Đại Đạo Độc Hành

Chương 2257 - Tiên Môn Đạo Đài Ức Vạn Dặm!

trước
tiếp

Cửu thiên tinh hà, mang theo tinh quang hà thủy vô tận vào đây, trong đó vô tận tiên khí rót vào Hỗn Nguyên thiên, mặt khác còn thỉnh thoảng xuất hiện tiên tài linh bảo, thậm chí một số tiên linh kì dị, tăng thêm di sản cho Hỗn Nguyên thiên.

Chỉ là một Mộc Dương hà nhỏ bé, thực ra đây là tiên giới thưởng cho Lạc Ly vì đã giải quyết được hạo kiếp của Mộc Dương hà.

Thế giới chi thụ, lại là để cho Lạc Ly Thế giới chi thụ,

Chân ngã dong lô, lại có thể giúp Lạc Ly luyện chế các loại tiên binh, mang theo quáng sản vô tận.

Băng phong tuyết cốc, lại là pháp bảo phòng ngự cường đại, một khi khởi động, tiên giới của Lạc Ly sẽ rơi vào trạng thái vĩnh phong, không bị tổn hại.

Hỗn Nguyên tiên phủ, chính là tiên phủ bây giờ Lạc Ly đang ở, thuộc về di sản của Hỗn Nguyên kiếm phái.

Chỉ có Thông Thiên thần phong và Nguyên Thiên thạch hầu kia, Lạc Ly không hiểu rốt cuộc bọn chúng có tác dụng gì.

Lạc Ly gật gật đầu, nhìn về phía hư không, ba Địa tiên đang quỳ kia, nhẹ giọng nói:

“Được rồi, các ngươi xuống đây đi!”

Trong hư không, Ngô Tiên Ông kia thở ra một hơi dài, truyền âm nói: “Tốt rồi, chúng ta không sao, xem như trốn được một kiếp.”

Ngọc Hạc Tử nói: “Đúng thế, không ngờ tên gia hỏa này lại quá cường đại như vậy, đây là Địa tiên sao? Đúng là không có thiên lý, không biết là có lai lịch thế nào.”

Cổ Thái Hư lắc đầu nói: “Mặc kệ nó, mặc dù có thể tổn thất nặng nề nhưng mà cứ vượt qua được kiếp nạn này rồi nói.

Cái gì tôn nghiêm, cái gì tiên bảo, cũng không tính là gì cả, chỉ cần còn sống thì đã tốt hơn thân tử đạo tiêu rồi.”

“Nhìn thái độ của hắn với Lực Kim Cương cùng Hoa Vũ Hỏa Kê là biết không có vấn đề gì rồi.

Dù là có vấn đề, chỉ cần sống sót thì chúng ta vẫn còn cơ hội!”

Tam đại Địa tiên, từ hư không hạ xuống, Lạc Ly cẩn thận xem xét, đều là Địa tiên chủ thể, thành tâm đầu hàng.

Nhất thời linh quang nhất dẫn, bọn họ xuất hiện trong Hỗn Nguyên tiên phủ của Lạc Ly.

Đến tiên phủ này, ba người đều há hốc mồm, chỉ thấy tiên phủ này phú lệ đường hoàng, cảnh sắc ưu mĩ, chính là cảnh đẹp bọn họ chưa từng nhìn thấy, ai nấy đều kinh ngạc.

Hơn nửa ngày Ngô Tiên Ông bình tĩnh trở lại, hành lễ với Lạc Ly rồi nói:

“Bái kiến tiên tôn, ba người chúng tôi bị quỷ mê tâm khiếu, nhân lúc tiên giới của tiên tôn mới sinh ra, tập kích tiên tôn.

Toàn bộ tất cả, đều là chúng ta sai, chúng ta nguyện ý bồi thường tổn thất cho tiên tôn, xin tiên tôn cứ thoải mái trừng phạt!”

Nói xong, ba người lại thành thật hành lễ, cầu bình an!

Lạc Ly nhìn bọn họ, chậm rãi nói: “Vốn các ngươi tập kích Hỗn Nguyên thiên của ta, tội không thể tha, ta vốn định diệt sát các ngươi!

Nhưng mà trời có đức hiếu sinh, dưới tay của ta đang thiếu người, xem xét thái độ thẳng thắn nhận lỗi của các ngươi, ta cho các ngươi một cơ hội.

Từ hôm nay trở đi, nghe hiệu lệnh của ta trong ba ngàn năm coi như trừng phạt, các ngươi có chấp nhận không?”

Cùng với lời Lạc Ly nói, ba Địa tiên đều đáp: “Vâng, chúng tôi chấp nhận!”

“Tôi chấp nhận chịu phạt!”

Lạc Ly gật đầu, nói: “Tốt, nhớ kĩ, nếu các ngươi dám âm phụng dương vi, phản bội ta, vậy đừng có trách ta, thủ hạ vô cùng, tiêu diệt các ngươi!”

Ba người cùng nhau nói: “Sẽ không đâu, sẽ không đâu!”

“Đại nhân yên tâm!”

Lạc Ly mỉm cười nói: “Mở ra thế phòng ngự của các ngươi, ta muốn lập cấm chế!”

Ba người liếc mắt nhìn nhau một cái, trung thực đứng lại, không dám cử động, trong nháy mắt, trong thiên địa, xuất hiện vô số thiên đạo pháp tắc tỏa liên, bao trùm ba người bọn họ.

Ba người bọn họ không dám làm gì, thực ra một khắc này, Lạc Ly vi phạm lời thề, hoàn toàn có thể quyết định sống chết của bọn họ.

Nhưng mà Lạc Ly không có, bọn họ cũng không có đề kháng.

Rất lâu tỏa liên kia tản đi, dến lúc này bọn họ đã trở thành thủ hạ trong Hỗn Nguyên thiên của Lạc Ly, nghe theo hiệu lệnh của Lạc Ly trong ba ngàn năm, vì một suy nghĩ của Lạc Ly, sinh tử do mệnh.

Lạc Ly mỉm cười, nói: “Tốt rồi, vùng tiên vực này là vị trí gì, sao ta cảm giác hoang lạnh vậy?

Tọa tiêu tiên giới nơi này, các ngươi có ai có không?

Lạc Ly ở đây xây thành tiên giới, hoàn toàn là Hỗn Nguyên sơn ẩn nấp ở đây, chuyển Lạc Ly qua đây, nơi này rốt cuộc là chỗ nào, Lạc Ly cũng không biết.

Cho nên Lạc Ly cần tiên giới tọa tiêu.

Chỉ có nắm giữ tọa tiêu này, tiên nhân Hỗn Nguyên từ Linh Thổ Hồng Hoang giới phi thăng mới có thể phi thăng tới Địa tiên chi giới này.

Mặt khác Lạc Ly cũng muốn đem đám người Tiểu Thanh, Tiểu Sơn ở Huy Hồng giới đến đây.

Đến lúc này, Hỗn Nguyên thiên sẽ trở thành đại bản doanh, sào huyệt cho Hỗn Nguyên tông.

Cùng với các đệ tử khác của Hỗn Nguyên tông tấn thăng Địa tiên, bọn họ sẽ ở chỗ này, lại sinh ra một Địa tiên tiên giới, cuối cùng hợp thành Hỗn Nguyên tiên vực.

Hỗn Nguyên tông trước kia tiềm ấn bất báo cũng sẽ thành quá khứ, Hỗn Nguyên tông có tiên giới của mình, hoàn toàn có thể bộc lộ sự tồn tại của mình với bên ngoài.

Nhưng mà vùng tiên giới này rất hoang lạnh, Lạc Ly không tính vĩnh viễn dừng chân ở đây, lai tấn thăng Phi tiên, còn phải tìm tiên vực khác trú thân.

Cổ Thái Hư lên tiếng đáp: “Đại nhân, đây là tọa tiêu của tiên giới này!”

Nhất tổ thần niệm, truyền đến trong đầu Lạc Ly, Lạc Ly nhất thời ghi nhớ lại.

Cổ Thái Hư lại nói: “Chỗ này của chúng ta, là vùng hoang vu của tiên giới.

Thật ra vốn cũng không phải như thế, nguyên bản ở đây, từng có một tông môn cường đại, Nguyên Thủy đạo, nắm giữ tiên giới địa vực này.

Nguyên Thủy đạo nghe nói chính là một trong mười thượng môn trong thiên hạ, thực lực cường hãn, Nguyên Thủy tiên vực chiếm đến ngàn vạn ức dặm, rộng lớn vô cùng.

Trong Nguyên Thủy đạo, tiên giới vô cùng, hợp thành đại lục, Phi tiên tề phi, bóng người che trời, thiên tiên như rừng, phun khí thành mây.

Đáng tiếc, có phồn hoa đến đâu thì cũng có ngày điêu linh.

Sau đó, tông môn này bị phát hiện phản bội tiên giới, bị Tiên Tần đại liên minh phá hủy, trận đại chiến đó, đánh hơn mười vạn năm, vô cùng kịch liệt, khiến trời đất sụp đổ, đến lúc này, vùng tiên vực này, tiên khí hỗn loạn vô cùng, khó có thể tu luyện.

Từ hai ngàn chín trăm vạn năm trước, chỗ này trở thành vùng hoang vu của tiên giới, khó có thể sinh sống, thời gian trôi qua, hơn một trăm vạn năm trước, chỗ này mới có tiên giới sinh ra.

Nhưng mà theo chúng ta, những kẻ từng đắc tội với quá nhiều cường địch, trở thành Địa tiên, không có chỗ nào để đi thì mới mạo hiểm xây tiên giới ở đây.

Lạc Ly gật đầu, thở ra một hơi dài, nói: “Không thể tưởng được, cuối cùng ta vẫn dây dưa với Nguyên Thủy đạo này.”

Sau đó hắn nhìn về phía nơi xa, nói: “Chỗ này cách Vũ Dạ tiên vực bao xa?”

Lời này vừa nói ra, đối phương ba người, ngươi xem ta, ta xem ngươi, Ngô Tiên Ông chậm rãi nói: “Lúc ta còn trẻ tuổi từng đến Vũ Dạ tiên vực.

Nhưng mà nơi đó cách nơi này rất xa, phải vượt qua mấy trăm tiên vực, muốn tới đó, không có ba, năm mươi năm thì khó mà tới được”.

Lời này vừa nói ra, Lạc Ly nhíu mày, vậy cũng quá xa rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.