Trải qua 10 phút hành trình, máy phát lực trường đã đi đến địa điểm dự tính, Hư Không Môn cùng bắt đầu tiến hành bất tín hiệu.
– Lão đại, Hư Không Món đã thành công bắt được tín hiệu dẫn đường lực trường, đồng bộ thành công.
Ma Văn thông tin truyền ra giọng cô gái nói.
– Tiêu thúc thúc, bây giờ đã chuẩn bị xong, ngài có thể phái ra chiến hạm Trường Tích Liên Hợp.
Lạc Dần cười nói với Tiêu Hoằng.
– Chiến hạm Trưởng Tích số 129, nhìn thấy cái vòng kia không? Xuyên qua đó đi.
Tiêu Hoằng không do dự, lập tức hạ lệnh cho một chiếc chiến hạm Trưởng Tích tuần tra ở bên ngoài.
– Rõ! Bệ hạ!
Chiến hạm Trường Tích số 129 đáp lại, nhanh chóng đổi hướng, không chút do dự xuyên qua Hư Không Môn, trực tiếp biến mất trước mặt đám người Tiêu Hoằng.
Vài giây trôi qua, đằng sau máy phát lực trường nằm ở khu vực 84:20, hào quang màu lam lóe lên, chiến hạm Trường Tích số 129 lập tức xuất hiện, xác định địa điểm cực kỳ chính xác.
Không cần nói, nhìn cảnh này, mọi người trong phòng điều khiển đều ngây người, tràn đầy khó tin nhìn màn hình.
– Vậy… Vậy là thành công?
Bọn họ không dám tin nổi, truyền tống chính xác đến mức như thế, vậy là có thể tiến hành ứng dụng.
Không nói đến quân sự, chỉ riêng hạm đội vận tải, vài giây là đi được lộ trình mấy ngày, vậy thì hiệu suất sẽ tăng lên cỡ nào?
– Trước mắt là thế này, nói thế nào thì ta cũng đã cố hết sức, cảm thấy cũng được, các người tạm thời dùng như thế đi. Sau này ta tính toán lại, làm sau thay đổi một chút, chỉ là chi phí nghiên cứu đó…
Lạc Dần ngó qua ngó lại, cuối cùng lại nhắm vào Tiêu Hoằng.
– Lần này ta lại cho ngươi 1000 tỷ, tiếp tục nghiên cứu đó. Muốn nghiên cứu cái gì cũng được, thiếu tiền cứ nói thẳng, đừng ngượng ngùng.
Tiêu Hoằng cố làm ra vẻ lạnh nhạt nói, trong lời nói đã rõ ràng, Tiêu Hoằng cung cấp đầy đủ không gian cho Lạc Dần tung hoành.
Trên thực tế, chỉ dựa vào Hư Không Môn trước mắt, nó đã là vô giá rồi.
Về phần những người khác, cũng không biết nhìn Lạc Dần như thế nào mới được. Thậm chí rất nhiều người có xúc động muốn bổ đầu thằng nhãi này ra, xem đầu óc bên trong có gì khác với người bình thường.
– Ta có một vấn đề, giả thiết liên tục truyền tống hai chiến hạm Ma Văn, kẻ trước người sau đều ở đằng sau máy phát lực trường, có thể khiến hai chiến hạm Ma Văn va chạm, hay là chồng lấn lên nhau không?
Phất Minh Qua bỗng đưa ra thắc mắc của mình.
– Kính thưa, có rảnh đi học với Tiêu thúc thúc, đọc nhiều sách một chút. Thường thức tối thiểu, hai vật thể không có khả năng chồng chất khi truyền tổng trong trùng động, nếu một trước một sau, mặt sau sẽ tự động lấn sang bên cạnh. Hơn nữa ta đã sớm nghĩ tới điêu này, cho nên ta chú ý đặt ra 128 băng tần trong máy phát lực trường, tức là trong thời gian ngắn có thể tự động phân phổi 128 chiến hạm Ma Văn ra 128 vị trí hợp lý ở xung quanh máy phát. Chỉ cần điều chỉnh hợp lý, truyền tống xong sẽ hình thành trận hình chiến đấu theo ý muốn.
Lạc Dần lớn tiếng nói, không có một chút khách khí với Phất Minh Qua, ngược lại làm người ta thấy giống như đang mắng đứa nhỏ.
Đương nhiên không thể không nói, suy nghĩ của Lạc Dần rất kỳ càng.
Ngược lại lúc này Phất Minh Qua lại không khỏi xấu hổ, trong lòng âm thầm thề, tuyệt đối không thể bị tiểu tử này đè xuống.
– Như vậy, Lạc Dần lão đệ có nghĩ tới biện pháp truyền Đại Mẫu Hạm Ma Văn hay không.
Áo Thác còn coi như khách khí hỏi.
– Biện pháp, cái này còn cần phải nghĩ, làm cái vòng kia lớn hơn còn không được? Đương nhiên, Đại Mẫu Hạm Ma Văn chúng ta đang đứng không làm được, không đủ rắn chắc, không chịu được không gian xé rách. Biện pháp duy nhất là thay toàn bộ áo giáp hợp kim Vi Mễ, cam đoan đủ độ kiên cổ.
Lạc Dần ngẫm nghĩ, nói ra như đã liệu trước.
Áo Thác cũng không quá để ý tới lễ số của Lạc Dần, nghĩ một chút liền gật đầu.
Như thế, Tiêu Hoằng ở lại tàu Bất Khuất hơn 2 tiếng, cuối cùng mới quay về chỗ tu luyện, sau lưng vẫn là Áo Thác cùng Ai Nhĩ Phu.
– Bệ hạ, còn có một chuyện này, tháng trước hạm đội tuần tra của chúng ta bắt được tổng cộng hơn 10 triệu người Thượng Bang nhập cư trái phép từ Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc sang đây, nhiều gấp 10 lần trước kia, nhưng còn có xu thế ngày càng nghiêm trọng hơn. Trong đó có một phần lớn người Thượng Bang lúc trước còn liều mạng rời Lạc Đan Luân Đế Quốc về tổ quốc.
Áo Thác báo cáo với Tiêu Hoằng.
– Đám người Thượng Bang này, nói bọn họ thế nào đây? Lúc trước ta đưa ra nhiều ưu đãi tốt như thế, bọn họ chết sống muốn đi, không chịu ở lại. Bây giờ hay rồi, lại liều chết liều sống trốn trở về, không làm công dân, không cần phúc lợi, đi làm nhập cư trái phép, cần gì chứ? Ôi…
Tiêu Hoằng kéo ghế ngồi xuống, vuốt cằm cảm thán.
– Chuyện này cùng hết cách, vì cạnh tranh mở rộng khoa học kỹ thuật với Lạc Đan Luân đế quốc, Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc bắt đầu dùng đủ loại cách, tăng mạnh thuế má. Còn bình dán trong nước gần như không được đáp lại gì, ngay cả quyền lợi cơ bản nhất cũng không được đảm bảo.
Ai Nhĩ Phu nói cho Tiêu Hoằng.
– Bệ hạ, định xử lý những người nhập cư trái phép này như thế nào?
Áo Thác hỏi.
– Nếu ta đuổi toàn bộ bọn họ trở về, nhẹ thì bọn họ sẽ bị nhốt vào trại tập trung, nặng thì khó thoát khỏi cái chết. Ta từng bị áp giải đi Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, chính mắt thấy bọn họ đối đãi với bình dân bị trả về như thế nào. Thế này đi, cho dân vượt biên Thượng Bang thân phận chuẩn công dân, chỉ có quyền tạm trú, không được hưởng phúc lợi gì. Nếu trong vòng 5 năm bọn họ không phạm pháp, nộp thuế đầy đủ, liền cho bọn họ thân phận công dân Lạc Đan Luân đế quốc.
Tiêu Hoằng vuốt cằm nghĩ rồi nói. Tiêu Hoằng hạ lệnh như thế, cũng coi như mở ra cánh cửa, dù là trong Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc còn có rất nhiều người Thượng Bang vẫn mắng chửi Tiêu Hoằng tà tâm chưa hết, muốn làm người Thượng Bang diệt tộc.
Thậm chí còn có một số lớn người Thượng Bang “ngây thơ”, lại vô cùng ca ngợi Hải Đình Gia, nhưng lại phê bình kẻ yếu không có tự do, càng không cần quan tâm.
– Mặt khác, bệ hạ, nếu tiểu tử Lạc Dần phát minh ra Hư Không Môn, như vậy chúng ta có thể dùng nó chế tạo ra kế hoạch giải cứu Bách Lạp Đồ hay không?
Ai Nhĩ Phu bỗng nhiên nhỏ giọng nói.
– Đứng thế, đây cũng là mục đích ta tìm các ngươi đến. Cá nhân ta có ý tưởng, bây giờ chúng ta thương lượng các khả năng.
Tiêu Hoằng nói.
Sau đó, Tiêu Hoằng, Áo Thác cùng Ai Nhĩ Phu bắt đầu bí mật thương lượng kế hoạch giải cứu Bách Lạp Đồ…
Cùng lúc này, ở thể liên hiệp khác, thể liên hiệp Á Tế Á cùng Tân Bối Ba đầu tư cả mười mấy ngàn tỷ kim tệ, cuối cùng đều tự phát triển ra vũ khí đối phó chiến hạm Trường Tích Liên Hợp.
Thể liên hiệp Á Tế Á phát triển ra Khải Môn Ngạc Cự Pháo, loại pháo lớn này chuyên gắn trên chiến hạm Ma Văn, tầm bắn còn xa hơn chiến hạm Trưởng Tích khoảng 10%. Chỉ là quá cồng kềnh, giá trị chế tạo quá cao, một chiếc chiến hạm Ma Văn chỉ có thể miễn cưỡng gắn một khẩu, giá trị chế tạo cao đến 3 tỷ một khẩu.
Nhưng nói thế nào, cuối cùng cũng có được vũ khí uy hiếp được chiến hạm Trường Tích.
Thể liên hiệp Tân Bối Ba lại thông qua các tổ chức tình báo, lấy được một ít kỹ thuật của chiến hạm Trường Tích, sau đó cộng thêm tự mình nghiên cứu, cuối cùng phát minh ra chiến hạm Ngư Xoa chuyên nhắm vào chiến hạm Trường Tích.
Loại chiến hạm Ma Văn Ngư Xoa này so sánh với chiến hạm Trường Tích Liên Hợp, về mặt tính năng thì vẫn còn kém một chút, nhưng chi phí lại cực thấp. 5 chiến hạm Ma Văn Ngư Xoa có thể phá hủy một chiếc chiến hạm Trường Tích Liên Hợp, vậy cũng lời rồi, nói thẳng ra là chiến thuật bầy sói.
Nhìn lại Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, Hải Đình Gia liên tục thúc giục nửa năm, đổi 3 viện trưởng Viện nghiên cứu trung tâm, cuối cùng cũng cho ra lò một loại chiến hạm Ma Văn Hắc Điểu.
Lúc này Hải Đình Gia đang trong văn phòng, nhìn màn ảnh, bên trên là chiến hạm Ma Văn Hắc Điểu do Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc phát triển thành.
Chỉ riêng từ bề ngoài, nó xấp xi chiến hạm Trường Tích Liên Hợp, chẳng qua hơi hiện đại hơn, thân hạm đen thui, phần cuối mọc ra hai cái đuôi.
Chỉ nhìn từ bề ngoài, đã cực kỳ tiên tiến.
Số liệu các mặt đưa ra, càng vô cùng vĩ đại.
– Vậy còn được, nhớ kỹ, các ngươi đừng như những con trâu già, không lấy rồi đánh sẽ không đi tới trước. Chúng ta là người thần Áo Cách Tư chiếu cố, tiền đồ của chúng ta nhất định sẽ sáng ngời.
Hải Đình Gia nhìn màn hình, chiến hạm Hắc Điểu xoay chuyển trong không gian, quay sang Lý Kính Uy, viện trưởng Viện nghiên cứu trung tâm.
Còn Lý Kính Uy thì đầu đầy mồ hôi, cố nặn ra tươi cười, không ngừng gật đầu, nhưng trong lòng lại không ngừng bổn chôn, tim càng đập thình thịch.
Trong lòng Lý Kinh Uy vô cùng hiểu rõ chiến hạm Hắc Điểu, đó chỉ là chiến hạm Ma Văn bình thường, phủ lên cái vỏ vượt trội.
Kỳ thật cũng hết cách, thành viên Viện nghiên cứu trung tâm chính là vinh dự tối cao của nhân viên nghiên cứu ở Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc. Chẳng qua, bây giờ ở đó toàn là người có bối cảnh lớn hơn là tài hoa, mà những người này cơ bản chỉ là ăn nằm chờ chết ở Viện nghiên cứu trung tâm. Viện nghiên cứu trung tâm một nhà duy nhất, không có cạnh tranh, liền không có cảm giác nguy cơ, càng không có động lực.
Có làm việc hay không thì cũng cầm tiền lương, ngươi còn làm cái gì?
– Cảm… Cảm ơn giáo chủ khích lệ, bây giờ chúng ta đang tích cực tiến hành thí nghiệm.
Lý Kính Uy cố gắng bình tĩnh nói.
– Phải gấp rút thí nghiêm, 1 tuần có đủ không? Chắc là đủ rồi, một tuần sau, liền bắt đầu sản xuất hàng loạt, tranh thủ tháng sau. Ta muốn nhìn thấy 20 chiếc chiến hạm như thế. Đối với Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc hùng mạnh chúng ta, hắn là không có vấn đề gì chứ?
Hải Đình Gia hỏi.
– A? Vâng, vâng.
Lý Kính Uy kinh ngạc hô một tiếng, tiếp theo vội liên tục gật đầu, đối mặt với Hải Đình Gia, hắn nào dám nói một tiếng không.
– Mặt khác truyền lời xuống, báo cho đài tin tức Chân Nghĩa chúng ta, chiến hạm Ma Văn Hắc Điểu đã phát triển thành công, bảo bọn họ tăng cường tuyên truyền, để thể hiện uy danh Thượng Báng Chân Nghĩa Quốc.
Hải Đình Gia mặt mày hồng hào ra lệnh.