Lúc này Diệp Âm Trúc mới có thời gian nhìn qua khối lân phiến mà Ngân long vương Hoắc Hoa Đức đưa cho mình , lân phiến hình tròn , sáng lấp lánh , đích thị là lân phiến của Ngân long . Nhưng mà khối lân phiến này màu tím , ánh mặt trời chiếu lên phản xạ lấp lánh ngân quang , đây là lân phiến của ai ? Nếu như nói là của Ngân long , tại sao lại có màu tím như vậy ? Ngay cả cường giả như Ngân long vương Hoắc Hoa Đức , lân phiến cũng chỉ có 2 , 3 phần sắc tím mà thôi , huống chi lân phiến này hoàn toàn màu tím , chỉ có một chút ngân tinh tồn tại .
Trong lòng vừa động , Diệp Âm Trúc đột nhiên nhớ tới lời Ly Sát nói qua , khi mà lân phiến của Ngân long chuyển hóa hoàn toàn thành màu tím thì có thể phát sinh biến hóa , trở thành Thần Thánh Cự Long . Chẳng lẽ đây lại là lân phiến của Thần Thánh Cự Long hay sao ? Khả năng này hiển nhiên rất lớn nhưng Diệp Âm Trúc lại mơ hồ cảm giác được , chủ nhân của khối lân phiến này cũng không hẳn là thuộc cấp bậc Thần Thánh Cự Long .
Tinh Tàn không ngừng phi hành , theo tốc độ như vậy , cũng đã bay hơn 3 ngày trời . So với từ Mễ Lan thành đến Ngân long thành , đoạn đường xem ra còn dài hơn nhiều .
Diệp Âm Trúc không biết Tinh Tàn rốt cuộc bay về phương nào , có điều hắn cảm giác được , không khí bên ngoài theo hướng phi hành của Tinh Tàn tựa hồ từ từ ấm dần lên . Từ điểm này , hắn phán đoán hẳn là Tinh Tàn đang nhắm hướng Nam mà bay . Có điều là Đông Nam hay Tây Nam thì hoàn toàn không biết chắc được .
3 ngày này , Diệp Âm Trúc cùng Tinh Tàn cũng rất ít nói chuyện . Tinh Tàn cũng không hề dừng lại nghỉ ngơi , chỉ là lâu lâu hắn dùng ma pháp không gian lấy ra một chút hoa quả cùng nước uống đưa cho Diệp Âm Trúc .
Ngay khi Diệp Âm Trúc đã hoàn toàn khẳng định Tinh Tàn phi hành về hướng Nam , đột nhiên không khí bên ngoài trở lạnh , hơn nữa so với Ngân long thành còn lạnh hơn rất nhiều . Diệp Âm Trúc còn đang cảm thấy hồ đồ thì cảnh tượng ngay trước mắt đã xuất hiện biến hóa .
Vốn đang phi hành trong mây , 2 người đột nhiên rời khỏi , nhưng mà trước mắt lại xuất hiện hai tòa tuyết sơn vô cùng to lớn .
Nhìn từ xa rất khó đánh giá được độ cao của 2 tòa tuyết sơn này nhưng từ không trung nhìn xuống chỉ thấy mây trắng bao phủ xung quanh , cũng có thể đoán được 2 toà núi này cao ghê gớm thế nào . Lúc này phương hướng phi hành của Tinh Tàn là vị trí nằm giữa 2 toà núi đó .
Ngay lúc Tinh Tàn bay đến gần 2 tòa núi tuyết , cũng là lúc xuất hiện một hiện tượng kì dị , Diệp Âm Trúc rõ ràng cảm giác được không khí chung quanh thân thể gợn lên như một tấm màn nước . Ngay sau đó , Tinh Tàn đã chở hắn bay xuyên qua rồi .
Bên ngoài vốn là ban ngày nhưng khi bọn hắn xuyên qua tấm màn không khí như nước kia thì chung quanh đột nhiên tối sầm lại . Mặc dù cũng không tối đến mức xòe tay không thấy ngón nhưng màn đêm hắc ám xung quanh lại hỗn độn dị thường . Phía trên đầu không phải là mặt trời mà là một mảnh trăng màu tím.
Kì dị hơn chính là bọn họ vốn đang ở trên trời cao , nhưng mà lúc này Diệp Âm Trúc lại thấy được lục địa , đúng vậy , chính là lục địa . Ở thế giới đặc thù này , hắn cảm giác được rất nhiều ma pháp nguyên tố chuyển động , có điều ma pháp nguyên tố ở đây cực kì cuồng bạo , cũng vô cùng cao ngạo , với tinh thần lực hiện giờ của hắn , dĩ nhiên không cách nào hấp dẫn chúng được .
Tinh Tàn 2 cánh khép lại , rất nhanh lao thẳng xuống mặt đất . Vị trí của hắn trên không trung lúc đó cũng chỉ cách mặt đất chừng hơn trăm thước .
Thân thể nặng nề tiếp đất :
-Âm Trúc , chúng ta tới rồi.
Diệp Âm Trúc nhảy từ trên lưng Tinh Tàn xuống , 3 ngày liền không tiếp xúc mặt đất , toàn thân đều có cảm giác không được tự nhiên , lúc này hoạt động thân thể một chút , nhất thời cảm thấy thư thái hơn rất nhiều . Hắn một mặt quan sát tình hình xung quanh . Giữa không trung chính là mặt trăng màu tím . Cảnh vật xung quanh thì miễn cưỡng cũng có thể thấy rõ , trước mắt là một mảnh rừng rậm đen ngòm , cây cối thì là một loại từ nhỏ đến giờ hắn chưa từng thấy qua . Nhưng những cây cối này lại mang đến cho Diệp Âm Trúc một cảm giác cực kì quen thuộc . Đột nhiên , hắn nhớ tới điều gì đó , quang mang lóe lên , Khô Mộc Long Ngâm cầm 7 dây đã xuất hiện trên tay.
Đúng vậy , chính là cảm giác này . Những cây cối này cùng với thân đàn của Khô Mộc Long Ngâm cầm phát ra khí tức phi thường cùng loại , bất quá cũng không thể rõ ràng như Khô Mộc Long Ngâm cầm mà thôi .
Diệp Âm Trúc đột nhiên hiểu rõ , Ngân long vương Hoắc Hoa Đức vừa nhìn Khô Mộc Long Ngâm cầm đã nói chất liệu tạo nên nó đến từ một địa phương đặc biệt , chỉ sợ rằng chính là nơi này . Có điều nơi này là thánh địa của Long tộc , hiển nhiên không phải chỗ mà người bình thường có thể lai vãng . Mặc dù hắn không biết chính xác nơi này hình thành như thế nào nhưng bằng ma pháp tri thức cũng có thể đoán rằng nơi đây vốn từng có một đại hình ma pháp trận hoặc ẩn tàng một ma pháp trận quanh đây.
Khó trách lúc ấy thần sắc Hoắc Hoa Đức lại kinh ngạc âm trầm như thế , cửa vào nơi này ở giữa 2 toà tuyết sơn cao lớn như thế , đừng nói là con người , cho dù là chim chóc cũng khó lòng bay đến được . Độ cao ghê gớm như vậy , chỉ có thân thể cường hãn của Long tộc mới có thể phi hành mà không sợ chết cóng . Ngay cả Diệp Âm Trúc cũng không nhịn được tò mò tự hỏi người nào chế tạo Khô Mộc Long Ngâm cầm này làm cách nào lên đây được .
Quang mang lại lóe lên , Tinh Tàn một lần nữa biến lại thành hình người .
-Âm Trúc , xin lỗi , ta không cách nào vi phạm quy định của Long tộc được , càng không thể nào cưỡng lại mệnh lệnh của Đại trưởng lão , ta chỉ có thể đưa ngươi tới đây . Đây chính là thánh địa của Long tộc chúng ta , Long vực , đi qua cánh rừng đen này , ngươi sẽ chính thức bước vào phạm vị của Long vực , ta sẽ ở đây chờ ngươi . Nếu ngươi đạt được thừa nhận từ Long vực , tự nhiên sẽ quay trở lại đây . Ngươi có không gian giới chỉ , những thứ này ngươi cứ mang theo đi .
Vừa nói Tinh Tàn vừa phóng thích ra không gian ma pháp , rất nhiều thủy quả xuất hiện trước mặt Diệp Âm Trúc . Chừng này thủy quả hoàn toàn đủ để giúp Âm Trúc giải quyết chuyện ăn uống về sau .
Diệp Âm Trúc cũng không hề khách khí , đem toàn bộ thủy quả nhét hết vào không gian giới chỉ của mình , cười mỉm , nói với Tinh Tàn :
-Tinh Tàn đại ca , ngươi cũng đừng như vậy , chuyện này ta cũng không thể trách ngươi được . Ngươi thân là thành viên của Long tộc , cũng không thể nào nắm giữ chính vận mệnh của mình . Nếu một ngày ta có thể chống lại lời Hoắc Hoa Đức nói , vậy lịch sử của Ngân long tộc tương lai về sau sẽ phải viết lại .
Nói xong câu này , hắn cũng không hề do dự , đi nhanh thẳng về hướng rừng rậm.
Nhìn theo bóng Diệp Âm Trúc bước đi , Tinh Tàn thì thào tự nhủ : “Thay đổi lịch sử Ngân long tộc , như thế nào mới có thể thay đổi lịch sử Ngân long tộc được ? Trời ạ ! Hắn muốn làm điều gì đây ? “ Lần đầu tiên , hắn cảm nhận được sự đáng sợ của loài người thường bị xem là nhược tiểu .
Đi vào rừng rậm , Diệp Âm Trúc cũng không hề vội vã tiến bước mà đi rất từ từ thong thả , giống như lời của Ngân long vương Hoắc Hoa Đức nói , bắt đầu từ bây giờ hắn chỉ có thể dựa vào chính mình . Muốn toàn mạng rời khỏi nơi đây , chủ yếu nhất là phải hết sức cẩn trọng , sự phản đối của Ly Sát cũng như vẻ mặt của Tinh Tàn cũng đã nói lên được sự nguy hiểm của nơi này cho hắn .
Nhìn xung quanh một chút , khí tức của khu rừng đen này tỏa ra mười phần âm lãnh , ngoại trừ những cây đại thụ màu đen này không hề tồn tại sinh vật nào khác . Mà ngay cả những cây đại thụ màu đen này cũng làm cho hắn cảm giác được khí thế tử vong đáng sợ .
Chậm rãi phóng thích tinh thần lực từ bản thân ra xung quanh , Diệp Âm Trúc từ từ thăm dò khắp bốn phương , hắn chú ý tìm xem xung quanh ngoài mình ra còn có sinh vật sống nào hay không . Rất nhanh sau đó , hắn cảm thấy thất vọng , ở chỗ này ngoại trừ yên lặng chết chóc thì cũng chỉ có yên lặng chết chóc . Ngay lúc tiến vào rừng rậm , hắn thậm chí đã không còn cảm nhận được hơi thở của Tinh Tàn bên ngoài nữa . Ma pháp nguyên tố ở không trung nơi này cũng càng trở nên cuồng bạo khó khống chế . May mắn thay hắn là một Cầm ma pháp sư thuộc Tinh thần hệ , ma pháp lực chính là tinh thần lực , không cần dẫn động ma pháp nguyên tố xung quanh . Còn các hệ ma pháp khác , đến đây chỉ sợ rằng một phần mười thục lực cũng không thể phát huy được . Không có ma pháp nguyên tố hỗ trợ , đối với ma pháp sư mà nói cũng tương đương như chặt hết tay chân của một gã võ sĩ .
Thản nhiên cười nhạt , Diệp Âm Trúc trong mắt phát ra một thần quang hòa hoãn , hai tay chắp lại trước ngựa . Trúc đấu khí trong cơ thể nhẹ nhàng tản mác ra xung quanh , một đường tơ xanh biếc từ cổ tay phải xuất ra , rất nhanh quấn lấy hai tay hắn , cũng tại 2 tay lưu lại độ dài mỗi bên khoảng một thước rưỡi . Như vậy cũng hoàn toàn không ảnh hưởng đến hành động của hai tay , chuẩn bị xong , hai bàn tay của Diệp Âm Trúc tức thì biến thành màu xanh biếc , một màu xanh biếc tràn đầy sức sống .
Đây là một phương pháp sử dụng Bích Ti , dưới sự khống chế của Trúc đấu khí , hiệu quả của Bích Ti hoàn toàn được phát huy . Quấn quanh trên hai bàn tay tựa như bao tay . Ở nơi này tử khí cường liệt như vậy , với sinh mạng lực khổng lồ của Bích Ti vốn là khắc tinh của tử khí , hẳn là dưới tình huống này có thể giúp đỡ không ít .
Dưới tác dụng sinh mệnh khí tức của Bích Ti , tâm tính của Diệp Âm Trúc nhất thời trở nên bình thản vài phần , lúc này mới bước từng bước về phía trước . Cẩn thận nhắm hướng sâu nhất của khu rừng đi tới .
-Phụ hoàng , Âm Trúc rốt cục khi nào mới trở về ?
Hương Loan đứng ở bên người cha nàng là Tây Nhĩ Duy Áo đại đế , miệng dẩu lên tỏ vẻ vô cùng bất mãn .
Tây Nhĩ Duy Áo uống nhấp nhấp từng ngụm nước trà :
-Ta cũng không rõ , chuyện của Ngân long thành làm sao có người nào biết chắc được ?
Hương Loan có chút lo lắng nói :
-Mễ Lan đế quốc chúng ta không phải là hợp tác cùng Ngân long thành hay sao ? Tây Đa Phu nguyên soái hẳn là có quan hệ tương hảo với bọn họ chứ . Âm Trúc cũng chưa hề xúc phạm bọn họ cái gì , tại sao lại bắt hắn đi như vậy ? Cái này hoàn toàn là không công bằng.
Tây Nhĩ Duy Áo liếc mắt nhìn con gái độc nhất của minh một cái , thở dài nói :
-Trên thế giới này , công bằng chỉ thuộc về kẻ mạnh , trừ phi ngươi có thực lực thật sự cường hãn , còn không thì công bằng vĩnh viễn không bao giờ xuất hiện cho ngươi . Cũng tương tự như chúng ta với các tiểu quốc xung quanh , chẳng lẽ cũng lại cùng bọn họ nói chuyện công bằng hay sao ? Chuyện Diệp Âm Trúc lần này , Ngân long thành thể hiện cực kì cương quyết , mặc dù Mễ Lan đế quốc chúng ta tịnh không hề e ngại Ngân long thành nhưng thế lực khắp nơi trên Đại lục này quan hệ , tình thế vô cùng vi diệu , chuyện hợp tác cùng Ngân long thành cũng không thể dễ dàng phá hỏng được . Ta cũng không thể vì chuyện của một cá nhân nào đi khiêu chiến với người của Ngân long thành được .
Hương Loan trề môi nói :
-Nhưng mà phụ hoàng , tại thành Khoa Ni Á , Âm Trúc đã ngăn cản đại quân Thú nhân xâm lược , đích thị là công thần của Mễ Lan đế quốc . Cũng có thể nói hắn là anh hùng dân tộc của chúng ta rồi . Hắn cũng đã cứu con cùng Phí Tư Thiết Lạp , chừng này công lao chẳng lẽ không đáng để đế quốc chúng ta ra mặt vì hắn hay sao ?
Tây Nhĩ Duy Áo mỉm cười , nói :
-Con làm sao biết ta sẽ không vì hắn ra mặt ? Huống chi , hắn mặc dù có công nhưng cũng có tội không ít , đế quốc vì hắn mà tổn thất không nhỏ , cứ nghĩ đến đám Ưng chuẩn long kị binh , ta vẫn còn cảm giác đau lòng đến nghẹt thở đây .
Hương Loan biến sắc mặt nói :
-Con biết rồi , phụ hoàng không cứu hắn bởi vì hắn không phải là người Mễ Lan , đúng không ?