Thẻ Của Anh Em Quẹt Cả Đời Cũng Không Hết

Chương 59 - Bà Chủ

trước
tiếp

Mặc dù bị Ngụy Tiếu Vũ trêu chọc một phen, nhưng Đồng Kiều vẫn hỏi đến cách che dấu hôn tốt.

Lần này cô tham gia một lễ trao giải phát sóng truyền hình năm 2018, giải thưởng này có tên là Minh Kim, xem như một giải tương đối lớn.

Năm ngoái mới là bắt đầu với Đồng Kiều, cho nên giải thưởng căn bản không có chuyện cho cô, nhưng cô vẫn được mời, chị Linh cũng đề nghị cô đi lộ mặt.

Gần đây vai diễn nữ hai trong phim truyền hình đang lan tràn trên mạng, nhưng chị Linh vẫn cảm thấy chưa đủ lắm.

Nhưng người ta dựa lưng vào cây to là Ngụy Cẩn Hằng này, chị nào dám nói thêm cái gì.

Nhưng mà tính tình Đồng Kiều coi như hiền hoà, chỉ cần không chạm đến ranh giới cuối cùng của cô, mọi việc Hoắc Linh an bài cô đều sẽ nghe.

Đến lễ trao giải, Đồng Kiều cùng một nghệ sĩ nam trong công ty cùng đi thảm đỏ.

So sánh với những nghệ sĩ khác, Đồng Kiều mặc tương đối bảo thủ, cô cũng không cho rằng mặc thiếu vải là tốt, mặc nhiều vải sẽ đỡ bị lộ hàng hơn.

Nhưng cô mặc cũng không phải kín hoàn toàn, chỉ là những chỗ cần che đều che khuất, sẽ không lo bị lộ thôi.

Không thể không nói giới giải trí là một nơi rất hiện thực.

Năm ngoái cô cũng tới tham gia giải thưởng này, là lúc cô vừa mới vừa vào Thụy Tân, chị Linh giúp cô lấy được đi thảm đỏ. Từ đi thảm đỏ đến kí tên đến chụp ảnh rồi đi xuống, chỉ mất hai ba phút. Người MC cũng chỉ giới thiệu một câu về tên của cô, lúc chụp ảnh cũng không có mấy người chụp.

Ngay lúc đó Đồng Kiều cảm thấy rất xấu hổ, sau này lại cảm thấy rất bình thường.

Nhưng ngày hôm nay cùng ngày xưa rất khác biệt, từ khi bắt đầu đi thảm đỏ, camera, máy chụp ảnh vẫn không ngừng chớp.

Người MC thì không ngừng khen ngợi cô, đồng thời giới thiệu về mấy bộ phim truyền hình cô quay.

Thậm chí lúc cô vừa mới tiến vào, không ít người còn hô hào tên của cô.

Việc này cho cô một cảm giác rất không chân thực, rất kích động.

Lúc kí tên, phía dưới, cánh nhà báo, chụp ảnh không ngừng hô hào, “Đồng Kiều nhìn bên này đi”, “Đồng Đồng nhìn bên này đi” các thứ.

Ngược lại còn có cảm giác người nghệ sĩ nam bên cạnh còn làm nền cho cô.

Cô vừa xuống thảm đỏ, chị Linh cùng trợ lý liền lập tức xông tới, hộ tống cô tiến vào sảnh trao giải.

Vị trí của cô coi như không tệ, gần vị trí trung tâm, vừa nhấc mắt liền có thể nhìn thấy không ít diễn viên nghệ sĩ lớn.

Trong đó có cả nữ chính đóng cùng bộ phim trước đó với cô, Cố Thần Thần.

Cô vừa mới ngồi xuống, Cố Thần Thần liền cười cùng cô, lên tiếng chào: “Hello.”

Đồng Kiều cười, trả lời câu: “Hello, chị Thần.”

Nói đến Cố Thần Thần, hai người bọn họ coi như quen biết, dù sao bộ phim trước cô đóng cùng Cố Thần Thần, hai người đóng không ít cảnh chung.

Trừ việc Ngụy Cẩn Hằng cho cô không ít ý kiến khi quay phim, Cố Thần Thần cũng giúp cô không ít.

Mà Đồng Kiều mấy lần thấy Quan Vĩ Lễ với cô ấy, hai người hẳn là đang yêu nhau.

Cố Thần Thần ở đoàn làm phim cũng gặp qua Ngụy Cẩn Hằng, nhưng mà chỉ rất xa lạ cười rồi gật đầu, lên tiếng chào.

Bốn người tuy biết quan hệ lẫn nhau, nhưng cũng không hỏi nhiều, cũng coi là ngầm hiểu lẫn nhau đi.

Hai người hàn huyên một chút gần đây đang làm gì, sau đó mọi người xung quanh cũng gia nhập nói chuyện phiếm, bầu không khí coi như thân thiện.

Lễ trao giải kết thúc, Cố Thần Thần lấy được giải nữ diễn viên xuất sắc nhất.

Mà người bị thị phi nhiều thì chắc hẳn là Đồng Kiều.

Năm ngoái sự nghiệp của cô vừa mới có khởi sắc nhưng năm nay mới hot lên, mà Cố Thần Thần là một nữ nghệ sĩ tuyến một rất đông fan.

Cố Thần Thần cầm giải thưởng, mà ngồi ở một bên, Đồng Kiều bị phóng viên hỏi những câu hỏi sắc bén về nhân vật nữ hai này, còn hỏi cô ngồi cạnh diễn viên nữ số một Cố Thần Thần có ý nghĩ gì.

Lúc ấy Đồng Kiều cảm giác mình cười thiếu chút nữa rách cả miệng ra, nhưng mà khi đối mặt với ống kính không thể để lộ sự xấu hổ, cũng không thể nói chuyện quá oán giận.

Bằng không thì buổi chiều nay, đầu trang báo sẽ là tin: Một nữ diễn viên tức hổn hển mắng chửi phóng viên,… các thứ.

Cô cố gắng duy trì lễ phép mỉm cười: “Không có ý nghĩ gì cũng không có áp lực gì, chị Thần là trưởng bối của tôi, là một diễn viên có thực lực tốt, hiện tại không phải là người mà tôi có thể so sánh được.”

Ngay sau đó người phóng viên kia lại hỏi cô vì sao hiện tại cô không ngừng hot, mà không nhận làm đại diện của một nhãn hiệu tốt? Đồng Kiều đáp lại là đang bàn luận rồi.

Về sau lại trả lời mấy câu hỏi của phóng viên Đồng Kiều liền bị người đại diện cùng trợ lý che chở lên xe.

Video này rất nhanh tung ra, mặc dù chỉ nhận lấy một số sự chú ý của fan hâm mộ của cô.

Nhưng trong một số nhỏ này, thì có cả ba mẹ chồng tương lai của cô.

Đối với sự chuyển biến gần đây của con trai, hai người đều xem ở trong mắt.

Đặc biệt là hôm qua Tiếu Vũ gửi tới cho bọn họ một video, hai người căn bản không thể tin được đây là chuyện con trai mình sẽ làm ra.

Nhưng đổi lại có thể tìm một người con dâu thì cũng là chuyện hay.

Trải qua khoảng thời gian này, hai người đối với Đồng Kiều cũng hiểu rõ, đều cảm thấy cô gái này rất không tệ.

Cho nên xem video của Đồng Kiều bị phỏng vấn, chỉ có cảm giác khi con dâu nhà mình bị hỏi như thế, hai người đều có chút không cao hứng.

Chi nhánh tại Pháp của công ty Hoằng Duy:

Ngụy Cẩn Hằng ngồi sau bàn làm việc chuyên chú nghe báo cáo.

Lúc báo cáo vừa phải kết thúc, điện thoại đặt một bên của chấn động lên.

Trên màn hình chỉ ghi đơn giản một chữ: Mẹ.

Ngụy Cẩn Hằng ngước mắt nhìn thoáng qua, đem điện thoại nhấc lên, khoát tay với những người khác, để bọn họ đi ra ngoài trước.

Nhận điện thoại, bên kia truyền đến âm thanh mẹ Ngụy thở phì phò: “Con trai, vợ con bị người ta khi dễ.”

Ngụy Cẩn Hằng thở dài một hơi, hỏi: “Như thế nào?”

Đối với đôi vợ chồng sau khi về hưu này, nhàn rỗi không có chuyện gì làm liền chỉ quan tâm chuyện chung thân đại sự của anh, Ngụy Cẩn Hằng rất là bất đắc dĩ.

Kể từ khi biết Đồng Kiều tồn tại, hai người đối với Đồng Kiều quả thực nhiệt tình.

Mẹ Ngụy có chút tức giận đem video bà xem được thêm mắm thêm muối nói một lần.

Trong điện thoại mơ hồ còn truyền đến giọng ba Ngụy: “Để Cẩn Hằng tìm cho Đồng Đồng mấy cái hợp đồng đại diện với nhãn hàng quốc tế đi, dùng thực lực đập chết người phóng viên kia.”

Ngụy Cẩn Hằng nghe xong cảm thấy rất là im lặng, hai người này tuổi tác càng lớn tính cách càng giống trẻ con.

Mẹ Ngụy còn cố ý chọn ra mấy cái nhãn hiệu hợp tác cùng Hoằng Duy, bảo Ngụy Cẩn Hằng gọi điện thoại nói một tiếng, nhìn xem có thể cho Đồng Kiều làm đại diện không.

Cúp điện thoại, Ngụy Cẩn Hằng mở Weibo tìm được đoạn video kia, nghe câu hỏi sắc bén của phóng viên, lông mày của anh không khỏi nhíu lại.

Thành phố Lâm Hà, trong tập đoàn Hoằng Duy:

Cao Viễn nhanh chóng gõ bàn phím, tra xét tư liệu, theo tay cầm điện thoại gọi ra ngoài.

“Ngụy Tổng, hợp đồng mà công ty kí cùng Ngụy tiểu thư là ba năm.”

Trong điện thoại, Ngụy Cẩn Hằng bàn giao vài câu, Cao Viễn gật đầu trả lời: “Được rồi, Ngụy Tổng.”

Cúp điện thoại, Cao Viễn quay đầu nói với trợ lý với sau lưng: “Tiểu Hà, phiền cô đi một chuyến, lấy một bản hợp đồng nữa.”

Được gọi là Tiểu Hà đi tới, hỏi: “Hợp đồng gì?”

“Liên quan tới người phát ngôn, Ngụy Tổng muốn để Ngụy Tiếu Vũ cùng Đồng Kiều làm đại diện cho chúng ta, về phần liên quan tới Ngụy Tiếu Vũ thì Ngụy Tổng sẽ giải quyết, cô đi bảo bọn họ làm một phần hợp đồng với Đồng Kiều.”

Tiểu Hà trong lòng trở nên kích động, nhưng trên mặt vẫn cố giả bộ trấn định: “Được rồi, anh Viễn.”

Lúc làm xong hợp đồng, Ngụy Cẩn Hằng gọi cho Ngụy Tiếu Vũ.

Đồng Kiều biết Ngụy Cẩn Hằng đã ra khỏi nhà, mà cô cũng chuẩn bị quay một bộ phim mới.

Nói thật đối với kiểu bận rộn ở hiện tại, Đồng Kiều đã rất thỏa mãn.

Người đại diện không ép buộc, cho cô quay phim cô thích.

Mà tài nguyên trong tay cũng rất tốt, đặc biệt là sau lần tiệc rượu kia, cô liên tiếp ba bốn lần nhận được kịch bản vừa ý, mà đều là nữ chính, thời gian đều xếp tới đầu năm nay.

Trước mắt cô đã gánh vác xong nợ bên ngoài, cùng chỗ vay cũng đã trả toàn bộ, thậm chí trong tay còn có một chút tiền tiết kiệm nhỏ.

Mà bây giờ những thứ này đều quy công cho một người, Ngụy Cẩn Hằng.

Đặc biệt buổi sáng hôm nay, chị Linh gọi điện thoại tới bảo cô tới công ty một chuyến, nói là tập đoàn Hoằng Duy muốn để cô làm người đại diện phát ngôn cho họ.

Nghe được tin này, Đồng Kiều cảm thấy Ngụy Cẩn Hằng quả thực điên rồi.

Đá quý Hoằng Duy thế nhưng là nhãn hiệu tiếng tăm quốc tế, cô thì là một minh tinh hạng hai, làm sao có thể chống đỡ được.

Nhìn hợp đồng, Đồng Kiều cắn môi, gọi cho Ngụy Cẩn Hằng.

Bên kia vừa nhận điện thoại, Đồng Kiều liền vội vàng mà hỏi: “Sao anh muốn cho em làm người đại diện?”

Ngụy Cẩn Hằng vừa xuống máy bay, ngồi lên xe trợ lý, cười hỏi lại: “Vì sao không thể để em làm?”

“Anh ký với em chính là kéo thấp đẳng cấp của Hoằng Duy, anh biết không?”

“Em hiện tại đang ở đâu?” Ngụy Cẩn Hằng nói sang chuyện khác.

“Anh chớ xía vào hỏi em ở đâu, em và anh đang nói chính sự đó.”

“Ở công ty?” Ngụy Cẩn Hằng suy đoán nói.

Đồng Kiều trực tiếp gấp: “Em đang hỏi anh mà, anh đừng nói sang chuyện khác.”

“Gặp mặt nói chuyện đi, em cầm hợp đồng đi tới quán ăn dưới lầu chờ anh.”

Nửa giờ sau, Ngụy Cẩn Hằng mặc âu phục đi lên lầu hai.

Bởi vì anh đi công tác, hai người đã một tuần không gặp mặt.

Đồng Kiều ngồi ở trên ghế ra vẻ tức giận quay đầu sang chỗ khác nhìn ra phía ngoài cửa sổ, không để ý tới anh.

Nhìn cô bé đang giận dỗi kia, Ngụy Cẩn Hằng không khỏi khẽ cười một tiếng, nện bước hai chân thon dài ngồi ở đối diện cô.

“Tức giận như vậy sao?” Anh nhìn cô.

Đồng Kiều đem đầu quay ngoắt về một bên khác, tiếp tục không để ý tới anh.

“Xem hợp đồng chưa?” Ngụy Cẩn Hằng tiếp tục hỏi.

Đồng Kiều vẫn như cũ không để ý.

“Trên hợp đồng có nói người đại diện là em cùng Ngụy Tiếu Vũ phải đồng thời tuyên truyền, chi phí trả cho hai người cũng dựa theo sự nổi tiếng trước mắt cùng giá quảng cáo ở thị trường, cũng không có cố ý khuynh hướng em.”

Đồng Kiều nghe như thế, nhịn không được nhìn anh một chút, vừa vặn thấy con mắt tràn đầy ý cười kia.

“Anh nói thật?”

Ngụy Cẩn Hằng giơ cằm lên với cô: “Em cứ xem hợp đồng đi, rồi chúng ta trò chuyện tiếp.”

Đồng Kiều quệt miệng, đem hợp đồng từ trong bọc lấy ra cẩn thận lật xem một lần, nhìn thấy bên trong xác thực nói rõ là cô cùng Ngụy Tiếu Vũ cùng làm người đại diện, mà tiền trả quảng cáo cho cô xác thực dựa theo mức độ nổi tiếng hiện tại và tiền trả quảng cáo với những chỗ khác trên thị trường không có cao hơn bao nhiêu.

“Anh…vì cái gì đột nhiên tìm em làm người đại diện?” Khí thế của Đồng Kiều yếu đi không ít.

Ngụy Cẩn Hằng cười nói: “Em cảm thấy thế nào?”

“Không biết.”

Nói thật Đồng Kiều chỉ có thể nghĩ đến lý do, chính là quan hệ của bọn họ.

Ngụy Cẩn Hằng muốn dùng Hoằng Duy giúp cô nâng cao danh khí.

“Công ty ký hợp đồng phát ngôn, trước đó đều sẽ làm ước định giá trị trước, mặc dù trước mắt danh tiếng của em không cao, nhưng trong tương lai tầm hai năm tới sẽ cao gấp mấy lần, mà chúng ta ký kết hợp đồng là ba năm, trong tương lai em sẽ mang về không ít tiền cho công ty.”

Ngụy Cẩn Hằng nói rất chuyên nghiệp, Đồng Kiều nghe lại cảm thấy rất có đạo lý.

Nhìn cô bị mình thuyết phục, ngoan ngoãn ký hợp đồng, Ngụy Cẩn Hằng nhịn không được nắm tay che miệng ho nhẹ một tiếng, thu ý cười về.

Ký xong tên Đồng Kiều vẫn lo lắng, ngẩng đầu hỏi lần nữa: “Công ty của các anh thật sự thận trọng suy nghĩ rồi sao? Em thật sự sẽ không kéo thấp đẳng cấp của các anh?”

Ngụy Cẩn Hằng cười nói: “Công ty của anh có một chức vụ rất thích hợp với em.”

Đồng Kiều nghi hoặc: “Chức gì?”

“Bà chủ.”

Gương mặt Đồng Kiều trong nháy mắt đỏ lên: “Anh chớ nói nhảm.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.