Lương Mạt Vũ lắc đầu, hai mắt Diêu Yểu lại tỏa sáng, nhìn Vũ La hết sức sùng bái:
– Chuyện này làm được, chắc chắn ngươi sẽ kiếm tiền rất dễ dàng.
Tang Xạ Nhật vô cùng cẩn thận thu lại Khẩu Tru Thiên Hạ của mình, trong lòng kích động khó lòng tả xiết. Có thể nói rằng Khẩu Tru Thiên Hạ là căn bản nguyên thủy nhất của lão, tuy rằng sau khi lão tiến vào Tiên giới, tốc độ tu luyện cực nhanh, nhưng lão biết rõ ràng muốn leo lên tới đỉnh phong Tiên giới, chắc chắn phải dựa vào Khẩu Tru Thiên Hạ. Cũng vì quá cẩn thận mà lão không dám thử tinh phong rèn luyện cho Khẩu Tru Thiên Hạ.
Lão không phải là Vũ La, lão chỉ có một đạo Khẩu Tru Thiên Hạ này. Nếu như thất bại sau này lão cũng chỉ có thể sống trên tinh cầu nhị lưu Tiên giới.
Lão thật sự không ngờ Vũ La nói được thì làm được, thành công một cách dễ dàng như vậy.
– Tang Xạ Nhật bái tạ tiên sinh!
Vũ La khoát tay ngăn lại:
– Được rồi, thu người của lão đi, đi với ta vào Cự Tượng Tinh.
– Tuân mệnh.
Tang Xạ Nhật quay người rời khỏi tiểu thuyền, môi Dạ Huy mấp máy như muốn nói gì, Vũ La hiểu ý của y, bèn giải thích:
– Ta đã động chút tay chân vào Khẩu Tru Thiên Hạ của lão, nếu lão không trở lại, rất có thể Khẩu Tru Thiên Hạ sẽ tự bạo. Ta động thủ như vậy đã cố ý làm cho lão có thể nhìn ra.
Dạ Huy giật mình:
– Tiên sinh tính toán không bỏ sót, cũng là ta quá lo xa.
Quả thật Tang Xạ Nhật đã nhìn ra, nhưng trong lòng lão cũng không quan tâm tới. Bởi vì lão vốn là người đa nghi, nếu Vũ La thật sự yên tâm mà không động tay chân, lão mới cảm thấy kỳ quái. Vũ La làm như vậy theo lão thấy chính là hợp với lẽ thường.
Tang Xạ Nhật đi ra ngoài, đám huynh đệ bên ngoài thấy lão trở ra bèn lớn tiếng hoan hô, nhao nhao chạy ra đón chào.
Những người này ở bên ngoài đợi hơn một canh giờ, không phải bọn họ thật sự trung thành với Tang Xạ Nhật tới mức như vậy. Nếu thật sự trung thành, bọn họ đã ào lên một lượt từ sớm, nguyên nhân là vì bọn họ không dám.
Diêu Yểu vừa ra tay đã hạ Tang Xạ Nhật, khiến cho bọn họ cực kỳ chấn động. Không được “quý nhân” trên tiểu thuyền căn dặn, không ai trong bọn họ dám tự ý rời đi.
Tang Xạ Nhật đi ra ngoài nói chỉ chốc lát, những người này liền nhao nhao thần phục.
Thật ra nguyên nhân chủ yếu làm cho bọn họ thần phục, chính là mảnh địa bàn của Vũ La
Trên Cự Tượng Tinh giàu có đông đúc, có thể tưởng tượng được sau khi quy thuận, cuộc sống sẽ thoải mái hơn, so ra còn tốt hơn nhiều kiếp sống mã tặc lang bạt khắp nơi như vậy.
Không phải vạn bất đắc dĩ, ai chọn kiếp sống ra đường làm cướp như vậy?
Sào huyệt của Tang Xạ Nhật thật sự không có thứ gì thu thập. Như Vũ La đoán trước, thật sự lão đã tới mức sơn cùng thủy tận, tất cả gia sản đều đã mang theo người.
Tang Xạ Nhật bắt đầu gom các huynh đệ lại, lão lấy trong không gian trữ vật mình ra một chiếc thuyền cũ kỹ, chở các huynh đệ theo sau tiểu thuyền của Vũ La.
Thuyền của lão cũng không biết đã trải qua bao nhiêu kiếp nạn, dấu vết tu sửa khắp nơi, có thể nói là vô cùng thê thảm.
Hiện tại Vũ La cảm thấy chiến hạm mà mình đoạt được từ chỗ Hỏa Thụ Tiên Khôi thật sự là vật xa hoa.
Sau khi Tang Xạ Nhật dàn xếp các huynh đệ xong, bèn một mình lên tiểu thuyền đi theo bên cạnh Vũ La. Lão vừa mới quy phục, lại có khúc mắc trước đây với Vũ La lúc còn ở Ngũ Phương giới, không thể không cẩn thận từng ly từng tí.
Thật ra sở dĩ lão tỏ ra cẩn thận như vậy, còn là vì ba người đi theo bên cạnh Vũ La, bất cứ người nào cũng có thể bóp chết lão rất dễ dàng. Kể cả bản thân Vũ La, chỉ cần ba đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất của hắn cùng xuất hiện, Tang Xạ Nhật cũng không phải là đối thủ.
Tiểu tử năm xưa trước mặt mình giống như con sâu cái kiến, hiện tại lại nắm giữ trong tay sinh tử của mình, cảm giác này thật sự vô cùng khó chịu, Trong lòng Tang Xạ Nhật vô cùng cay đắng, lặng lẽ đứng sau lưng Vũ La, không nói nửa lời.
Thật ra trong số các Tiên Bảo phi hành, tiểu thuyền của Vũ La có tốc độ cũng không nhanh lắm, chỉ thuộc mức trung bình, đây là vì nguyên nhân trang bị thêm cơ quan hạch tâm.
Nhưng con thuyền của Tang Xạ Nhật quá cũ kỹ, còn tệ hơn nhiều, chẳng khác nào rùa bò.
Để tránh cho đám huynh đệ Tang Xạ Nhật không rơi lại phía sau, Vũ La đành phải giảm tốc độ lại. Mất hết một ngày trời, bọn họ mới tới được Cự Tượng Tinh.Thấy Cự Tượng Tinh xanh thẳm xuất hiện trước mặt, Tang Xạ Nhật tiến lên một bước, tìm từ rất cẩn thận nói với Vũ La:
– Tiên sinh, có thể cho biết ngài ra sức dưới trướng vị Tiên Tôn nào không? Như vậy ta cũng tiện đi thông báo với các vị huynh đệ, cho bọn họ biết được chủ nhân của mình là ai.
Vũ La lắc đầu:
– Ta không thuộc bất cứ một vị Tiên Tôn nào cả.
Tang Xạ Nhật sững sờ:
– Thế nhưng không phải ngài đã nói có một mảnh địa bàn trên Cự Tượng Tinh…
Thình lình lão hiểu ra, lập tức hoảng sợ lắp bắp:
– Ngài… Ngài chính là vị cường giả giết chết Lý Tu Viễn!
Trong phạm vi toàn bộ Cự Tượng Tinh Vực đều đang truyền lưu một truyền thuyết: Vị cường giả ngày đó bắn một phát pháo giết chết Bạt Tượng Tiên Tôn Lý Tu Viễn, có được một phần sáu lợi ích trên Cự Tượng Tinh.
Rốt cuộc là ai giết Lý Tu Viễn, số người biết được chuyện này trên toàn Cửu Giới Tinh Hà cũng không nhiều.
Nhưng đại diện cho vị cường giả thần bí này đứng ra tranh đoạt lợi ích trên Cự Tượng Tinh chính là một Tiên tộc thần bí mà hùng mạnh. Hơn nữa vị cường giả kia có thể đuổi giết Lý Tu Viễn, cho nên hắn được chia một phần sáu Cự Tượng Tinh, thế lực khắp nơi cũng không có ý kiến.
Gia tộc của Lương Mạt Vũ tung tin này ra cũng là bất đắc dĩ.
Trợ giúp Vũ La ra mặt tranh đoạt phần lợi ích này, xem như bọn họ đã hết lòng quan tâm giúp đỡ. Không có khả năng tương lai bọn họ sẽ tới giúp Vũ La xử lý thế lực khắp nơi.
Nếu như không truyền tin tức này ra ngoài, bỗng nhiên có thêm một người chia một phần sáu Cự Tượng Tinh như vậy, ai sẽ chịu phục, tất nhiên Vũ La sẽ phải đối mặt thế lực khắp nơi công kích.
Nhưng người Cửu Giới Tinh Hà chỉ biết cường giả giết chết Lý Tu Viễn được chia một phần sáu Cự Tượng Tinh, cũng không biết được rốt cục người này là ai.
Chỉ trong khoảnh khắc Tang Xạ Nhật hiểu ra quan hệ sâu xa trong chuyện này, mới tỏ ra kinh ngạc như vậy.
Vũ La có một mảnh địa bàn trên Cự Tượng Tinh, nhưng Vũ La cũng không phải là bộ hạ của bất cứ vị Tiên Tôn nào, vậy hắn chỉ có thể là vị cường giả kia.
Vũ La cũng nhàn nhạt gật đầu:
– Là ta.
Thần sắc Tang Xạ Nhật phức tạp cực kỳ, nhìn chằm chằm Vũ La một lúc lâu, rốt cục thở dài một tiếng, quỳ xuống vái lạy:
– Tang Xạ Nhật chịu phục rồi…
Cho đến lúc này, Vũ La mới nở một nụ cười.
Tối thiểu vị Ma Tổ Ngũ Phương giới này cũng đã chịu phục mình ngoài miệng, xem như đã có lòng trung thành nhất định đối với mình.
Nhưng muốn cho lão thật sự tâm phục khẩu phục, thề chết trung thành, Vũ La lại không có hy vọng này.
Nơi này là Cửu Giới Tinh Hà, không phải là Ngũ Phương Giới.
Ở nơi này, Vũ La không quen biết bằng hữu từ thuở nghèo hèn, cùng nhau trải qua gian khó như Hướng Cuồng Ngôn. Hắn muốn thành lập một cỗ thế lực trong thời gian ngắn nhất, không thể dựa vào những yếu tố như cam tình, giao tình, chỉ có thể dựa vào lợi ích.
Lợi ích đoàn kết mọi người lại với nhau, chỉ cần người khác không thể cung cấp lợi ích lớn hơn nữa, đoàn thể của Vũ La sẽ không gì phá nổi.
Quả thật hiện tại Lương Mạt Vũ đã có hơi thay đổi, nhưng lúc đầu, y cũng không phải là vì lợi ích mới đi theo Vũ La sao?
Ở những tình huống khác nhau phải áp dụng đối sách khác nhau.
Tới Cự Tượng Tinh rồi, Vũ La không thể mang theo tiểu thuyền cũ kỹ phía sau đáp xuống. Tất cả dừng lại trên một vệ tinh bên ngoài Cự Tượng Tinh, Vũ La lấy chiến hạm của Hỏa Thụ Tiên Khôi ra, giao cho Tang Xạ Nhật sửa chữa.