Bạc Sủng Nhi không phải người phụ nữ ngu ngốc, tất nhiên là biết chính mình phụng phịu, cũng không cải biến sự thật đã định, chờ đến khi bình ổn tâm tình, liền gọi điện thoại cho Tần Thánh, “A Thánh, hiện tại giúp em qua phi trường tra một cái tên là “Như Y”!”
“A Thánh, anh để bọn họ làm nhanh, trong vòng năm phút nhất định phải tra cho em, đại khái thời gian máy bay hạ cánh là năm giờ rưỡi, nếu qua năm phút đồng hồ, em sẽ thiêu hủy phu trường của họ!”
Bạc Sủng Nhi lốp bốp, có chút Nữ Vương ra lệnh, liền bắt đầu tính thời gian.
Tần Thánh lập tức truy tìm, hiệu suất làm việc lại rất cao, không đến ba phút, đã đem tư liệu người Bạc Sủng Nhi muốn gửi qua.
“Nhanh như vậy?” Bạc Sủng Nhi thoáng có chút kinh ngạc, phi trường nói chỉ ít giờ, cũng có mấy cái ngàn người, mò kim đáy biển, năm phút đồng hồ cô chỉ hồ nháo, làm sao Tần Thánh chỉ trong hai phút đã giải quyết rồi?
“Hừ, anh là tìm tiểu bảo bối trong nhà Dịch Thiển hỗ trợ, xâm nhập thông tin nội bộ phi trường, lúc điều tra, xuống máy bay chỉ có tên hai người, một là Hàn Như Y, một Tôn Như Y, nhưng cái Tôn Như Y mới bảy tám tuổi tuổi, anh cũng không nghĩ cũng biết không phải người em muốn tìm, cho nên cái Hàn Như Y… . . . là đúng rồi.”
Bạc Sủng Nhi gật đầu, đáy lòng âm thầm nhớ kỹ cái này tên, “Tất cả tư liệu của cô ta đâu?”
“Tra không được, bị điền vào bảo mật quốc gia rồi !” Tần Thánh cười ha ha, tiếp tục nói: “Không phải là không thể tra, nếu mà Dịch Thiển cho phép tiểu bảo bối nhà cậu ta xuất thủ, ngược lại thì rất dễ dàng, chỉ là… . . . Đây là phạm pháp! Dịch Thiển chết sống không chịu.”
Bạc Sủng Nhi âm thầm cắn răng, lập tức gật đầu, cười lạnh nói: “Không cần tra xét, em không có hứng thú với cô ta, emchỉ là muốn biết Tịch Giản Cận có phải nói láo với em hay không!”
“Lại thế nào rồi hả? Bị ngược sao? Nghe giọng điệu này của em, có vị oán phụ!” Tần Thánh ở bên kia điện thoại, đốt một điếu thuốc, sau đó thấp giọng nói: “Ngoan, tiểu bảo bối, gần đây anh hơi bận rộn, em tự xoay chuyển một chút, chờ anh làm xong chuyện ở đây, sẽ đến giúp em… . . .”