Tiên Quốc Đại Đế

Q.13 - Chương 69 - Mệnh Số Vào Cuộc

trước
tiếp

Võ Chiếu hét lớn, đánh một chưởng về phía Hàm Dương. Chưởng cương hóa thành vuốt rồng, khí thế ép người.

– Khốn kiếp!

Trong mắt Diêm Xuyên lộ vẻ giận dữ.

Ầm!

Một chưởng đánh ra nghênh đón một đòn nghiêm trọng của Võ Chiếu.

Hư không xé rách vô số. Các vì sao trên tinh không run rẩy dao động. Tất cả cương vực Chân Long đều lay động một trận mãnh liệt lay.

Sau khi đánh ra một chưởng, Võ Chiếu thoáng lùi. So sánh về chưởng lực, Diêm Xuyên hơn một chút.

Chỉ hơn một chút thôi sao?

Chân mày Diêm Xuyên nhíu lại. Tại sao thực lực của Võ Chiếu lại đột nhiên tăng thêm nhiều như vậy? Đã đuổi kịp Phần Mộ Tiên Vương.

Diêm Xuyên cũng không biết, lực lượng của Võ Chiếu chính là lực lượng của Phần Mộ Tiên Vương.

Ầm!

Diêm Xuyên lại đánh ra một quyền, ép Võ Chiếu đang ở cách mặt đất, rời về phía tinh không.

– Hừ, Thủy hoàng đế, vậy thì thế nào. Phá!

Võ Chiếu quát to.

Ầm! Ầm! Ầm! … … … …

Hai đại cường giả tuyệt thế nhanh chóng chiến đấu. Từng tiếng động phát ra, truyền khắp thiên hạ, khiến thiên hạ phải khiếp sợ.

Phần Mộ Tiên Vương bay được nửa đường ngạc nhiên nhìn về phía xa.

– Võ Chiếu này đầu hỏng rồi sao?

Phần Mộ Tiên Vương kinh ngạc nói.

Tại cương vực Đông Phương, Liên Thần đứng ở quảng trường Đông Phương Điện, nhìn lên trên tinh không.

– Võ Chiếu, tại sao Võ Chiếu lại bỗng nhiên biến thành mạnh như vậy được?

Liên Thần kinh ngạc nói.

Bắc Ngoại Châu, Chung Sơn đưa mắt nhìn cuộc chiến đấu phía xa.

– Tần Thủy Hoàng đại chiến với Võ Tắc Thiên sao? Ha ha!

Chung Sơn cười to lên.

Chung Sơn cũng không lo lắng cho Diêm Xuyên. Hắn chỉ cảm thấy một cảnh tượng lúc này có phần khá cổ quái mà thôi.

Ầm ầm ầm!

Cuộc đại chiến trong tinh không vẫn tiếp diễn. Diêm Xuyên so với Võ Chiếu, lại không mạnh hơn bao nhiêu.

Cuộc đại chiến giữa hai người đang dần dần tiến vào tinh không, dần dần bị Diêm Xuyên ép vào trong vô cực.

Sát Đế, Chung Sơn và các cường giả tuyệt thế đều xông vào vô cực, quan sát một trận chiến đấu kinh thế kia.

Cương thi Diêm Xuyên ở Đại Tần Thành hít một hơi thật sâu, tiếp đó cũng tiến vào dương gian, bay vút lên không trung, tiến vào trong vô cực.

Cương thi Diêm Xuyên không nhúng tay vào, chỉ đứng ở phía xa quan sát. Trong mắt cương thi Diêm Xuyên lộ ra một chút cổ quái.

– Đại Đế, không phải Võ Chiếu này đã bị điên rồi chứ?

Sát Đế cũng mờ mịt nói.

Cương thi Diêm Xuyên lắc đầu một cái, nhất thời cũng nghĩ không ra.

– Võ Chiếu sẽ không vô duyên vô cớ trở nên mạnh mẽ như vậy. Càng không lỗ mãng như vậy. Nhưng… !

Sắc mặt cương thi Diêm Xuyên có phần phức tạp.

Ầm! Ầm! … …

Trong vô cực, chiến đấu một hồi, nhân thân Diêm Xuyên hung mãnh áp chế Võ Chiếu.

Võ Chiếu càng đánh, trong lòng càng buồn bực.

– Võ Chiếu, ngươi làm gì vậy? Thiên giới Đại Chu đã thất bại, ngươi buông tha đi!

Nhân thân Diêm Xuyên lạnh lùng nói.

– Không, không, lão sư!

Võ Chiếu không cam lòng la lên.

Lão sư?

Thần sắc nhân thân Diêm Xuyên thoáng động. Hồng Quân sao? Là Hồng Quân khiến Võ Chiếu đột kích. Hắn muốn làm gì vậy?

Võ Chiếu không gọi được Hồng Quân, nhưng một ý niệm của Hồng Quân lại đột nhiên xuất hiện ở trong đầu Võ Chiếu.

– Nếu như không địch lại, vậy thức tỉnh kiếp trước đi. Sau đó nạp lấy tất cả công đức trong thiên hạ, để bản thân sử dụng. như vậy có thể đánh bại Diêm Xuyên!

Giọng nói của Hồng Quân đột nhiên rót vào trong đầu của Võ Chiếu.

Đại Đức Tôn?

Sắc mặt Võ Chiếu trầm xuống. Võ Chiếu biết kiếp trước của mình. Trước đó thực lực tăng thêm, nhưng ý thức kiếp trước vẫn không thức tỉnh. Bởi vì Võ Chiếu hiểu rõ, một khi ý thức kiếp trước sinh ra, sẽ hình thành trùng kích đối với kiếp này.

Lúc này, bị Diêm Xuyên áp chế, nàng làm sao còn có được vui sướng phát tiết?

– A!

Võ Chiếu rống to một tiếng. Nhất thời, vô số kim quang bạo phát, tránh thoát khỏi trùng kích của Diêm Xuyên.

– Vù!

Bên ngoài cơ thể Võ Chiếu đột nhiên tỏa ra từng đợt hào quang màu vàng.

Hào quang màu vàng toả ra. Trên người Võ Chiếu đột nhiên phát ra từng tiếng rắc rắc giòn giã.

– Rắc rắc rắc rắc!

Dường như trí nhớ của kiếp trước đã thức tỉnh.

– Vù!

Trong nháy mắt xung quanh Võ Chiếu phát ra vô số công đức.

– Thiên hạ công đức, trở về!

Võ Chiếu quát to một tiếng.

Ầm!

Trong lúc nhất thời vô số công đức tại thiên hạ dương gian, thiên hạ cõi âm, lao nhanh lên, hội tụ về phía bên trong vô cực.

– Ngang!

Hàm Dương Thành, Kim Long công đức rít gào một tiếng, xông thẳng vào trong tinh không.

– Ngang!

Bắc Ngoại Châu, công đức cuồn cuộn hóa thành rồng lớn xuyên thẳng vào cửu tiêu.

– Ngang!

Thành Lạc Dương, công đức sôi trào, trong nháy mắt trùng thiên.

Lúc này cho dù là giáo trường Đông Phương, trên đỉnh đầu Liên Thần cũng vô số công đức bỗng nhiên bay vút lên trời.

– Ừm?

Sắc mặt Liên Thần biến đổi.

– Không được nhúng tay vào!

Bỗng nhiên một giọng nói đột nhiên xuất hiện ở trong tai Liên Thần.

– Sư tôn?

Liên Thần kinh ngạc nhìn về phía Đông Phương Điện cách đó không xa.

Cửa đại điện vẫn chưa mở ra, nhưng giọng nói của Đông Phương Bất Bại lại truyền đến mệnh lệnh.

– Vâng!

Liên Thần lên tiếng trả lời.

Suy nghĩ một chút, Liên Thần cũng theo đám công đức này, xông vào trong vô cực.

Ầm ầm ầm!

Công đức cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng đến. Xung quanh Võ Chiếu đột nhiên xuất hiện một quang ảnh tinh thể.

Tinh thể chậm rãi ngưng tụ nhập vào trong cơ thể Võ Chiếu.

– Kiếp trước, ý thức ngươi và ta dung hợp. Ta yêu cầu không cao, đồng thời theo ta chiến đấu với Diêm Xuyên!

Võ Chiếu quát to.

– Như ngươi mong muốn!

Một giọng nói truyền đến.

Vù!

Tinh thể nhập hẳn vào trong cơ thể Võ Chiếu. Trong lúc nhất thời, vô số công đức xông thẳng vào thân thể Võ Chiếu.

– Ngang! Ngang! Ngang! … … …

Ầm ầm ầm!

Công đức cuồn cuộn tràn vào. Khí thế Võ Chiếu càng ngày càng mạnh, càng lúc càng lớn. Vô số công đức, nhất thời khiến lực lượng Võ Chiếu tăng vọt vô số.

Trong nháy mắt, xung quanh vô cực xuất hiện vô số tường vân. Mặc dù bị vô cực tan rã, nhưng tường vân đang không ngừng tăng thêm. Trong chớp mắt tường vân hình thành một biển lớn, bao phủ Diêm Xuyên và Võ Chiếu.

– Đức dày thiên địa!

Võ Chiếu quát to một tiếng. Quanh thân Võ Chiếu có vô số hư ảnh hình con rồng vờn quanh, ầm ầm đánh một chưởng về phía Diêm Xuyên.

Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống, đưa tay đánh ra một chưởng.

Ầm!

Hai chưởng chạm vào nhau, Diêm Xuyên nhất thời bay ngược ra.

Lực lượng của Võ Chiếu tăng vọt đâu chỉ gấp hai lần.

Công đức trong thiên hạ tiêu hao hết, gần như tất cả đều nhét vào trong cơ thể Võ Chiếu.

Lực lượng cuồn cuộn khiến những người đứng xem phía xa cũng điên cuồng biến đổi.

Mặc dù là nhân thân Diêm Xuyên cũng bị đánh lùi?

Tuy nhiên, đây không phải là điều quan trọng. Quan trọng là Đại Đức Tôn hiện thế, Mệnh Số sẽ phát hiện.

Cương thi Diêm Xuyên ở phía xa, đột nhiên quát to một tiếng:

– Chung Sơn! Bắt đầu!

Phía xa, Chung Sơn giật mình, quay đầu lại. Tiếp đó, Chung Sơn xông thẳng về phía thiên địa.

Ầm!

Ý chí cường đại của Mệnh Số lại xông thẳng đến chỗ cương thi Diêm Xuyên.

– Vù!

Nhân thân Diêm Xuyên rơi vào hôn mê.

Chân cương thi Diêm Xuyên lại đột nhiên đạp bốn tế đàn Đại Đế. Bởi vì không có phản kháng, cương thi Diêm Xuyên cũng không hề mọc ra cái đầu thứ hai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.