Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng

Chương 52 - Chương 22.2

trước
tiếp

Lúc này Hoắc Sâm chẳng quan tâm mình đang ở đâu nữa, làm lành với vợ mới là chính sự.Hắn cởi cúc áo ra, từ từ tiến sát vào người vợ, sau đó bắt đầu động tay động chân.

Ngang hông bỗng nhiên có một bàn tay không an phận mò đến, Bao Tử không nhịn nổi mà có phản ứng, giật mình trợn mắt quay đầu nhìn cái người gây họa kia.

Bao Tử: “(☆_☆)”

[Trời đất ơi! Dáng vẻ tủi thân của chồng mình nhìn quyến rũ quá đi!]

[Trời đất ơi, chồng mình cởi đồ ngủ ra nhìn còn quyến rũ hơn nữa!!!]

[Trời đất ơi, chồng mình…]

[Đợi đã!]

[Lại bị sắc dụ rồi QAQ.]

Lúc này không tấn công thì còn đợi đến bao giờ?

Lợi dụng lúc vợ còn đang ngơ ngác, Hoắc Sâm liền nâng người cô lên rồi cúi xuống hôn.

Trong bóng đêm, căn phòng rất yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng môi lưỡi quấn quýt của hai vợ chồng, hôn càng lúc càng sâu, dường như cả hai đều không để ý đến địa điểm.Nhưng lúc tiến thêm một bước, Bao Tử mới giật mình: “Ưm..Đừng! Đang ở bên ngoài mà!”

Hoắc Sâm: “…” Cảm xúc đang bùng cháy dữ dội trong lòng lập tức bị dập tắt hoàn toàn. [Không chịu đâu ( ̄^ ̄)ゞ]

[Quần cũng cởi được một nửa rồi, thế mà em lại bắt anh dừng lại.]

Rốt cuộc thì lý trí vẫn chiến thắng, hai vợ chồng ôm nhau ngủ, chiến tranh lạnh cũng theo đó mà kết thúc.Mà từ đó Hoắc Sâm đã mang về cho mình một bài học, đó là khi nào chọc cho vợ giận thì cùng lắm cứ bán thân xin tha thứ là xong, dù sao thì vợ mình cũng là người rất dễ bị sắc đẹp của mình hấp dẫn mà ( ̄▽ ̄).

Sáng sớm, các nhân viên thấy hai vợ chồng Hoắc Sâm lại hòa thuận như ban đầu rồi, tâm trạng của cả hai lại rất tốt nữa chứ.Ôi chao, thật sự không hiểu đã có chuyện gì xảy ra nữa, chỉ có mỗi anh quay phim là biết thôi, có lẽ lời khuyên của anh ta có tác dụng rồi.

Vẫn như cũ, ngày ghi hình thứ năm không có chủ đề gì đặc biệt, chỉ đơn giản là dọn dẹp chỗ ở của mình thôi, sau đó từng người sẽ chia sẻ cảm xúc của mình về trải nghiệm lần này.

Hai vợ chồng ngốc chỉ tóm tắt về hành trình tuần này của mình bằng một chữ – Mệt!

Còn về phần nhận xét đối phương thì…

Hoắc Sâm: “Vợ tôi giỏi nhất! (●°u°●)​”.”

Bao Tử: “Ba ngày đầu thì không sao, còn ngày thứ tư, tôi muốn cảm ơn tổ chương trình vì đã cho tôi nhận ra được một điều, đó là sau này nhất định phải ít đi ra ngoài chơi với Hoắc Sâm thôi, nếu không ngay cả lý do tại sao mình chết cũng không biết luôn mất!”

Hoắc Sâm: “ಥ_ಥ”

[Vợ, tại anh không có kinh nghiệm mà!]

[Em phải cho anh cơ hội thay đổi chứ!]

Tổ chương trình: “Bạn có cảm thấy là chồng bạn đã sai khi không đỡ bạn dậy khi thấy bạn ngã hay không?”

Bao Tử: “Cũng không hẳn, thật ra đôi khi đó cũng là thú vui giữa hai vợ chồng, tôi chỉ cảm thấy khó chịu khi nghe anh ấy cười trêu tôi thôi, với lại ngã nhiều quá làm tôi thấy rất mất mặt, cho nên mới thẹn quá hóa giận như vậy!”

Hoắc Sâm: “…”

Tổ chương trình: “…” Thật không thể hiểu nổi hai người này! …

Phỏng vấn xong, tổ chương trình lại nói trước về chủ đề của tuần tới: “Không biết trong tay hai bạn còn dư lại bao nhiêu tiền? Tuần tiếp theo chúng ta sẽ đi Tiệp Khắc, chi phí cho chuyến đi chính là số tiền mà các bạn đã kiếm được tuần này.

Hoắc Sâm: “…”

Bao Tử: “…”

[F*ck, các anh đúng là quá âm hiểm!]

[Hôm qua còn bảo chúng tôi đi hẹn hò nữa chứ!]

[May là chúng tôi đủ thông minh, chỉ tiêu tiền cho việc ăn và trượt băng thôi ( ̄▽ ̄).]


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.