Ngự Nô ngã xuống vực sâu, khiến cho phòng hộ bằng gió bao quanh người Trần Phong theo đó hoàn toàn tan biến.
Tế Qua và Sát Lệ, Thệ Phần dùng huyễn thuật giao chiến với nhau. Tế Qua theo lời Ngự Nô thu hồi một phần thú tính, nhưng vừa thu hồi thì sức mạnh của bản thân liền giảm đi. Độc tính chậm phát tác trong cơ thể bắt đầu mau chóng lan ra, còn có huyễn thuật của Sát Lệ và Thệ Phần bức tới gần, Tế Qua không dám có ý bảo lưu. Vào lúc này, hắn chỉ có thể lấy thân mình bảo vệ mọi người mà thôi.
Dần dần, Tế Qua càng lúc càng hung mãnh, ngược lại Thệ Phần và Sát Lệ sắp không chống cự nổi. Miên Tủng quan sát thấy tình hình này tiếp diễn khẳng định cả hai sẽ sớm bị Tế Qua sát tử, bởi vì hắn sắp không khống chế nổi thú tính trong cơ thể rồi.
– Để ta xem ngươi còn lo nổi cho bao nhiêu người đây.
Miên Tủng lợi dụng độc diệp Khoa Quỳ triệu hồi ra, biến thành ám khí bắn tới Trần Phong, Sầm Hàm, Tiên Cụ, Lạc Anh. Tế Qua đang chiến đấu cùng Thệ Phần, Sát Lệ, lúc này mà phân tâm ắt sẽ bị huyễn thuật của đối phương đả thương, thậm chí có thể khiến hắn không còn khả năng gượng dậy nữa.
Tế Qua nhận thấy nếu không ngăn chặn kịp thời thì những người khác đều bị sát tử giống như Ngự Nô bị đánh văng xuống vực sâu. Vào đúng giây phút quyết định, Tế Qua gầm lên một tiếng, từ trên trời, vô số bông hoa tuyết và đá băng bay xuống, dưới đất tựa như những tảng đá lớn lăn ầm ầm khi tuyết lở.
Mấy tên bọn Miên Tủng dùng huyễn thuật tự bảo vệ bản thân, đồng thời liên tiếp phát ra các chiêu công kích. Chỗ độc diệp đó không ngờ xuyên qua lớp băng đá tiếp tục đâm về phía nhóm Trần Phong. Có thể hiểu được, thực lực của Miên Tủng cao cường đến thế nào.
– Băng Tỏa…
Khuôn mặt Tế Qua liên tục chuyển qua chuyển lại giữa người và sói, xem ra hắn đang phải cố áp chế thật là khổ sở. Hắn nghiến chặt hàm răng dùng huyễn thuật mà hắn hiện tại không thể dùng, Băng Tỏa Hồi Thiên Quyết.
Lập tức đất trời hỗn loạn, toàn bộ băng lăng, tuyết hoa, lôi điện cùng liệt hỏa đều bị hút vào khối băng đang xoay tròn. Luồng linh lực cực đại đó khiến bọn Miên Tủng vô cùng kinh hoảng, trong thời khắc đó, chúng không biết phải làm gì.
– Không thể nào.
Tế Qua mới chỉ là Thủ Hộ Thánh Chiến Sĩ ở lần Thuế Biến (lột xác) thứ nhất, còn Băng Tỏa Hồi Thiên Quyết là huyễn thuật mà tới lần Thuế Biến thứ hai mới có thể sử dụng. Sao hắn có thể xuất thủ được?
Tiên Hạo ở dưới đất không dám tin vào sự thật trước mắt.
– Đó là sức mạnh của Thú Lang, khiến hắn tiến nhập lần Thuế Biến thứ hai. Lần này không chỉ huyễn thuật được tăng cường, mà còn là sự tiến hóa của binh khí.
Miên Tủng dường như cái gì cũng biết.
Linh lực cường đại từ Băng Tỏa Hồi Thiên Quyết đột nhiên phát ra dữ dội khiến cho mấy tên bọn Miên Tủng úy kị vài phần. Trong một lúc không còn đối sách nào chúng đành lùi lại, nhưng tốc độ của chúng làm sao có thể nhanh bằng tốc độ Băng Tỏa Hồi Thiên Quyết được?
Bất chợt, có một đạo linh lực vạch ngang bầu trời, đẩy lùi công kích từ Băng Tỏa Hồi Thiên Quyết. Sau đó, Kinh Thiên và Kiển Xá – Công chúa Ma tộc. Cả hai đứng trên đỉnh đầu của một con cự long.
– Sức mạnh của Thú Lang làm sao có thể so sánh với Vu Long được.
Kinh Thiên từ trên đỉnh đầu Vu Long bay xuống, thì ra phong ấn của Vu Long đã bị Kiển Xá dùng huyễn thuật của Vương tộc Ma tộc giải trừ.
– Kinh Thiên! Tế Qua hoàn thành lần Thuế Biến thứ hai, hoàn toàn có thể tự giúp mình, độc trong cơ thể đã bị bức ra hết.
– Sao chỉ có mấy tên bọn ngươi, Ngự Nô đâu?
Kinh Thiên hỏi.
– Rớt xuống vực rồi.
Miên Tủng đáp.
– Cái gì? Là ai làm? Ngự Nô là của Kinh Thiên ta.
Kinh Thiên nói xong dùng ánh mắt cực kỳ hung hãn nhìn vào bọn chúng.
– Là ta.
Lời Miên Tủng vừa thốt ra liền bị Kinh Thiên đánh cho một chưởng, khóe miệng rỉ máu.
Lại nói về Ngự Nô, hắn bị Miên Tủng đẩy văng xuống vực, bên trong thân thể vốn bị trọng thương vẫn còn một ít linh lực, nhưng lại bị sức mạnh của kết giới cường đại bên trong vực làm tiêu biến hết.
Thân thể hắn cứ thế mà rơi xuống, tốc độ rơi quá nhanh khiến cho hai bên tai hắn tiếng gió rít lên, nhưng cũng chính tiếng gió lay tỉnh hắn. Đối mặt với vực sâu không thấy đáy, hắn cảm thấy sự sợ hãi cùng trách nhiệm. Bởi vì, Trần Phong… chủ nhân và các chiến hữu của hắn vẫn còn ở bên trên quyết chiến cùng Thích khách Ma tộc, hắn làm sao có thể bỏ mặc họ được.
Sức mạnh phát tán trong vực khiến cho nỗi kinh sợ của hắn càng lúc càng tăng, một luồng ý thức từ bản năng cầu sinh và trách nhiệm khiến bên trong thân thể hắn xuất hiện một loại sức mạnh khác lạ. Đúng rồi, cái Ngự Nô cần chính là cái cảm giác này. Hắn dần minh bạch, từ nỗi sợ hãi cái chết có thể phát huy loại sức mạnh tàng trữ nơi thể nội, sức mạnh này sẽ giúp hắn hoàn thành lần Thuế Biến thứ hai của Thủ Hộ Thánh Chiến Sĩ.
Ngự Nô dừng lại, sức mạnh từ trong cơ thể bạo xuất, khiến cho thân thể như thiếu niên của hắn trở nên to lớn, trưởng thành hơn. Tóc trên đầu hắn dài ra, loan đao cán dài cũng tụ tập quanh nó một vầng ánh sáng, đó là tiến hóa của binh khí.
– Kinh Thiên! Ngươi đã không chết, ta sao có thể chết được!
Ngự Nô từ đáy vực sâu bay vụt lên, hình dáng của hắn khiến cho những người bên phía Tế Qua phải giật mình kinh ngạc.
– Ngự Nô, xem bộ dạng của ngươi thì… Miên Tủng không nói tiếp nữa.
– Đúng, ta đã trải qua lần Thuế Biến thứ hai. Điều này phải cảm ơn ngươi, khiến cho ta từ nỗi sợ trước tử vong mà đột phá cực hạn của thân thể.
– Vậy mới thú vị chứ, giờ Chúa tể Thần Ma lưỡng tộc đã đồng quy vu tận ở Túc Mệnh Trủng, trong Tam giới, chúng ta mới là Chúa tể thực sự.
Kinh Thiên nói xong cất tiếng cười cuồng dại.
– Vọng tưởng! Chớ quên rằng ta chính là khắc tinh của ngươi!
– Ngự Nô! Chính ngươi chớ nên quên rằng ta thuộc dòng Vương tộc chính thống nhất của Ma tộc, ta sẽ rất nhanh có được toàn bộ huyễn thuật của phụ vương.
Lời Kiển Xá phát ra phía trên đầu Vu Long. Mái tóc dài đen nhánh của ả tết thành một hình dáng kỳ dị, toàn thân lộ ra vẻ u ám.
– Ta nhất định tìm thấy Công chúa Thần tộc, nàng sẽ kế thừa toàn bộ huyễn thuật của Thần Vương chúng ta.
– Ngu xuẩn, ngươi có biết vì sao các ngươi mãi không tìm thấy Công chúa hay không? Nói thực cho ngươi hay, Công chúa của các ngươi ba trăm năm trước đã bị ta sát tử rồi.
– Ngươi tưởng bọn ta sẽ tin lời nói xằng của ngươi à?
Giọng nói của Linh Tường truyền tới, không ngờ nàng đã thoát khỏi mộng cảnh do Miên Tủng tạo ra. Khi nàng tới bên cạnh Ngự Nô, từ trời cao một mũi tên bay xuống, nằm trên tay Linh Tường. – Vũ Tường Tiễn, cuối cùng cũng trở lại.
– Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Kinh ngạc nhất tự nhiên là Miên Tủng, kẻ tạo ra mộng cảnh.
– Mộng cảnh mà ngươi và ta tạo ra đều giống nhau, đều là lấy cơ sở trên dục vọng ở tận trong tâm hồn. Như vậy mới có thể khiến cho người ta không nghĩ tới việc rời bỏ, trong mộng cảnh của ngươi, phụ vương đã nói cho ta hay Vũ Tường Tiễn đã tới nơi nào. Vũ Tường Tiễn với ta có cảm ứng tâm linh, biết ta gặp nạn liền tới cứu ta, bắn phá mộng cảnh của ngươi, đồng thời ta cũng đã tiến nhập lần Thuế Biến thứ hai. Nói cho cùng, ta cũng cần cảm tạ ngươi.
– Vẫn còn hay là các ngươi đều không sao, nếu các ngươi cứ thế mà chết, vậy mục đích chuyến đi này của bọn ta cũng vô dụng rồi.
Lời Kiển Xá khiến mọi người khó hiểu, ả tiếp tục.
– Bên ngoài Tam giới, Huyết Oán hồi sinh, đây là lúc kết giới vùng ngoài Tam giới yếu nhất, chỉ cần chúng ta hợp lực, nhất định có thể đánh xuyên qua kết giới. Bí mật vùng ngoài Tam giới mà Thần Ma lưỡng tộc luôn muốn biết đang chờ ở đó.
– Trước tiên Thích khách các ngươi đưa thuốc giải ra đã, không thì chuyện gì cũng miễn bàn.
Linh Tường nói.
– Khoa Quỳ, đưa thuốc giải cho họ!
Mệnh lệnh của Kinh Thiên cũng như của Công chúa.
Công chúa Kiển Xá dùng huyễn thuật chữa lành thương thế của Khoa Quỳ và Tiên Hạo, do đó mà tiêu hao mất một chút linh lực. Khi Khoa Quỳ đã hồi phục lại linh lực, liền niệm chú ngữ, giải trừ toàn bộ độc trong thân thể Tiên Cụ, Lạc Anh, Sầm Hàm và Trần Phong.
Họ dần dần tỉnh lại, cũng từ từ khôi phục. Trần Phong và Sầm Hàm vẫn chưa biết đang xảy ra chuyện gì, bởi vì ngay từ đầu họ đã hôn mê, nhưng Trần Phong vừa nhìn thấy tình cảnh trước mắt, trong lòng cũng hiểu khái quát được một hai phần.
– Chủ nhân, người không sao chứ?
Tiên Cụ hỏi han.
– Không sao. Thích khách và Công chúa Ma tộc đều đến rồi, xem ra hẳn là vì Huyết Oán Kiếm bên ngoài Tam giới rồi.
Câu đầu tiên của Trần Phong đã nói trúng.
– Quả nhiên là nhân vật tài ba, vừa nhìn chúng ta đã biết là ai, đến mục đích cũng hiểu thấu.
Lời Kiển Xá tựa hồ như bội phục nhưng cũng kèm theo cả khinh miệt.
Sầm Hàm chạy đến bên Tế Qua, thấy trên người hắn có vết thương, lo lắng vô cùng. Tế Qua hiểu tâm ý của nàng, nhẹ nở nụ cười, biểu hiện rằng không vấn đề gì, ngầm bảo Sầm Hàm hãy yên tâm. Tế Qua lại giữ vẻ mặt lạnh lùng băng giá đối mặt với bọn Kinh Thiên.
– Đây là cơ hội ngàn năm mới có, chỉ cần chúng ta tiến vào vùng ngoài Tam giới, thì mọi thứ đều có thể giải quyết, những bí mật làm chúng ta đau đầu lâu nay đều khả dĩ tìm ra lời giải một lượt. Ngay cả Huyết Oán Kiếm, đương nhiên cũng là vật mà chúng ta có thể lấy được.
Kinh Thiên nói.
– Được, ta đồng ý.
Quyết định này của Trần Phong là một quyết định mạo hiểm phi thường. Hắn không hề nắm chắc đủ khả năng đả bại người Ma tộc. Dẫu cho Ngự Nô, Tế Qua và Linh Tường đã hoàn thành lần Thuế Biến thứ hai của Thủ Hộ Thánh Chiến Sĩ, nhưng đối phương có Công chúa Ma tộc Kiển Xá, và cả Vu Long thần lực không gì sánh nổi. Tuy vậy, Trần Phong không còn lựa chọn khác, đây cũng là cơ hội duy nhất để cho hắn có thể tiến vào vùng ngoài Tam giới. Hắn nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ mà Châu Tế giao phó.