ lý lẽ đi…

Diệp Khai không khỏi lắc đầu, trong nội tâm cảm thấy thật không đáng cho Hầu lão tam.

Kỳ thật mà nói, hiện tại tuổi tác của Hầu lão tam không còn nhỏ, năm nay bốn mươi hai tuổi, còn hơi lớn hơn cha của Diệp Khai là Diệp Tử Bình một chút, tuổi này Diệp Tử Bình đã nhập thường, hơn nữa còn sắp sửa đảm nhiệm chức bí thư thành ủy Minh Châu, đường đường người lãnh đạo phó quốc cấp, mà thế lực trong nhà Hầu lão tam không yếu, lại chỉ có thể được cân nhắc đãi ngộ phó cấp tỉnh, chênh lệch bên trong thật sự làm cho người cảm khái.

Xoắn xuýt bên trong đoán chừng là do từ cha vợ cũ của hắn, không ngờ cứ thế đã làm chậm trễ con đường làm quan của hắn ít nhất là mười năm!

Nhưng cảm khái thì cảm khái, việc vẫn phải làm, ít nhất Bùi Quân Thu đi thành phố Hải Đông xử lý chuyện xí nghiệp Hầu lão tam sẽ không có gì phản đối, nói thế nào cũng là người ta đi tới đầu tư, xem như là chiến tích cũng vừa phải, dù sao là đầu tư hơn trăm triệu nha, vào niên đại 91, cũng không thể nói là ít đi.

– Nếu như anh kết hôn thì nên suy nghĩ kỹ.

Bùi Quân Thu nhìn Diệp Khai cười nói:

– Nhưng cô dâu của anh thật rất xinh đẹp, ít nhất không cần lo lắng ở chung thời gian dài sẽ sinh ghét.

– Kéo lên trên người của tôi làm gì vậy, tôi cùng cô ấy còn chưa nói chuyện bao giờ đâu, Sở đại tiểu thư người ta giá trị con người rất cao, người được đề cử như tôi còn đang nằm trong thời gian khảo sát đó…

Diệp Khai mỉm cười đem chủ đề này kéo sang một bên.

Khi ở chung một chỗ với một cô gái xinh đẹp, tốt nhất là không nên cùng nàng thảo luận về một cô gái xinh đẹp khác.

Điểm này Diệp Khai thật tâm đắc, cũng là trong hoạt động xã giao nhất định phải nhớ kỹ chuẩn tắc này.

Bao nhiêu người không phao được mỹ nữ, cũng bởi vì hắn từng ở trước mặt các nàng nói ra lời nói tuyệt đối không nên nói!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.