Ninh Tiểu Xuyên trở tay đánh ra một đạo thiểm điện, hình thành một khối thiểm điện cầu, bổ lên trên người võ sĩ huyết hồng sắc.
Thình thịch!
Trên người võ sĩ huyết hồng sắc nhất thời tràn ngập điện lưu thiểm động, thế nhưng rất nhanh những đạo điện lưu kia liền biến mất không còn. Huyết khí trên người hắn cũng trở nên càng thêm tràn đầy hơn, phát ra thanh âm gào rống khủng bố.
– Đây là Huyết Sát Tướng của Huyết Giới, là thân thể bất tử, sức chiến đấu mạnh gấp mười lần U Minh Kỵ sĩ, là đại diện cho tử vong! Nếu như gặp phải loại âm sát này, gần như chính là thập tử vô sinh!
Nhạc Minh Tùng gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, cảm giác mình cách tử vong càng ngày càng gần.
– Nhất định là đã dính phải uế khí, bằng không vận khí sẽ không tệ đến như vậy!
Hai tay Nhạc Minh Tùng cầm chặt cái đuôi Thái Tuế ấu thú, thân thể trực tiếp dán lên trên mông Thái Tuế ấu thú.
Thình thịch!
Thái Tuế ấu thú mang theo Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng chạy lên mặt đất, rất nhanh đã lên đến mặt đất.
Trên mặt đất khắp nơi cũng tràn đầy âm khí cực kỳ nồng đậm, cách đó không xa chính là dòng sông lớn kia.
Đám Võ giả bản thổ đứng trên ba cây cầu cổ ngay lập tức phát hiện hai người bọn họ, cũng nhìn thấy học bào Thiên Đế Học Cung trên người bọn họ.
– Học viên Thiên Đế Học Cung!
Bốn gã Võ giả bản thổ chia ra bốn phía, hướng về phía hai người Ninh Tiểu Xuyên giết thẳng tới.
– Grào!
Gã Huyết Sát Tướng kia cũng từ trong lòng đất lao ra, trên người mang theo khí huyết sát nồng đậm, chung quanh thân thể có một mảnh huyết vụ bao trùm toàn thân. Mảnh huyết vụ kia còn lan tràn ra xung quanh, tạo thành một vòng xoáy huyết lãng thật lớn trên mặt đất.
Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng liền xoay người hướng về phía thi động trên vách núi đá kia mà bỏ chạy, tiêu thất trong huyệt động đen ngòm sâu thẳm.
Bốn gã Võ giả bản thổ kia đều có tu vi Thần Thể tầng thứ bảy, nhưng cũng đều bị dọa đến há hốc miệng, lần đầu tiên nhìn thấy huyết sát hung ma kinh khủng như vậy.
Bọn họ cũng muốn bỏ chạy, thế nhưng đã muộn!
Hai mắt gã Huyết Sát Tướng lộ ra từ trong huyết vụ, mở miệng to như chậu máu, trong miệng phát ra một cỗ hấp lực cường đại, trực tiếp đem bốn gã Võ giả bản thổ này đều hút vào trong miệng.
– Chẹp chẹp!
Một lúc sau, trong miệng gã Huyết Sát Tướng phun ra bốn bộ khung xương trắng hếu, trên khung xương còn mang theo một tia máu tươi nhàn nhạt.
Gã Huyết Sát Tướng cũng vọt vào trong thi động, hướng về phía hai người Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng đuổi theo.
Xa xa, đám Võ giả bản thổ trên cầu đá cũng đều nhìn thấy một màn rợn tóc gáy này.
Một lão giả tóc bạc trong tay cầm một cây trượng ô mộc đứng trên cầu đá, ánh mắt ngưng trọng nhìn chằm chằm về phía thi động, nói:
– Là Huyết Sát Tướng! Lẽ nào trong lòng đất Thiên Đế Mộ có một tòa Huyết Giới?
– Ô Trưởng lão, Huyết Giới là cái gì?
Một Võ giả bản thổ trên người treo đầy bạch cốt hỏi.
Ô Trưởng lão thận trọng trầm tư, nói:
– Ngươi đừng quan tâm tới! Nếu như trong lòng đất Thiên Đế Mộ thật sự có một tòa Huyết Giới, như vậy Vu Vương và Đại Tế Ty trong Thiên Đế Mộ sẽ cực kỳ nguy hiểm. Các ngươi ở bên ngoài canh chừng, ta lập tức vào trong thi động nói tin tức này cho bọn hắn biết!
– Hai gã học viên Thiên Đế Học Cung kia nhất định phải chết! Tuyệt đối không thể để cho bọn chúng đem tin tức truyền đi!
Gã Võ giả bản thổ kia ác độc nói.
– Hai gã tiểu tử kia cứ giao cho ta!
Ô Trưởng lão hóa thành một đạo ô quang, men theo đám U Minh Kỵ sĩ và âm binh thi sát chung quanh, tiến vào thi động.
o0o
Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng vừa chạy vào trong thi động, liền lập tức đánh ngã một gã U Minh Kỵ sĩ, đem xương cốt trên người nó chém xuống, dùng dây xâu lại thành cốt y, mặc lên trên người, che giấu nhân khí trong cơ thể.
Khắp nơi xung quanh đều là sinh vật u minh, tản mát ra âm khí khiến cho người ta ác hàn. Có U Minh Kỵ sĩ cưỡi cốt lộc, có âm binh tay cầm trường mâu bạch cốt, có thi sát thân thể đã hư thối hơn phân nửa.
Chúng nó cuồn cuộn không ngừng hướng về phía sâu bên trong thạch động xuất phát, cũng không biết chúng nó đi vào đó làm cái gì?
Ở đây không giống như là địa phương mà người sống nên tới, trái lại giống như là cánh cửa đi thông xuống âm giới vậy.
– Đi theo phía sau đám âm binh này mới có thể tìm được Thiên Đế Mộ. Bất quá cần cẩn thận một chút! Vạn nhất bị chúng nó nhận ra nhân khí trên thân thể chúng ta, như vậy chúng ta nhất định sẽ chết!
Trên đầu Nhạc Minh Tùng cũng tròng lên một cái đầu lâu, trên lưng mặc cốt váy, thận trọng đi theo phía sau một cỗ nữ thi.
Cỗ nữ thi này hết sức trẻ tuổi, vóc người yểu điệu thướt tha, y phục trên người đã rách nát hơn phân nửa, thế nhưng huyết nhục vẫn còn vô cùng hoàn hảo, da thịt cũng không bị hư thối. Đặc biệt bộ ngực của nàng nửa lộ ra ngoài, quả thật tương đối mê người, khiến cho Nhạc Minh Tùng mất hồn mất vía đi theo sau lưng nàng, trong miệng không ngừng chảy nước miếng.
– Grào!
Một mảnh huyết vân từ phía sau đuổi tới, ngưng tụ thành một gã võ sĩ thân mặc khải giáp, liếc mắt một cái đã nhận ra Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng.
Trí tuệ của Huyết Sát Tướng cao hơn nhiều so với âm binh thi sát, cho dù có mặc cốt y, cũng không thể nào lừa gạt được nó.
– Chạy mau đi! Huyết Sát Tướng đã đuổi tới rồi!
Ninh Tiểu Xuyên quát to một tiếng, liền thi triển Thất Thải Na Di, nhanh chóng chạy trốn.
Thế nhưng Nhạc Minh Tùng vẫn như cũ đi theo phía sau cỗ nữ thi kia, cặp mắt nhìn chằm chằm vị trí không nên nhìn trên thân thể nữ thi, lộ ra nhãn thần si mê.
Ninh Tiểu Xuyên phải quay trở lại, nắm lấy cổ của hắn, tiếp tục chạy về phía trước.
– Các ngươi còn muốn chạy đi đâu?
Một lão giả tóc bạc tay cầm cây trượng ô mộc đứng trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, ngăn cản đường đi của bọn họ, trên người tản mát ra một cỗ khí tức Võ Đạo khổng lồ.
Đây là cường giả Võ Đạo bản thổ, Ô Trưởng lão!
Thật là họa vô đơn chí, trước có cường giả bản thổ chặn đường, sau có Huyết Sát Tướng truy sát.
Ngay cả Ninh Tiểu Xuyên cũng không khỏi hoài nghi có phải mình đã dính phải uế khí, bị vận rủi quấn thân hay không.
– Grào!
Gã Huyết Sát Tướng đuổi giết thẳng tới, chiến kiếm trong tay hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên chém mạnh xuống, mang theo một mảnh kiếm khí huyết lãng.
Mi tâm Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ ra một đạo quang điểm chói mắt, tựa như một cái hỏa lô nhỏ, phát ra một đạo thần quang chói mắt:
– Liệt Nhật Phần Thiên!
Vụt…
Một mảnh sóng lửa mạnh mẽ thổi quét ra, đánh lên trên người Huyết Sát Tướng.
Thân thể Huyết Sát Tướng gắng gượng thừa nhận một kích này của Ninh Tiểu Xuyên, chiến giáp trên người bị đốt ra một lỗ thủng lớn chừng miệng chén, trong miệng phát ra một tiếng rống to, hóa thành một trận cuồng phong, chấn hai người Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng bay ra ngoài.
Ô Trưởng lão đối với Huyết Sát Tướng cũng có chút kiêng kỵ, liền thoái lui rất xa, bàng quan nhìn Huyết Sát Tướng giết tới hai người Ninh Tiểu Xuyên.
Hai gã học viên Thiên Đế Học Cung này, nhất định phải chết!
– Sắp chết rồi! Sắp chết rồi!
Nhạc Minh Tùng nhìn Huyết Sát Tướng từng bước một đến gần, cảm giác được máu huyết trong cơ thể đều sôi trào lên, trái tim giống như sắp bị Huyết Sát Tướng móc ra khỏi cơ thể.
Ngay thời điểm Huyết Sát Tướng sắp đem hai người bọn họ thôn phệ, Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên phóng vọt người lên, oanh kích một chưởng lên trên ngực Huyết Sát Tướng.
Một cỗ lực hấp phệ bài sơn đảo hải từ trên người Ninh Tiểu Xuyên truyền tới, phản ngược thôn phệ lại Huyết Sát Tướng.
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, Ma kiếm cũng nhanh chóng vận chuyển!
Tốc độ vận chuyển của huyết dịch toàn thân Ninh Tiểu Xuyên cũng tăng lên gấp trăm lần, phát ra thanh âm rào rào rào, giống như là dòng suối đang chảy xuôi vậy.
Thân thể Huyết Sát Tướng vốn là do huyết khí tụ tập mà thành, mà Ma kiếm thì lại chuyên môn thôn phệ huyết khí. Huyết Sát Tướng cho dù lợi hại đến đâu chăng nữa, cũng không chống lại nổi Ma kiếm.
Trong miệng Huyết Sát Tướng phát ra tiếng kêu rên kinh thiên động địa, cuối cùng bạo liệt thành một đoàn huyết vụ, tràn vào trong thân thể Ninh Tiểu Xuyên, bị Ma kiếm hấp thu.
Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên đều biến thành huyết hồng sắc, da dẻ giống như là khối sắt bị nung đỏ, cả mái tóc đều biến thành xích sắc, trên người tản mát ra một cỗ sát khí nồng đậm.
– Trấn áp cho ta!
Ninh Tiểu Xuyên cắn răng thật chặt, mạnh mẽ trấn áp xuống huyết khí và sát khí khổng lồ trong cơ thể.
Lão giả bản thổ Ô Trưởng lão đã bị một màn trước mắt này chấn kinh đến mức nói không ra lời.
– Tình huống gì đây? Huyết Sát Tướng vậy mà bị một gã học viên Thiên Đế Học Cung thôn phệ?
– Bắc Minh Thần Công! Con mẹ nó môn thần công này cũng quá kinh khủng rồi! Tuyệt đối là Thiên hạ đệ nhất kỳ công! Ngay cả Huyết Sát Tướng cũng có thể thôn phệ, quỳ xuống trước mặt Ninh đại gia!
Nhạc Minh Tùng cũng kích động đến mức không thể khống chế, từ dưới đất bò dậy.
Ô Trưởng lão thấy Ninh Tiểu Xuyên đang trấn áp huyết khí trong cơ thể, liền định thừa cơ hội này lấy tính mạng Ninh Tiểu Xuyên.
Thế nhưng hắn vừa xuất thủ, trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên liền bộc phát ra một luồng sóng Huyền Khí khổng lồ, đem Ô Trưởng lão chấn lui ra ngoài.
Luồng sóng Huyền Khí từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bộc phát ra này, rất nhanh hóa thành một Huyền Khí cầu đường kính ba thước, đem thân thể Ninh Tiểu Xuyên bao phủ bên trong. Bất luận kẻ nào tiếp cận Ninh Tiểu Xuyên, cũng đều bị Huyền Khí cầu phản chấn ra ngoài.
Bề mặt Huyền Khí cầu kia hình thành từng đạo đồ án quang vựng kỳ dị, giống như là dương quang cực nhiệt, lại giống như là tầng mây hôn ám.
Chính xác mà nói, giống như là cảnh tượng hoàng hôn!
Không sai! Đồ án và quang mang trên bề mặt Huyền Khí cầu kia tựa như hình thái thời điểm mặt trời chiều ngã về tây, ánh nắng chiều xa vời vậy.
Đây là loại Thần Thông thứ bảy của Ninh Tiểu Xuyên, Vân Hà Quy Nguyên Khí!
Tu vi Ninh Tiểu Xuyên vốn đã đạt tới Thần Thể tầng thứ sáu đỉnh phong, vừa rồi sau khi hấp thu huyết khí của Huyết Sát Tướng, liền phá tan bình cảnh cuối cùng, khiến cho Thần Thông Chi Nguyên thứ bảy tan ra, hình thành loại Thần Thông thứ bảy, Vân Hà Quy Nguyên Khí!
Tu vi Võ Đạo Ninh Tiểu Xuyên cũng đạt tới Thần Thể tầng thứ bảy!
Huyết khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên khổng lồ đến mức dọa người, lực lượng vẫn còn đang nhanh chóng dâng lên, Võ Đạo Huyền Khí từ trong lỗ chân lông tuôn ra, tràn ngập khắp không gian chung quanh.
– Ta cũng không tin phá không nổi một tầng bình chướng Huyền Khí!
Ô Trưởng lão có tu vi Thần Thể tầng thứ chín, Võ Đạo Huyền Khí cực kỳ thâm hậu, cây trượng ô mộc trong tay tản mát ra từng vòng điện mang, đâm vào tầng Vân Hà Quy Nguyên Khí, khiến cho tầng vân hà bình chướng lõm mạnh xuống.
Ninh Tiểu Xuyên vươn một tay ra, chụp lấy cây trượng ô mộc, chợt kéo mạnh một cái.
Thân thể Ô Trưởng lão nghiêng về trước, dưới chân nhất thời mất đi thăng bằng.
Thân thể Ninh Tiểu Xuyên phóng tới, đánh một chưởng lên trên ngực Ô Trưởng lão, lòng bàn tay bộc phát ra từng mảnh từng mảnh quang mang thiểm điện.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Bàn tay Ninh Tiểu Xuyên liên tiếp rung động chín lần, đánh ra chín chưởng, cuối cùng phá vỡ huyền cương hộ thể của Ô Trưởng lão, đánh cho hắn thổ huyết, thân thể văng thẳng ra ngoài, va mạnh lên trên vách đá.
Thân thể Ô Trưởng lão gần như khảm luôn vào trong vách đá, miệng không ngừng thổ ra máu tươi, trước ngực huyết nhục mơ hồ, xương cốt trong cơ thể gần như nứt gãy, đau đớn không nói nên lời.
– Hít…
Ô Trưởng lão hít sâu một hơi, điều động Huyền Khí trong Võ Đạo tâm cung, áp chế thương thế trên ngực, nhãn thần trở nên sắc bén mà khiếp người, cây trượng ô mộc trong tay đánh mạnh xuống mặt đất, trực tiếp đánh vỡ ra một vết nứt thật lớn.
Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng lui về phía sau, đáp xuống bên cạnh Nhạc Minh Tùng.
– Thân thể lão gia hỏa này cũng quá cường hãn rồi, bị ngươi công kích chín chưởng, không ngờ lại vẫn còn có sức phản kích!
Nhạc Minh Tùng nói.
– Hắn là cường giả Thần Thể tầng thứ chín, nếu không phải ta xuất thủ bất ngờ, chưa chắc đã có thể tổn thương được hắn!
Biểu tình của Ninh Tiểu Xuyên rất nghiêm túc.
– Hai tên tiểu bối, ngày hôm nay lão phu nhất định phải đánh bọn ngươi tan thành tro bụi!
Ô Trưởng lão từ trong vách đá đi ra, sắc mặt âm trầm, Huyền Khí khổng lồ trong cơ thể lan tràn ra, hóa thành một mảnh Huyền Khí vân, hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng trấp áp tới.