Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng

Chương 72 - Chương 29

trước
tiếp

Hầu như mỗi người trong chúng ta đều sẽ như thế này, khi đối mặt với một điều gì mới, bạn sẽ luôn tỏ ra kiên nhẫn học tập vì cảm thấy mới mẻ, cho nên đạo diễn – người tự nhận là có IQ cao suy đoán rằng sau khi nghe tin buổi biểu diễn sẽ bị hủy bỏ, hai vợ chồng Hoắc Sâm chắc chắn sẽ tự biểu diễn trong phòng cho mà xem.Trong phòng hai người có gắn camera, đạo diễn nghĩ nếu hôm nay mà còn phải quay tiếp những bước nhảy ma quỷ của bọn họ thì anh ta sẽ phát điên mất, cho nên liền lợi dụng lúc hai người họ chưa về phòng mà tắt camera đi, tiết kiệm điện và thẻ nhớ ^_^.

Đạo diễn tự cảm thấy mình rất thông minh, nhưng lại không hề nghĩ đến một câu nói, đó là thông minh quá sẽ bị thông minh hại.

Hoắc Sâm và Bao Tử mặc dù vô cùng hứng thú với điệu nhảy Latin gợi cảm nóng bỏng, nhưng nhảy cả ngày cũng đủ mệt rồi, hơi đâu mà về nhà nhảy tiếp nữa, với lại bọn họ vốn không có khiếu nhảy nhót, cho nên cũng không muốn kiên trì tập luyện làm gì.

[Huống hồ, nói thật thì…]

[Điều khiến bọn họ hứng thú không phải là những bước nhảy Latin.]

[Mà là cái bộ đồ dùng để nhảy Latin ý.]

Suy nghĩ của hai vợ chồng đen tối nhà này không bao giờ giống như người bình thường được ←_←.

Và thế là tổ đạo diễn lần này bị tổn thất trầm trọng, bọn họ không chỉ bỏ lỡ mất nội dung cuộc nói chuyện buổi tối của hai vợ chồng, mà còn bỏ lỡ cả cảnh hai người kiss nhau nữa.

Về việc tại sao muốn kiss thì…

[Cô nam quả nữ, ở chung một phòng.]

[Bốn bề vắng lặng, camera lại tắt.]

[Ban ngày tiếp xúc cơ thể nhiều, đầu óc cứ nghĩ vẩn vơ cả ngày.]

[Cho nên mới không kìm lòng được mà =3= một cái thôi.]

Ngày ghi hình thứ tư, ánh mặt trời đã sớm chiếu vào từ cửa sổ, tổ nhân viên đều đã thức dậy, nhưng hai nhân vật chính vẫn lề mề không chịu tỉnh, ngọt ngào ôm nhau ngủ ngon lành.

Đạo diễn: Tôi chỉ cho hai người đúng một phút nữa thôi!

[Hừ, tôi đây tính khí nóng nảy.]

[Không chờ nổi nữa!]

[Phá cửa phá cửa!]

Đạo diễn: “Hai bạn ngủ ngon không?”

Hoắc Sâm: “Ngủ ngon.”

Bao Tử: “Hả? Thận tốt á?”

Bởi vì mới ngủ dậy nên bánh bao ngốc không nghe rõ, hai mắt đờ đẫn không hiểu gì, Hoắc ảnh đế nhìn thấy thì chỉ biết câm nín.

Đạo diễn: “Chương trình này mặc dù rất thoải mái, nhưng cũng phải có mức độ thôi, hai bạn sao có thể ngủ đến tận khi mặt trời lên cao như vậy chứ?”

Bao Tử: “Tại tối qua cứ lăn qua lăn lại mãi nên mệt quá.”

Hoắc Sâm: “(¬_¬)”

[Vợ à, em suy nghĩ kĩ trước khi nói được không hả?]

[Bọn họ sẽ hiểu lầm đấy.]

[Xấu hổ chết đi được.]

Đạo diễn: “…” Muốn biết chuyện gì đã xảy ra quá.

Bánh bao ngốc bây giờ mới cẩn thận nghĩ lại lời mình vừa nói, lập tức mặt đỏ lên: “Tôi…Ý của tôi là hôm qua hai vợ chồng nói chuyện mãi rồi mới đi ngủ.”

Đạo diễn: “À.”

[Giải thích chính là che giấu, che giấu chính là sự thật, không giải thích chính là cam chịu, đạo lý này tôi hiểu rất rõ nhé ^_^.]

[Tôi không vạch trần lời nói dối của cô đâu!]

[Vì các bạn xem đài cũng sẽ tự động hiểu thôi.]

[Chẳng qua chương trình này hình như đang trở thành chương trình 18+ rồi.]

Bánh bao ngốc: “…” Đột nhiên muốn nhảy xuống sông quá!

[Đừng nhảy! Cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được đâu!]

Nháy mắt đã đến ngày thứ tư ở Séc, nhiệm vụ ngày hôm nay có thể nói là một phúc lợi cực lớn dành cho người chồng, đó là buổi sáng người vợ sẽ phải lấy thân phận hầu gái để hầu hạ chồng, chồng nói gì vợ cũng phải làm theo, đến xế chiều thì đổi lại vị trí, chồng sẽ hầu hạ vợ và vợ sẽ được chồng hầu hạ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.