Sáng hôm sau , Bạch Hy Tranh cùng Mật Mật đến lớp . Cô và Mật Mật học về quản trị kinh doanh . Năm nay là năm thứ ba , một năm nữa cô sẽ tốt nghiệp .
Vừa vào tới cổng , cô nghe được bàn tán của những người ở đây .
“Biết gì không? Hôm nay nghe nói có thầy mới dạy , mà quan trọng rất đẹp trai nha”.
“Thật sao , ôi ước gì thầy ấy dạy chúng ta “.
“Thầy ấy dạy cho lớp quản trị kinh doanh năm ba”.
Gì chứ ! Vậy là dạy lớp của mình sao ? Hahaha , đẹp trai à , bổn tiểu thư đây muốn xem coi khuôn mặt ngươi như thế nào .
-Reng reng reng .
Cô và Mật Mật cùng nhau lên lớp , ai cũng như muốn ngủ gật vì ông thầy nào đó còn chưa đến .
Quá đáng mà ! Cô tức giận trong lòng .
Đúng lúc đó , cánh cửa mở ra , một người đàn ông bước vào , rất lạnh lùng và nghiêm nghị . Cô ngước mặt lên nhìn. Hai mắt cô mở to.
Không phải chứ ! Là Ngôn Bách Thần .
Anh nhìn thấy cô gái nào đó như e sợ . Môi anh bất giác nở một nụ cười .
Tìm được em rồi ! Mèo nhỏ .
“Tiết này , tôi sẽ dành để giới thiệu , không học gì cả , các bạn thấy thế nào”_anh vẫn đứng đó , giọng nói tuy có hơi lạnh lùng nhưng vô cùng dễ nghe .
Những người con gái mắt trái tim nhìn anh . Một vẻ đẹp trời bang.
Ngủ quan sắc sảo mê hoặc biết bao nhiêu cô gái.
“Tôi là Ngôn Bách Thần , người dạy tạm thời của lớp này, bây giờ từng người các bạn sẽ giới thiệu về bản thân nhé”.
“Em là A……”
“Em là B……”
……..
……….
Và cuối cùng là cô , thật sự cô không dám nhìn vào cái bản mặt của anh được , tim cô cứ đập loạn xạ , đến nổi cô thể nghe tiếng .
Anh thích thú nhìn cô:”Bạn học cuối lớp ,chỉ còn mình bạn thôi , giới thiệu đi”.
Hừ! Có gì phải sợ chứ .
Nghĩ vậy , cô đúng phắt dậy , nhìn anh , có phần ngại ngùng nói :”Bạch Hy Tranh ”
Bạch Hy Tranh! Không phải là người con gái mà mẹ đã sắp đặt cho mình sao? Lần này duyên phận đã đặt chúng ta ở cạnh nhau rồi.
Tiếp sau đó họ được nghĩ , Ngôn Bách Thần cùng đám học sinh nữ trò chuyện .
-Reng reng reng .
“Ngày mai gặp lại”_anh nói rồi , đi thẳng . Không quên nhìn cô cười một cái .
Ôi sao hắn cười đẹp thế không biết! Không , Bạch Hy Tranh mày không thể bị hắn dụ hoặc được .
“Này Tranh Tranh , cùng đi ăn nào”_Mật Mật khều tay cô , cô gật đầu rồi cả hai cùng xuống căn-tin .
“Mật Mật cậu gọi thức ăn đi , mình đi vệ sinh “.
“Ok”.
Vừa bước vào nhà vệ sinh , cái cửa bỗng nhiên khóa lại . Cô hốt hoảng định chạy ra mở nhưng một cánh tay nào đó nắm cô lại , ôm cô từ phía sau , cô ngửi được hương thơm bạc hà nam tính , vô cùng dễ chịu .
Cô vùng vẫy khỏi vòng tay , :”Nè tên biến thái , buôn tôi ra”.
Anh mỉm cười , nói nhỏ vào tai cô :”Em dám nói tôi biến thái “.
Giọng nói này ! Quen nhỉ ? Là Ngôn Bách Thần . Ôi trời sao hắn ta bám mình hoài thế .
“Anh , anh không phải biến thái thì là gì , cư nhiên vào nhà vệ sinh nữ còn ôm tôi nữa”.
“Tôi ôm vị hôn thê của mình thì có gì sai sao?”.
Anh ta là người ba hứa gả mình sao? Xúi quẩy thật mà !!!!
“Buông ra , anh không buông tôi hét lên đó”.
“Em dám”_anh xoay người cô lại , nhìn vào con ngươi long lanh như pha lê của cô .
“Biến…”_cô chưa kịp nói hết câu , liền bị ai kia hôn .
Nụ hôn đầu của mình !!
Anh đưa đầu lưỡi của mình vào trong khoan miệng của cô, hút hết mật ngọt.
Thấy cô sắp không thở nổi mới luyến tiếc rời khỏi đôi môi này.
“Hét nữa đi”.
Cô bỗng nhiên bật khóc , anh nhìn thấy liền ôm cô , trái tim như có ai đó đâm và, vuốt tóc cô, nhẹ nhàng nói:”Sao lại khóc ?”.
Cô đánh nhẹ vào người anh , uất ức nói :”Anh lấy đi nụ hôn đầu của tôi , tên biến thái thối tha”.
“Hahaha , chỉ vì vậy mà em lại khóc sao ? Ngoan anh thương”.
“Lừa người , ai cần anh thương”_cô giận dỗi nói
“Được vậy em muốn sao nào?”.
“Đền đi”_cô nói như một đứa trẻ .
“Được anh đền “.
Dứt lời , anh cầm lấy khuôn mặt cô , hôn lên môi cô lần nữa , nụ hôn dịu dàng mà ngọt ngào .
Lần này cô không tránh né nữa , ôm chằm lấy anh hòa vào nụ hôn nòng cháy.