Nghe xong nhiệm vụ, Hoắc Sâm lập tức biến thành em bé ba tuổi, quả thực high đến không thể high hơn, lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự tuyệt vời khi tham gia chương trình này, bởi vì khi về nhà hắn có thể nhảy Latin cùng vợ này, có thể cho vợ hóa trang thành cô hầu gái này, có thể cho vợ cảm thụ một chút xem rốt cuộc thận của hắn có tốt hay không này ( ̄▽ ̄).
Bánh bao ngốc: “(╥﹏╥)”
[Tại sao người chịu khổ luôn là tôi.]
[Tổ đạo diễn, các anh quá ngây thơ rồi đó!]
…
Nhăn nhó mãi trong phòng thay đồ hồi lâu, Bao Tử mới hít sâu một hơi, sau đó tìm lại cảm giác diễn vai nha hoàn ngày xưa rồi chậm rãi bước ra.Hoắc Sâm ở bên ngoài chờ lâu ơi là lâu, mãi mới thấy vợ hắn đi ra.
[Chậc chậc chậc.]
[Cô hầu gái nhỏ của mình đây rồi = v =.]
“Xin hỏi Hoắc tiên sinh có gì cần phân phó không ạ?” Bao Tử mỉm cười hỏi.
“Quay một vòng cho tôi xem nào!” Hoắc Sâm nhướn mày nói.
“…”
“Còn nữa, phải gọi tôi là chủ nhân, biết chưa?”
“…”
“Nào, gọi một tiếng cho tôi nghe xem.”
“…Trư (chủ) nhân.”
Hoắc Sâm: “…”
Anh quay phim: “…” Hai người này hơi lố rồi đấy.
Cả buổi sáng hôm nay Hoắc ảnh đế vô cùng thoải mái, hắn nhập vai rất nhanh, sai bảo Bao Tử không nể nang một chút nào.
“Nữ bộc, tôi muốn uống trà.”
“Nữ bộc, sao trà nóng thế!”
“Chậc, mỏi lưng quá, nữ bộc, lại đây xoa bóp cho chủ nhân mau!”
“Nữ bộc, nắng chói mắt quá, che dù cho tôi!”
…
“Cô hầu gái bé nhỏ của tôi thật xinh đẹp, tới đây, cho chủ nhân hôn một cái nào.”
[Hoắc Sâm lưu manh login.]
[Cô hầu Bao Tử mời tiếp chiêu.]
Bao Tử nghe vậy thì chỉ biết nghiến răng nghiến lợi nói: “Thật ngại quá chủ nhân, tôi không phải là loại con gái như vậy, cảm ơn.”
Không nhận được nụ hôn từ bánh bao ngốc, Hoắc ảnh đế không vui chút nào, tiếp theo liền bắt vợ phải hầu hạ gấp đôi vừa rồi.
Bánh bao ngốc: “…”
[Tôi tuy là bánh bao.]
[Nhưng không đến nỗi yếu ớt để bị người ta bắt nạt đâu nhé!]
[Con thỏ khi tức giận cũng sẽ biết cắn người nha!]
[Nhưng khi tôi tức giận thì…]
[Vẫn cứ ngốc nghếch như vậy thôi.]
Bao Tử bắt đầu thấm nhuần một cách sâu sắc câu nói “Nơi nào có áp bách nơi đó có phản kháng”, quên luôn cả việc bên cạnh vẫn còn có người ngoài, nói: “Coi như em đã hiểu một điều, khi một người đàn ông yêu bạn, trừ buổi tối ra anh ấy sẽ coi bạn như con gái mình mà đối đãi, nhưng một người đàn ông không yêu bạn, trừ buổi tối ra anh ấy sẽ coi bạn không khác gì mẹ mình cả.”
Anh quay phim: “…”
[Hoắc ảnh đế đang lườm kìa.]
[Tôi sẽ coi như là mình nghe không hiểu.]
[Nhưng các bạn xem đài nhất định sẽ hiểu thôi.]
“Vợ ơi, chú ý chút đi, vẫn đang quay mà = v =.”
Bánh bao ngốc: “QAQ”
[Có thể cắt đoạn vừa rồi đi được không?]
[Tôi lỡ nói mấy câu trẻ nhỏ không nên nghe rồi.]
[Người đó không phải tôi đâu, thật sự không phải tôi đâu, không phải tôi đâu!]
[Chuyện quan trọng phải nói ba lần.]