—- Sáng ——
Mộc Trà cho Bạch Bạch và Tiểu Bạch ăn sáng rồi sách cặp đi học.
Ngồi trường toàn lũ mê trai này hôm nào cũng rất ồn ào. Cô cũng không mấy quan tâm về chuyện này, cơ bản cô không muốn bản thân bị chú ý .
-Tiểu Trà, đợi anh.
Lục Dật Thần từ xa bước gần đến , cầm lấy tay Mộc Trà. Huyết mâu lạnh lẽo của cô không chút cảm xúc nhìn nam nhân đang cầm tay mình.
– Buông.
Ngữ điệu lạnh lẽo khó gần, khiến người khác có chút sợ hãi. Tay hắn nắm càng chặt hơn. Hắn không muốn buông tay người con gái trong lòng hắn. Không thể buông được. Hắn làm tổn thương cô nhiều lần. Hắn muốn sửa chữa, yêu chiều cô bằng tình yêu của hắn.
Cố Minh Hạo chướng mắt vô cùng định tiến đến kéo cô về phía hắn. Nhưng lại có người khác cướp mất. Lãnh Hàn đảo mắt nhìn Lục Dật Thần, kéo cô về phía mình.
– Trà nhi là bạn gái của tôi. Lục thiếu thỉnh tự trọng.
Mộc Trà cau mày thanh tú. Hắn nói cái gì vậy? Mộc Trà định mở miệng phản bác thì môi mỏng của Lãnh Hàn ép chặt xuống môi cô. Chỉ một nụ hôn nhưng chan chứa tình yêu vô bờ bến. Cảm giác quen thuộc khiến cô đau lòng. Tại sao cô không bài xích mà lại nhớ nụ hôn này.
Lãnh Hàn cười nhẹ rồi nhìn Lục Dật Thần, hắn cũng không quên liếc Cố Minh Hạo . Mộc Trà vẫn còn ngẩn người chưa thể phản ứng.
Cô bị Lãnh Hàn kéo đi, hắn ép cô ngồi vào xe rồi nhanh chóng phóng đi. Tay hắn nới lỏng cà vat .
Chớp mắt đã dừng lại tại một ngôi biệt thự nguy nga, tráng lệ.
Cô bị hắn vác lên vai đi vào nhà. Hai hàng người trong biệt thự cúi người lễ phép.
Lãnh Hàn tiếp tục đi thẳng lên phòng hắn. Mạnh bạo khóa trai cửa lại đè cô lên giường.
Tay hắn miết nhẹ từ má đến môi cô.
– Trà nhi,em có quá nhiều ong bướm vây quanh, em nói thử xem anh nên làm gì bây giờ?
Mộc Trà cố sức vùng vẫy nhưng cô lại bị hắn khóa chặt trong lòng, không cách nào thoát ra được. Lãnh Hàn kéo hai tay cô qua đầu, dùng chiếc cà vạt trói chặt lại.
Tay hắn men theo đường cong trên cơ thể Mộc Trà nhẹ nhàng cởi từng thứ một.
Mộc Trà khó chịu, cô không phải trẻ con mà không biết hắn định làm gì.
– Lãnh Hàn, tên bỉ ổi, xấu xa, thả …ưm…. Ưm… A
Hắn mạnh bạo chiếm lấy đôi môi đỏ mọng của cô, cố gắng đày vò ,chiếm đoạt. Mộc Trà chỉ có thể giữ những tiếng la mắng trong cổ họng. Cô cắn chặt răng không chịu khuất phục. Lãnh Hàn hừ lạnh một cái, bàn tay to lớn bóp mạnh mông cô.
Theo bản năng ăn đau mà há miệng kêu. Lưỡi hắn luồn nhanh vào trong khuấy đảo mọi thứ. Mật ngọt trong khoang miệng của cô đều bị hắn chiếm trọn .
Chỉ sau ít phút cả hai đã thoát y hoàn toàn. Hai má cô ửng hồng. Hai chân theo phản xạ mà khép lại. Một chân Lãnh Hàn chen giữa hai chân của cô. Hắn lộ mặt sói cười một cái.
– Mùi hoa nhài trên cơ thể của em dù ở đâu đều khiến anh mê mẩn. Trà nhi, anh yêu em tại sao em không hiểu?
Mộc Trà xấu hổ,đỏ mặt. Cả cơ thể màu đồng săn chắc của hắn hiện ra. Từng đường nét hoàn mỹ. Lãnh Hàn từ từ hôn lên gò má trắng trẻo đến chiếc cổ cao, hôn mút lên xương quai xanh tinh sảo. Hắn cố tình mút mạnh hôn sâu khẳng định chủ quyền trên cơ thể cô.
Mộc Trà thở gấp. Cô cảm thấy nóng.
Lãnh Hàn ngậm một ngụm xuân dược rồi hôn xuống miệng cô, đẩy chỗ xuân dược trong miệng xuống cho cô. Cả hắn và cô đều nóng lên bất thường. Tác dụng của thuốc phát tác. Ý thức Mộc Trà đã bị đánh bay. Cô mơ hồ cong người, hai hàm răng cắn chặt môi đến chảy máu. Lãnh Hàn chịu một ít tác dụng của xuân dược, nhìn cô cắn môi đến bật máu vậy trong lòng dâng lên cỗ chua xót. Hắn hôn lên môi cô liếm sạch máu.
Bàn tay to lớn không an phận mà di chuyển khắp cơ thể cô.
Hắn nhìn cô rồi cười. Một tay đưa lên chạm vào má cô.
Cô sẽ ghét hắn, hận hắn nhưng nếu hắn không làm vậy sớm muộn cũng sẽ có người khác làm thế.
*********
Cảm giác tuyệt đến khó
Sắc xuân tràn ngập khắp gian phòng. Tiếng phành phạch. Tiếng rên khẽ. Hơi thở ám muội.
Gian phòng tràn ngập màu hồng.
.