– Thủ tướng? Giao toàn bộ quyền lực trị quốc cho ta? Tiêu Hoằng bệ hạ, ngài bỏ được ư? Hơn nữa ta lại là người Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.
Bách Lạp Đồ đánh giá Tiêu Hoằng một chút, hỏi thử.
– Quyền lực ở trong mắt ta không phải là vinh hoa, mà là gánh nặng cùng trách nhiệm, cần gì nói bỏ được hay không. Xin tiên bối đừng đánh đồng ta với Hải Đình Gia, về phần ngài là người Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc? Nói cho đúng là chủng tộc Thượng Bang, vậy thì có gì đáng ngại? Bây giờ 80% dân cư Lạc Đan Luân đế quốc đều là người Thượng Bang. Ta biết tâm nguyện cả đời Bách Lạp Đồ ngài là muốn cho chủng tộc Thượng Bang nổi dậy trên ý nghĩa chân chính, thoát khỏi trói buộc. Bây giờ ngài có thể tiếp tục thực hiện nó.
Tiêu Hoằng trả lời, giọng đầy cung kính, cảm giác như cuộc nói chuyện giữa th�� giáo và học sinh.
Tiêu Hoằng biết rõ, nói riêng về lý niệm trị quốc, Bách Lạp Đồ càng giỏi hơn Tiêu Hoằng. Sở dĩ Tiêu Hoằng dẫn dắt Lạc Đan Luân Đế Quốc đi đến hôm nay, chỗ dựa cơ bản chính là lý luận trị quốc chép được từ thể liên hợp Á Bình Ninh, cùng với ba trụ cột lớn Thiên Xà, Thợ Săn, căn cứ hải quân.
Ngoài ra, còn là siêu cấp viện trợ đến từ các phú hào thể liên hợp, cùng với tiền bồi thường chiến tranh đến từ các quốc gia khác.
Chân chính làm cho Lạc Đan Luân Đế Quốc trở thành siêu cấp cường quốc, vậy thì còn kém lắm.
Còn Bách Lạp Đồ, nhìn Tiêu Hoằng cung kính có chứa một phần thành khẩn, ánh mắt không ngừng thay đổi. Lúc này Áo Thác, Ai Nhĩ Phu, Lan Tạp cũng nhìn vào Bách Lạp Đồ.
Bọn họ biết rõ, quyết định của Bách Lạp Đồ mấu chốt cỡ nào, lão già này là con lừa chứng, một khi từ chối, về sau muốn cạy miệng lão ra cũng khó.
– Vậy thì… Bái kiến Tiêu Hoằng bệ hạ.
Bách Lạp Đồ suy ngẫm, cuối cùng đứng dậy, nửa quỳ trước mặt Tiêu Hoằng.
Nhìn cảnh này, Tiêu Hoằng hiện lên vẻ mừng như điên, sau đó vội vàng đưa tay nâng Bách Lạp Đồ dậy:
– Bách Lạp Đồ tiền bối, không cần đa lễ.
– Tuy nhiên, nếu Tiêu Hoằng bệ hạ thật sự suy nghĩ vì Lạc Đan Luân Đế Quốc, vì hàng triệu con dân Lạc Đan Luân và Thượng Bang, như vậy ta chỉ làm Thủ tướng này nhiều nhất hai nhiệm kỳ, chỉ làm 8 năm. Sau đó phải đổi người, hoàn toàn giao quyền lựa chọn cho công dân Lạc Đan Luân.
Bách Lạp Đồ đứng lên khuyên bảo.
– Điều này là tự nhiên, hơn nữa vua Lạc Đan Luân cũng không có quyền miễn nhiệm Thủ tướng.
Tiêu Hoằng nói tiếp.
Vào lúc này, cuối cùng Tiêu Hoằng đã kéo tam kiệt Thái Qua Bạc Đan Luân Đế Quốc, hình thành tam giác sắt xa hoa chưa từng có.
Khi Tiêu Hoằng công bố tin tức này ra ngoài, toàn bộ Lạc Đan Luân đế quốc, kể cả Vũ trụ Thái Qua cùng xảy ra chấn động rung trời.
Tiêu Hoằng trực tiếp chắp tay dâng ra một nửa quyền lực Lạc Đan Luân đế quốc, không phải ai cùng có được lòng dạ này.
Nhất là bên trong Lạc Đan Luân đế quốc, phản ứng đầu tiên của tất cả công dân là Tiêu Hoằng đang làm tốt lắm, vì sao lại muốn nhường quyền chứ.
Tuy nhiên người Thượng Bang trorig Lạc Đan Luân Đế Quốc lại vô tình cảm nhận được làn gió thân thiết phà vào mặt, trước kia bọn họ sống ở Lạc Đan Luân Đế Quốc rất thoải mái, nhưng cứ luôn có cảm giác thấp hơn người Lạc Đan Luân một bậc, dù sao đây là quốc gia của người ta. Nhưng bây giờ khác rồi, khi Bách Lạp Đồ là người Thượng Bang lên làm Thủ tướng, tiếp nhận mọi chuyện ngoài quân sự, vô hình làm bọn họ bỗng cảm thấy mình có cùng nhịp thở với quốc gia này.
Lạc Đan Luân Đế Quốc không chỉ là của người Lạc Đan Luân, còn là của mọi người khao khát tự do, dũng cảm phấn đấu. Trong quốc gia này chỉ có một chủng tộc, đó là loài người.
Sau khi Bách Lạp Đồ tiền nhiệm, đề nghị đầu tiên khi ra sân là: Hoan nghênh đến mắng, bắt bẻ mới là nhiệt tình.
Tiêu Hoằng thoát khỏi chuyện trước sau, cũng dồn hết sức vào việc chống lại thể liên hợp Xích Nghĩa, Á Tế Á cùng Tân Bối Ba.
Tiêu Hoằng biết rõ, chiến đấu với ba thể liên hợp này mới chỉ là bắt đầu, bởi vì lão quái Ngự Không còn chưa ra tay. Đến lúc đó, nhất định sẽ gây ra sóng gió cực lớn.
Điều này chính là khuyết điểm của Lạc Đan Luân Đế Quốc.
Lúc này Tiêu Hoằng đang ở trên Đại Mẫu Hạm cấp bá chủ không gian vừa phát triển ra, chiều dài Đại Mẫu Hạm này đã quá 30.000m, còn dài hơn tàu Bất Khuất 3000m, đúng là quái vật khổng lồ trong không gian. Kết cấu toàn bằng hợp kim Vi Mễ, có thể chuyên chở 10 ngàn chiến đấu cơ Ngân Điểu đời sáu, 40 ngàn chiến cơ không người lái.
Tăng thêm hơn 20 loại kỹ thuật mới được đầu tư vào, trong đó bao gồm hệ thống dẫn đường chiến cơ tự động, đường phóng chiến cơ từ trường… Cũng được đặt tên là tàu Quật Khởi.
Ngoài ra, hạm đội hộ tống trang bị cho tàu Quật Khởi cùng sử dụng sách lược nhất thể hóa hạm đội. 6 chiếc hạm khiên dài hơn 2000m đảm nhiệm phòng thủ 6 chiếc hạm chiến đấu dài 1500m đảm nhiệm phát ra công kích 12 tàu hộ vệ dài 1000m cùng 4 chiếc hạm công năng phối hợp, cùng với 24 chiến hạm Trường Tích Liên Hợp bản thăng cấp, đảm nhiệm tác dụng du kích trên chiến trường.
Về phần hạm vận chuyển, còn đang chế tạo trong căn cứ.
Từ cửa sổ tàu Quật Khởi, nhìn những chiếc chiến hạm Ma Văn mới tinh tụ tập trời trong không gian, Tiêu Hoằng không ngừng lóe lên hưng phấn. Trên thực tế, đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Quật Khởi có thể được coi là hạm đội mạnh nhất Lạc Đan Luân đế quốc.
Hạm viên cùng phi công trên hạm đều là do hạm viên Bất Khuất Dực tự tay dậy dỗ.
– Báo cáo bệ hạ, đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Quật Khởi đã tập kết xong, có thể tiến hành chạy thử lần đầu.
Á Nặc Tư đi đến báo cáo với Tiêu Hoằng, lần này Á Nặc Tư cũng là khách mời lâm thời, đảm nhiệm hạm trưởng lâm thời tàu Quật Khởi.
– Xuất phát đi, mục tiêu đã xác định trước, chính là hành tinh vàng đất ở khu vực không rõ kia.
Tiêu Hoằng ra lệnh.
– Rõ, bệ hạ.
Á Nặc Tư đáp lại, liền truyền lệnh xuống.
Ngay sau đó, đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Quật Khởi khổng lồ trực tiếp lao ra khỏi hệ Hằng tinh Ma Dực, tiếp theo trật tự xuyên qua Hư Không Môn.
Nửa năm sau khi Bách Lạp Đồ nhậm chức, Hư Không Môn cũng đã tiến vào giai đoạn phát triển khác, đó là không cần máy phát lực trường, có thể truyền tông chiến hạm Ma Văn chính xác đến các góc Vũ trụ Thái Qua.
Nhưng mà đối với Lạc Dần thì vẫn còn chưa đủ, bước tiếp theo Lạc Dần muốn trang bị Trùng Động Nhân Tạo lên chiến hạm Ma Văn, để cho chiến hạm Ma Văn có thể tự mình tiến hành nhảy vọt, không cần bị Hư Không Môn trói buộc.
Có thể nói, Hư Không Môn bắt đầu thông dụng trong Lạc Minh, khiến cho thời gian vận chuyển giảm mạnh. Như thế, mọi quốc gia trong Lạc Minh đều tiến vào phát triển nhảy vọt.
Đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Quật Khởi xuyên qua Hư Không Môn, ngay sau đó, hình ảnh hành tinh vàng đất lại hiện rà trước mặt Tiêu Hoằng. Quen thuộc lại có một chút xa lạ, ở trong nấy, Tiêu Hoằng đã trải qua quá nhiều.
– Bây giờ lấy danh nghĩa Lạc Đan Luân Đế Quốc, tuyên bố ra Vũ trụ Thái Qua, nhập mảnh khu vực không rõ này vào bản đồ Lạc Đan Luân đế quốc.
Tiêu Hoằng hạ lệnh cho Vĩ Ngạn ở bên cạnh.
– Vâng, bệ hạ.
Vĩ Ngạn đáp lại, liền gửi tin tức này ra ngoài.
Tiêu Hoằng dẫn theo thành viên Thích Khách Minh, tiến vào hạm vận chuyển Ma Văn cỡ lớn, từ từ tiến vào hành tinh vàng đất, lập tức đi tới khu ốc đảo kia.
Vài phút sau, hạm vận chuyển hạ cánh xuống Mặc Hoàng thành, Tiêu Hoằng đi xuống, Vĩ Ngạn cùng với thành viên Thích Khách Minh chậm rãi bước ra, nhìn Mặc Hoàng thành trước mắt đã có phần tiêu điều, đám người Ngả Nhĩ Văn cảm khái không thôi.
– Hạ Lục Đế, nhìn cảnh tượng này, có cảm giác thế nào?
Tiêu Hoằng nhìn sang Hạ Lục Đế hỏi.
Bây giờ Hạ Lục Đế chuyên phụ trách nuôi dưỡng Hàn sương long và linh thú cỡ lớn khác ở trong vương điện, đây cũng là công việc yêu thích nhất của nàng. Nhưng biết được đám người Tiêu Hoằng muốn đến chỗ này, liền mặt dày mày dạn đi theo.
– Ôi… Không ngờ lại đổ nát thành thế này.
Hạ Lục Đế than thở một tiếng.
– Nơi này đã gần 15 năm không có ai ở lại, không tránh khỏi tình cảnh này được. Nhưng nếu muốn khôi phục cũng không phải không được, sau này giữ lại bố cục chỗ này, cho một phần quân nhân tiến vào tu luyện ở hang động Mặc Ngân.
Tiêu Hoằng vỗ vai Hạ Lục Đế, khuyên bảo.
Sau đó Tiêu Hoằng cùng thành viên Thích Khách Minh không lưu luyến ở Mặc Hoàng thành quá lâu, mà đi thẳng tới hang động Mặc Ngân. Bởi vì trước đó, Tiêu Hoằng từng phát hiện tung tích Kim quan điêu biến dị ở trong này.
Mà không cần phải nói tới giá trị của Kim quan điêu biến dị, một con Kim quan điêu biến dị có thể rút được rất nhiều máu, đây chính là thứ mà Tiêu Hoằng cần gấp.
Chỉ cần có đủ máu Kim quan điêu biến dị, dưới tác dụng của Hồng quang thạch khổng lồ cùng Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên, đạt tới Ngự hồn cấp năm chỉ là vấn đề thời gian.
Tiêu Hoằng thông qua hang động trên núi tiến vào hang động Mặc Ngân, không biết là ông trời chiếu cố, hay là may mắn bùng nổ, chỉ thấy trên ngọn núi cách chỗ Tiêu Hoằng không xa có một con Kim quan điêu biến dị đang chầm chậm bay giữa trời.
Có lẽ là cảm nhận được hơi thở Ngự lực, ngay sau đó, con Kim quan điêu biến dị liền mặc kệ mọi thứ, đảo chiều giữa không trung, lao thẳng về phía đám người Tiêu Hoằng, bỗng nhiên trở nên điên cuồng.
Con Kim quan điêu biến dị này không phải Kim quan điêu bình thường, thực lực khoảng Ngự hồn cấp năm, tính tình cực kỳ tàn bạo. Nhất là đối với những kẻ có cấp bậc Ngự lực không kém mình nó cảm nhận được uy hiếp, sẽ phát động tấn công trước.
Bây giờ Tiêu Hoằng quay lại hang động Mặc Ngân lần nữa, đã không thể so sánh với năm đó, Ngự lực đã là Ngự hồn cấp bốn, Vĩ Ngạn bên cạnh cũng là Ngự hồn cấp năm.
Nhìn Kim quan điêu biến dị xông tới, Tiêu Hoằng cùng Vĩ Ngạn khởi động Chiến văn, đồng loạt xông lên trời, đón đánh Kim quan điêu biến dị.