Rốt cuộc gần đây làm sao vậy, vì sao hành vi của một người hai người đều quái dị như thế?
Hàn Đan nhìn mình với quầng mắt đen ở trong gương, quyết định không hao tốn tâm tư suy xét vấn đề phức tạp đó nữa.
Trong《 Lục giới》 vẫn hoàn toàn náo nhiệt như trước đây.
Trước đây toàn tổ đội với nhóm Hà Xử Phong Lưu, ngoài lấy kinh nghiệm thăng vài cấp ra, còn nhặt được một đống bảo thạch và trang bị, bây giờ ngay cả thương khố cũng đã chất đầy rồi.
Đợi khi cô ngồi trở lại trước máy tính, phát hiện ra nhận được lời mời tổ đội và mật ngữ.
[ Mật ngữ ] Hà Xử Phong Lưu: Tới đây đánh BOSS.
[ Mật ngữ ] Liên Cơ: Không đi đâu, dù sao cấp bậc như tôi cũng không giúp được gì, tôi treo máy bán đồ trong túi, chật ních rồi.
Đối phương không nói gì nữa.
Chờ một lát, khó khăn lắm mới bán được một cái nhẫn cấp thấp, cô đang ủ rũ, lại phát hiện hệ thống nhắc nhở bỗng xuất hiện hết hàng này đến hàng khác.
[ Hệ thống ] Tiểu Dã Miêu Khêu Gợi mua 1 món [ Nước mắt thương hồn ] từ quầy hàng của ngài, ngài thu được 10000 nguyên bảo.
[ Hệ thống ] Tiểu Dã Miêu Khêu Gợi mua 99 món [ Ô mộc ] từ quầy hàng của ngài, ngài thu được 9900 nguyên bảo.
[ Hệ thống ] Tiểu Dã Miêu Khêu Gợi mua 2 quyển [ Tĩnh tư tập ] từ quầy hàng của ngài, ngài thu được 20000 nguyên bảo.
[ Hệ thống ] Tiểu Dã Miêu Khêu Gợi mua 1 bộ [ Nhược thủy nhuyễn giáp ] từ quầy hàng của ngài, ngài thu được 25000 nguyên bảo.
……
Chẳng mấy chốc, vật phẩm bày ra trên quầy hàng của cô bị cùng một người chơi mua hét sạch.
Hàn Đan kinh ngạc đến mức cằm đã sắp đập vào mu bàn chân, chỉ cảm thấy gặp được thần tài hiển linh, vội vàng bổ sung hàng hóa, bày tất cả đồ trong túi ra, mà một mình đối phương mua toàn bộ. Nhìn số tiền tiết kiệm tăng mạnh theo đường thẳng, người nào đó sung sướng ngất ngây hoa chân múa tay.
[ Mật ngữ ] Tiểu Dã Miêu Khêu Gợi: Mỹ nữ, còn nữa không?
Thần tài lại còn gửi mật ngữ cho cô nữa.
[ Mật ngữ ] Liên Cơ: Không…… Cám ơn cô.
[ Mật ngữ ] Tiểu Dã Miêu Khêu Gợi: Tôi nên cảm ơn cô mới đúng. Mua đồ ở quầy hàng của cô tiện lợi hơn chi tiền giết người rất nhiều, thật ra tôi lời hơn.
[ Mật ngữ ] Liên Cơ: Tiền giết người?
[ Mật ngữ ] Tiểu Dã Miêu Khiêu Gợi: Đúng vậy, bang chủ của Ám Các nói muốn tôi mua hết đồ trên quầy hàng của cô, dùng để trả phí giết người lần trước. À đúng rồi, hình như Hà Xử Phong Lưu là người đàn ông của cô mà. Hai người thật là tình cảm.
[ Mật ngữ ] Liên Cơ:……
[ Mật ngữ ] Tiểu Dã Miêu Khêu Gợi: Ôi ~ Nếu như người đàn ông của tôi có thể tốn tâm tư vì tôi như thế thì tốt rồi. Mấy ngày vừa mới kết hôn dính lấy nhau ngắm phong cảnh, bây giờ thì hàng ngày chỉ huy tôi xông vào phó bản, thật sự chả thú vị gì cả ~ Vậy nhé, mua đồ xong tôi đi trước đây, bye bye.
Liên Cơ đứng thu dọn hàng quán, dở khóc dở cười vì sự chăm sóc của tên phá gia kia.
Trong đáy lòng có một chút không cam tâm.
Anh cho rằng thật sự tôi tự mình làm gì cũng không được sao?
Lật đi lật lại cột nhiệm vụ, thấy có một nhiệm vụ với tình tiết kịch đang ở vùng lân cận, bèn thúc lừa đi đến.
Nhiệm vụ đánh quái phụ cận có không ít người chơi, phần lớn đều đã thành đội.
Quái vật là một con nhện BOSS, độ khó không tính là quá lớn, muốn hạ được phải dùng bí quyết ở chữ “nhanh”. Nếu như không thể giải quyết được trong vòng một phút đồng hồ, con quái này sẽ thả ra rất nhiều nhền nhện con, vô cùng khó giải quyết.
Dự tính ban đầu của việc xây dựng nhiệm vụ này là để người chơi tổ đội hoàn thành, đẩy mạnh giao lưu với nhau.
Nhưng đối với Liên Cơ mà nói, phàm là nhiệm vụ cần tổ đội lại rất có vấn đế. Đội ngũ bình thường đều không sẵn lòng tiếp nhận nghề nghiệp mà phụ trợ và công kích đều vô cùng bình thường lắm. Hôm nay cũng vậy, cô đã đứng ở đó một lúc lâu, gửi đi vô số yêu cầu xin vào đội, đều bị cự tuyệt.
Khó khăn lắm mới có người tiếp nhận yêu cầu của cô, cô vui mừng nhướng mày, tập trung nhìn kỹ, lập tức trợn tròn mắt.
[ Hệ thống ] Đội trưởng [ Võng Tư ] tiếp nhận yêu cầu vào đội của ngài, ngài đã gia nhập đội ngũ.
Ngoài cô ra, đội viên còn có ba vị.
Mị Vũ.
Lượng Tình.
Mộng Yểm.
Bởi vì đông người, bọn họ lại tẩy trắng hồng danh, thay đổi trang phục, trà trộn vào trong đám người cũng không dễ bị trông thấy lắm.
Những cái tên này đại diện cho nguy hiểm nghiêm trọng, vì vậy bản năng của Hàn Đan lựa chọn chạy trốn, cô gõ ra một hàng chữ nhanh như gió.
[ Đội ngũ ] Liên Cơ: Thật xin lỗi, đã quấy rầy rồi, tôi vào nhầm đội.
Cô đang định nhấn vào nút “Rời khỏi đội ngũ”, lại thấy có trả lời.
[ Đội ngũ ] Mộng Yểm: Bọn tôi đến đánh nhện, cùng đi đi.
Hàn Đan co rút khóe miệng. Mặc dù không biết vì sao cấp bậc như bọn họ lại xuất hiện ở đây đánh nhền nhện, hơn nữa lão đại đảng sát thủ mở miệng mời ở lại đã là rất nể mặt cô rồi…… Khí thế của những người này thật sự rất khiến cho người ta khủng hoảng, đặc biệt là hai người trong đó còn “vô tình đi ngang qua” giết chết cô rất nhiều lần, ý nguyện không muốn ở chung một đội với bọn họ toát ra từ đáy lòng, khiến cô mà xem nhẹ
[ Đội ngũ ] Liên Cơ: Có người ở đội khác gọi tôi qua…… Ha ha.
Vô cùng thấp thỏm tìm ra một lý do để chạy trốn.
Đột nhiên, Hàn Đan chỉ cảm thấy trước mặt mình vô cùng hỗn loạn.
Cánh hoa ánh đào đột ngột hiện ra rơi ngập trời đất, giống như cơn tuyết màu hồng nhạt.
Dường như tất cả đều đứng im, người và thú xung quanh đều tạm dừng động tác.
Cô còn chưa kịp kinh ngạc, bầu trời đã đổi màu, trong phút chốc mây đen che lấp mặt trời, sấm sét dày đặc xé rách thiên không, vẽ ra từng vết rạn một.
Bởi vì phải trông BOSS, cho nên tất cả mọi người tụ tập ở xung quanh, trong phút chốc trên mặt đất đã đầy hài cốt.
Liên Cơ đứng giữa đống thi thể, không biết phải làm sao.
[ Đội ngũ ] Lượng Tình: Cô nhất định muốn đổi đội ngũ?
Sau câu hỏi này còn có một biểu cảm cười mỉm, khiến Hàn Đan cứng họng líu lưỡi khiếp sợ vô cùng, đáp lại vô cùng mất khí thế.
[ Đội ngũ ] Liên Cơ: Không cần đâu, đội này rất ổn…..
Vì vậy, cô ở cùng với bốn vị sát tinh, cực kỳ ủ rũ chờ đợi con nhện BOSS chỉ xuất hiện mười lăm phút một lần kia, vô cùng hối hận không cùng tên phá gia Hà Xử Phong Lưu đi lấy kinh nghiệm.
Mặt khác, trên kênh nhiều người, mấy vị trưởng lão của Huyết Sắc Thịnh Yến đang tám chuyện.
Si Ngữ: “Con heo Võng Tư nhà cậu, tại sao vừa nãy đá tôi ra khỏi đội ngũ?”
Võng Tư: “Bang chủ có lệnh, tôi nào dám không tuân theo.”
Si Ngữ: “…… Tôi không hề lười biếng, vừa rồi có chuyện ra ngoài nên đã treo máy, mau thêm tôi vào đi.”
Khôi Nguyên: “Nhóc đáng thương, tôi đoán cậu không vui đâu.”
Si Ngữ: “Vì sao!”
Mị Vũ: “Bởi vì hôm nay bang chủ đại nhân muốn tán gái ~”
Tiêu Niệm: “Ah, ra tay rồi?”
Mị Vũ: “Ừ ~ Ngay cả《 Trói buộc • Tuyết anh đào 》 rất nghệ thuật luôn ghét bỏ kia cũng đã lôi ra rồi ~”
Huất Nhan: “Lại làm đến bước này sao…… Về mặt quyến rũ phụ nữ, vị đó thật là phong cách.”
Lượng Tình: “…… Bà mẹ nó.”
Tiêu Niệm: “Sao thế?”
Lượng Tình: “‘Cô nhất định muốn đổi đội ngũ?’ Câu này dịu dàng thân thương hòa nhã đến mức nào chứ, phía sau còn có một cái mặt cười nữa! Cậu ta lại nói ‘Cậu còn dọa cô ấy nữa tôi sẽ băm cậu ra’!!!”
Mọi người:……
Uy hiếp lẫn nhau gì đó, đã ngấm sâu vào cốt tủy từ lâu rồi.
Chờ đợi luôn có vẻ rất giày vò.
Nhất là khi trong đội ngũ hoàn toàn yên tĩnh.
Khí thế của bốn con người quá tà ác, vỗn dĩ rất đông người tập trung xung quanh điểm đánh BOSS, bây giờ hoang vắng đến mức ngay cả quái vật cũng hoàn toàn không thấy.
Đương nhiên trước mặt bốn vị sát thần Liên Cơ không dám nói gì hết. Mà ba người còn lại không tìm hiểu rõ được ý đồ của lão đại, cũng không tiện mở miệng bừa bãi.
Không khí lúng túng quá mức, Lượng Tình trước giờ luôn nói nhiều không nhịn được nữa, cuối cùng đập tan im lặng.
[ Đội ngũ ] Lượng Tình: Nghe nói Hoa yêu rất khó tổ đội, Liên Cơ cô có đội cố định sao?
Nếu hỏi mình, sao dám không đáp.
[ Đội ngũ ] Liên Cơ: Ừm. Có điều cấp của mấy người bọn họ đều rất cao, bọn họ đã làm nhiệm vụ này từ lâu rồi.
[ Đội ngũ ] Lượng Tình: Hoa yêu luyện cấp khá chậm.
[ Đội ngũ ] Liên Cơ: A, thật ra cũng không phải. Lúc bọn tôi quen nhau cấp của bọn họ đã rất cao rồi, cho nên lúc tổ đội tôi chỉ có thể ở một bên hưởng kinh nghiệm.
[ Đội ngũ ] Lượng Tình: Có đàn ông chứ?
[ Đội ngũ ] Liên Cơ: Hả?
[ Đội ngũ ] Lượng Tình: Kiên nhẫn đưa theo một đứa con riêng* như vậy, xem ra trong đội ngũ đó có người đàn ông cảm thấy hứng thú với cô.
*đứa con riêng: ý chỉ người làm giảm hiệu suất công việc.
[ Đội ngũ ] Liên Cơ: Nghe nói là vì cấp của tôi quá mất mặt nên mới đưa theo, dù sao cũng là quan hệ vợ chồng.
[ Đội ngũ ] Lượng Tình: Quan hệ vợ chồng?! Cô…… có chồng rồi?
Nhìn đối phương rất kinh ngạc, Hàn Đan có chút mê muội, cũng hơi xấu hổ. Câu hỏi này quá đường đột, tạm thời khiến cô không biết đáp thế nào mới ổn.
[ Đội ngũ ] Mị Vũ: Lượng, cậu đồng ý cho tôi thanh kiếm đó chứ?
[ Đội ngũ ] Võng Tư: Cậu ta đánh cược thua cậu rồi?
Có người kịp thời đổi chủ đề.
[ Đội ngũ ] Lượng Tình: Trước tiên hai cậu đợi cái đã. Tiểu Hoa yêu, người đàn ông của cô là ai?
Người nào đó tiếp tục đào gốc bới rễ, nhưng trong nháy mắt người trúng vài lưỡi dao ánh sáng, kêu lên thảm thiết một tiếng rồi nằm sấp xuống đất.
Lão đại vẫn luôn im lặng đã mở miệng.
[ Đội ngũ ] Mộng Yểm: Cậu quá ồn rồi.
Hàn Đan hoảng sợ lần nữa, ngay cả thở mạnh cũng không dám. Sau khi Lượng Tình dùng thuốc hồi sinh đứng dậy cũng đã ngậm miệng. Bầu không khí càng nặng nề hơn, cho đến khi BOSS xuất hiện.
Trên đầu vương hậu nhền nhện khổng lồ còn có một chiếc kim quan (mũ bằng vàng), khí thế xuất hiện cực kỳ kinh người.
Hàn Đan chỉ thấy trước mặt là ánh sáng hỗn độn, bên tai còn có tiếng đàn réo rắt, hiệu ứng của kỹ năng tản đi mới thấy rõ vương hậu nhền nhện đã ngã vật xuống chổng bốn vó lên, mà câu “Ở đây đã bị ta bày ra thiên la địa võng, mấy tên tiểu tử các ngươi, hôm nay bản cung phải khiến các ngươi có đến mà không có về!” vừa mới xuất hiện trên màn hình.
Đây là hiệu suất gì vậy…… Rõ ràng cô còn chưa kịp ra tay……
Mình không hề đóng góp gì, những trang bị rải rác trên mặt đất kia, tiền bạc ngựa thần, cô hoàn toàn xấu hổ không dám nhặt, mà những đại thần kia tuyệt nhiên khinh thường đi nhặt. Hàn Đan nhìn những vật phẩm đó mà nuốt nước bọt, ép mình dời tầm mắt đi.
Điều ngoài dự đoán là, Mộng Yểm nhặt chiếc nhẫn hồng bảo thạch trên mặt đất lên, sau đó đi đến trước mặt cô, gửi ra yêu cầu giao dịch.
[ Đội ngũ ] Liên Cơ: Cảm ơn, nhưng tôi không làm gì hết, rất xấu hổ……
[ Đội ngũ ] Mộng Yểm: Trước giờ khi tranh đồ với tôi không thấy em khách sáo như vậy, hôm nay đã thụ sủng nhược kinh (được cưng mà sợ) rồi.
Cô nhìn chằm chằm màn hình, có phần không hiểu.
[ Đội ngũ ] Mộng Yểm: Không phải nói còn thiếu một cái nhẫn gia tăng công kích sao? Hay là không định trả lại cái tôi cho em mượn?
Hàn Đan hoàn toàn bối rối, hồi lâu mới tỉnh người, kinh ngạc nói: “Anh là…… bang chủ đại nhân? Mặc Thiên Ẩn?”
“Vốn dĩ không muốn nói thẳng ra sớm như vậy, có điều tôi chán ngấy trò chơi truy đuổi chạy trốn này rồi.” Người đàn ông đứng trước mặt cô khẽ nhấc ống tay áo, đưa tay vuốt tóc cô, động tác thân mật mà dịu dàng.
Chẳng trách anh ta có thể yên ổn xuất hiện ở hồ Kính mà người ngoài cấm vào.
Chẳng trách anh ta biết rõ thuộc tính của những loại quái vật cấp cao.
Chẳng trách cách anh ta tăng máu và bỏ chạy xuất thần nhập hóa như vậy.
Chẳng trách thành viên bang Huyết Sắc Thịnh Yến đột nhiên xuất hiện, nhưng không làm tổn thương anh ta chút nào.
Có lúc sau khi biết được chân tướng, ngược lại sẽ sinh ra một chút mất mác rất nhỏ, Người mà chẳng hề hay biết gì là mình ư……
“Giận à?” Anh hỏi.
“Không, bởi vì không ngờ sẽ xuất hiện cùng một lúc, cho nên tạm thời vẫn không thể hợp nhất anh ở trước mặt với thầy thuốc đó được.”
“Nguyên nhân đầu tiên dùng thân phận của Mộng Yểm đến gặp em là muốn chính thức tặng cho em một món quà.” Anh gửi ra yêu cầu giao dịch lần nữa.
Hàn Đan do dự một chút, nhấn tiếp nhận.
Bên trong cột giao dịch là một con tiểu hồ ly màu trắng, cuộn thành một cục, yên lặng ngủ say.
Cô nhanh chóng từ chối: “Món này quá quý giá, cho tôi cũng là lãng phí.”
“Không thích sao?”
“Tại sao cho tôi?” Cô hỏi.
“Tôi muốn tặng cho em một món quà ra mắt đặc biệt. Nếu như em không thích, tôi sẽ tiêu hủy nó.”
“Đừng……” Cô thật sự không nghĩ ra lý do gì để cự tuyệt: “Tôi nhận, a…… Gặp phải tình huống khẩn cấp có thể bán đi không?”
Đầu ba người còn lại đồng thời đầy vạch đen. (Này, rốt cuộc cô thiếu bao nhiêu tiền?)
Mộng Yểm bình tĩnh đáp: “Có thể, có điều tôi đoán người mua sẽ khá đoản mệnh.”
Tiểu hồ ly cọ cọ bên chân Liên Cơ, vẫy vẫy đuôi.
“Vừa rồi nói nguyên nhân thứ nhất, hẳn là còn nguyên nhân thứ hai phải không?” Cô hỏi.
“Rất nhanh em sẽ biết.” Nói xong, đã không thấy người đâu.
Trong phút chốc, trên màn hình của Hàn Đan lóe lên một hàng chữ.
[ Hệ thống ] [ Liên Cơ ] cô nương, có vị công tử vừa gặp ngài đã mến thương, bây giờ đang ở miếu Nguyệt Lão xin tơ hồng, chỉ mong cô nương quay đầu lại nhìn.