Trên thực tế, mấy ngày qua Đỗ Kỳ Thắng tự nhận là đã nghiên cứu thấu triệt bộ chiến thuật dây dưa của Áo Thác.
Theo Đỗ Kỳ Thắng thấy, chỉ cần hai bên quấn vào nhau, hạm đội Lạc Đan Luân các ngươi đừng hòng chạy nữa, hơn nữa căn cứ chiến pháp của Tiêu Hoằng lúc trước, sẽ mạnh mẽ xông vào.
Nửa tiếng sau, hạm đội Lạc Đan Luân đế quốc cuối cùng xuyên qua Tát Ni công quốc, chậm rãi tiến vào Lai Mang Công Nghĩa Quốc, bày ra bộ dạng mài đao vung búa, làm lớn một trận, khiến siêu cấp hạm đội liên hợp Lưu Tư tập trung hết lực chú ý vào chỗ Tiêu Hoằng.
Ở phòng điều khiển, lúc này Tiêu Hoằng có vẻ hết sức bình thản, cứ lẳng lặng nhìn màn hình phía trước, những chấm đỏ dày đặc trên màn ảnh không ngừng tới gần.
Về phần trong lòng Tiêu Hoằng đã có dự tính trước, nếu hạm đội Trường Tích phát huy ra hiệu quả đáng có, mọi người sẽ đánh một trận đại chiến siêu cấp với Lưu Tư công quốc. Trái lại, nếu hạm đội Trường Tích không thể phát huy toàn bộ sức chiến đấu, Tiêu Hoằng cùng dự tính vứt bỏ Lai Mang Công Nghĩa Quốc, quay đầu lại tiếp tục phát triển trong nước.
Có thể nói, Tiêu Hoằng nhìn như điên cuồng, nhưng lại không mất bình tĩnh.
Tiêu Hoằng vừa có tính toán đó, Ma Văn thông tin công cộng trên tàu Bất Khuất vang lên, người gọi chính là Đỗ Kỳ Thắng,
Thấy thể, Tiêu Hoằng không đổi sắc, tiện tay tiếp nhận.
Tiếp theo, màn hình xuất hiện Đỗ Kỳ Thắng, vẻ mặt khiêu khích.
– Không thể ngờ, đường đường quốc vương Lạc Đan Luân đế quốc lại một lần nữa ngự giá thân chinh. Tuy nhiên, ta muốn nói cho ngươi, lần này ngươi sẽ không có may mắn nữa, Lưu Tư công quốc ta chắc chắn sẽ nghiền ngươi thành cặn bà. Bất Khuất Dực thì tính là gì?
Đỗ Kỳ Thắng híp mắt gần giọng nói với Tiêu Hoằng.
Mục đích của Đỗ Kỳ Thắng rất đơn giản, đó là chọc giận Tiêu Hoằng, chỉ cần Tiêu Hoằng xung phong lao tới, tất cả các ngươi đều nằm trong tay Đỗ Kỳ Thắng ta.
– Nghiền ép? Có lẽ vậy, nhưng dựa vào ngươi? Còn kém xa lắm.
Tiêu Hoằng thản nhiên nói, căn bản không có vẻ gì là tức giận, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bản đồ không gian phía trước. Khi khoảng cách hạm đội hai bên chỉ còn 20 phút hành trình, Tiêu Hoằng bỗng giơ tay vươn ra ngón trỏ.
Ngay sau đó, hạm đội Ngay sau đó khí thế hùng hồn tiến tới hết tốc lực đồng loạt ngừng lại, hơn nữa theo Áo Thác cùng Á Nặc Tư liên hợp chỉ huy, xếp thành trận hình phòng vệ tuyệt đối, trực tiếp thu về mọi vẻ hung dữ lúc trước.
Đỗ Kỳ Thắng nhìn hình ảnh hạm đội Lạc Đan Luân ngừng tiến công, trong lòng không khỏi run lên, rõ ràng Tiêu Hoằng không trúng kể.
– Tiêu Hoằng, ngươi sợ, không ngờ ràng ngươi cũng là hạng người nhát như chuột. Ma đầu? Ta thấy ngươi còn không bằng cả chuột nhắt nữa.
Đỗ Kỳ Thắng muốn dùng cách khiêu khích.
Nhìn vẻ mặt đầy khiêu khích của Đỗ Kỳ Thắng, Tiêu Hoằng cười nhạt, nhìn đồng hồ, khẽ nói:
– Sau 1 tiếng nữa, chỉ mong ngươi vẫn còn có thể bảo trì khí thế này.
Nói xong, Tiêu Hoằng che chắn Đỗ Kỳ Thắng, lấy ra Ma Văn thông tin hạ lệnh:
– Hạm đội Trường Tích, hành động theo kế hoạch, phát động tấn công.
Theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng, 12 chiến hạm Trường Tích Liên Hợp mới tinh ẩn nấp trong vành đai thiên thạch liền lao ra.
Vào lúc này, mọi người nhìn thấy rõ ràng, vị trí hạm đội Trường Tích vừa lúc nằm ngay sau thể liên hiệp Á Tế Á, cách xa nửa giờ hành trình.
Sau đó hạm đội Trường Tích Liên Hợp lập tức như những sói như hổ, lao như chớp về phía siêu cấp hạm đội liên hợp Lưu Tư.
Thẳng đến khi tới khoảng cách 20 phút, Đỗ Kỳ Thắng tập trung toàn bộ lực chú ý vào hạm đội Bất Khuất Dực, mới đột nhiên phát giác phía sau hạm đội khổng lồ của bọn họ xuất hiện 12 cái chấm đỏ rất nhỏ, nhỏ như mùi kim, nếu độ phân giải mãn hình kém một chút, gần như khó mà nhận ra được.
– Tiêu Hoằng, không ngờ tới ngươi cùng chơi âm mưu quỷ kế, nhưng chỉ phái ra 12 chiếc chiến hạm, ngươi cho rằng sẽ có bao nhiêu tác dụng đối với siêu cấp hạm đội liên hợp Lưu Tư của ta?
Đỗ Kỳ Thắng nhìn vẻ bình tĩnh của Tiêu Hoằng, lên tiếng hỏi.
Nhưng mà Đỗ Kỳ Thắng vừa nói xong, 6 chiếc Trường Tích Liên Hợp đồng loạt mở ra họng bắn phi đạn, tiếp theo phi đạn Ma Văn to bằng cánh tay người lớn đồng loạt bắn ra, đồng loạt nhắm vào 2 chiếc chiến hạm địch.
Bởi vì căn cứ hải quân mới phát triển ra loại phi đạn dành cho hạm trưởng Tích, thể tích nhỏ đi vài lần, cho nên một lần bắn có thể phát ra 200 phi đạn, tuyệt đối có thể gọi là mưa phi đạn, hơn nữa tầm bắn cùng vượt trội so với phi đạn thường quy.
Một hơi bắn ra 1200 phi đạn, bất kỳ chiến hạm Ma Văn nào cùng ăn không tiêu.
Cùng lúc đó, chiến hạm Trường Tích Liên Hợp cùng có công kích khoảng cách siêu xa, mở ra các hạm pháo, liều điên cuồng bán phá hai chiếc chiến hạm khác!
Trong nháy mát, ở giữa siêu cắp hạm đội liên hợp Lưu Tư, bốn chiến hạm Ma Văn kia dù có chống trả, nhưng vân hóa thành bốn đoàn ánh sáng hoa lệ trong không gian.
Thấy cảnh này, Đỗ Kỳ Thắng vốn còn hùng hồ muốn làm lớn một trận với Tiêu Hoằng, không khỏi biến sắc.
Có chuyện gì thế này?
Trong lòng Đỗ Kỳ Thắng gầm lên, vừa này hắn nhìn rõ ràng, dựa theo tính toán chiến hạm thường quy, chiến hạm địch căn bản không tiến vào tầm bắn. Nhưng hắn lại trơ mắt nhìn phi đạn, đạn pháo Ma Văn dày đặc trút lên bốn chiến hạm phe mình.
– Ngài thống soái, ngài mau xem cái này!
Lúc này, sĩ quan phụ tá của Đỗ Kỳ Thắng hét lớn.
Sau đó, bên trên màn hình đã bắt được hình ảnh chiến hạm Trường Tích Liên Hợp, hình dạng rất quái dị, giống như một cái vỏ trừng tròn, bay vụt thật nhanh trong không gian, sau đó tiếp tục đợt bắn thứ hai.
– Đó… Đó… Rốt cuộc đó là gì?
Nhìn 12 chiến hạm Ma Văn trên màn hình, vẻ đắc ý của Đỗ Kỳ Thắng trực tiếp cứng lại trên mặt, sau đó liền tròn xe mắt. Có thể nói hắn chưa từng thấy qua loại chiến hạm Ma Văn có bề ngoài như thế, hoàn toàn đảo điên ánh mắt người ta.
Nhưng trong lúc Đỗ Kỳ Thắng cảm thấy kinh dị, lại có bốn chiến hạm Ma Văn hóa thành pháo hoa, chiến hạm Trường Tích Liên Hợp trang bị đầu đạn dù nhỏ, nhưng uy lực lại rất mạnh, hơn nữa tốc độ cực nhanh. Nên biết, căn cứ hải quân luôn lấy làm tự hào chính là phi đạn Ma Văn.
Đối mặt tình cảnh này, Đỗ Kỳ Thắng đã hoàn toàn không còn chút đắc ý lúc trước, sau đó ánh mắt kinh dị nhìn sang Tiêu Hoằng, hỏi:
– Ngươi… Rốt cuộc ngươi phái ra cái gì?
– Ha ha! Nếu ta nói là bánh bao, ngươi có tin không?
Tiêu Hoằng cười lạnh nói.
Nhìn lại Đỗ Kỳ Thắng, sau chuyện này liền ngây ra, dứt khoát tắt liên lạc, đồng thời hạ lệnh:
– Điều ra 20 chiến hạm Ma Văn, tiến hành chặn đường tiêu diệt 12 chiến hạm Ma Văn quái dị kia!
Theo mệnh lệnh của Đỗ Kỳ Thắng, siêu cấp hạm đội liên hợp Lưu Tư trực tiếp điều động 20 chiếc chiến hạm Ma Văn có tầm bắn hơi xa, hoặc là tốc độ khá nhanh, nhanh chóng thay đổi vị trí, lập tức lao về phía hạm đội Trường Tích.
Trái lại hạm đội Trường Tích không chút hoảng loạn, nhẹ nhàng đổi hướng trong không gian, giữ khoảng cách nhất định với chiến hạm địch, khiển cho vũ khí chiến hạm địch không thể với tới mình, đồng thời điều chỉnh góc độ hạm pháo, tiếp theo là bắn phá điên cuồng.
Tính cơ động, tầm bắn, hỏa lực toàn diện rơi xuống thế yếu, chiến hạm Ma Văn Lưu Tư không ngừng bị hạm đội Trường Tích bắn phá tấn công từ trước sau, đã trở nên khổ không nói nổi.
Khiển người ta có cảm giác như chiến hạm Lưu Tư dù có sở trường tốc độ, nhưng so sánh với chiến hạm Trường Tích Liên Hợp, giống như một con voi ngốc nghếch mệt mỏi xoay chuyển trong không gian, nhưng căn bản không thể tạo thành uy hiếp tới chiến hạm Trường Tích Liên Hợp. Tầm bắn trực tiếp hơn gấp đôi, cái này hoàn toàn cho phép hạm đội Trường Tích Liên Hợp có đầy đủ không gian điều chỉnh.
Chỉ trong 10 phút, 20 chiến hạm Ma Văn truy đuổi đã tiêu hao hết 10 chiếc.
Còn khắp Vũ trụ Thái Qua, khi chiến hạm Trường Tích Liên Hợp ra sân, mọi người đều ngây ngốc, ánh mắt khó tin nhìn chiến hạm Trường Tích Liên Hợp tạo hình quái dị trên màn hình. Nhất là nhìn thấy chiến hạm Trường Tích Liên Hợp như trêu chọc hủy diệt từng chiếc chiến hạm Ma Văn trong không gian.
Ở Gia Đô đế quốc, Khang Du cùng chú ý hình ảnh ở tiền phương, lúc này cùng trợn mắt há mồm, ánh mắt không thể tin nổi nhìn biểu hiện chiến đấu trác tuyệt của chiến hạm Trường Tích Liên Hợp.
– Rốt cuộc là Tiêu Hoằng lấy đâu ra cái thứ này?
Khang Du không khỏi hô lên, hơn nữa hắn có thể cảm nhận rõ ràng, thứ này xuất hiện, chiến sự sẽ xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Thậm chí Âu Tái Nhân cùng với Đế Á Qua đang toát mồ hôi nghĩ cách cứu viện Lạc Đan Luân đế quốc, sau chuyện này cùng ngây người ra đó.
Bỗng nhiên, bọn họ bỗng luống cuốn, chiến hạm Trường Tích Liên Hợp ngăn cơn sóng dữ, trực tiếp xé tan kế hoạch cứu viện của họ.
Làm người ta cảm thấy giống như Lạc Đan Luân đế quốc làm gì cần cứu viện, bọn họ chỉ là tự mình lo lắng bậy bạ mà thôi.
– Rốt cuộc Tiêu Hoằng lấy đâu ra thứ chiến hạm biển thái này?
Đế Á Qua thì thào nói, khóe miệng không khỏi co rút.
Trên thực tế, đừng nhìn thứ này chỉ có 12 chiếc, nhưng dù là hạm đội Á Bình Ninh đối mặt với chúng nó cùng phải đau đầu vỏ cùng, nhất là trước mắt hoàn toàn không biết gì về nó.
Có thể nói, ở trong chiến dịch mấu chốt nhất, Tiêu Hoằng dùng phương thức ra tay bất ngờ, đưa vũ khí tiến tiến nhất của Lạc Đan Luân đế quốc ra triển lãm trước mặt mọi người.
Bây giờ nói là một trận chiến thảm khốc, còn không bằng nói là màn trình diễn tính năng vũ khí của chiến hạm Trường Tích Liên Hợp.
Ngay cả Ái Lạc ở xí nghiệp Thiên Sứ, biết được tin tức về chiến hạm Trường Tích Liên Hợp, cùng cảm thấy không thể tin nổi