Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng

Chương 53 - Chương 22.3

trước
tiếp

Tổ chương trình: “Bây giờ mời hai bạn hãy đưa tiền trước cho chúng tôi.”

Bao Tử: “Chúng tôi còn tận 5685 đồng cơ (≧∇≦).”

Biết được nội dung tuần tiếp theo, bánh bao ngốc cảm thấy hưng phấn lạ thường, sự hưng phấn này kéo dài mãi đến khi về nhà vẫn chưa hết.Hoắc Sâm không hiểu sao vợ mình lại vui thế, chẳng lẽ trăng bên nước ngoài tròn hơn trăng ở đây à?

“Đừng nhảy nhót nữa, lại đây ngồi đi, anh chẳng hiểu em đang vui cái gì nữa!” Hoắc Sâm ngồi trên salon, giọng điệu có phần bất đắc dĩ.

“Lần đầu tiên em được ra nước ngoài đó, sao không kích động được cơ chứ!”

“…”

“Bánh bao.”

“Dạ.”

“Chúng mình đã đi Paris hưởng tuần trăng mật đấy.”

“Trời!!!”

Bao Tử rất bi thương, vì cô đến từ ba năm trước nên không biết chuyện này QAQ.Cuối cùng, Bao Tử cực kỳ quyến rũ (X) uốn éo cái mông (X) đi tới trước mặt Hoắc Sâm, dạng chân ngồi trên đùi hắn, kề sát vào tai hắn, hà hơi một cái, cố tình làm bộ nũng nịu: “Anh dẫn người ta đi hưởng tuần trăng mật một lần nữa đi mà ~”

Hoắc Sâm chấn động, sau đó cởi cúc áo sơ mi của mình ra, để Bao Tử đứng lên rồi bế bổng cô đi vào phòng ngủ.

“A Sâm, anh muốn làm gì?”

“Trải nghiệm cụ thể những hạng mục công việc cần làm khi đi hưởng tuần trăng mật.”

“…”

Hai tiếng sau…

“Aaaa, cứu tôi với ~”

“Hừ, em có hét rách họng thì cũng không có ai đến cứu đâu!”

“Rách họng, rách họng.”

“…”

“Anh sẽ thu xếp thời gian để đưa em đi hưởng tuần trăng mật một lần nữa.”

Bao Tử nhìn Hoắc Sâm đang lại chuẩn bị muốn nuốt cô vào trong bụng, sợ hãi lắc đầu: “Không không không, em không muốn làm phiền anh.”

“Không phiền chút nào hết.”

“…”

[Tiếp tục lăn lộn lăn lộn…]

Đàn ông khỏe mạnh thật đáng sợ.

Lúc Bao Tử tỉnh lại thì thấy bên cạnh không có ai, trời cũng đã tối, bụng đói kêu ọc ọc.

Mau dậy ăn cơm nào = v =.

Được một lát thì đã thấy Hoắc Sâm bưng đồ ăn từ trong phòng bếp đi ra, bánh bao ngốc có tư tưởng là ai mà có đồ ăn ngon thì sẽ coi người đó như cha mẹ, nên là cô lập tức chạy ào đến trước bàn ăn, sau đó tặng cho Hoắc Sâm một nụ hôn lấy lòng: “Chồng, anh thật là giỏi =w=.”

Hoắc Sâm hờ hững liếc mắt nhìn vợ, kiêu ngạo nói: “Vừa rồi ở trên giường có thấy em nói vậy đâu.”

Bao Tử: “…”

[Được tiện nghi còn khoe mẽ.]

[Nếu anh mà không làm cơm tối cho em…]

[Thì anh nghĩ là em sẽ khen anh chắc (¬_¬)?]

“Vợ, ngày mai anh dẫn em đi chơi.”

“Không thèm!”

“…”

“Em không dám đi chơi với anh đâu, anh không biết ra dáng bạn trai gì cả!”

“…”

[Buồn quá đi…]

[Lầm lỡ một lần, cả đời tiếc nuối.]

[Vợ ơi, hãy tin anh đi mà!!!]

“Vợ ơi em biết không, thế nào là một người đàn ông thuộc về mình? Đó là anh ta giao cả trái tim cho em, giao nhà cửa cho em, tất nhiên còn giao cả tiền cho em nữa.Còn thế nào là một người phụ nữ thuộc về mình? Đó là cô ấy giao cả trái tim cho anh, giao thân thể của mình cho anh, đem hết thảy những hờn ghen yêu ghét giao cho anh nữa.Một người đàn ông có thể trao cho người phụ nữ mọi thứ, mà người phụ nữ có thể trao cả tâm hồn cho người đàn ông, cộng thêm sự tin tưởng lẫn nhau, đó chính là tình yêu đấy = v =.”

“Ồ.”

“Vậy bây giờ em phải đặt niềm tin lên nơi anh chứ.”

“…Thôi được rồi, thế ngày mai đi đâu chơi?”

“Đi gặp ba mẹ anh = v =.”

“…”

[Cái này gọi là đi chơi à?]

[Quả nhiên em không nên tin anh.]

[Đi gặp cha mẹ chồng.]

[Căng thẳng quá căng thẳng quá căng thẳng quá!!!]

“Em đừng căng thẳng, cũng đâu phải là lần đầu tiên em gặp ba mẹ anh, ba mẹ anh yêu thương em lắm đó.”

“Thật không?”

“Thật mà, dù sao ba mẹ cũng không có yêu cầu gì cao cả, chỉ cần con dâu là nữ thôi, thế là được rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.