Bạc Sủng Nhi nghe được Tần Thánh nói như vậy, liền biết anh lại lưu luyến ở nơi bướm hoa quên về, nhất thời đưa một câu: “Tần thiếu gia, từ từ mà bận!”, lập tức cũng không để ý Tần Thánh ở bên đang mắng, trực tiếp cúp điện thoại.
Cúp điện thoại, Bạc Sủng Nhi yên lặng ngồi ở trên giường.
Hàn Như Y, Tịch Giản Cận, Tịch Giản Cận, Hàn Như Y… . . .
Hai cái tên này, ở trong não cô, lật qua lật lại, khó có thể bình ổn, cũng không biết đến cùng là qua bao lâu, cô mới khe khẽ thở dài một hơi.
Tiểu Tịch, trong bảy năm này, em không chỉ một lần mong mỏi sẽ có một lần, ở một góc đường có gió sáng rỡ, em gặp anh, sau đó em gặp tình yêu… . . .
Thế nhưng, lần thứ nhất gặp phải tình yêu, lần thứ hai gặp phải kiếp nạn!
Nếu như thật rời bỏ anh, như vậy đời này em có thể gả cho ai?
Người còn sống có đời dài vậy, đếm không hết bao nhiêu cái bảy năm, có lẽ mười cái, có lẽ so với mười cái còn nhiều được hơn, mà em lại không có anh làm bạn bên cạnh thì phải sao đây?
Năm đó, chia tay, em thử trốn tránh, thế nhưng, chạy trốn tới sau cùng, em lại phát hiện, anh ở trong đầu em, trong lòng em, vô cùng lớn, vô luận em trốn làm sao, chung quy lại tìm không thấy một chỗ không có bóng anh.
Nếu như thật sự có thể buông tay, như vậy bảy năm trước cô đã buông tay, làm gì đau khổ đợi đến bảy năm sau, đi đến tình trạng như thế, kiên trì bảy năm, tại buông xuống?
Anh ấm áp, không phải là cho một người khác, hẳn là cho cô … . . . Biết rõ một ít chuyện, không thể ép lại, thế nhưng cô hết lần này tới lần khác cố chấp cảm thấy, người đàn ông của cô, Tiểu Tịch của cô, trong lòng thật sự yêu cô!
Cô từ nhỏ cực kỳ cao ngạo, cảm thấy toàn thế giới, không có thứ cô không có được, cô vẫn cảm thấy Tiểu Tịch của cô chỉ đang tức giận, bảy năm trước cô bỏ mặt mũi của anh, anh là đại thiếu gia, ngạo khí tận trong xương tuỷ, cũng không thua kém gì cô!
Chỉ là, khi cô nghe được anh nói, anh có vị hôn thê, cô rõ ràng cảm thấy thế giới sụp đổ!
Thì ra, cô vẫn cho là chỉ có người khác ghen ghét mình, lại không nghĩ tới, có một ngày, chính mình cũng có phần ghen ghét người khác!
Mà cái cô gái tên Hàn Như Y kia, nhìn qua, tướng mạo, dáng người, và khí thế, cũng là một loại, đến cùng vì sao, hết lần này tới lần khác thắng được lòng Tiểu Tịch?