Kim Ô Thần Công

Chương 5 - Ám Sát

trước
tiếp

Địa ngục ,

Là nơi vô cùng đáng sợ ,

Là nơi của cái chết ,

Không ai muốn đến đó cả ,

Tiểu Kinh cũng vậy ,

Nếu đã không thể lùi lại thì cứ tiến lên !

Tiểu Kinh lập tức vận khởi Đệ Nhị Tầng ,

Hai hỏa cầu nối liền với nhau ,

Tỏa ra hỏa kình nóng bỏng ,

Tỏa ra ánh sáng rực rỡ ,

Tiểu Kinh dẫn hỏa kình lên cánh tay phải , bàn tay đỏ rực lên như một một

thanh sắt mới rút ra từ lò rèn ,

Nó tung ra một quyền !

Một quyền đơn giản !

Cực kỳ đơn giản !

Đơn giản nhưng cực kỳ mạnh mẽ ,

Đơn giản nhưng vô cùng bạo liệt ,

Mạnh mẽ như có thể khai thiên phá thạch !

Bạo liệt như có thể phách địa phân kim !

Nhưng dù mạnh mẽ thế nào ,

Nhưng dù bạo liệt thế nào ,

Không trúng mục tiêu thì cũng vô ích ,

Không trúng địch nhân thì cũng vô dụng .

Quyền của Tiểu Kinh đã rơi vào khoảng không ,

Địch nhân của nó đã biến mất !

Dù kẻ đó chỉ trong vài sát na trước đang lao đến trước mặt nó , chỉ một sát

na thôi hắn đã biến mất ,

Biến mất vào không !

Và cũng trong sát na ấy ,

Sát na mà nó nhận ra kẻ áo đen đã biến mất ,

Nó cảm thấy …

Đau …

Đau đớn …

Cảm giác đau đớn xộc lên não …

Báo hiệu cái chết …

Cái chết đang đến rất nhanh …

Chỉ trong một sát na …

Hai bả vai nó đang rất đau …

Kẻ đó đang bẻ lấy xương bả vai của nó …

Xương bả vai là một trong nhưng điểm cực kỳ hiểm yếu trong cơ thể con

người , chỉ cần bị bẻ gãy thì nạn nhân nhẹ cũng bị tàn phế nặng hơn có thể gây tử vong ngay lập tức .

Kẻ áo đen ra tay rất nhanh ,

Hơn nữa ra tay cũng rất độc ác ,

Vừa ra tay là đã muốn lấy mạng nó .

Kẻ áo đen ra tay nhanh nhưng nó cũng nhanh không kém ,

Trong sát na vừa cảm thấy đau , nó lập tức dồn tất cả hỏa kình về hai bả

vai ,

Nó phải dốc cạn nội lực ,

Nếu không nó sẽ chết ,chết ngay trong sát na này .

Hỏa kình vừa dồn lên ,

Chiếc áo lập tức bốc cháy ,

Ngọn lửa đỏ rực ,

Cuộn vào đôi thủ trảo của tên áo đen ,

Hắn “ A” lên một tiếng rồi lập tức buông tay ,

Tiểu Kinh không bỏ thừa một cơ hội nào lập tức vận kình vào tay , hữu

quyền đánh ngược về sau ,

Nó không quay người về sau , đơn giản chỉ là đánh quyền về sau ,

Quyền kình bạo lệ cuồng liệt xé gió đánh thẳng vào mặt tên áo đen với …

Một tốc độ cực kỳ nhanh …

Nhưng lần này quyền của nó lại đánh vào khoảng không …

Chỉ trong một sát na …

Tên áo đen đã ở trước mặt Tiểu Kinh với …

Một tốc độ không thể tưởng tượng …

Tên áo đen gằn giọng :

“ Ngươi thật ngu ngốc ! ”

Thật nhanh ,

Trảo của hắn đã chộp vào tim của Tiểu Kinh ,

Nhất Trảo Thâu Tâm !

Trảo kình cực kỳ dũng mãnh ,

Xung phá da thịt ,

Chấn nát xương cơ ,

Đau đớn …

Lại đến …

Xộc thẳng vào tim …

Cái chết …

Lại đến lần nữa …

Ăn sâu vào tận xương tủy …

Tiểu Kinh cười …

Những ai biết mình sắp chết thường không cười ,

Không thể cười được ,

Nhưng nó lại cười …

Điều đó làm cho gã áo đen nhíu mày ,

“ Ngươi mới là đồ ngốc , ngươi trúng kế rồi ! ”

Câu nói này ,

Làm gã áo đen phân tâm , làm thủ trảo của hắn lơi ra một chút,

Câu nói này , chưa dứt …

Thì tả quyền chứa toàn bộ hỏa kình của Tiểu Kinh đã đấm thẳng vào vào

bụng của gã áo đen , khí thế như sấm sét ,

Nó tin tưởng với khoảng cách này , với tình thế này thì dù khinh công gã áo đen cao minh tới mức nào nhất định cũng phải trúng đòn , nhất định !

“ Bốp !”

Một âm thanh thật lớn vang lên , gã áo đen như cánh diều đứt dây bay ngược về sau cả hai ba trượng mới dừng lại được .

Người ngoài nhìn vào sẽ tưởng gã áo đen trúng đòn nặng đến nỗi bị bay ngược về sau nhưng người trong cuộc thì khác …

Tiểu Kinh là người trong cuộc , nó đương nhiên biết … ngay trong sát na trúng quyền của nó gã áo đen đã hóp bụng vào gia tăng chút khoảng cách với quyền đầu của nó sau đó gã dựa vào kình khí hộ thân cổ quái đã dịch chuyển một phần kình lực của nó vào khoảng không còn phần kình lực còn lại gã lại dựa vào đó làm lực đẩy giúp gã lùi về sau một cách oan toàn . Chỉ vài động tác đơn giản gã áo đen đã nhẹ nhàng hóa giải hoàn toàn thế công toàn lực của Tiểu Kinh , điều đó có thể thấy bản lĩnh ứng biến tuyệt luân của gã áo đen hơn nữa chỉ với điều này cũng đủ xếp gã vào hàng cao thủ thượng đẳng .

Tiểu Kinh mỉm cười , nụ cười có vài phần tà dị :

“ Sao ? Ngươi ngạc nhiên lắm phải không ? Ngay khi ngươi bẻ khớp vai của ta thì ta đã định liệu trước ngươi khi tấn công thất thủ nhất định sẽ tấn công từ một phương vị khác rồi , hữu quyền lúc nãy ta chỉ ngưng tụ chút nội lực thôi còn toàn bộ nội lực ta có thì đã tụ vào tả quyền súc thế chờ phát chiêu vả lại hữu quyền ta đánh về sau chỉ là hư chiêu dụ ngươi thôi bởi ta biết với kinh công thượng đẳng của ngươi thì sao có thể đứng đó mà trúng đòn được . Còn về phương vị mà ngươi tấn công tiếp theo tuy ta không chắc chắn nhưng ngay từ đầu ngươi đã hạ độc thủ thì xem ra ngươi rất nóng lòng giết ta thật nhanh , muốn giết người thật nhanh thông thường người ta thường chọn một chỗ thôi , đó là … ”

Tiểu Kinh dừng lại , nó chỉ vào ngực mình rồi nói tiếp :

“ Tim ! Nên ta chỉ việc chờ ngươi tấn công vào tim thôi … quả nhiên ngươi đã trúng kế . ”

Tiểu Kinh hôm nay nói thật nhiều , nói rất nhiều hơn nữa còn nói ra toàn bộ những suy tính của mình nói ra những thứ không nên nói bởi nó muốn làm gã áo đen hoang mang nếu gã áo đen hoang mang nó sẽ có thêm chút thời gian , nó sẽ có thêm chút hy vọng sống mỏng manh bởi nó … cũng đang hoang mang . Mục đích nó nói nhiều như vậy chẳng qua chỉ là biện pháp nghi binh ngay lúc đầu nó chịu một đòn ngay tim hy vọng nhất kích có thể hạ gục gã áo đen không ngờ gã áo đen có thể giảm mức độ bị thương xuống thấp nhất còn nó bị thương không nhẹ chút nào nên nó vừa nói vừa quan sát xung quanh vừa nói vừa liệu cách .

Gã áo đen đứng yên đó , gã rất chăm chú nghe Tiểu Kinh nói nhưng gã không có chút gì gọi là hoang mang cả một chút cũng không có .

Gã áo đen đứng yên đó , lặng im .

Tiểu Kinh cũng đứng yên đó , lặng im .

Con hẻm nhỏ , lặng im .

Cơn gió , lặng im .

Gã áo đen vẫn đứng yên đó , vẫn lặng im .

Tiểu Kinh cũng vẫn đứng yên đó , cũng vẫn lặng im .

Con hẻm nhỏ , vẫn lặng im .

Cơn gió , vẫn lặng im .

Một khắc trôi qua .

Lặng im .

Sự im lặng chết chóc đè nặng lên trái tim đang hoang mang của Tiểu Kinh .

Dù một khắc đã trôi qua , Tiểu Kinh vẫn đứng im đó câm lặng như một tảng đá , nó cũng muốn động lắm nhưng nó biết chỉ cần nó sơ sẩy một chút thôi là cái mạng của nó xuống bầu bạn với Diêm Vương liền nên nó đành đứng yên đó , lặng im .

Con hẻm nhỏ , lặng im .

Cơn gió , thoáng động .

Thật nhẹ !

Tiểu Kinh lập tức lùi lại hai trượng , toàn bộ hỏa kình cấp tốc chuyển di đến

hữu quyền làm hữu quyền đỏ rực lên . Nó không nói một lời lập tức xuất

quyền đánh vào khoảng không ngay trước mặt …

Trong khoảng không vang lên một tiếng động khẽ như tiếng thủy tinh nứt vớ

. Tiểu Kinh lại lùi thêm một trượng nữa .

Trên cánh tay phải của nó có thêm một vết máu , tựa như vết dao cứa qua .

Đôi mắt Tiểu Kinh lại thêm một lần nữa mở to , nó lại thêm một lần nữa kinh ngạc . Nó thốt lên , chậm rãi .

“ Kiếm Khí ! ”

Là Kiếm Khí ! Lúc nãy nó vung hữu quyền đánh vào khoảng không bởi nó cảm nhận được có thứ gì đó trước mặt nó cũng không ngờ đó lại là Kiếm Khí và càng không ngờ dù có phá được luồng Kiếm khí đó thì nó vẫn bị Kiếm khí đả thương .

Kiếm khí vô hình vô sắc , sắc bén vô cùng . Kiếm khí vừa là ‘ kiếm’ vừa là ‘khí’ nên vừa sắc bén như đao kiếm lại vừa vô thanh vô tức như khí tức . Kiếm khí không những đáng sợ ở chỗ vô hình vô sắc mà còn có phạm vi sát thương rất lớn , kẻ tu vi đạt đến mức Lư hỏa thuần thanh Đăng phong tạo cực nếu dùng Kiếm Khí tất có thể giết người ngoài trăm trượng .

Nhưng không phải ai cũng có thể sử ra được Kiếm Khí , trên giang hồ thường có câu nói : “Người có Kiếm khí tất là Cường giả nhưng Cường giả chưa chắc đã có Kiếm Khí ! ” dù là một cao thủ nhất đẳng cũng chưa chắc có thể luyện thành kiếm khí bởi có thể có luyện thành Kiếm khí là một chuyện không hề đơn giản , có một số người luyện kiếm đến gần đất xa trời vẫn chưa một lần chạm vào được Kiếm Khí còn một người khác vì luyện Kiếm Khí mà tẩu hỏa nhập ma thậm chí vong mạng .

Gã áo đen dù bịt mặt nhưng niên kỷ chắc cũng chưa quá ba mươi vậy mà có thể luyện thành Kiếm khí vốn là chuyện hiếm thấy hơn nữa lại còn là Cách không Kiếm Khí lại là chuyện càng hiếm thấy hơn nữa bảo sao Tiểu Kinh không kinh hãi ?

Càng kinh hãi hơn nữa là tay của gã chỉ mới chạm vào đốc kiếm .

Kiếm của gã vẫn chưa rút ra khỏi vỏ .

Vẫn chưa , từ đầu đến cuối vẫn chưa rút ra khỏi vỏ .

Nhưng Kiếm Khí đã xuất ra rồi !

Điều này sao không kinh hãi được ?

Kiếm của gã từ từ , từ từ được rút ra khỏi vỏ .

Thật chậm rãi .

Tiểu Kinh từ từ , từ từ lùi lại .

Thật chậm rãi .

Tiểu Kinh phát hiện lòng bàn tay của nó đã ướt đẫm mồ hôi , từng giọt từng

giọt như đang nói với nó : “ Ngươi chết chắc rồi ! ”

Giọt mồ hôi …

Rơi …

Trên …

Nền đất …

Tí tách !

Kiếm đã ra khỏi vỏ rồi !

Kiếm như một dải cầu vồng trắng xóa vắt ngang qua con hẻm nhỏ .

Gã áo đen như mỉm cười :

“ Chết đi ! ”

Kiếm đã vung lên rồi !

Kiếm Khí cũng đã xuất ra rồi !

Như lũ bão !

Như trường giang đại hải !

Hàng trăm luồng Kiếm Khí đổ ập về phía Tiểu Kinh , xỉa hết vào tất cả các huyệt vị của nó ngay cả một tiểu huyệt cũng không bỏ sót .

Tiểu Kinh hét lớn , nghiến răng vận hết công lực . Hai Hỏa cầu tỏa sáng rực rỡ như vầng thái dương , hỏa kình cuồng liệt cuồn cuộn đổ dồn về phía song quyền .

Tiểu Kinh liều mạng rồi !

Tay Tiểu kinh bốc cháy rồi !

Cháy thật rồi !

Hai luồng lửa đỏ rực cháy bùng lên , tỏa sáng khắp con hẻm nhỏ tăm tối ,

trong chốc lát đã hóa thành hai cột lửa đỏ rực .

Tiểu Kinh chụm song quyền lại , dồn hết tất cả hỏa kình về phía trước mặt .

Song quyền vừa chạm vào , hỏa kình lập tức thôi động bùng cháy thành một quầng lửa lớn như một tấm khiên đỏ rực bao quanh lấy người Tiểu Kinh .

Kiếm khí vừa chạm tấm khiên lửa lập tức bị thiêu rụi hóa thành tro bụi bay tứ tán trong không trung .

Nhưng Kiếm Khí quá nhiều ngay cả tấm khiên lửa cũng không chặn hết nổi đợt Kiếm Khí sau đã xuyên qua được tấm khiên chắn lửa đâm loạn xạ lên thân thể của Tiểu Kinh , nó đành nghiến răng chịu đựng lùi dần về sau .

Theo sau đợt Kiếm Khí là thanh kiếm của gã áo đen , thanh kiếm đó đâm thẳng vào tấm khiên lửa . Lưỡi kiếm xé gió lao đến thế tựa cuồng phong giông tố sấm dật sét rền , kiếm chưa đến nhưng khí thế tỏa ra như muốn cuốn bay Tiểu Kinh đi , như muốn cắt Tiểu Kinh ra hàng ngàn mảnh .

Hỏa Kình đã yếu đi , quầng lửa cũng giảm xuống .

Kiếm đã đâm vào rồi !

Xuyên qua tấm khiên lửa !

Xé toạc tấm khiên lửa!

Đâm thẳng vào tim Tiểu Kinh !

Tiểu Kinh thổ huyết lùi về sau , trên ngực trái đã thủng một lỗ .

Gã áo đen lập tức xoay kiếm , Kiếm Khí lại ồ ạt đâm về phía Tiểu Kinh , đâm vào tim Tiểu Kinh .

Tiểu Kinh tiếp tục lùi về sau , ánh mắt đã trở về vô hồn như trước .

Ánh mắt vô hồn ngay cả chút sức sống cũng có .

Tiểu Kinh lại mỉm cười .

Vào chính cái sát na Kiếm khí đâm vào tim , nó đã làm một chuyện mà không

ai ngờ được , ngay cả gã áo đen cũng không ngờ được .

Đốt rác !

Xung quanh hai bên hẻm có rất nhiều rác , rác lâu ngày đã bốc mùi nồng nặc

. Rác này cũng rất dễ cháy , có lửa là cháy . Đôi tay của Tiểu Kinh lại đang bốc lửa nên thuận tay đốt rác .

Rác rất nhiều , đương nhiên cháy cũng rất lớn vả lại Tiểu Kinh rất chuyên tâm đốt rác nên rác cháy càng lúc càng lúc càng lớn tạo thành một tấm màn lửa cực lớn ngăn cách giữa hai người .

Thế lửa cộng thêm hỏa kình mà Tiểu Kinh thôi động lập tức thiêu cháy tất cả Kiếm khí đến gần tấm màn lửa đỏ rực .

Rácdễ cháy tất nhanh tàn , tấm màn lửa chỉ cứu mạng Tiểu Kinh trong tích tắc , trong tích tắc Kiếm khí đã phá nát tấm màn lửa đâm về phía Tiểu Kinh . Và trong màn khói đen ngòm ấy một thanh kiếm trắng xóa lao ra như một con mãng xà há cái miệng đỏ lòm bổ thẳng về phía Tiểu Kinh .

Tiểu Kinh tiếp tục lùi lại .

Hai cánh tay bốc cháy càng lúc càng dữ dội , hai đôi tay ấy từ màu màu đỏ rực đã chuyển thành màu đen như than củi tỏa ra sức nóng hầm hập như lò lửa .

Tiểu Kinh chậm rãi cầm một khúc gỗ bên đường lên , thật chậm rãi .

Khúc gỗ lập tức bốc cháy , hòa với hỏa kình trên tay Tiểu Kinh tạo thành một cột lửa bốc cháy thật mãnh liệt .

Tiểu Kinh chậm rãi quăng khúc gỗ đang bùng cháy về phái gã áo đen , quăng thẳng vào mặt gã .

Sức nóng hầm hập ập vào mặt , gã áo đen đành huơ kiếm chém nát vụn khúc gỗ . Gã còn chưa kịp phát chiêu tiếp theo thì hàng chục khúc gỗ đang bốc cháy đã lao về phía gã như phi sa đạn pháo .

Gã nhíu mày , lần đầu tiên trong suốt trận chiến gã nhíu mày .

Kiếm khí tế khởi , như cầu vồng bảy sắc .

Lưỡi kiếm lóe lên tựa như ánh chớp .

Trong chốc lát .

Tắt lịm đi .

Các khúc gỗ đang bùng cháy như dừng lại trong không trung .

Tắt lịm đi , gần như đồng loạt .

Rồi vỡ vụn ra .

Chỉ trong một chiêu .

Ba mươi tám khúc gỗ đã bị chém nát thành hàng ngàn mảnh .

Tốc độ kiếm chiêu của gã áo đen nhanh không tưởng nổi hơn nữa kiếm chiêu lẫn kình lực đều ảo diệu tuyệt luân vừa tiếp xúc khúc gỗ lập tức thổ kình dập tắt lửa bên ngoài sau đó lập tức thôi động Kiếm Khí chém nát khúc gỗ ra .

Tất cả chỉ xảy ra trong chưa đầy một sát na .

Tất cả chỉ xảy ra trong một chiêu kiếm .

Ngay trong sát na các khúc gỗ tắt lịm đi gã áo đen đã lao đến ngay trước

mặt , lưỡi kiếm lại một lần nữa đâm vào tim của Tiểu Kinh .

Nhưng ngay sát na lưỡi kiếm cách tim Tiểu Kinh gần ba tấc thì một thanh

kiếm lửa cũng đâm thẳng vào tim của gã áo đen , cách tim gã áo đen một tấc .

Thanh kiếm lửa bốc cháy ngùn ngụt mũi kiếm đỏ rực tỏa hơi nóng cực kỳ

mãnh liệt phả vào mặt gã áo đen chẳng khác gì một lò lửa đầy than nóng đỏ . Phần áo trước ngực của gã áo đen lập tức bốc cháy để lộ phần ngực đỏ rực .

Gã áo đen đành lùi lại , nếu không lùi lại thì dù cả hai đều sẽ trúng kiếm nhưng kẻ chết chắc chắn sẽ là gã còn Tiểu Kinh có thể chỉ bị thương thậm chí chẳng xây xát chút gì nữa .

Chỉ một chiêu , Đồng quy ư tận , Tiểu Kinh đã ép gã áo đen lần đầu tiên phải lùi lại .

Tiểu Kinh mỉm cười :

“ Ngươi lại trúng kế nữa rồi ! ”

Gã áo đen nhíu mày :

“ Ngươi định … ”

Lời gã áo đen chưa nói hết Tiểu Kinh đã quăng thanh kiếm lửa vào mặt gã rồi

thật nhanh nó quay đầu lại .

Nó định thoát thân !

Bởi nó biết nếu không chạy thì hôm nay nhất định nó sẽ bỏ mạng tại đây , nhất định !

Gã áo đen bổ đôi thanh kiếm lửa thì mới biết thực ra thanh kiếm lửa chỉ là một khúc gỗ dài được đốt thành than hồng rồi vót nhọn ra như một lưỡi kiếm , gã áo đen lập tức lao lên :

“ Ngươi đừng hòng thoát ! ”

Gã vừa dứt lời thì một đám lửa khổng lồ đã chặn đường gã , Tiểu Kinh đã gom tất cả rác rưởi lẫn củi mục và tất cả những gì có thể cháy được đem đốt thành một đám cháy thật lớn trông chẳng khác gì chiêu tấm khiên lửa của nó lúc đầu .

Đám cháy không những thoát ra khói đen nồng nặc che đi tầm nhìn mà còn tỏa ra một sức nóng khủng khiếp khiến gã áo đen dù có khí kình hộ thân cực mạnh cũng phải nhất thời lùi lại .

Gã nghiến răng kèn kẹt , lập tức xoay kiếm , nội kình của gã cuồn uộn tỏa ra tứ phía rồi kết hợp với Kiếm Khí đan xen nhiều tầng tạo thành …

Một cơn cuồng phong !

Cơn cuồng phong theo kiếm bổ thẳng vào đám lửa , chỉ trong chốc lát đám lửa bị thổi bay tàn lửa bay tứ tung trong gió . Các tàn lửa bị cơn cuồng phong cuốn theo ào ào đâm thẳng về Tiểu Kinh đang dốc sức chạy ra khỏi con hẻm .

Nhưng chưa kịp chạm vào Tiểu Kinh thì hàng chục tấm khiên lửa đỏ rực đã đổ ập vào người gã áo đen , các tấm khiên lửa bùng cháy dữ dội thoang thoảng trong đó là mùi khét lẹt của …

Vải ! Của quần áo ! Tiểu Kinh đã dùng toàn bộ vải cũ chờ lúc cuối cùng mới tung ra như một tối hậu sát chước , vải rất dễ cháy nhưng thời gian tàn của nó lâu hơn rác nhiều vả lại thứ mà Tiểu Kinh nhắm tới chính là diện tích che phủ của nó rất lớn . Với hỏa kình của nó và đặc tính của vải tuyệt đối có thể cầm chân gã áo đen để nó chạy thoát .

Hai mươi ba tấm khiên lửa ập vào gã áo đen , phong bế kiếm của gã hơn nữa còn bám vào thân thể gã rồi bắt đầu bén lửa . Chỉ trong chốc lát nữa thôi gã sẽ thành một cây đuốc sống .

Gã áo đen hét lớn , vận toàn bộ công lực .

“ Ầm !”

Một tiếng nổ vang lên .

Con hẻm nhỏ như rung động như ngiêng ngả như sắp sụp đổ thành cát thành bụi .

Lửa .

Tất cả lửa trong con hẻm nhỏ đều tắt lịm đi .

Lửa trên người gã áo đen cũng vậy , tắt lịm đi .

Các mảnh vải đang bốc cháy cũng nát vụn ra , tan thành tro bụi .

Gã áo đen đứng im lìm , im lìm như con hẻm nhỏ .

Đằng xa , đầu con hẻm nhỏ .

Bóng Tiểu Kinh đã khuất rồi , đã không còn nữa rồi .

Tiểu Kinh đã chạy thoát rồi .

Gã áo đen mỉm cười :

“ Thư đồng của Trác Thiên Phàm quả nhiên không tầm thường . ”

Rồi bóng gã cũng biến mất nơi con hẻm nhỏ .

Ngôi nhà nhỏ cũ kỹ .

Ngôi nhà của Hồng Cô Phương .

Ngôi nhà mà Hồng Cô Phương đã chết .

Tiểu Kinh hiện giờ đã ở trước cửa ngôi nhà ấy rồi .

Tiểu Kinh đã ở đó rồi , thật nhanh .

Bốn gã sai nha và Trần đại phu vẫn ở đó . Họ đã dọn dẹp hiện trường thật sạch sẽ nhưng họ vẫn ở đó , họ đang chờ nó , chờ tin tức của nó .

Tiểu kinh vừa bước vào Hà Nhất Nguyên đã hớt hải chạy lại :

“ Kinh đại nhân , đại nhân bị sao thế này ? Đại nhân không bị sao chứ ? ”

Tiểu Kinh trả lời :

“ Ta không sao !”

Không sao ? Đương nhiên không sao , trên người nó chỉ có hai mươi mốt vết thương do Kiếm Khí gây ra với vết thương ngay tim và hai bả vai đã tím thẫm lại , quần áo thì đã rách tơi tả còn áo thì cháy xém nguyên phần sau lưng .

Vết thương như thế , bộ dạng như thế đương nhiên không sao .

Ngư Xương nhìn thoáng qua đủ biết Tiểu Kinh đã trải qua một trận ác chiến , y bèn hỏi :

“ Kinh đại nhân , ruốc cuộc đại nhân đã gặp chuyện gì vậy ? ”

Tiểu Kinh trả lời , chậm rãi :

“ Phục kích ! ”

Cả bốn gã sai nha gật gật đầu .

Trần đại phu nhìn Tiểu Kinh rồi cũng gật gật đầu , ông khẽ nói :

“ Kì lạ ! ”

Tiểu Kinh cũng gật gật đầu :

“ Kì lạ ! ”

Hà Nhất Nguyên nhìn nó tỏ vẻ khó hiểu :

“ Kì lạ ? ”

Tiểu Kinh gật gật đầu :

“ Đúng vậy ! Theo ta thấy thân pháp của gã áo đen phải vào loại thượng đẳng thế mà bị dễ dàng phát hiện như vậy vả lại kinh công của hắn cũng là kinh công nhất đẳng như vậy mà lại bị ta đuổi kịp thì … ”

Liễu Truy Phong nhíu mày :

“ Ý đại nhân là … Hắn cố tình để lộ hành tung hòng dẫn dụ chúng ta đuổi theo để phục kích ? Không lẽ hắn là hung thủ giết người ? ”

Tiểu Kinh mỉm cười :

“ Theo ta là rất có khả năng bởi trong lúc truy đuổi với khinh công của hắn rõ ràng có thể tẩu thoát thế mà hắn cố để lộ hành tung để ta có thể đuổi theo . Còn hắn có phải là hung thủ giết người không theo ta nghĩ có lẽ không phải . Bởi nếu hắn là hung thủ giết người thì hắn cần gì phải quay trở lại hiện trường ? Cho dù có việc cần phải quay lại hiện trường thì nếu đã bị phát hiện thì hắn phải lập tức cao chạy xa bay chứ việc gì phải quay trở ngược lại phục kích ta ? Không lẽ là do ta ép hổ nhảy tường ? ”

Nó nhìn chiếc bàn đã được lau sạch sẽ rồi khẽ nói :

“ Kì lạ ! ”

Lần này cả Kiến Qủy Sầu cũng lên tiếng :

“ Kì lạ sao Kinh đại nhân ? ”

Tiểu Kinh nhìn ra cửa sổ :

“ Gã áo đen khi phục kích ta ra tay cực kỳ hiểm độc muốn lấy mạng ta ngay lập tức , rõ ràng hắn không phải chó cùng dứt dậu mà đã có dự tính trước mục đích là muốn giết ta . Nhưng mọi người nghĩ thử xem , Tiểu Kinh tại hạ đây mới có nhậm chức Thư Đồng của Trác đại nhân ngay hôm nay ngay cả người của Hình Bộ ty cũng chưa chắc biết được ta là Thư Đồng vả lại ta chỉ mới đến thành Trường An có một tháng trong một tháng đó ta chưa hề rời khỏi Gia Cát Phủ nên người bên ngoài chẳng quen biết ai chứ đừng nói là gây thù oán với ai sao lại bị gã áo đen kia ám toán được ? E rằng mục tiêu thực sự của hắn là …”

Quỷ Kiến Sầu thần sắc ngưng đọng , lộ vẻ nghiêm trọng :

“ Không lẽ ý đại nhân đại nhân là … mục tiêu của hắn là người trong Bộ Hình ? ”

Ngư Xương nghiến răng :

“ Cái gì ? Hắn to gan đến vậy sao ? ”

Tiểu Kinh gật gật đầu , thật chậm rãi :

“ Khả năng này rất lớn hơn nữa có khả năng mục tiêu thực sự của hắn là … ”

Tiểu Kinh ngừng một chút rồi nói tiếp thần sắc cũng có chút kinh hãi :

“ … Trác đại nhân ! ”

Cả bốn gã nha sai và Trần đại phu đều giật nảy mình , mặt mày đều tái mét cả đi .

Ngư Xương đấm mạnh vào tường :

“ Bọn này đúng là gan to bằng trời ! Ngư Xương ta nhất định sẽ cho hắn nếm mùi Đại Lao Cực hình là thế nào ! ”

Tiểu Kinh khoát khoát tay :

“ Đó cũng chỉ là suy đoán của Tiểu Kinh thôi các vị hà tất phải lo nghĩ nhiều . Mọi việc đã sắp sếp xong thì tại hạ cáo lui trước đây , hẹn gặp lại các vị ngày mai ! ”

Nói rồi bước thẳng ra xe ngựa , những gì cần nói nó đã nói hết rồi . Nó không muốn nói nhiều , hôm nay nó đã nói quá nhiều rồi .

Nói nhiều là không tốt , phàm những việc không tốt thì không nên làm .

Nên nó không muốn nói gì nữa .

Hà Nhất Nguyên vội vã chạy theo xe ngựa , công việc của gã là đưa đón

Tiểu Kinh mà .

Khi bóng xe ngựa đã đi khuất , Kiến Quỷ Sầu lúc này mới quay lại phía Trần

đại phu vẻ mặt y có vẻ ngưng đọng :

“ Lúc nãy có gì kì lạ sao Trần đại phu ? ”

Trần đại phu gật gật đầu , thần thái cũng có vài phần nghiêm trọng :

“ Mọi người có để ý vết thương của Kinh đại nhân không ? ”

Ngư Xương nhíu mày :

“ Mấy vết thương đó có gì kì lạ sao Trần đại phu ? ”

Trần đại phu lại gật gật đầu :

“ Mấy vết thương đó có độ nông sâu khác nhau , độ nặng nhẹ cũng không giống nhau nhưng tất cả đều lành lại khá nhanh hơn nữa miệng vết thương lành lại cũng rất kì lạ giống như bị lửa đốt đến cháy xém lên vậy . Hơn nữa vết thương khá sâu ngay tim lại lành quá nhanh Kinh đại nhân cũng chỉ đi ra ngoài chưa đầy hai khắc , tốc độ lành vết thương như vậy quả thực khó tin cho dù là một cao thủ nội công cũng chưa chắc có tốc độ lành nhanh như vậy .”

Rồi ông quay về phía Ngư Xương :

“ Chắc Ngư đại nhân có thể nhìn ra được vết thương ngay tim với hai bả vai của Kinh đại nhân chứ ? ”

Ngư Xương gật gật đầu , ánh mắt lộ vẻ gì đó rất kì lạ :

“ Vết thương ngay tim và ở hai bả vai đều là do Cầm Nã Thủ gây ra , ngoài ra vết thương ở ngay tim còn có vết kiếm đâm nữa có vẻ vết kiếm đâm sâu hơn thì phải …”

Liễu Truy Phong nhíu mày :

“ Cầm Nã Thủ ? ”

Ngư Xương gật gật đầu :

“ Đúng vậy , là Tam Đoạn Cầm Nã Thủ … ”

Cả ba người còn lại đều nhíu mày , Liễu Truy Phong thần sắc càng lúc càng nặng nề :

“ Chẳng phải huynh nói Tam Đoạn Cầm Nã Thủ vừa khó cầu vừa khó luyện sao hơn nữa theo đệ biết môn võ công này người biết sử dụng trong Kinh thành ngoài huynh ra chỉ có Hữu Thị Lang Bộ Binh Điền Trung Quân và người đứng đầu Cấm Quân Tả Hữu Vệ Nghiêm Lăng mà . Sao giờ lại thêm một kẻ biết Tam Đoạn Cầm Nã Thủ được ? ”

Ngư Xương vuốt vuốt chòm râu lưa thưa :

“ Đệ hỏi ta thì ta biết hỏi ai bây giờ ? Có thể gã áo đen đó là người trên giang hồ mới đến đây vả lại vết thương ở tim không phải do Tam Đoạn Cầm Nã Thủ gây ra mà do một loại Cầm Nã Thủ khác gây ra , một loại Cầm Nã Thủ cực kỳ ghê gớm tàn độc … ”

Đến một cao thủ Cầm Nã như Ngư Xương mà cũng nói vậy đủ biết loại Cầm Nã Thủ này đáng sợ như thế nào . Ngư Xương dừng một chút rồi nói tiếp ánh mắt lộ vẻ sợ hãi :

“ … Phá Thể Cầm Nã Thủ ! Một loại Cầm Nã Thủ vô cùng tàn độc của Ma Môn đã thất truyền cách đây mấy trăm năm . Chỉ cần trúng một chiêu thôi cũng đủ táng mạng trước giờ chưa hề nghe ai có thể sống sót khi đấu với chủ nhân môn võ công này . Cũng may Kinh đại nhân của chúng ta chỉ trúng có nửa chiêu nếu không chắc cũng táng mạng rồi ! ”

Thần sắc Ngư Xương trở nên cực kỳ nặng nề .

Trần đại phu quay sang Kiến Quỷ Sầu :

“ Còn theo Kiến đại nhân thì những vết thương khác do thứ gì gây ra ? ”

Kiến Quỷ Sầu vẻ mặt vẫn lạnh lẽo như thường :

“ Thoạt nhìn thì hai mươi mốt vết thương trên người Kinh đại nhân là do kiếm gây ra nhưng thực chất là do Kiếm Khí gây ra .Hơn nữa kiếm pháp của gã áo đen rất nhanh rất hiểm lại rất chuẩn xác có phần giống với kiếm pháp của Hoa Sơn Phái lại có chút gì đó của Vạn Kiếm Môn .”

Kiếm Khí ? Những người còn lại tất nhiên biết sự lợi hại của Kiếm Khí nên cũng không hỏi thêm gì nhiều .

Trần đại phu quay sang Liễu Truy Phong :

« Liễu đại nhân chắc cũng có thể nhìn ra được kinh công của gã áo đen chứ ? »

Liễu Truy Phong gật đầu :

« Kinh công của gã áo đen đó rất có thể là Thập Vạn Trùng Vạn Nhữ Vạn Nhất Kinh Công … »

Trần đại phu lại hỏi tiếp :

« So với Vạn Lý Truy Phong của Liễu đại nhân thì sao ? »

Liễu Truy Phong cười khổ :

« Cao hơn một bậc ! »

Vạn Lý Truy Phong của Liễu Truy Phong là Kinh thành đệ nhất kinh công trên võ lâm giang hồ cũng được xếp vào Thập Đại Kinh Công xếp trên cả Lục Địa Phi Hành Thuật của Thiếu Lâm nhưng vẫn dưới một bậc so với kinh công của gã áo đen đủ biết kinh công của gã cao minh đến mức nào .

Trần đại phu nhìn ra cửa sổ , điệu bộ có phần suy tư :

« Mọi người thấy rồi đó gã áo đen không những kinh công cao minh hơn cả Liễu đại nhân mà Cầm Nã Thủ cũng vô cùng ghê gớm vả lại còn có thể sử ra Kiếm Khí chỉ vậy thôi cũng đủ thấy hắn là một tuyệt đỉnh cao thủ thậm chí là một nhân tài võ thuật . Còn Kinh đại nhân tuy ta không biết gì nhiều nhưng vẫn có thể sống sót sau khi ác chiến với gã áo đen xem ra … »

Liễu Truy Phong nhíu mày :

« Kinh đại nhân không hề nói gì về trận chiến cũng không hề nói có bắt được hắn hay không thì xem ra … Có thể hắn đã chạy thoát hoặc chính Kinh đại nhân mới là người … »

Trần đại phu tiếp lời :

« Dựa vào vết thương và bộ dạng của Kinh đại nhân thì có vẻ đại nhân ấy đã thoát được gã áo đen . Dù sao mà nói Kinh đại nhân chỉ mới có mười lăm mười sáu tuổi mà võ công đạt đến mức độ này quả thực cũng là một cao thủ . »

Kiến Quỷ Sầu gật đầu :

« Nhưng có vẻ vụ án lần này dính líu tới Ma Môn rồi . »

Ngư Xương cũng gật đầu :

« Xem ra Trác đại nhân của chúng ta vẫn không sai ! »

Liễu Truy Phong mỉm cười :

“ Ngài ấy trước giờ chưa bao giờ sai ! ”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.